Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 404: Dòng sông cổ quái



Mặc dù hiện giờ tu vi của Lâm Minh là Ngưng Mạch đỉnh phong, nhưng mà khống chế Ma Tâm Toái Tinh Tôi Tủy vẫn cảm thấy toàn thân đau đớn như kim đâm đao xoắn vậy.

Loại năng lượng này mang theo một chút ý thức còn sót lại của U Minh đại đế, cuồng ngạo không thiện ý, muốn cho nó khuất phục cho mình sử dụng, đầu tiên phải hủy diệt cỗ ý chí này.

Đối với Lâm Minh mà nói, chỉ cần dùng linh hồn của mình là được rồi, không ngừng sinh sôi làm hao mòn ý chí của U Minh đại đế.

Lâm Minh cắn răng, mồ hôi ướt đẫm, có một ít năng lượng từ những bộ phận ngẫu nhiên của hắn thoát ra ngoài, một phần lại bị Minh Dược phù giam cầm, một lần nữa rút vào trong cơ thể.

Nguyên lý Minh Dược phù chính là giảm bớt tổn thất dược lực, có thể thêm Minh Dược phù vào Nhập Thiên đan, còn dùng trên Ma Tâm Toái Tinh cũng miễn cưỡng để nó phát huy một phần tác dụng.

Kể từ đó, năng lượng trong cơ thể Lâm Minh càng thêm cuồng bạo.

Mạnh mẽ dựa theo phương pháp trong Tôi Tủy Hỗn Độn Cương Đấu kinh, từng chút từng chút rót vào trong xương cốt, năng lượng Ma Tâm Toái Tinh trầm trọng như thủy ngân, không gì không nhập, dù là từng chút xương cốt Lâm Minh cũng bị nó thẩm thấu vào.

Năng lượng xâm nhập vào trong tủy, thậm chí Lâm Minh còn nghe được trong xương cốt truyền đến từng tiếng tích tích, đây là do cốt tủy bị năng lượng thiêu đốt luyện hóa, làm cho nó thay đổi về chất, cái này giống như lúc tạo cán thương gỗ, ngâm cán thương qua nước mỡ, loại đi từng sợi tạp chất.

Lâm Minh đầu đầy mồ hôi, đau đớn tới tận xương tủy, so với hấp thu Ma Tâm Toái Tinh lần trước, tình huống lúc này đã tốt hơn nhiều, lúc trước, máu hắn còn chảy ra ngoài, tạo thành một cái kén máu quanh thân thể, mà lần này chỉ đau đớn chảy thêm một chút mồ hôi mà thôi.

Lẩn trong mồ hôi, vẫn có một ít chất xám, số lượng rất ít, đây là tạp chất trong cơ thể Lâm Minh, trải qua mấy lần tẩy cân phạt tủy, thể chất Lâm Minh đã tinh thuần tới trình độ cao, tuy rằng không so được với Mục Thiên Vũ nhưng mà tạp chất cũng không còn nhiều lắm.

Thời gian trôi qua từng giây, khoảng một canh giờ sau, rốt cuộc Lâm Minh hấp thu hết chút năng lượng cuối cùng, tiếp theo hắn há to miệng phun ra một ngụm máu.

Vừa phun ra, không thể dừng lại, máu phun ra khắp mặt đất. Lâm Minh xoa xoa khóe miệng, nội thị thân thể, phát hiện trong máu huyết trong mạch máu mình đỏ tươi hơn trước, đậm đặc giống như thủy ngân vậy.

Cốt tủy và máu cũng là một thể, tủy sinh máu, máu nuôi tủy, cho nên Tôi Tủy sẽ làm thay đổi máu huyết.

Ăn xong nửa viên Ma Tâm Toái Tinh, màu vàng trong cốt tủy Lâm Minh càng nồng đậm thêm vài phần, Tôi Tủy hoàn thành non nửa.

Nửa viên hoàn thành non nửa, một viên gần một thành, bây giờ Lâm Minh đã Tôi Tủy gần như hai thành rưỡi, cho dù sau này dược lực giảm mạnh, sau khi ăn xong tám viên Ma Tâm Toái Tinh. Lâm Minh phỏng đoán mình Tôi Tủy cũng phải thành tới sáu, bảy thành.

Tôi Tủy là một đại cảnh giới, nên muốn hoàn thành Tôi Tủy, khó khăn còn hơn xa so với Lâm Minh tưởng tượng, chỉ là không biết sau khi Tôi Tủy hoàn thành hoàn toàn, sẽ đạt được thực lực gì.

Ngồi xuống điều tức hai khắc, rốt cuộc Lâm Minh có chút đói bụng.

Trước khi tiến vào Tiến Thần Hoàng bí cảnh, đám người Lâm Minh đều mang thức ăn, lấy ra một khối thịt khô, một khối lương khô, đang muốn ăn đột nhiên hắn nghe được tiếng nước róc rách mơ hồ truyền tới.

Tâm niệm vừa động. Lâm Minh thu lại lương khô, đi vào trong hang động, sau khi đi bộ được mấy chục trượng, quả nhiên ở trong sơn động thấy một mạch nước ngầm.

Nước sông trong vắt, nhưng mà lại có chỗ khiến cho Lâm Minh luôn cảm thấy không thích hợp, đưa tay vốc lên một vục, Lâm Minh hít một ngụm lãnh khí, nước sông này rất nặng, so với thủy ngân cũng không nhẹ hơn là bao, hơn nữa nước sông nóng tới mức khủng bố, nhiệt độ gấp vài lần nước sôi.

Vốc lên được một lúc, hộ thể chân nguyên của hắn đã bị sức nóng làm cho tan ra một mảng to.

- Đây là sông gì?

Sắc mặt Lâm Minh không tốt lắm, trong Thần Hoàng bí cảnh này nơi nơi đều quỷ dị.

- Hả? Đó là cái gì vậy?

Lâm Minh phát hiện, ở trong nước sông có sinh vật tồn tại, một con vật giống như con cua, toàn thân đỏ rực ẩn dưới dòng nước, mở lớn hai con mắt nhìn hắn.

Hai cái càng cua dài chừng hai xích.

- Ở hoàn cảnh này mà còn sinh tồn được, cũng không phải kẻ lương thiện gì.

Sức nóng còn lớn hơn vài lần so với nước sôi, vậy mà có thể sinh tồn, cho dù Lâm Minh ngâm lâu ở dưới nước cũng vì chân nguyên hao hết mà không kiên trì được, vậy mà con cua này lại lấy nơi này làm nhà, bản thân căn bản không sợ sức nóng.

- Vù!

Con cua khổng lồ thân dài khoảng bốn năm xích kia đột nhiên chồm lên, hai kim cua dài một xích kẹp tới Lâm Minh, dường như muốn cắt hắn ra làm đôi.

- Coi ta là con mồi?

Lâm Minh cười lạnh một tiếng, một kích Phấn Thân Toái Cốt quyền nện ra, Thanh Thương chân nguyên bùng nổ.

- Ầm!

Con cua quay cuồng bay ngược trở ra, bị chấn cho ngã trái nhào phải, sau đó liền nhảy dựng lên bỏ chạy.

- Không chết?

Lâm Minh sợ ngây người, một quyền này của hắn, có thể tùy ý đập chết một võ giả Hậu Thiên hậu kỳ, vậy mà con cua lớn này lại không chết!

Quá mạnh mẽ!

Rất nhanh, trong sông liền tụ tập bảy, tám con cua lớn, Lâm Minh sửng sốt một chút, tên này không ngờ trở lại tìm đồng bạn.

Những con cua này là bá chủ sông này, chưa từng bị nếm qua quả đắng như vậy, cho nên thề muốn đem Lâm Minh xử lý.

- Phốc phốc phốc!

Bảy, tám con cua cùng nhau lao ra khỏi mặt nước, cùng nhau giết tới Lâm Minh.

Lần này, Lâm Minh không chút lưu thủ, rút Tử Huyễn thương ra, Tà Thần Lôi Linh dung nhập vào trong thân thương, lôi đình lực mãnh liệt, một thương vung lên, tử lôi chói mắt chiếu sáng toàn bộ hang động.

- Răng rắc!

Bảy, tám đạo lôi đình từ trên trời giáng xuống, mỗi một đạo bổ lên thân một con cua, tất cả số của đều bị một thương của Lâm Minh miểu sát.

Nhìn đám cua nằm trên mặt đất, Lâm Minh tâm niệm vừa động, Điện Linh từng nói qua, sơn động này là nơi thí luyện cấp chiến tướng, đúng là có thức ăn và thức uống, phải chăng là số này?

Lâm Minh do dự một chút, nhặt lên một con cua lớn, mất không ít khí lực mới đập vỡ một cái chân cứng dày, bên trong là thịt đỏ trắng lẫn lộn, cắt ra một khối, bắt đầu dùng lửa nướng.

Lâm Minh đều có thói quen mang theo muối và gia vị, tùy tiện rắc lên một ít ướp, hương thơm liền tỏa ra bốn phía.

Cẩn thận cắn một miếng, thịt cua non mềm xôm xốp, hơn nữa rất là giòn.

Lâm Minh cũng không vội ăn, mà tỉ mỉ cảm thụ một hồi, xác định không có độc và tác dụng phụ gì, mới bắt đầu từng ngụm từng ngụm cắn nuốt.

Thịt loại cua này do ở nơi rất nóng cho nên nướng thế nào cũng không bị tóp đi, ăn vào miệng vô cùng ngon, so với những đồ ăn nổi danh những đại tửu lầu kia còn ngon hơn nhiều.

- Thứ tốt.

Mặc dù rất là kén ăn nhưng mà Lâm Minh cũng khen thịt con cua này không dứt.

- Hả? Ăn thịt con cua này dường như tẩm bổ chân nguyên cho ta?

Lâm Minh kinh ngạc phát hiện, thịt cua xuống bụng, có một cỗ nhiệt lưu chậm rãi bốc lên, khiến cho hắn cảm thấy cực kỳ thoải mái, mơ hồ, Hỏa hệ chân nguyên trong cơ thể thong thả tăng lên.

Biên độ tăng cường này so với hiệu quả ăn đan dược kém hơn rất nhiều, nhưng mà hơn ở chỗ là tinh thuần, không có bất kỳ tạp chất và độc tố nào. Tương đương với linh lương, linh thái, nhưng mà hiệu quả của nó tốt hơn so với linh lương linh thái của Thần Hoàng đảo không chỉ gấp trăm lần.

Lâm Minh chấn kinh rồi, đây là thức ăn của chiến tướng thượng cổ Phượng tộc tham gia thí luyện sao?

Thượng cổ Phượng tộc, nghe tên bọn họ là có thể đoán ra đại khái rồi, hơn phân nửa trong người bọn họ có huyết mạch thần thú, tư chất mạnh tới mức khó có thể tưởng tượng được, lại học tập đầy đủ đủ loại bí điển của thượng cổ Phượng tộc, lại có nơi thí luyện như Thần Hoàng bí cảnh này, cộng thêm ăn vào các loại linh dược. Thiên phú của bọn họ làm sao mà không xuất chúng chứ?

Chẳng trách, cho dù lấy ra một cái vương yếu nhất của thượng cổ Phượng tộc cũng thoải mái hoàn thành thí luyện cấp chiến tướng trong vòng một năm.

- Có lẽ... Chỉ có cấp vương, mới là thành viên chân chính của thượng cổ Phượng tộc, mà cái gọi là cấp chiến tướng, chỉ là thuộc hạ do thượng cổ Phượng tộc chọn ra mà thôi!

Ý thức được điểm này, trong lòng Lâm Minh vốn có một chút cảm giác tự đắc liền biến mất không còn chút gì.

Con đường hắn phải đi, còn rất dài.

Tuy nhiên, càng như thế, càng làm cho lòng hiếu thắng của Lâm Minh mạnh thêm, nếu bây giờ hắn đứng ở đỉnh cao nhất trong tất cả thiên tài của ba ngàn đại thế giới, vậy thì hắn cũng sẽ cảm thấy vô cùng tịch mịch và nhàm chán, không còn mục tiêu để theo đuổi.

Mà bây giờ, hiển nhiên hắn vẫn còn kém xa.

Ngoạm một miếng thịt cua to, Lâm Minh lại uống vào một ít nước sông, nước sông này không ngờ lại có hiệu quả tương đương với thịt cua, cũng có hiệu quả bồi luyện chân nguyên trong cơ thể hắn.

Ngay cả nước cũng có hiệu quả này, hơn nữa Hỏa hệ chân nguyên nơi này so với bên ngoài nồng đậm hơn nhiều, muốn thực chiến thì bên ngoài lại có lượng lớn đối thủ, đúng là một nơi tu luyện tốt.

Thần Hoàng bí cảnh này muốn thực chiến có thực chiến, muốn tu luyện có Hỏa hệ chân nguyên nồng đậm, ngay cả ăn cơm uống nước cũng có thể gia tăng thực lực, còn chỗ nào có tốc độ tu luyện nhanh hơn chỗ này?

Sau khi Lâm Minh ăn uống no nê, chỉ cảm thấy những thịt cua và nước sông trong cơ thể ồ ồ hóa thành nhiệt lưu, tán loạn bốc lên, cả người hắn đều nóng lên, hận không thể lập tức chiến một trận phát tiết ra năng lượng cho thoải mái.

Lâm Minh rút Tử Huyễn thương ra, thi triển thân pháp rời khỏi sơn động, ở ngoài sơn động, mấy trăm con rối nham thạch đã tụ tập ở trên bình nguyên, lần này, con rối nham thạch Hỏa hệ chiếm phần lớn, thực lực của chúng so với con rối nham thạch bình thường thì càng mạnh hơn.

Nhìn đàn con rối quy mô cỡ này, Lâm Minh nổi lên chiến ý, hai chân đạp mạnh mặt đất, thân thể giống như tên bắn bay vụt ra ngoài, vẽ ra một dường cong hoàn mỹ, đáp vào trong đàn con rối.

Con rối nham thạch rít gào, từng cột lửa bắn thẳng tới Lâm Minh, Lâm Minh mỉm cười, thi triển thân pháp Kim Bằng Phá Hư giống như yến biển trong mưa dông bão táp, xuyên qua cột lửa dày đặc, vượt qua mọi thứ.

- Vù vù vù!

Từng ngọn lửa lướt qua người Lâm Minh, khoảng cách trăm trượng đối với Lâm Minh mà nói cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi, tiếp cận con rối Hỏa hệ đầu tiên, Tử Huyễn thương đâm mạnh xuống!

- Ầm!

Chỉ nghe một tiếng nổ vang, con rối Hỏa hệ kia bị Lâm Minh một thương đâm cho nổ tung.

Trong nháy mắt toàn thân phát lực, Lâm Minh dường như nghe được khung xương mình vang lên tiếng nổ bùm bùm, quá thoải mái, hắn không kìm nổi thét dài một tiếng.

- Chiến!

Sau khi Tôi Tủy, lại ăn lượng lớn thịt cua, Lâm Minh chỉ cảm thấy cả người tràn đầy năng lượng, không phát tiết ra ngoài thì không thoải mái.

- Coong coong coong!

Một thương thương chém ra, điện quang nổi lên bốn phía, lửa vù vù vọt ra, ánh sáng màu xanh da trời cắt qua hư không, nơi nào Tử Huyễn thương đi qua, cát bay đá chạy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.