Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 554: Thần lực!



- Cái gì? Ngươi không phải là nói đùa chứ?

Võ giả đang hưởng thụ quan hệ thân mật trong lòng đột nhiên cả kinh, theo người nào đó đã nói, Lâm Minh đấu với Huyết Man, so sánh với Mị Nữ đánh với Huyết Man còn có tính chấn động hơn.

Thực lực của Mị Nữ bọn họ ít nhiều gì cũng hiểu rõ một chút, mà thực lực của Lâm Minh lại là một điều bí ẩn, chẳng lẽ hắn thật có thể tranh giành cùng Huyết Man, vậy cũng khó có được nhỉ! Quả thật như thế, cho dù hắn ở bên trong thiên tài cấp đế, cũng là tồn tại thượng tầng!

- Chiếm một vị trí cho ta, ta lập tức đến!

Võ giả kia đẩy cô gái yêu mịra, hung hăng xoa nhẹ một cái vào cái mông của nàng, rồi sau đó không để ý tới cô gái đang hờn dỗi, trực tiếp mặc quần áo vào chạy về phía Võ Đấu trường.

Một màn như vậy trình diễn ở rất nhiều địa phương, có chút cường giả không riêng gì vì để xem náo nhiệt, cũng là vì để hiểu rõ thực lực ẩn giấu của Huyết Man cùng Lâm Minh, hai người này một người là nhân vật phong vân hiện tại của tầng hai Thông Thiên tháp, một người khác là nhân vật phong vân tương lai của tầng hai, hiểu rõ một chút đối với mình không có chỗ xấu, tránh cho ngày sau đụng phải cũng không biết chết như thế nào.

Người trọng tài cố ý làm chậm thời gian bắt đầu tranh tài, để cho rất nhiều võ giả có cơ hội vào bàn quan sát, võ giả vào bàn lúc trước không cần giao phí vào bàn, võ giả tới sau đó, mỗi người cũng phải nộp tám mươi Huyết Sát tinh phí vào bàn.

Người xem ở Võ Đấu trường càng ngày càng nhiều, ở giữa lôi đài, Huyết Man có chút hăng hái nhìn Lâm Minh.

- Hắc hắc, tiểu tử, ngươi thật là có can đảm đi lên, không tệ! Thật là đáng tiếc, ngươi vốn là sẽ có tiền đồ thật tốt, thậm chí trở thành cường giả phong hoàng.

- Ngươi biết ta thích giết thiên tài là vì sao không? Bởi vì mỗi lần ta thấy một người tương lai có hy vọng trở thành bá chủ một phương chết ở trên tay của ta, ta liền hưng phấn tới nhiệt huyết sôi trào a!

Khi Huyết Man nói chuyện, trên mặt hiện ra nụ cười điên cuồng.

Mà Lâm Minh chẳng qua là lạnh lùng đối mặt.

- Nói như vậy, chúng ta chiến đấu không tồn tại chuyện nhận thua, chỉ có lấy cái chết để quyết định thắng bại?

- Thắng bại? Hắc hắc, tựa hồ ngươi còn không có hiểu được tình hình, một lát sẽ bắt đầu, là ta dùng thịnh yến đồ sát đối với ngươi!

Huyết Man đột nhiên rút Khai Sơn phủ sau lưng ra, nặng nề nện ở trên mặt đất, theo một tiếng nổ ầm vang, đất rạn nứt ra giống như mạng nhện, ngay cả sàn nhà huyền kim thật dày phía dưới, cũng bị đập ra một lỗ thủng, chẳng qua là tiện tay nện xuống một búa đã có uy lực bậc này, lực lượng của Huyết Man làm cho lòng người kinh ngạc.

Lâm Minh nhàn nhạt nhìn thoáng qua vết sâu trên mặt đất, chậm rãi rút Tử Huyễn thương, nói:

- Ra chiêu đi.

Hắn quả thật không biết cực hạn của Huyết Man ở nơi đâu, trận chiến này, hắn sẽ không khinh thường khinh địch.

- Hắc hắc, như ngươi mong muốn, Đại Địa Liệt!

Huyết Man quát lên một tiếng lớn, cũng không đợi người trọng tài tuyên bố tranh tài bắt đầu, hai tay vung Khai Sơn phủ lên, xông thẳng về phía Lâm Minh!

Ở phương diện lực lượng thân thể, Man tộc không kém hơn Cự Ma tộc, lực lượng thân thể của Huyết Man lại càng đạt tới trình độ cao thủ đỉnh cấp, bàn về lực đụng nhau chính diện, hắn là người có một không hai ở tầng thứ hai Thông Thiên tháp.

Một mạch xông tới, dưới đất hoàn toàn bị Huyết Man giẫm vỡ ra, khí thế kinh khủng bột phát, giống như thiên quân vạn mã đột kích tới, người xem không khỏi tâm thần rung động.

Lâm Minh nhìn chằm chằm thân ảnh Huyết Man đang xông lại, trong đầu bất giác đang nhớ lại huyễn tượng chiến tranh đã nhìn ở Chiến Tranh trận bàn, tiền bối Mệnh Vẫn tầng tám kia, đồng dạng là đối mặt với chuẩn đế Cự Ma tộc am hiểu lực lượng cùng đụng nhau chính diện, dùng một kiếm đánh bay!

Trọng kiếm kia bổ ra quỹ tích, hiện tại tái hiện bên trong đầu óc Lâm Minh, trong một nháy mắt, Lâm Minh có chút hiểu được, hắn cũng không mở Tà Thần lực ra, trực diện công kích Huyết Man, đâm ra một thương!

Một kích mang theo xu thế núi cao sông lớn!

Căn bản không có người nào sẽ nghĩ tới, Lâm Minh lại cứng đối cứng cùng Huyết Man! Tử Huyễn thương là đạn thương, cán thương chỉ có tám phân, dài chín thước chín tấc, to như cánh tay em bé, va chạm chính diện với Khai Sơn phủ nặng tới mấy vạn cân!

Huống chi, Lâm Minh chẳng qua là Nhân tộc, Nhân tộc không am hiểu chính diện tác chiến cùng so đấu lực lượng.

Điên rồi!

Đây là ý niệm xẹt qua trong lòng mọi người trong một nháy mắt kia, ánh sáng điện chớp lên đã không kịp cho bọn họ mở miệng bình luận, Tử Huyễn thương như tử long ra biển, điểm vào phía trên Khai Sơn phủ không chút lưu tình!

Ầm!

Mũi thương cùng lưỡi búa đụng vào nhau, hoàn toàn kém xa vũ khí đối đầu, tia sáng bắn tán loạn ra ngoài, chân nguyên ma nguyên xoắn thành nước xoáy phóng lên cao, đất chung quanh hoàn toàn bị vỡ ra, đại lượng đá vụn tùy ý bay vụt ra.

Võ giả ngồi ở hàng thứ nhất, bị cỗ sóng xung kích này làm cho khí huyết cuồn cuộn, không thể không tạo ra chân nguyên hộ thể để miễn cưỡng chống cự, những người này, không có một người nào là người yếu, lại bị ảnh hưởng chật vật như vậy, chỉ có thể nói rằng hai cỗ lực lượng này đụng nhau chính diện bột phát ra năng lượng thật sự quá mạnh mẽ.

Đá vụn nổ tung thành cát mịn, Lâm Minh liền lùi lại mấy bước, một trận huyết khí bốc lên, nhưng ngược lại, thân thể Huyết Man bay rớt ra ngoài, gan bàn tay chấn động, mạch máu cánh tay phải nổ tung, máu tươi bắn tán loạn ra.

Ầm! Ầm!

Huyết Man nặng nề rơi trên mặt đất, vai khiêng Khai Sơn phủ, quỳ một chân trên đất, đất bị hắn giẫm vỡ nát hoàn toàn.

Hắn nhìn thoáng qua gan bàn tay cùng tay phải vẫn rỉ máu trên tay mình, nhìn lại Lâm Minh, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin cùng kinh hãi!

Đã bao nhiêu năm, kể từ khi hắn thành danh, hắn đã từng hưởng qua tư vị bại trận, nhưng chẳng bao giờ ở bên trong thế hệ trẻ, bị bức lui bằng vào lực lượng chính diện, chỉ sợ ngay cả Hình Thiên cũng không làm được!

Mà hôm nay, hắn lại bị một thiếu niên còn trẻ hơn so với hắn bức lui, đối phương thậm chí còn là một nhân loại, điều này sao có thể?

Không riêng gì Huyết Man sợ ngây người, tất cả võ giả tại chỗ cũng bị kinh hãi, cả Võ Đấu trường yên lặng như tờ, cuộc chiến đấu này vốn là sương mù nặng nề, cũng có một số nhỏ người tại chỗ cho là Lâm Minh có thể sẽ có cơ hội thắng Huyết Man, lý do chính là một tháng trước Lâm Minh từng dễ dàng thắng được Lam Tinh.

Nhưng mà lại chưa từng có người nào sẽ nghĩ tới, Lâm Minh thế nhưng dựa vào lực lượng ở chính diện đụng nhau đánh bay Huyết Man, đánh cho gan bàn tay của Huyết Man rách tả tơi, mạch máu vỡ tung, mà bản thân Lâm Minh, chẳng qua là lui lại mấy bước đã đứng vững vàng.

Đây là quái lực gì, hắn thật sự là nhân loại sao?

- Tiểu tử tên là Lâm Minh này, chẳng lẽ cũng tu luyện pháp quyết Luyện Thể?

Ở trên lôi đài, người trọng tài áo đen lẩm bẩm tự nói, nghe đồn ở thời đại thượng cổ nhân loại cũng có pháp quyết Luyện Thể, tuy nhiên khác biệt rất lớn với Cự Ma tộc, hơn nữa cực kỳ khó để tu luyện, thường thường sau khi bỏ ra tài nguyên gấp mười lần, lúc đánh nhau ngược lại không bằng hệ thống tụ nguyên, thế cho nên pháp quyết Luyện Thể này bị cho thành vô ích, từ từ liền thất truyền.

- Không nên như thế, không nói đến pháp quyết Luyện Thể của nhân loại là vô ích, cực kỳ khó tu luyện, cho dù hắn luyện, cũng không có uy lực lớn như vậy, tên tiểu tử này, chẳng lẽ là thiên phú kỳ dị, hoặc là ăn được thiên tài địa bảo gì a?

Không riêng gì người trọng tài áo đen, khán giả sau khi đã trải qua yên lặng ngắn ngủi, cũng rối rít nghị luận, một màn như vậy, để cho bọn họ bất ngờ.

Lâm Minh thế nhưng chính diện đánh lui Huyết Man, hơn nữa tu vi cùng số tuổi của Lâm Minh, cũng đều nhỏ hơn Huyết Man!

Nhân loại luôn luôn chỉ có thể dựa vào tốc độ cùng ngộ tính để lấy được một chút ưu thế yếu ớt, lúc nào trở nên hung mãnh như vậy?

Trên lôi đài, Huyết Man nghe những võ giả này nghị luận, trong lòng thẹn quá thành giận, bị một người chính diện đánh lui, đây là sỉ nhục cả đời hắn.

- Tiểu tử, rất tốt, ngươi đã thành công chọc giận ta, ta cho ngươi chết không toàn thây!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.