Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2168: Lên đường



Chương 2168: Lên đường.

Hơn nữa thiếu nữ Nhân tộc tu vị khá thấp, căn bản không có khả năng che dấu tu vị trước mặt cường giả Thánh tộc, một khi bị phát hiện cũng gặp kết cục thê thảm.

Vốn nghe Lâm Minh nói ra nữ tử xinh đẹp, sắc mặt Nhan Khả Nhi hơi đỏ lên, nhưng mà lời nói đằng sau của Lâm Minh làm cho sắc mặt Nhan Khả Nhi tái nhợt, nàng tự nhiên biết rõ tai nạn đó là cái gì.

- Ta hỏi ngươi, khả năng biết rõ kết cục ngày sau, ngươi vẫn lựa chọn trở thành cường giả không?

Lâm Minh chăm chú nhìn Nhan Khả Nhi, hỏi ra từng chữ một.

Đối mặt Lâm Minh chất vấn, Nhan Khả Nhi ngẩn ngơ.

Nếu như bởi vì thực lực của mình đột phá, bị Thánh tộc bắt làm lô đỉnh, vậy thì sống không bằng chết.

Nhưng mà nghĩ tới cả đời tầm thường vô vị, thiên phú không được thi triển, cuối cùng buồn bực sầu não mà chết, Nhan Khả Nhi cảm thấy nội tâm áp lực không nói nên lời.

Nàng không cách nào tiếp nhận vận mệnh như thế.

Có đôi khi nhân sinh thống khổ nhất không phải thất bại khi chống lại vận mệnh, mà là chân chính có khả năng chống lại, nhưng mà cơ hội chống lại vận mệnh cũng không có.

Nghĩ tới đây, Nhan Khả Nhi cắn răng nói:

- Dù ta biết rõ kết cục tương lai có khả năng xảy ra, ta vẫn muốn tu luyện, muốn trở nên mạnh mẽ.

- Ân... Ta biết rõ!

Lâm Minh than nhẹ một tiếng, nói:

- Nếu ngươi lựa chọn như thế, ta không nói cái gì hay, tối nay canh ba ngươi tới Cổ Phượng Đường phòng số 9.

Lâm Minh nói xong câu đó một mình rời đi.

Lưu lại Nhan Khả Nhi nao nao, Cổ Phượng Đường...

Đây là mật thất tu luyện của dư mạch thượng cổ phượng tộc, chỉ có vo giả thượng cổ phượng tộc mới có thể sử dụng, mà Nha Khả Nhi với tư cách là thiên tài của thượng cổ phượng tộc, tự nhiên có tư cách sử dụng một gian mật thất, đúng là số 9.

Nhưng mà Lâm Minh hắn không có tư cách tiến vào trong đó, thậm chí còn không biết mật thất tu luyện của nàng là phòng số 9.

Tuy trong nội tâm khó hiểu, nhưng mà Nhan Khả Nhi vào canh ba vẫn tới Cổ Phượng Đường phòng số 9.

Nàng cũng không có nhìn thấy Lâm Minh, chỉ thấy một phong thư cáo biệt, trừ chuyện đó ra, trong thư còn có một quả tu di giới.

Nhìn thấy tu di giới này, Nhan Khả Nhi ngẩn ngơ, tu di giới này dường như là phẩm chất thật tốt, cấp bậc vượt qua thứ nàng vẫn sử dụng.

Nếu như nói nhìn thấy tu di giới nàng hơi ngây ngốc, mà sau khi cảm giác tiến vào bên trong tu di giới thì nàng càng triệt để bị trấn trụ.

Bên trong tu di giới có ngọc giản muôn hình muôn vẻ, nhiều ngọc giản sáng bóng, làm cho người ta tim đập nhanh, đó là khí tức tuế nguyệt chìm nổi, hoặc giả là năng lượng chấn động do cường giả lưu lại, vừa nhìn là biết nó là vật phi phàm.

Đây là truyền thừa.

Nhan Khả Nhi ngừng thở, cảm giác thăm dò bên trong, tuy nàng chỉ có tu vị Mệnh Vẫn, cũng có thể đại khái phân biệt được cấp bậc truyền thừa, còn có viết về cuộc đời và cảnh giới, như vậy càng không có sai.

Bị Thánh tộc chế ước nghiêm khắc, hơn nữa còn ra sức tiêu diệt truyền thừa của Nhân tộc, nàng thoáng cái có được cả trăm bộ công pháp.

Trong đó có số ít truyền thừa có thể từ Mệnh Vẫn Cảnh tu luyện tới gần Thiên Tôn, quả thật là khắc theo yêu cầu của nàng.

Lượng lớn truyền thừa phong phú như thế, cho dù là thư khố tổng bộ của thượng cổ phượng tộc năm đó cũng không có.

Nhưng mà bây giờ đột nhiên xuất hiện trong tay của nàng, tất cả đều là sư thúc thần bí lưu lại, chuyện này làm cho Nhan Khả Nhi không dám tin tưởng,.

Sau ngọc giản truyền thừa còn có rất nhiều đan dược, còn có một bộ phận linh khí.

Những đan dược kia, chỉ nghe mùi thuốc cũng làm Nhan Khả Nhi cả kinh không nói nên lời.

Lúc trước Lâm Minh ở tầng bảy thí luyện cuối cùng, Lâm Minh vì nuốt ác ma xá lợi nên mang các đan dược cao cấp tùy thân tiêu hao hết, những đan dược cấp thấp hắn không dùng được, bây giờ tùy ý lấy ra một bộ phận, đối với võ giả Thiên Địa Minh mà nói tuyệt đối là dị bảo giá trị liên thành.

- Rốt cuộc sư thúc là...

Đầu óc Nhan Khả Nhi hỗn loạn, thời điểm này nàng đột nhiên mới nhớ tới thư Lâm Minh lưu lại, hoang mang bối rối mở thư ra xem xét, thư hoàn toàn trống không, không có chữ nào, nhưng mà khi Nhan Khả nhi dùng tay chạm vào phong thư này, nàng cảm giác trong thư có một đám tinh thần lực tuôn ra, rót vào trong hồn hải của nàng, kết hợp với tinh thần ấn ký của nàng và sinh ra một đoạn tin tức lưu vào trong đầu.

Thời điểm này nàng mới biết được Lâm Minh rời đi, hắn cũng không nói sẽ trở về, nhưng mà Nhan khả Nhi dự cảm sư thúc có lẽ vĩnh viễn rời khỏi tiểu thế giới này, cũng không trở về nữa.

Nghĩ như thế, Nhan Khả Nhi buồn vô cớ.

Trước khi Lâm Minh rời đi, hắn lưu lại những ngọc giản này, cũng nói cho Nhan Khả Nhi biết có thể tùy ý xử lý những công pháp ngọc giản này, nàng có thể lặng lẽ tu luyện, cũng có thể chia xẻ với người khác, nhưng mà chia xẻ với nhiều người, tương lai tao ngộ nguy hiểm càng lớn.

Nếu như tin tức ngọc giản tiết lộ ra ngoài, cả Thiên Địa Minh sẽ bị diệt.

Trước kia Lâm Minh không chính thức giúp đỡ Thiên Địa minh, bởi vì hán biết rõ, giúp đỡ quá phận sẽ làm cho Thiên Đại Minh bị Thánh tộc chú ý tới, hậu quả có thể nghĩ, mà ở Thần Vực, Lâm Minh không có khả năng ra tay bảo hộ Thiên Địa Minh, nếu không lực chú ý của Thánh tộc sẽ dẫn lên người của hắn, vậy thì hắn sẽ nguy hiểm.

Trước khi chính thức rời đi, Lâm Minh lưu lại công pháp ngọc giản tương đối phong phú, Nhan khả Nhui và Thiên Đại Minh có thể lựa chọn luyện và không luyện, chỉ cấp một người luyện hoặc là một bộ phận người luyện.

Mà một khi lựa chọn, bọn họ phải giác ngộ tốt gánh chịu hậu quả.

Đây là cái giá lớn khi lựa chọn phản kháng vận mệnh,.

Nhìn thấy những ngọc giản này, Nhan Khả Nhi im lặng thật lâu, sư thúc thần bí kia đã rời đi, thân phận của hắn là gì?

Mà những ngọc giản này nên xử lý ra sao?

Nhan Khả Nhi khẽ cắn môi, nàng mở rộng bước chân, tiến vào gian phòng tộc trưởng dư mạch thượng cổ phượng tộc.

...

Lúc này Lâm Minh đã rời khỏi tiểu vũ trụ Đông Lam Tinh, tiến vào Xích quang Giới, dùng tốc độ cực nhanh bay về giao điển Thần Vực và Thánh La Thiên.

Lâm Minh có ý định tiến vào Thánh La Thiên của Thánh tộc.

Từ khi Thần Vực bị Thánh tộc xâm chiếm, lối đi từ Thần Vực tới Thánh La Thiên mở rộng lớn ra, lớn tới mức có thể nhét mấy ngôi sao cũng vừa, dùng thuận tiện cho Thánh tộc cướp đoạt và vận chuyển vật tư.

Những thông đạo này đều có võ giả Thánh tộc canh phòng nghiêm khắc, bất cứ kẻ nào ra vào mà không phải người Thánh tộc sẽ bị kiểm tra.

Nhưng mà cho dù Thánh tộc khống chế thông đạo nghiêm khắc thế nào, cũng không có khả năng phái Chân Thần tới canh giữ thông đạo được, mà sau khi Lâm Minh sống lại, hơn nữa hắn còn có tinh thần lực đáng sợ và Thoát Thai Hoán Cốt Quyết, cho dù là Chân Thần đến, nhưng mà ở thông đạo hai tộc có đại quân thánh tộc đông đảo, muốn dò tìm ra Lâm Minh là quá khó khăn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.