Lúc vào Hắc Ám Thâm Uyên, Lâm Minh tìm đến trăm ức năm trước thấy xương nữ nhân bí ẩn hình như là Thánh Mỹ để lại, trên khúc xương khắc cốt vnă Thánh Điển pháp tắc.
Nhưng cốt văn dù sao là cốt văn, sau khi tu vi võ giả đại thành thì pháp tắc ngưng hóa ra phù văn chứ không phải bước tu luyện ban đầu. Lâm Minh luôn thiếu một đoạn then chốt này, hắn muốn bổ sung đầy đủ từ người Thánh Mỹ.
Thánh Mỹ nhìn Lâm Minh, cắn răng:
- Ba ngày, chỉ cho ngươi thời gian ba ngày, có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu tùy bản thân ngươi!
Đây là nhân nhượng cuối cùng của Thánh Mỹ, sau ba ngày sẽ lấy lại bản gốc. Dù Lâm Minh có ngộ tính cao mấy tối đa ghi nhớ pháp tắc là cùng, thậm chí không nhớ đầy đủ được.
Không có bản gốc cùng lắm Lâm Minh tự mình tu luyện, không thể truyền ra ngài, thiếu sinh chi pháp tắc thì hắn sẽ không tu luyện được thành tựu quá cao.
Đây là suy nghĩ của Thánh Mỹ, không có bất cứ vấn đề gì, nhưng lại trúng ngay tim đen của Lâm Minh.
Lâm Minh mỉm cười nói:
- Được, vậy ba ngày.
Ba ngày là đã đủ, vì Lâm Minh từ ký ức của Thánh Mỹ tự mình lĩnh ngộ, trong cốt văn Thánh Mỹ kiếp trước giúp hắn hiểu biết sâu sắc về pháp tắc tử vong. Điều bây giờ Lâm Minh muốn dùng ghi chép trong hắc thư dung hội quán thông tất cả.
Thánh Mỹ cảnh cáo:
- Nhớ kỹ lời ngươi nói!
Lâm Minh vui vẻ đồng ý.
Trong khi hai người lén truyền âm giao lưu thì trưởng lão Minh Cổ, Trụ Thần trưởng lão đã bàn bạc ngày thành hôn xong.
Không cần Thánh Mỹ nhắc nhở, Lâm Minh trực tiếp nói:
- Hai vị trưởng lão, xin xen lời một câu. Về thành thân thì ta nghĩ nên đợi sau chuyến đi Mộ Ma Thần.
- Ưm . . . Thời gian gấp gáp, ta định thừa dịp thời gian trước khi Mộ Ma Thần mở ra chăm chỉ tu luyện, không muốn phân tâm tổ chức đại điển song tu.
Ánh mắt Thánh Mỹ dịu dàng hơn chút, nếu giảm chậm lại đại điển song tu là điều tuyệt vời nhất.
Minh Cổ nhìn Thánh Mỹ, thấy nàng nhẹ gật đầu thì đồng ý đề nghị của Lâm Minh.
Minh Cổ hé môi muốn nói gì nhưng cuối cùng ngậm miệng lại. Lâm Minh, Thánh Mỹ là vai chính cuộc hôn nhân này, có quyền lực quyết định hôn kỳ.
Trong lòng Minh Cổ muốn nói là nếu tổ chức đại điển song tu, hai người bắt đầu song tu trước khi Mộ Ma Thần mở ra không chừng xúc tiến tu vi càng lớn hơn nữa.
Minh Cổ không nói nhiều, Trụ Thần biết điều im miệng.
Lâm Minh mở miệng nói:
- Trưởng lão Minh Cổ, ta nhớ trước khita và Thánh Ma Nữ điện hạ của quý tông chiến đấu từng ước định là nếu thể chiến thắng Thánh Ma Nữ điện hạ sẽ nhận được đãi ngộ đệ tử hạch tâm ngang ngửa Thánh Ma Nữ điện hạ?
Minh Cổ cứ nghĩ Lâm Minh sẽ nói tiếp việc thành hôn, không ngờ hắn đột nhiên nhắc tới điều này.
Minh Cổ do dự một chút, gật đầu nói:
- Đúng rồi, đây vốn là quy tắc cơ bản Minh Vương Đạo ta thành lập liên minh, ai có thực lực thì người đó nhận được càng nhiều. Huống chi ngươi đã đính hôn với Thánh Ma Nữ Minh Vương Đạo ta, xem như một nửam ôn nhân Minh Vương Đạo, lời ta đã hứa sẽ thực hiện.
Lâm Minh mỉm cười nói:
- Tốt!
Đại trưởng lão Cổ Trụ tông đứng bên cạnh Lâm Minh thở dài, vì biết cuối cùng hắn vẫn muốn mang theo Trụ chi thư đi vào Mộ Ma Thần.
Lâm Minh nhẹ nhàng lật tay lại, Trụ chi thư xuất hiện trong tay hắn.
Hắc thư bí ẩn mang theo Ác Ma lực thương cổ hùng hồn, nó vừa xuất hiện liền làm Minh Cổ tợn to suýt rớt tròng, lòng rung động.
- Đây . . . Đây là!?
- Trụ chi thư!
Giọng Lâm Minh quanh quẩn toàn trường.
Không thể giấu Trụ chi thư, muốn mang nó vào Mộ Ma Thần thì sẽ bị người phát hiện, nếu vậy chẳng bằng khoe trước mắt bao người, đặt nó ở ngoài sáng, tất nhiên dựa theo quy tắc Minh Vương Đạo đặt ra quyết định Trụ chi thư thuộc sở hữu của ai.
Với địa vị hiện tại của Lâm Minh, có trận chiến vừa chứng minh thực lực bản thân xong, cộng thêm vốn là hắn tìm đến Trụ chi thư, về tình về lý Trụ chi thư nên do Lâm Minh nắm giữ!
Trụ chi thư xuất hiện khiến toàn trường xáo động.
Rất nhiều Ác Ma đứng dậy, khó tin nhìn hắc thư trong tay Lâm Minh. Trụ chi thư mất tích mấy ức năm hôm nay bị tìm được?
Vậy chẳng phải là Cổ Trụ tông vốn đã xế bóng nay tông môn lại có được khí vận.
Cộng thêm Lâm Minh đột nhiên nổi bật, trong một đêm Cổ Trụ tông thay đổi nghiêng trời lệch đấ,t từ ban đầu âm trầm tử khí trở nên hy vọng vô hạn.
Biểu tình của Trụ Thần phức tạp nhưng không ngạc nhiên việc Trụ chi thư xuất hiện. Minh Cổ xem thế là hiểu Cổ Trụ tông vì có Trụ chi thư nên muốn tranh thủ địa vị cho trưởng lão thứ chín mới thăng cấp, nêu đề nghị khiêu chiến với Thánh Mỹ, liên nhân cùng Minh Vương Đạo.
Minh Cổ nói:
- Trụ Thần huynh giấu ta ác quá.
Trụ Thần cười khổ hết sức. Minh Cổ cho rằng Trụ Thần sớm biết thực lực Lâm Minh cường đại, biết hắn hơn phân nửa sẽ thắng nhưng lại giả bộ ngu.
Oan cho Trụ Thần, nhưng đại trưởng lão không thèm giải thích làm gì, chỉ lo được lo mất nhìn Trụ chi thư trong tay Lâm Minh.
Tuy Lâm Minh là thiên tài nhưng đưa Trụ chi thư vào Mộ Ma Thần sẽ xảy ra chuyện gì khó ai nói rõ được.
Trụ Thần hy vọng Lâm Minh có thể thông qua thử thách Hắc Ám tế điển trở thành Ác Ma đẳng cấp đồ đằng.
Nhưng nếu Lâm Minh thành Trụ thật thì hắn sẽ đem lại cái gì cho Cổ Trụ tông? Trụ Thần trưởng lão phập phồng lo sợ, chờ khi Lâm Minh thống nhất Cổ Trụ tông thì mạng sống đám nguyên lão bọn họ nằm gọn trong bàn tay hắn.
Lâm Minh mở miệng hỏi:
- Trưởng lão Minh Cổ, ta định mang Trụ chi thư vào Mộ Ma Thần chắc không thành vấn đề?
Minh Cổ nghe vậy ngây người một lúc lâu.
Hậu bối Lâm Minh trở nên đáng sợ trong lòng Minh Cổ, thực lực của hắn đã đến trình độ này lại mang theo Trụ chi thư vào Mộ Ma Thần, nếu hắn thông qua thử thách Hắc Ám tế điển thì rất khó tưởng tượng.
Trưởng lão Minh Cổ nghiêm túc nói:
- Không thành vấn đề!
Thánh Mỹ nhìn hướng Lâm Minh, ánh mắt phức tạp:
- Thì ra . . . Ngươi có Trụ chi thư!
Lâm Minh liếc Thánh Mỹ:
- Đúng rồi.
Đối phương khẽ thở dài, làm Lâm Minh khó hiểu. Thánh Mỹ đang thở ra cái gì?
Thánh Mỹ lặng im thật lâu, có gì muốn nói với Lâm Minh nhưng cuối cùng ngập ngừng lại thôi.
Thánh Mỹ lắc đầu truyền âm:
- Ngươi nên biết cái giá mang Trụ chi thư vào Mộ Ma Thần đi?
- Sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, ta rất rõ ràng.
Thánh Mỹ hỏi ngược lại:
- Nhưng ngươi vẫn không muốn thay đổi ý định?
Lâm Minh cười nói:
- Chẳng phải chính nàng cũng muốn mang theo một quyển Tế Văn Chi Thư vào Mộ Ma Thần sao? Nếu nàng không muốn đổi ý thì tại sao ta phải thay đổi?
- Ta . . .
Thánh Mỹ thở dài thườn thượt:
- Ta không giống ngươi, ta khuyên ngươi tốt nhất từ bỏ đi.
Lâm Minh nhíu mày hỏi:
- Tại sao?
Thánh Mỹ khuyến cáo làm Lâm Minh thầm lạ lùng, vì hắn cảm giác không phải nàng không tin thực lực, thiên phú của hắn mà vì lý do khác.