Vũ Động Càn Khôn

Chương 1286: Bình định Loạn Ma Hải



Bên dưới ma chưởng khổng lồ là một thân ảnh dường như rất mỏng manh nhưng chống lại được cả cái ma chưởng mang sức mạnh khủng khiếp kia.

- Đó là…Lâm Động nguyên lão?

Đại quân liên minh Loạn Ma Hải bùng nổ tiếng hô vang trời, từ một năm trước khi liên minh được thành lập Lâm Động đã biến mất tăm, nghe nói là bế quan tu luyện, không ngờ lại xuất hiện đúng lúc quan trọng!

- Cuối cùng hắn cũng đến kịp thời!

Đường Tâm Lăng vui mừng, nay ở đâu cũng là chiến trường, nhưng nhìn chung ở cả ba chiến trường chính hai bên đều không có cường giả mạnh nhất, vì những kẻ lợi hại nhất Ma Ngục đều bị Viễn Cổ Chru bọn họ giữ chân ở Tây Huyền Vực. Nhưng cũng vì thế bọn họ không thể trợ giúp được gì cho những nơi khác. Lúc này sự xuất hiện của Lâm Động đúng là có tác dụng cực quan trọng.

- Thanh Trĩ tiền bối không sao chứ?

Lâm Động quay lại nhìn Thanh Trĩ phía sau, hỏi.

Thanh quang trên người Thanh Trĩ toả sáng rồi thân hình dần trở lại hình người, ngài quệt máu nơi khoé miệng đi, nhìn Lâm Động cười khổ:

- Xuất quan rồi đấy à?

Lâm Động gật đầu, cười:

- Cứ giao tên to xác này cho vãn bối.

Thanh Trĩ cũng không có ý kiến gì, Lâm Động hiện này cơ hồ không có bất cứ sức mạnh nào toả ra, nhưng ngài thấp thoáng có thể cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng nguy hiểm. Rõ ràng trong một năm bế quan thực lực Lâm Động đã đạt đến mức khiến ngài cũng không thấu.

Sự thay đổi này khiến ngài có phần cảm thán, nhớ năm xưa khi lần đầu gặp Lâm Động, hắn ta mới chỉ là một thiếu niên nổi bật lên từ Bách Triều Đại Chiến nhỏ bé. Hồi đó ngài thấy hắn có chút thiên phú mới dạy Thanh Thiên Hóa Long Quyết cho. Không ngờ nhiều năm sau thiếu niên ấy đã vượt qua ngài rồi.

- Cẩn thận đấy, tên cự ma này dung hợp hơn mười Chân Vương, tuy không sống được lâu nữa nhưng chúng đang rất điên cuồng.

Thanh Trĩ nhắc nhở rồi đáp xuống dưới, rất nhiều cường giả của liên minh bảo vệ ở bên trong.

- Dung hợp dị ma sao?

Lâm Động cũng không bất ngờ, đây cũng giống như phương thức của ba tên cự đầu Nguyên Môn đã dùng. Nhưng rõ ràng những kẻ này hung tàn hơn nhiều, nhưng có lẽ đây là cực hạn của chúng rồi, nếu thêm nữa chắc sẽ phát nổ.

Grào!

Cự ma thu ma chưởng về, ánh mắt hung tàn nhìn Lâm Động, gầm lên một tiếng, chỉ thấy rên cơ thể hắn bắn ra huyết dịch màu đen. Huyết dịch như động, toả ra thứ năng lượng tà ác đến cực điểm.

- Ma huyết chi giới!

Cự ma gầm lên, huyết dịch khuếch tán thành một quầng sáng chụp xuống Lâm Động, rồi nhanh chóng thu nhỏ lại. Cùng với đó, một thứ năng lượng đáng sợ khó lòng hình dung nhanh chóng ngưng tụ.

Vút!

Chớp mắt huyết cầu chỉ còn vài trượng, Lâm Động bên trong đã bị che khuất, ma chưởng của cự ma nắm lại định bóp nát huyết cầu.

Phụt!

Nhưng ngay lúc ấy, một bàn tay xuyên thủng huyết cầu thò ra, rồi dễ dàng như xé một tờ giấy, xé huyết cầu ngưng tụ sức mạnh khủng khiếp kia thành hai nửa.

Lâm Động mỉm cười, lật tay một cái, huyết cầu bị hắn hút vào bàn tay hắn, biến thành một viên ngọc đen to cỡ nắm đấm.

- Đi!

Lâm Động cong tay búng một cái, bề mặt viên ngọc đen dường như loé anh sáng hỗn độn rồi biến thành một đạo hắc quang, bay qua bầy trời, bắn thẳng lên ngực cự ma.

Phụt phụt!

Hắc quang dường như không hề mang sức mạnh gì lớn, nhưng khi bắn lên cơ thể cự ma thì thân thể có thể chống lại cả công kích toàn lực của Thanh Trĩ lúc này bị viên ngọc nhỏ bé xuyên qua găm thẳng vào cơ thể hắn.

- Đồ ngu! Dùng ma khí giết bọn ta sao!

Viên ngọc ma kia chui vào cơ thể cự ma, hắn ta cười điên cuồng, viên ngọc ma đó vào cơ thể không chỉ không tạo ra bất cứ tổn thương nào mà còn khiến ma khí trong người chúng tăng thêm.

Lâm Động cũng cười, tay nắm lại:

- Vậy sao?

Bùm!

Vào khoảnh khắc ấy, tiếng cười của cự ma tắt ngấm, thân thể hắn rung lên dữ dội, chỉ thấy trong cơ thể bắn ra ánh sáng hỗn độn.

Á!!

Ma khí vô cùng tận trong cơ thể cự ma nhanh chóng hoá thành hư vô trước ánh sáng hỗn độn. Thân thể cự ma phân tách, cuối cùng biến thành mười đạo ma ảnh bắn ra máu đen văng tung toé.

Cự ma đã bị Lâm Động tách những Chân Vương dung hợp kia ra.

Chân Vương bị đánh bật ra sắc mặt trắng bệch, ánh mắt nhìn Lâm Động đầy sợ hãi, nhưng chúng không kịp có hành động gì thì Lâm Động đã lạnh lùng ra tay.

Uỳnh uỳnh!

Một con lôi long bay ngang qua bầu trời, lôi long sinh động như vật sống, thân thể to lớn lấp lánh lôi quang, so với lôi long trước đây, lần này đã như rồng thật, khí thế cực kỳ kinh người.

Vút!

Lôi long lao xuống, đi đến đâu, những dị ma cấp Chân Vương thét lên thảm thiết và nổ tung đến đấy. Lôi đình lực lan toả tiêu trừ hết ma khí.

Đám Chân Vương kia thấy Lâm Động hung hãn như vậy, sợ hãi vội vàng trốn chạy.

Lâm Động vung tay, chỉ thấy phía sau đám Chân Vương xuất hiện vô số những cái hắc động nghìn trượng. Hắc động xoay chuyển, giống như cái mồm khổng lồ hút chúng vào.

Chỉ trong mười mấy giây, gần mười Dị Ma Vương cấp Chân Vương đã bị Lâm Động diệt trừ sạch sẽ.

Cảnh tượng đó khiến vô số người phía dưới đều há hốc mồm sững sờ.

Lâm Động giải quyết xong đám Chân Vương, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống chiến trướng phía dưới. Đây là lần đầu tiên hắn thấy một trận chiến lớn như vậy. Chiến trường gần như bao phủ toàn bộ Bắc Huyền Vực, toàn bộ không gian là sự đối đầu giữa ma khí và nguyên lực.

Số lượng dị ma e là lên tới hàng mấy trăm vặn, nhưng số người trong đại quân liên minh cũng không thua kém, hơn nữa đại quân này không phải quân đội bình thường, mỗi người trong đó đều có thực lực không tồi.

Lâm Động tâm thần khẽ động, bầu trời ngưng tụ lôi vân, tiếng sầm rền vang át hết mọi tiếng chém giết.

- Đây không phải nơi các ngươi nên đến!

Lôi đình cuộn trào, Lâm Động đứng trên không trung, lạnh lùng nhìn đám dị ma, ánh mắt loé hàn quang:

- Vì thế, tịnh hoá đi, có lẽ hồn còn về được nơi các ngươi nên ở.

Uỳnh!

Trời đất rung chuyển, chỉ thấy lôi vân phình to, vô số đạo lôi đình mang sức mạnh khủng khiếp điên cuống đánh xuống. Lôi đình đến đâu, đám dị ma thậm chí còn không kịp kêu lên tiếng nào đã bốc hơi hoàn toàn.

Đột ngột bị công kích, dị ma đang khí thế đầy hung hãn cũng khựng lại, cuối cùng ánh mắt chúng cũng có chút sợ hãi, mất đi sự thống lĩnh của Chân Vương, hiển nhiên chúng không còn uy phong như trước nữa.

- Giết!

Mắt Đường Tâm Lăng loé hàn quang, lập tức nắm bắt thời cơ, hô lên một tiếng. Đại quân liên minh bùng nổ sát khí, nguyên lực ồ ạt trào dâng xung kích quân dị ma khiến chúng tan tác.

Nhưng quả thật dị ma rất hung hãn, trong cục diện này chúng vẫn kháng cự ác liệt, gây nên thương vong không ít cho đại quân liên minh, máu tươi nhuốm đỏ cả mặt biển.

Nhưng sự kháng cự ấy rõ ràng cũng không có tác dụng là bao, cuối cùng quân dị ma ngày một yếu dần.

Grào!

Dường như biết được thất bại là điều hiển nhiên, từ trong đội quân dị ma đột nhiên có tiếng gầm thét, vô số dị ma lao xuống biển, rõ ràng là định tạm rút xuống đáy biển.

Dị ma sức sống rất ngoan cường, chỉ cần chúng thoát được thì vẫn là rắc rối lớn.

Đường Tâm Lăng chỉ cười khảy, hô:

- Hải Yêu quân, không tha cho bất cứ tên dị ma nào!

Uỳnh!

Mặt biển đột nhiên nổi sóng, chỉ thấy mặt biển như tách ra, đội quân Hải Yêu cưỡi đủ loại hải thú từ dưới đáy biển lao lên. Dường như có một trận pháp hình thành ở phía dưới đáy biển phong toả mọi lối thoát.

Lâm Động ở trên không nhìn xuống đám dị ma bị vây khốn bốn phía, tay thả lỏng, giơ ngón cái về phía Đường Tâm Lăng. Nàng vẫn lợi hại như vậy, tất cả đều đã được sắp xếp kỹ càng, không cho dị ma bất cứ đường thoát nào.

Trong vô vàn người Đường Tâm Lăng vẫn nhìn thấy động tác đó của Lâm Động, đôi môi hồn khẽ nhướn lên cười tự hào. Nàng không hề tránh né nhìn thẳng vào mắt Lâm Động đến khi hắn phải chuyển ánh mắt sang chỗ khác nàng mới cười.

Lâm Động khẽ thở hắt ra một hơi, chỉ cần hoàn thành việc này là Loạn Ma Hải sẽ được yên bình. Sau đó bình định Yêu Vực và Tây Huyền Vực nữa rồi có lẽ đến trận quyết chiến cuối cùng với Ma Ngục.

- Bọn họ đang trông chừng cao tầng của Ma Ngục sao…

Lâm Động nhìn về phía Tứ Huyền Vực, lẩm bẩm.

Lúc này, tại nơi giáp ranh giữa Đông và Tây Huyền Vực, trên đỉnh một ngọn núi, thân ảnh mỏng manh lạnh lùng đột nhiên mở mắt, nàng nhìn về hướng Loạn Ma Hải, tay khẽ nắm lại.

Huynh ấy…xuất quan rồi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.