Thánh Mỹ như bừng tỉnh khỏi ác mộng, cơ thể rung lên. Giây sau ảo cảnh trước mắt Thánh Mỹ vỡ nát như pha lê.
Ánh sáng lấp lánh, ý niệm vô tận rắc rối phức tạp bay qua, Thánh Mỹ đột nhiên trở lại đại điện u ám.
Thánh Mỹ toát mồ hôi lạnh, sợ hết hồn. Thánh Mỹ biết mình suýt lạc trong giấc mơ, không thể thoát ra.
Đây chính là . . . Tâm ma.
Những gì Thánh Mỹ vừa thấy bởi vì nàng trong lòng có ma nên hình thành chấp niẹm vô cùng mãnh lêịt lần lượt tác động hồn lệ của nàng.
Lâm Minh để lại dấu vết quá sâu trong ký ức của Thánh Mỹ.
Cuộc đời Thánh Mỹ tràn ngập màu xám, nàng đã định trước sẽ đối diện cuộc đời không có hy vọng. Lúc này không ai trở thành ký thác tâm linh cho Thánh Mỹ, vì dù là ai rồi sẽ bị nàng từ từ đuổi kịp sau đó bỏ xa sau lưng.
Thật ra trong lòng Thánh Mỹ rất cô độc,nàng cần một người làm bạn.
Người duy nhất đó đã bị Thánh Mỹ tự tay hủy diệt.
Có thể tưởng tượng tâm ma trùng kích Thánh Mỹ cỡ nào. Khi võ giả đối diện tâm ma ý niệm đáng sợ nhất là cảm giác thế giới trong ảo cảnh tốt hơn hiện thực, bản thân không muốn tỉnh dậy, khi đó đã định trước sẽ lạc mất.
Dù Thánh Mỹ chuyển sinh chín kiếp, thần hồn siêu cường đại cũng không cưỡng lại được tâm ma như vậy, kết quả là nàng lạc mất mình trong sơn động.
Thánh Mỹ nhớ lại giấc mơ mấy chục năm, phát hiện những gì liên quan tới Lâm Minh là nàng đều nhớ rõ.
Chỉ có phút cuối giấc mơ, tia sáng đen không biết lóe lên từ khi nào giúp Thánh Mỹ thoát khỏi tâm ma là nàng không nhớ rõ.
Thánh Mỹ không biết tia sáng đó có thật sự tồn tại hay chỉ là ảo giác của mình?
Là ảo giác khi tâm ma nảy lên sao?
Rốt cuộc là cái gì?
Thánh Mỹ cảm giác tia sáng đó cực kỳ quen thuộc, nàng vốn nên hớ ra nhưng càng vắt óc suy nghĩ thì nó càng mơ hồ.
Thánh Mỹ đang suy tư đột nhiên cảm giác tim rung lên, nàng cảm nhận hơi thở kinh khủng đến gần.
Thánh Mỹ giương mắt nhìn, thấy một thiếu niên mặt trắng bệch, đôi mắt đục ngầu, người toát ra tử khí đậm đặc chậm rãi xuất hiện từ trong hắc ám, xuất hiện trước mặt nàng.
Thiếu niên già nua như tang thi chính là Hồn Đế.
Lòng Lâm Minh thít chặt.
Thánh Mỹ vốn không bất ngờ khi gặp Hồn Đế, nhưng tại sao thấy trong tình cảnh này? Đây là mơ hay hiện thực?
Thánh Mỹ cảm giác ký ức hỗn loạn, tuy vừa thức tỉnh khỏi giấc mơ nhưng dường như có cái gì quan trọng bị nàng quên đi.
Trong khoảnh khắc toàn thân Thánh Mỹ lạnh lẽo, nàng vốn sẽ không e sợ Hồn Đế như vậy, nhưng nàng chợt nhận ra một chuyện đáng sợ. Mặt Thánh Mỹ không còn chút máu.
Hồn Đế ép sát từng bước, mặt Thánh Mỹ trắng bệch liên tục thụt lùi.
Những giọt mồ hôi chảy từ trán Thánh Mỹ xuống, bởi vì giờ này khắc này nàng biết chuyện gì xảy ra.
Cuối cùng Hồn Đế dồn Thánh Mỹ tới góc tường.
Hồn Đế cười tàn nhẫn chỉ vào bụng Thánh Mỹ:
- Ngươi dùng lực lượng Hồng Liên Cửu Chuyển phong lại thai nhi trong bụng vì lo lắng thai nhi phát dục sẽ phân đi Ác Ma lực đồ đằng ta để lại trên người của ngươi, kinh động ta phải không?
- Ngươi phong thai nhi trong bụng bảy ngàn năm, cộng thêm thời gian ngươi ở trong kết giới là hơn một vạn năm. Ngươi thật là bỏ công vất vả.
- Ngươi tính sao? Chẳng lẽ ngươi ngây thơ cho rằng mình có thể sinh thai nhi ra sao?
Thánh Mỹ cắn chặt răng, không nói tiếng nào. Tay Thánh Mỹ lặng lẽ sờ Tu Di giới, liên lạc cốt kiếm trong Tu Di giới.
Nhưng Hồn Đế vươn ra hai ngón tay, dễ như trở bàn tay kẹp lại nhát kiếm.
Hồn Đế cười to bảo:
- Đường kiếm rất tốt, tốc độ tăng thực lực của ngươi cho ta niềm vui bất ngờ lớn thật.
Quanh người Hồn Đế lan tràn lực tràng đáng sợ bao phủ toàn thân Thánh Mỹ. Cơ thể Thánh Mỹ cứng ngắc, hoàn toàn không thể nhúc nhích.
Chưởng của Hồn Đế ngừng lại một chút rồi thế không thể đỡ ấn xuống bụng Thánh Mỹ.
Chưởng Hồn Đế bốc lên hơi thở tử vong ngùn ngụt đông lại máu toàn thân Thánh Mỹ, nàng liều mạng muốn tránh thoát lực tràng trói buộc, nhưng mà . . .
Bùm!
Vang thanh âm trầm đục, có cái gì bị đánh ánt. Thánh Mỹ hộc bãi máu, người như con bướm gãy cánh văng ra ngoài.
Giây phút đó kỳ lạ là Thánh Mỹ không cảm thấy đau đớn, nàng chỉ cảm giác mạng sống đã mất một phần vô cùng quan trọng, làm nàng không còn hy vọng gì nữa.
Kết thúc?
Kết thúc hết rồi.
Đây là vốn là giấc mơ không thể thực hiện.
Thánh Mỹ cảm giác ý thức của mình hoàn toàn mơ hồ, bụng đau nhức nhưng không bằng một phần vạn đau khổ chết tâm.
Thánh Mỹ cảm thấy cuộc đời mình cực kỳ buồn cười, nàng rõ ràng chính mình từ đầu đến cuối chỉ là một công cụ.
Thánh Mỹ muốn để lại cái gì trong cuộc đời nhạt nhẽo của mình.
Thánh Mỹ từng ký thác hy vọng vào Lâm Minh, nhưng hắn bị nàng tự tay hủy đi.
Nàng vốn tưởng rằng cuộc sống tương lai không chút sắc màu, nhưng khi Thánh Mỹ rời khỏi đại lục Thiên Diễn, rời xa Tam Thập Tam Thiên, đi tới Hắc Ám Thâm Uyên thì đột nhiên phát hiện chính mình mang thai.
Chuyện này khiến trái tim Thánh Mỹ bối rối.
Nỗi lòng Thánh Mỹ vô cùng phức tạp, lúc trước nàng hoàn toàn không nghĩ rằng mình sẽ có ngày này.
Thánh Mỹ không ngờ trái tim đóng băng, đã định trước cả đời bi tình, không dính nhân tình thế gian lại trở thành mẫu thân.
Vốn Thánh Mỹ không phải nhân tộc, khả năng giao hợp với Lâm Minh mang thai rất thấp. Nhưng có vẻ như Thánh Mỹ đánh giá thấp lực lượng huyết mạch của Lâm Minh.
Hài tử này xuất hiện khiến Thánh Mỹ hoang mang lo sợ.
Phụ thân của đứa trẻ bị mẫu thân của thằng bé (con bé) hủy diệt, vì các loại nguyên nhân mà Thánh Mỹ không thể sinh con ra được.
Lúc ấy Hồn Đế vừa mới bế quan luyện hóa vĩnh hằng chi hồn.
Thánh Mỹ có thể tạm thời giữ bí mật bảo vệ đứa bé, nhưng nàng biết khi dựng dục sinh ra nó sẽ xúc động ấn ký, năng lượng Hồn Đế đẻ lại trong hồn hải của mình.
Chắc chắn Hồn Đế sẽ biết, dù bận bế quan nên không ra ngay được nhưng khi gã xuất quan Thánh Mỹ sẽ hứng chịu lửa giận từ gã.
Đứa trẻ này chết chắc.
Thánh Mỹ từng nghĩ để đứa trẻ làm người phàm hoàn toàn, nàng quảng trường sáng tạo thế giới xinh đẹp giống Tam Thập Tam Thiên trong Hắc Ám Thâm Uyên này, mua nhiều nô lệ thái cổ chư tộc thành cư dân của thế giới cho bọn họ sinh sôi không dứt.
Sau đó sinh ra đứa con, Thánh Mỹ sẽ làm bạn thằng bé (con bé) xem gió cuốn mây tan, hoa nở hoa tàn.