Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2194: Vận mệnh mỉm cười (2)



Chương 2194: Vận mệnh mỉm cười. (2)

Một tảng đá sinh ra ngàn gợn sóng, Nhân tộc trogn thành thị nghe được lời này thì kinh ngạc tới ngây người, thiên cung Thánh tộc đã ở đây máy trăm năm, bọn họ đã sớm quen với sự tồn tại của nó, nó đại biểu cho tử vong của bọn họ, bây giờ bị nổ tung?

Vốn có thú triều bộc phát, sau đó là hắc long gào thét, cuối cùng là thiên cung Thánh tộc bị hủy, trong một phút ngắn ngủi đã xảy ra quá nhiều chuyện phá vỡ nhận thức của bọn họ, bọn họ còn chưa kịp suy nghĩ đã xảy ra chuyện gì.

- Thánh tộc xong rồi!

Có người hô lớn.

- Chiến sĩ của chúng ta đánh trở về!

Lại có người hô to.

Nhân tộc đánh trở về?

Trận chiến tranh thực lực chênh lệch xa như thế, chẳng lẽ xuất hiện nghịch chuyển?

Oanh!

Giống như trả lời nghi vấn của phàm nhân Hỏa Thần tinh hệ, lần này tiếng nổ tung lớn và sóng năng lượng sáng hơn nữa, thiên cung Thánh tộc bị nổ triệt để, ẩn ẩn còn nghe được tiếng long ngâm cao vút.

Trong lúc nhất thời, Hỏa thần tinh hệ sôi trào.

- Chiến sĩ của chúng ta trở về!

Mọi người hò hét, áp lực trăm năm đã hoàn toàn bạo phát ra ngoài.

Mọi người vui tới phát khóc, có người bay lên không trung, có người hôn đất, có người ôm cả người khôn quen, bọn họ cố hít sâu nhưng vẫn không áp được huyết mạch trong người sôi trào, tâm của bọn họ vào thơi khắc này đã vui hết mức.

Không có trải qua trắc trở, không cách nào trải nghiệm thắng lợi trân quý cỡ nào, vì tự do, vì truyền thừa, dù là người nhát gan nhu nhược cũng không do dự chém giết nơi chiến trường, chảy cạn máu tươi.

Khi Lâm Minh đi trên đầu đường, nhìn qua đám người như điên cuồng lên, nhìn qua thiếu niên hưng phấn vỗ tay, không ngừng chạy quanh, nước mắt chảy dài, cuối cùng ôm lấy hài tử ngồi xuống đất khóc rống lên.

Một khắc này Lâm Minh hiểu hắn có huyết mạch tương liên với chủng tộc thế nào, không thể phân ra... Hắn vĩnh viễn thuộc về quần thể này, hắn đi tới ngày hôm nay, cũng vì chủng tộc kéo dài mà chiến, hắn cảm thấy tự hào từ đáy lòng.

Đám người điên cuồng, hành vi bình tĩnh của Lâm Minh quá khác thường, hắn yên lặng đi xuyên qua đám người đang hưng phấn, chậm rãi đi tới một gia đình.

Đây là gia đình năm người, trong chiến loạn có thể cam đoan gia đình nguyên vẹn là quá khó khăn.

Tống Nham và thê tử đang ôm hài tử, cùng khóc rống lên, thẳng tới khi nhìn thấy thanh niên mặc áo đen xuất hiện trước lều vải của mình.

Thanh niên này đi trên đường, hắn giống như ngăn cách với thế giới này, thời gian và không gian chẳng liên quan gì tới hắn, chuyện này làm Tống Nham sững sốt.

- Ngươi là...

Tống Nham không xác định hỏi một câu, trong lòng ẩn ẩn suy đoán, nhưng mà không cách nào khẳng định.

Người như Tống Nham nhiều không biết bao nhiêu, tại Hỏa Thần tinh hệ này còn có nhiều người thảm hơn hắn, nhưng mà Lâm Minh cảm giác bao trùm cả Hỏa Thần tinh hệ, hắn lại chú ý gia đình Tống Nham, bởi vì đứa con trai mười hai tuổi của Tống Nham.

Lâm Minh ngoài ý muốn phát hiện thiên phú võ đạo đứa bé này cực cao, hơn nữa phẩm tính kiên nghị quật cường, đây là người tập võ trời sinh.

Thê tử Tống Nham kéo tay Tống Nham, thanh niên áo đen đột nhiên xuất hiện làm nàng bất an, tuy tu vị của nàng là Hậu Thiên, nhưng trực giác cảm thấy thanh niên này đáng sợ.

- Các ngươi tốt!

Lâm Minh nhìn phu thê Tống Nham mỉm cười, hắn cúi đầu nhìn tiểu nhi tử của Tống Nham.

- Ngươi tên gì?

Tiểu nam hai mười hai tuổi nhìn qua phụ thân, lại nhìn qua Lâm Minh, nói:

- Tống Mạc!

- Tống Mạc, tốt, ngươi có bằng lòng đi theo ta hay không? Đi xem thế giới bên ngoài?

Lâm Minh mỉm cười.

Nụ cười này trong mắt Tống Nham và Tống Mạc mang theo ý vị không rõ.

Thẳng tới nhiều năm sau đó, Tống Mạc đi theo Long Nha, trở thành đệ tử thân truyền của Long Nha, hắn biết được nụ cười của thanh niên này có ý vị thế nào.

Đại khái chính là nụ cười của thần vận mệnh...

Tại khu vực thiên thạch của Phổ Đà tinh hệ, trong một tòa tượng phật lớn nổ lơ lửng, chung quanh tượng phật có một chiếc linh hạm, là Chân Thần Linh Bảo do nội tình Phổ Đàn Sơn tích lũy được.

Phổ Đà tinh hệ dùng Phổ Đa Sơn làm tên, bởi vì lực lượng Phổ Đà Sơn đóng ở đây.

Sau khi theo Thần Mộng Thiên Tôn tiến vào vũ trụ khác giao thủ với Phiêu Vũ Thần Vương và Thiên Cương Thần Vương, Phổ Đà Sơn chính là trung tâm chỉ huy của Nhân tộc trong đại chiến.

Nhưng mà nói là trung tâm chỉ huy, tin tức truyền đi cũng là vấn đề, cũng không phải mỗi tinh vực bị Thánh tộc phong tỏa đều có thể bảo trì tin tức thông suốt với Phổ Đa Sơn, ví dụ như Tiềm Long tinh hệ của Tiểu ma Tiên đã mất liên lạc từ lâu.

Dưới tình huống Thánh tộc chiếm ưu thế tuyệt đối, dùng sức phong tỏa thông đạo tin tức cũng không khó khăn.

Phổ Đà Sơn bởi vì có Đế Thích Già, tính toán là một chi Nhân tộc cường thế nhất.

Quân Thánh tộc đối nghịch với Phổ Đà tinh hệ cũng là mạnh nhất, trừ không có Tạo Hóa thánh tử ra, ở đây tụ tập Phiêu Vũ Thần Sơn Thanh Liên tiên tử, còn có Ngạo Nhật, Tà Nguyệt hai thánh tướng, còn có bốn Thiên Tôn đỉnh cấp tạo thành hội nghị chiến tranh.

Ngay cả quân đoàn chủ lực Hoang cũng ở Phổ Đà tinh hệ.

Có nhiều cường giả đối nghịch như thế, Đế Thích Giả cảm thấy áp lực thật lớn, không dám buông lỏng, thực té sự tồn tại của quân đoàn Hoang làm Đế Thích Già cảm thấy lo lắng.

Quân đoàn Hoang tổng cộng ba ngàn Giới Vương, tám vạn Thánh Chủ! Trong ba ngàn Giới Vương này có hai trăm Đại Giới Giới Vương.

Đối với Thiên Tôn đỉnh cấp mà nói, cường giả Giới Vương không xem vào đâu, nhưng mà ba ngàn Giới Vương tụ tập, còn là Giới Vương hấp thu huyết nhục Hoang, bọn họ tạo thành chiến trận có uy lực không khinh thường được.

Nếu như bọn chúng biến thân, trong thời gian ngắn giúp Thánh tộc sinh ra hai trăm Thiên Tôn yếu nhất.

Lực lượng đáng sợ như thế, Đế Thích Già nhìn thấy bọn chúng cũng chỉ có một chữ--- Trốn!

Vạn hạnh trong bất hạnh là, mỗi lần quân đoàn Hoang biến thân đều tiêu hao máu huyết lớn, thậm chí còn rút ngắn thọ nguyên, cho nên nói đơn giản, quân đoàn Hoang không dễ dàng biến thân.

Có quân đoàn Hoang là uy hiếp cực lớn, Phổ Đà Sơn không dám chính diện giao phong với Thánh tộc, mà thái cổ Thần tộc và Thiên tộc cũng ở trong Phổ Đà tinh hệ, Đế Vô Ngân và Chiến Hoàng cùng với mấy Thiên Tôn đỉnh cấp của Phổ Đà Sơn yểm hộ cho nhau mới miễn cưỡng đối đầu với Thánh tộc.

Nhưng mà không dám tác chiến chính diện, thế lực Nhân tộc tuyệt đối lâm vào bị động, không vượt qua xu thế bao quanh sẽ thua cả bàn.

Lúc này trong đại điện nghị sự, Đế Thích Già, Đại Tự Tại Phật, Quân Bích Nguyệt, Hành Si và rất nhiều cao tăng, La Hán của Phổ Đà Sơn đang phân tích tình hình cuộc chiến, đột nhiên vài ngày trước xuất hiên tin tức đại khoái nhân tâm.

- Thánh tộc trong vòng ba tháng liên tục bị diệt năm căn cứ, chết bảy Thiên Tôn, còn tổn thất đại khái ba trăm binh quân đoàn Hoang, thật sự không biết người nào gây nên.

Hành Si buông ngọc giản chiến báo xuống, nhìn qua Đế Thích Già và Đại Tự Tại Phật, chờ nghe ý kiến của họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.