Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2225: Ngông nghênh cuối cùng (1)



Tư Minh Tinh chính là tinh cầu duy nhất mà Tiểu Ma Tiên thành lập cứ điểm trong Tiềm Long tinh hệ.

Trên Tư Minh Tinh có mấy chục tỷ người sinh sống, những người này đều ra đời trong hai ba trăm năm nay, từ các tinh vực khác chậm rãi di cư tới, là con dân trung thực của Tiểu Ma Tiên.

Tiểu Ma Tiên những năm này yêu dân như con, lúc Thánh tộc xâm lấn Tiềm Long tinh hệ thì Tiểu Ma Tiên cũng từng thề, phải bảo vệ tốt cư dân Tư Minh Tinh, giúp bọn họ an cư lạc nghiệp, lấy vợ sinh con, song khi Tạo Hóa thánh tử thu nhỏ vòng vây lại, Tiểu Ma Tiên cuối cùng không cách nào tiếp tục lưu lại trên Tư Minh Tinh, nàng bất đắc dĩ vẫn lựa chọn rời đi.

Nếu không chẳng những nàng sẽ bị Tạo Hóa thánh tử bắt giữ, Tư Minh Tinh cũng lâm vào chiến hỏa.

Rời khỏi Tư Minh Tinh là lựa chọn bất đắc dĩ, dưới tình huống bình thường, Tư Minh Tinh bị Tạo Hóa thánh tử phát hiện sẽ ăn không ít cực khổ, nhưng mà Thánh tộc bình thường sẽ không diệt sạch Nhân tộc bình thường -- chuyện này không có ý nghĩa, ngược lại làm mất đi nô lệ khai phá vũ trụ man hoang.

Nhưng mà hôm nay Tư Minh Tinh không còn được bình an nữa.

Bắt đầu tính từ nhóm người đầu tiên xuất hiện trên Tư Minh Tinh lên, Tư Minh Tinh cũng đã có mấy trăm năm lịch sử, trong dòng sông thời gian của lịch sử Nhân tộc, mấy trăm năm cũng chỉ là thời gian ngắn ngủi không có ý nghĩa.

Trong mấy trăm năm này, nhân khẩu Tư Minh Tinh từ vài tỷ tăng lên mấy chục tỷ, nhưng mà Tư Minh Tinh rộng lớn khôn cùng, khu vực chưa khai phá quá nhiều, Nhân tộc cuối cùng chỉ chiếm một phần nhỏ tinh cầu này mà thôi, thành lập đại khái mười vạn tòa thành lớn nhỏ.

Cái tên Tư Minh Tinh là Tiểu Ma Tiên tưởng nhớ Lâm Minh.

Người trên Tư Minh Tinh cũng biết giai thoại yêu đương năm đó của Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên, còn có câu chuyện xảy ra ở thọ yến Yêu Đế, bị người ta kể say sưa.

Nhân tộc hôm nay cực khổ, năm đó Tạo Hóa thánh tử bị Lâm Minh đánh bại, Tiểu Ma Tiên cuối cùng nhất thoát ly gông cùm xiềng xích của yêu ma hai tộc và song túc song phi với Lâm MInh, mặc kệ nghe bao nhiêu lần cũng không có phiền chán.

Đối với người Tư Minh Tinh mà nói, đây là yêu đương trong truyền thuyết.

Kỳ thật tuyệt đại đa số là người Tư Minh Tinh lúc trước rời khỏi quê quán đi theo Tiểu Ma Tiên đến Tư Minh Tinh khai hoang, cũng xuất phát từ kính yêu Tiểu Ma Tiên cùng sùng bái Lâm Minh.

Mà Tư Minh Tinh tạo dựng lên, Tiểu Ma Tiên và con dân Tư Minh Tinh cùng tu kiến thành thị, từng cùng ăn cùng ở với bọn họ, không phân biệt sang hèn.

Tại thành thị lớn nhất của Tư Minh Tinh có một tòa thánh sơn, trên thánh sơn có cung điện kỷ niệm Lâm Minh, cung kỷ niệm có pho tượng Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên.

Hàng năm cung kỷ niệm Lâm Minh có rất nhiều người triều bái.

Mấy tháng trước Thánh tộc phát hiện Tư Minh Tinh, không cần tốn nhiều sức đã nhét tinh cầu này vào trong túi. Mấy chục tỷ người trên Tư Minh Tinh căn bản không hình thành sức chống cự gì với Thánh tộc cả.

Thánh tộc chiếm lĩnh Tư Minh Tinh, chuyện đầu tiên làm chính là đổi tên nó.

Tinh cầu này được định danh là Thánh Lâm Tinh.

Mà cái tên này bị tất cả người Tư Minh Tinh chống lại. Sau đó Tạo Hóa thánh tử đưa ra một mệnh lệnh.

Mệnh lệnh này làm cho con dân Tư Minh Tinh đi tới địa ngục.

Trước kia Thánh tộc chiếm lĩnh một khỏa tinh cầu thì trắng trợn cướp đoạt, đồng thời giết sạch cao thủ Nhân tộc, còn làm lại nô lệ.

Đám Thánh tộc khai hoang thích nhất chính là làm chuyện này, bởi vì sẽ phát một số tiền phi nghĩa.

Nhưng lần này Tạo Hóa thánh tử chiếm lĩnh Tư Minh Tinh thì không làm như thế. Hắn khinh thường làm như vậy.

Hắn mệnh lệnh cướp đoạt tất cả kho lúa trên Tư Minh Tinh, phong tỏa toàn bộ mười vạn tòa thành thị, không cho phép bất luận kẻ nào ra khỏi thành một bước.

Cư dân trên Tư Minh Tinh phần lớn đều là bình dân chưa đạt tới Tiên Thiên, bọn họ không cách nào tích cốc, vẫn cần ăn cơm.

Sau khi cướp kho lúa, lương thực của mọi người tới từ đồng ruộng bên ngoài thành thị, hoặc là con mồi hoang dã.

Nhưng mà Tạo Hóa thánh phong tỏa thành thị, căn bản không cho ai ra ngoài thành.

Cơ hồ tất cả người Tư Minh Tinh chỉ có thể dựa vào số lương thực không nhiều trong nhà duy trì sự sống.

Mà Tạo Hóa thánh tử căn bản không có ý định mở cửa thành, hắn ý tứ rất rõ ràng, chính là muốn bình dân trong Tư Minh Tinh chết đói.

Thử nghĩ một đám người đói đỏ mắt bị nhốt trong thành thị sẽ làm cái gì?

Đói khát, tử vong, tuyệt vọng, những thứ này sẽ dẫn phát thú tính và dã tính. Dưới tình huống thiếu ăn nghiêm trọng, rất nhiều dân chạy nạn hóa thân thành dã thú đói khát. Rất có thể có con người vì tranh đoạt đồ ăn mà đi giết người. Thậm chí đến cuối cùng còn có thể ăn thịt người.

Với Tạo Hóa thánh tử xem ra đây là câu chuyện thú vị.

Đây là Tạo Hóa thánh tử trừng phạt đám dân đen này, bọn họ đã có cốt khí như thế, vậy hắn muốn nhìn xem, dưới đói khát giày vò và tra tấn, bọn họ có thể chịu được bao lâu.

Hơn nữa có một chuyện cực kỳ trọng yếu, Tạo Hóa thánh tử áp dụng phương pháp kia chính là bức bách Tiểu Ma Tiên.

Hắn rất rõ ràng, Tiểu Ma Tiên lúc trước rời khỏi Tư Minh Tinh, nhất định sẽ lưu tai mắt lại trong Tư Minh Tinh, Tư Minh Tinh phát sinh biến cố thế nào thì Tiểu Ma Tiên chắc chắn sẽ biết.

Như vậy hắn muốn xem Tiểu Ma Tiên có thể ngồi nhìn con dân của mình chết đói hay không.

Đương nhiên Tạo Hóa thánh tử xem ra, nếu như Tiểu Ma Tiên bởi vì mấy chục tỷ bình dân chết đói kia, nàng sẽ ngu xuẩn quay về nhà.

Nhưng mà hắn cũng rõ ràng, có đôi khi người ta sẽ ngu xuẩn như thế.

Cho dù Tiểu Ma Tiên nhẫn tâm nhìn đám người này chết đói cũng không có gì cả, đối với Tạo Hóa thánh tử mà nói, căn bản không có tổn thất gì, chỉ chết mấy chục tỷ con sâu cái kiến mà thôi.

Tạo Hóa thánh tử thu nhỏ vòng vây chỉ còn lại vài tinh vân, nếu như Tiểu Ma Tiên thiếu kiên nhẫn, muốn đột phá phong tỏa của Tạo Hóa thánh tử đi cứu viện Tư Minh Tinh, Tạo Hóa thánh tử sẽ phát hiện ra trước tiên.

Trên Tư Minh Tinh nạn đói duy trì quá lâu, phụ trách quản lý Tư Minh Tinh là Vĩnh Dạ Thiên Tôn dưới trướng Tạo Hóa thánh tử.

Vĩnh Dạ Thiên Tôn cả đời tàn nhẫn khát máu, chuyện tra tấn người hắn thích hợp làm nhất.

Mà trên thực tế hắn nhận được mệnh lệnh này thì đã trở nên hưng phấn.

Thời điểm một bộ tộc cao thượng giả dối từ từ lột bỏ mặt nạ của mình ra, làm cho bọn chúng khôi phục bản tính dã thú là chuyện Vĩnh Dạ Thiên Tôn thích làm nhất.

Trong mắt hắn xem ra, Tư Minh Tinh hoàn toàn là nơi rời rạc, không biết trước, cũng không có lực lượng -- thời gian mấy trăm năm, Nhân tộc muốn khai hoang Tư Minh Tinh thì nuôi dưỡng ra bao nhiêu lực ngưng tụ chứ?

Nhưng mà trên thực tế chuyện phát triển không như Vĩnh Dạ Thiên Tôn dự đoán.

Thời điểm nạn đói xảy ra, Vĩnh Dạ Thiên Tôn cực kỳ khó chịu là trên Tư Minh Tinh không có hỗn loạn, giết chóc, cướp phá như hắn nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.