Vũ Động Càn Khôn

Chương 1074: Vô Gian Thần Ngục Bàn



Khi có được một nửa số tinh huyết truyền thừa còn lại, Tiểu Viêm lập tức bế quan luyện hóa, việc của Lôi Uyên Sơn giao cho Lâm Động khiến hắn vô cùng đau đầu. Dù sao hắn cũng không có năng lực như của Đường Tâm Liên, quản lý được cả một thế lực lớn như vậy. Nhưng cũng may, Lôi Uyên Sơn sau khi đổi chủ về tổng thể coi như cũng đã ổn định. Tuy thỉnh thoảng có chút phiền phức nhưng có bọn Trần Thông trợ giúp, mọi việc cũng không quá rắc rối.

Khi Lôi Uyên Sơn đã ổn định, Lâm Động cũng bắt đầu tu luyện. Hiện giờ tuy hắn đã là Tử Huyền Cảnh tiểu thành, nhưng so với những kẻ thù hắn phải đối mặt thì vẫn hơi yếu. Tuy có thể dùng nhiều thủ đoạn để bù đắp khoảng cách về chiến đấu lực, nhưng dù thế nào, thực lực bản thân vẫn là nhân tố quan trọng nhất.

Nhưng muốn nâng cao thực lực, về tu vi nguyên lực thì tạm thời Lâm Động chỉ có thể tu luyện từ từ, vì thế sau khi suy nghĩ hắn quyết định tu luyện tinh thần lực.

Về tinh thần lực, bản thân Lâm Động đã có thiên phú đến Nham và Tiểu Điêu còn phải cảm thán. Chỉ là bình thường, phần lớn tâm tư hắn đều đặt vào nguyên lực nên tinh thần lực bị trì trệ. Tuy đôi khi bùng phát do một vài nhân tố bên ngoài nhưng dù sao vẫn phát triển chậm hơn nguyên lực.

Tinh thần lực của Lâm Động hiện giờ ở mức Tiên Phù Sư tiểu thừa đỉnh phong, nếu tăng thêm một bước thì sẽ là Tiên Phù Sư đại thừa, tương đương với cường giả Tử Huyền Cảnh. Hai sức mạnh kết hợp thì có thể phát huy được thực lực vô cùng cường hãn.

Chỉ là…muốn cho tinh thần lực tăng cấp không phải việc đơn giản. Nhưng khi Lâm Động đang khổ não thì Nham, thần long trước nay thấy đầu không thấy đuôi lại có lòng tốt xuất hiện và trợ giúp hắn.



Trong một tòa điện lớn chuyên dùng để tu luyện tại Lôi Uyên Sơn, Lâm Động ngồi trên một thạch đài, phía dưới hắn là Trần Thông hai tay cung kính dâng lên mười cái túi Càn Khôn.

- Lâm Động đại nhân, trong mỗi túi Càn Khôn đều có một nghìn vạn Huyền Nguyên Đan, nếu đại nhân thấy chưa đủ thì thủ hạ sẽ đến khố phòng lấy tiếp.

Khi nói câu này Trần Thông có chút đau lòng, một trăm triệu viên Huyền Nguyên Đan, tuy Lôi Uyên Sơn khá giàu có nhưng một lúc bỏ ra từng này quả thực quá xót.

- Hà hà, tạm thời đủ rồi, làm phiền Trần Thông huynh rồi.

Lâm Động mỉm cười, vung tay một cái túi Càn Khôn rơi vào tay. Tiểu Viêm nắm giữ Lôi Uyên Sơn, cũng kế thừa tài nguyên dồi dào của đại thế lực, nếu không, phải tự thu thập một trăm triệu viên Huyền Nguyên Đan thì thật mệt.

Nghe Lâm Động nói thế, Trần Thông mới thở phào, rồi cáo từ lui ra ngoài, trong lòng nghĩ xem ra phải cho quân đội Lôi Uyên Sơn ra ngoài một chuyến rồi. Nếu không thì khố phòng không gánh vác nổi nhu cầu của Lâm Động.

Lâm Động nhìn Trần Thông ra ngoài rồi mới cười:

- Đã có đủ số Huyền Nguyên Đan ngươi cần, tiếp theo làm gì?

Một đạo bạch quang bay ra từ trong người Lâm Động biến thành quang ảnh. Nham cầm mười túi Càn Khôn trong tay, gật đầu nói:

- Vẫn nhớ trước đây không lâu ngươi dùng Tổ Thạch tu luyện tinh thần lực chứ?

Nghe vậy Lâm Động hơi khựng người, rồi gật đầu với chút cảm thán. Hồi đó hắn vẫn ở vương triều Đại Viêm, đã rất lâu rồi…

- Tổ Thạch đúng là có khả năng tôi luyện tinh thần lực, chỉ là trước đây ngươi không biết cách mà thôi. Hơn nữa hồi đó tinh thần lực của ngươi quá yếu không chịu nổi nên ta cũng không nhắc. Giờ thì miễn cưỡng cũng được.

Nham nói, lúc đó tuy hắn trong trạng thái ngủ vùi những cũng cảm nhận được Lâm Động vận dụng Tổ Thạch. Tuy là lúc đó hắn cũng chưa vận dụng được gì nhiều.

- Chủ nhân của ta cũng song tu cả nguyên lực và tinh thần lực. Cả hai thứ ngài đều đạt được đến mức đỉnh phong.

- Lưỡng lực song tu sao…

Lâm Động có phần kinh ngạc, chắc hẳn không ngờ vị cường giả từ thời Viễn Cổ đến giờ đều là mạnh nhất lại cũng song tu. Con đường này không phải hiếm người đi nhưng tất cả đều một chính một phụ, thậm chí Lâm Động cũng nghiêng về nguyên lực, mà dường như hơi xao nhãng tinh thần lực.

- Hai thứ năng lượng này vô cùng lớn mạnh, nhưng cùng tồn tại trong một cơ thể thì khó tránh khỏi phân cao thấp. Năm đó ta đã cân bằng hai thứ năng lượng này cho chủ nhân…

- Tuy sau đó chủ nhân không cần ta cân bằng nữa, nhưng trước đó tác dụng của ta là không thể thiếu.

- Hiện nay dị ma lại tái hiện, không ai biết trận đại chiến tiếp theo có xảy ra nữa không. Vì thế…ngươi phải cố gắng nâng cao thực lực, muốn thật sự chống lại được sự tấn công của dị ma chúng ta bắt buộc phải có vị Phù Tổ thứ hai.

Nham nhìn Lâm Động với ánh mắt ngưng trọng.

Lâm Động lần đầu tiên thấy Nham nghiêm túc như vậy, hắn cười khổ:

- Ngươi cũng đánh giá ta cao quá rồi…Tuy ta vẫn luôn có lòng tin với bản thân, nhưng nếu nói trở thành vị Phù Tổ thứ hai…có lẽ…Băng Chủ có khả năng hơn ta.

- Ta biết người bạn đó của ngươi chính là Băng Chủ chuyển thế.

Nham nhìn Lâm Động.

- Ta cũng biết, ngau chủ nhân ta cũng từng nói Băng Chủ rất có khả năng đạt được đến mức của người…Nhưng tổ phù lại chọn ngươi.

- Ý là sao?

Lâm Động nhíu mày.

- Tổ Phù là Thần Vật mạnh nhất của trời đất, chúng có linh trí của chính mình, từ một góc độ nào đó mà nói thì chúng không thể cùng tồn tại trong cơ thể của một người.

- Thôn Phệ Tổ Phù có thể.

Lâm Động nhắc nhở.

- Đúng là Thôn Phệ Tổ Phù có khả năng dung nạp mạnh nhất trong Bát đại tổ phù. Nhưng ngươi phải biết rằng, ngay Thôn Phệ Chủ năm đó cũng không thể luyện hóa thành công tấm tổ phù thứ hai. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Sau Thôn Phệ Chủ, Thôn Phệ Tổ Phù cũng từng có chủ nhân khác, nhưng họ cũng không thể có tấm tổ phù thứ hai như ngươi, mà thực lực của họ không phải không tìm thấy tấm thứ hai.

- Ý của ngươi là…

Lâm Động nheo mắ:

- Ta luyện hóa được Lôi Đình Tổ Phù chẳng liên quan gì đến Thôn Phệ Tổ Phù?

Điều này khiến Lâm Động cảm thấy hoang đường, vì hắn chưa từng cảm thấy cảm giác thân thiết gì cả, khi luyện chế Lôi Đình Tổ Phù hắn còn suýt nữa bị sét đánh chết.

- Không sao, đó không phải điều quan trọng nhất…Quan trọng là ngươi có sự thân thiết với tổ phù nên tổ phù chọn ngươi.

Nham nhìn Lâm Động chăm chăm:

- Sự thân thiết này từ thời Viễn Cổ đến nay chỉ xuất hiện ở chủ nhân ta.

Lâm Động sững sờ, rồi da đầu tê dại, nói:

- Tốt nhất là ngươi đừng có bảo ta là Phù Tổ luân hồi chuyển thế.

Việc này quả thực hắn không thể chấp nhận được, hắn là Lâm Động, ý thức thuộc về hắn, hắn không muốn bị điều gì quấy nhiễu.

- Nếu là vậy thật thì đã tốt…

Dường như Nham cười khổ, nói:

- Chủ nhân ta đã thiêu đốt luân hồi, phong ấn khe hở Vị Diện. Ngài đã biến mất hoàn toàn, không thể có cơ hội chuyển thế.

Lâm Động thở phào, lúc này hắn cảm thấy lưng mình ướt đẫm, nhưng hắn chẳng thấy có cảm giác thân thiết gì gì đó. Hắn chỉ biết, để đạt được đến mức như hiện nay hắn đã phải trải qua bao phen sống chết.

- Nhưng như vậy có nghĩa là ngươi rất có tiềm lực trở thành Phù Tổ thứ hai. Tổ phf không chọn bừa đâu,.

Nham nhìn Lâm Động.

- Điều này hình như hơi xa vời với ta?

Lâm Động bất lực.

Nham không đồng ý cũng chẳng phản đối, hắn nhún nhún vai:

- Thôi, giờ nói những điều này có lẽ hơi sớm với ngươi, vẫn nên giải quyết vấn đề tinh thần lực của ngươi trước đã.

Nói rồi hắn tung mười túi Càn Khôn lên, mười dòng đan hà hình thành từ Huyền Nguyên Đan hình thành trong đại điện.

Ầm ầm!

Một trăm triệu viên Huyền Nguyên Đan tụ lại, năng lượng đạt đến mức khủng bố, tạo nên tiếng ào ào như nước chảy, tỏa ra vô số luồng năng lượng dồi dào.

Nham lơ lửng trên không, hai tay biến hóa ấn pháp nhanh như chớp, rồi hô lên một tiếng, mười dòng đan hà tụ lại với nhau tạo thành một thứ to hàng nghìn trượng.

Đó là một cái đĩa khổng lồ kỳ dị, trong đó ánh sáng chói lòa dường như tự tạo ra một thế giới khác.

Nham nhìn cái đĩa ánh sáng khổng lồ, rồi mỉm cười nhìn Lâm Động. Nụ cười đó khiến Lâm Động cảm thấy không hề có ý tốt. Nham hơi cong người làm động tác mời với Lâm Động.

- Đây chính là nơi chủ nhân ta dùng để tu luyện tinh thần lực. Hoan nghênh ngươi, ngươi là người thứ hai đến được đây.

- Đây là cái gì?

Lâm Động cảm thấy có chút bất an.

Nham cười, ngữ khí bình thản nhưng khiến Lâm Động lạnh toát.

- Vô Gian Thần Ngục Bàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.