Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2247: Vô đề (1)



Một nữ tử quần áo màu lam nhạt từ từ đi ra, tay phải của nàng còn cầm theo thần kiếm màu xanh da trời, tay trái vờn quanh có dây lụa màu xanh vờn quanh, giống như cửu thiên huyền nữ ra khỏi tiên cung.

Nhìn thấy cô gái này, Đế Thích Già thở dài ra một hơi, Thần Mộng!

Thần Mộng cũng chạy đến, Nhân tộc Thánh tộc, ba Chân Thần đều tới đây.

Nếu như không phải vì Thần Mộng, nàng quả quyết không đến mức kéo dài lâu như thế mới quay về vũ trụ man hoang.

Tam Thập Tam Trọng Thiên thật sự quá rộng lớn, tốc độ Chân Thần nhanh hơn nữa cũng không thể dùng phương pháp phi hành trở về vũ trụ man hoang được.

Muốn xuyên qua vũ trụ phải thi triển không gian đại na di.

Mà thời điểm thi triển không gian đại na di cần có thời gian chuẩn bị, nhưng lại không thể bị người ta đánh gãy, cũng chính là đang ở trạng thái chiến đấu không thể hoàn thành được.

Tuy Thần Mộng không làm gì được Phiêu Vũ, nhưng mà chỉ quấy nhiễu Phiêu Vũ sử dụng không gian đại na di thì chẳng có gì khó khăn cả.

Thẳng tới sau này, Phiêu Vũ thần vương hiệp trợ Thiên Cương thần vương bài trừ trói buộc không gian của Thần Mộng thì kiềm chế Thiên Cương thần vương, Phiêu Vũ có thể thoát thân, thi triển không gian đại na di trốn vào trong không gian.

Đương nhiên Thần Mộng sẽ không tùy ý để cho nàng quay về vũ trụ man hoang, nàng cảm giác đã sớm tập trung Phiêu Vũ, cứ như vậy Thần Mộng và Phiêu Vũ một chạy một đuổi, giữa đường lại giao thủ mấy lần.

Hơn nữa một Thiên Cương thần vương, ba người kiềm chế lẫn nhau, trọn vẹn dùng mấy tháng mới miễn cưỡng quay về vũ trụ man hoang.

Thời điểm này cho dù Phiêu Vũ, Thần Mộng hay là Thiên Cương đều tiêu hao rất lớn.

Lúc này đột nhiên xuất hiện tại Tiềm Long tinh hệ, cục diện thoáng cái trở nên nghiêm trọng.

Nhìn thấy đám người Đế Thích Già, mặt Phiêu Vũ thần vương như băng sương, trước đó nàng cường nhập vũ trụ man hoang, thời điểm xâm nhập đã tìm hiểu qua một ít tin tức từ Thánh tộc. Biết rõ Nhân tộc đã bắt đầu hội tụ đến Tiềm Long tinh hệ, mà nàng cũng thật không ngờ, lần hội tụ này triệt để nữ thế, vừa rồi nàng cảm giác thô sơ giản lược quét qua, Tiềm Long tinh hệ hội tụ Nhân tộc Thiên Tôn hơn trăm người. Trong đó có mấy Thiên Tôn đỉnh cấp đã hội tụ đông đủ.

- Thần Mộng, ngươi đuổi theo ta lâu như thế, từ vũ trụ vô danh đi tới vũ trụ man hoang, hiện tại ngươi rốt cục đuổi theo, ngươi là vội vã muốn giao thủ với ta sao? Như vậy hiện tại chúng ta đánh một hồi đi.

Phiêu Vũ thần vương nói xong, lông vũ phiêu tán đầy rời, hình thành một đạo lực trường vô hình mở rộng ra.

Tốc độ lực trường cực nhanh, qua trong giây lát bao trùm tinh vực phạm vi trăm vạn dặm, bao phủ toàn bộ liên minh!

Lực trường của Chân Thần, Nhân tộc khó mà phá tan được, mà một khi ba đại Chân Thần khai chiến tại Tiềm Long tinh hệ, đối với Nhân tộc mà nói đó là một tràng tai nạn.

Lúc này sắc mặt Phiêu Vũ rét lạnh như băng sương.

- Ha ha ha! Cái này đề nghị không tệ! Cùng ngươi dây dưa lâu như vậy, hôm nay cũng nên động thủ đi! Cho dù tiêu hao chút thọ nguyên cũng không tính là gì. Có lẽ trong một trận chiến này bổn tọa sẽ lĩnh ngộ ra một chút gì đấy.

Thiên Cương thần vương cười lớn, toàn thân có cương nguyên màu hoàng kim hiện ra, kim diễm thiêu đốt sáng quắc, triền đấu với Thần Mộng đa số thời gian hắn bị vây trong Thần Mộng không gian, căn bản sẽ không có chính thức đại chiến với Thần Mộng một hồi, chuyện này làm cho Thiên Cương thần vương cực kỳ căm tức, hiện tại hắn muốn phát tiết một hồi.

Thiên Cương và Phiêu Vũ phản ứng làm Thần Mộng nhíu mày. Sau khi xâm nhập vũ trụ man hoang, tin tức truyền tống càng thêm thuận tiện. Thần truyền âm ngắn ngủi, từ Đế Thích Già biết tin tức Lâm Minh trở về. Đây vốn là chuyện khiến người ta cảm thấy mừng rỡ, nhưng mà thật không ngờ chuyện lại diễn biến thành thế này.

Thật sự giao thủ ở đây, hậu quả không thể chịu nổi.

- Lâm Minh đâu rồi? Gọi hắn đi ra!

Giọng Phiêu Vũ thần vương giống như từ vực sâu truyền ra, hóa thân của nàng bị Lâm Minh đánh bại và luyện hóa.

Mà ái đồ Thanh Liên tiên tử hiện tại sống hay chết Phiêu Vũ thần vương cũng không biết.

Ngay từ đầu biết được Lâm Minh còn sống, Phiêu Vũ thần vương cực độ khiếp sợ, vài ngàn năm trước nàng rõ ràng đã chém giết Lâm Minh.

Nhưng mà sự thật bày ở trước mắt, Phiêu Vũ cẩn thận hồi tưởng lại cảnh chém giết Lâm Minh, cuối cùng cho ra một kết luận vô cùng đáng sợ, thậm chí là sợ hãi kết luận này, chính là có một người thần bí dùng thủ pháp không thể tưởng tượng nổi, dùng thủ đoạn ảo thuật không thể tưởng tượng nổi, còn cao minh hơn nàng, lừa gạt nàng!

Nàng cuối cùng chém giết chỉ là một kẻ tương tự Lâm Minh mà thôi, nhưng mà nàng lại hết lòng tin đó chính là Lâm Minh, là ai có năng lực, làm được một bước này?

Không hề nghi ngờ, thực lực người thần bí này trên nàng, mà căn cứ thủ pháp đối phương sử dụng, tất nhiên là cao thủ tuyệt thế tinh thông linh hồn và tinh thần lực, kể từ đó thân phận của người này trở nên rõ ràng.

Luận linh hồn cùng tinh thần lực, không ai có thể vượt Hồn tộc, mà Hồn tộc tuy còn có mấy Chân Thần, kể cả Tu La Lộ có một Thần Hư Hồn Đế, nhưng mà những người này không ai có năng lực lừa gạt nàng, dường như nếu như không tính có chút khả năng, thậm chí căn bản không biết có tồn tại lánh đời hay không, còn có có chút nghe đồn có những lão quái vật không chết từ mười tỷ năm trước vẫn còn tồn tại.

Nhưng mà người như thế nhiều khả năng chính là Tam Thập Tam Thiên Hồn Đế!

Phiêu Vũ không biết Hồn Đế tại sao trợ giúp Lâm Minh một tay, chẳng lẽ vì bồi dưỡng hắn thành đại địch Thánh tộc sao?

Tọa sơn quan hổ đấu -- giải thích như vậy hợp tình như thế, nhưng mà xem hổ đấu lại nuôi ra một con hổ, Hồn Đế sẽ không sợ nuôi hổ gây họa sao?

Trong lòng Phiêu Vũ thần vương có đủ loại nỗi băn khoăn, nhưng bây giờ căn bản không thèm nghĩ nhiều.

Nàng lần này tới chính là vì bắt Lâm Minh, thanh toán khoản nợ thân ngoại hóa thân bị diệt, còn có đồ nhi không biết sống chết của nàng.

Nếu như Lâm Minh không đi ra, nàng sẽ huyết tẩy Tiềm Long tinh hệ!

Bá -- 

Thời điểm này một đạo thần quang bao phủ xuống, một tầng lực trường hơi mỏng từ trong người Thần Mộng Thiên Tôn phát ra, lần nữa bao phủ Tiềm Long tinh hệ, nhưng mà lực trường này phạm vi rất nhỏ, chỉ bao trùm rất nhiều linh hạm của Nhân tộc, chẳng khác gì ngăn cách Nhân tộc với Phiêu Vũ.

Nhìn thấy màn này, Thiên Cương thần vương cười lạnh nói: 

- Thần Mộng, ngươi cho rằng bằng vào cái này là có thể ngăn cản ta? Phá hư dễ dàng hơn bảo hộ, huống chi chúng ta là hai người!

Thiên Cương khoanh tay trước ngực, giọng nói đằng đằng sát khí.

- Còn có hai đồ nhi của ta, ngươi phải nói cho rõ ràng mới được.

Hai đại thần vương hùng hổ dọa người, cục diện trở nên khó có thể khống chế. Dường như đại chiến hết sức căng thẳng!

Thời điểm này Đế Thích Già tiến lên một bước, nói ra:

- Hai vị thần vương chớ nên nói thế, Thanh Liên, Ngạo Nhật, Tà Nguyệt ba người đồ sát Nhân tộc chính là đúng, hàng tỉ sinh mạng của Nhân tộc chúng ta thành quân công của ba người này. Chúng ta dùng xương của mình để ba người này bước lên con đường Chân Thần sao? Một khi chúng ta phản kháng tạo thành tổn thương với đồ nhi các ngươi là trời tru đất diệt sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.