Thiên Phù sư, chính là cấp bậc tương đương với cường giả Niết Bàn Cảnh!
Hơn nữa Thiên Phù sư và Linh Phù sư gần như là hai cấp độ hoàn toàn khác biệt nhau, nếu như nói Linh Phù sư chẳng qua chỉ có thể vận dùng một vài loại vũ kỹ tinh thần lực thô thiển, như vậy thì Thiên Phù sư mới có thể chân chính được xem là đăng đường nhập thất.
Nghe nói một vài Thiên Phù sư cường đại có thể dùng tinh thần lực ngưng tụ thành phù văn thần kỳ, lực lượng kinh động thiên địa, trong lúc giơ tay nhấc chân đã tạo nên uy năng khổng lồ. Đối mặt với Thiên Phù sư, cho dù là cường giả Niết Bàn Cảnh cũng khó mà giải quyết được.
Bởi vì tiến vào Thiên Phù sư, tinh thần lực phảng phất như cường hóa đến dị biến vậy, uy lực so với lúc trước quả không thể so sánh. Cũng chính bởi vì vậy cho nên lúc Lâm Động nghe thấy ở bên trong Lôi Nham Cốc có Thiên Phù Linh Thụ thần kỳ như vậy, với tâm cảnh của hắn cũng không nhịn được mà hô hấp có chút dồn dập.
Nếu như hắn có thể có được Thiên Phù Linh Thụ này, liền có thể nắm chắc việc trùng kích vào Thiên Phù sư. Mà chỉ cần hắn bước vào cảnh giới này, ngày sau cho dù chính thức đối mặt với cường giả Niết Bàn Cảnh thì không cần dùng Huyết Linh Khôi hắn cũng có lực lượng chống đỡ.
Chỉ từ góc độ này mà nói, lực hấp dẫn của Thiên Phù Linh Thụ đã đủ để Lâm Động bất chấp khó khăn xông đến Lôi Nham Cốc nguy hiểm dày đặc rồi.
- Ha ha, nhưng hiện nay có không ít Linh Phù sư bị hấp dẫn mà đến. Mục tiêu của bọn hắn cũng là Thiên Phù Linh Thụ, hơn nữa thứ này đối với chúng ta mà nói cũng không quá quan trọng, nhưng nếu như có thể bán cho những Linh Phù sư khác, chỉ e ít nhất cũng được giá hơn mười vạn Niết Bàn Đan.
Nhìn thấy ánh mắt nóng rực của Lâm Động, Ma Thiết cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Dù sao thì Thiên Phù Linh Thụ này cũng quá mức trân quý, khó có thể không khiến người khác động tâm được. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Ba người Mạc Lăng ở một bên nghe thấy con số này, sắc mặt đều có chút thay đổi. Mười vạn Niết Bàn Đan, chỉ e đem cả tàng bảo khố của Hoàng Thất gom lại mới có thể miễn cưỡng góp đủ. Thiên Phù Linh Thụ này thật không ngờ lại có giá như vậy!
Lâm Động khẽ gật đầu, hắn biết rõ cái giá này chỉ e còn thấp. Chỉ cần có thể tiến vào cảnh giới Thiên Phù sư thì liền có thể đối kháng với cường giả Niết Bàn Cảnh. Phải biết rằng những cường giả muốn tiến vào Niết Bàn Cảnh thì không phải chỉ đơn giản là mười vạn Niết Bàn Đan thì có thể làm được. Cho nên mới nói, dùng mười vạn Niết Bàn Đan mà mua được Thiên Phù Linh Thụ thì đã phải thắp nhang thơm cầu nguyện tổ tông rồi!
- Chỉ có điều Lôi Nham Cốc này mặc dù nhiều bảo bối, nhưng nguy hiểm quả thực không nhỏ. Không chỉ đủ các loại Yêu thú mạnh mẽ bảo vệ mà còn có các loại phong ấn Viễn Cổ nữa. Nếu như không biết mà xông vào phong ấn, chỉ e khó mà đi ra được. Cường giả Bán Bộ Niết Bàn lúc trước mặc dù thành công tiến vào, nhưng khi trở về lại trúng phải kịch độc, không bao lâu sau liền trực tiếp mất mạng!
Ma Thiết vỗ mạnh vào đầu mình, thở dài.
Đối với chuyện này, Lâm Động ngược lại cũng chẳng suy nghĩ gì. Chiến trường Viễn Cổ này cũng không phải là nơi bình yên gì, trong đó mặc dù nhiều bảo tàng hơn, nhưng nếu không có chút bản lãnh, thì cứ ngoan ngoãn thành thật tinh luyện Niết Bàn Đan là được rồi, đến những nơi này tìm kiếm bảo tàng thì chẳng khác gì tìm đường chết mà thôi.
- Hiện nay tại Dương Thành cường giả như mây, mặc dù Yêu thú tại Sơn mạch Lôi Nham đông đảo, nhưng có lẽ muốn ứng phó cũng không phải là vấn đề.
Mạc Lăng cười nói.
- Đối phó với Yêu thú thì có lẽ còn được, chỉ có điều trước mặt bảo bối, bọn hắn có khi còn đáng sợ hơn cả Yêu thú nữa.
Ma Thiết cười quái dị nói.
Mạc Lăng liền giật mình, chợt khẽ gật đầu. Hoàn toàn chính xác, Yêu thú mặc dù hung ác, nhưng nhân loại thì lại còn quỷ dị xảo trá hơn. Lòng người khó dò, không ai biết đối phương nghĩ gì, nói không chừng giờ khắc này liên thủ, một khắc sau thì đã cầm đao cắm vào tim ngươi rồi.
- Ma Thiết huynh, không biết trong Dương Thành này có bao nhiêu Vương triều Cao cấp tọa trấn?
Lâm Động mỉm cười, đột nhiên hỏi.
Với những át chủ bài của hắn hiện nay, kiêng kỵ nhất hiển nhiên là cường giả Niết Bàn Cảnh. Mà ắt hẳn trong những Vương triều Trung cấp thì sẽ không xuất hiện loại nhân vật này, đã như vậy thì chỉ còn những Vương triều Cao cấp mà thôi, bên trong những Vương triều này, chắc chắn có cường giả Niết Bàn Cảnh chân chính tọa trấn.
- Trong Dương Thành cũng không có Vương triều Cao cấp nào tiến vào. Chỉ có điều này cũng không có nghĩa là lúc tranh đoạt Viễn Cổ Bí Thược sẽ không xuất hiện những Vương triều Cao cấp. Theo ta được biết, lúc tin tức này truyền ra, bảo tàng ở Viễn Cổ Bí Tàng không phải là bình thường, cho dù là những Vương triều Cao cấp cũng sẽ thèm thuồng đối với nó. Không ai dám chắc bên trong tầng tầng lớp lớp Sơn mạch này không có những đội ngũ của Vương triều Cao cấp đang âm thầm ẩn tàng chờ cơ hội xuất thủ.
Ma Thiết lắc đầu nói.
Lâm Động chậm rãi gật đầu nhè nhẹ, xem ra tranh đoạt Viễn Cố Bí Thược lần này quả nhiên cực kỳ kịch liệt, muốn thành công cũng không đơn giản.
o0o
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Lâm Động lại một lần nữa thám thính thêm một số thông tin, mà Ma Thiết lại cố gắng tạo thành quan hệ, cho nên đối với tin tức thì luôn biết gì nói nấy.
Hai bên hàn huyên với nhau một hồi, Lâm Động rốt cuộc cũng đứng dậy cáo từ.
- Ha ha, Lâm Động huynh, năm ngày sau, nhân mã tại Dương Thành sẽ tiến vào Sơn mạch Lôi Nham, đến lúc đó chúng ta có thể đồng hành, trên đường cũng giúp đỡ nhau.
Nhìn Lâm Động đứng dậy, Ma Thiết cười nói.
- Ừ, cũng được, cáo từ!
Lâm Động gật đầu cười, sau đó hướng về phía Ma Thiết ôm quyền, lúc này mới dẫn theo ba người Mạc Lăng xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng ba người, hai mắt Ma Thiết híp lại, ánh mắt chớp động, không ai biết hắn đang suy nghĩ gì.
o0o
Vù!
Bốn người Lâm Động đi trong thành, sau khi đến nơi dừng chân, Mạc Lăng theo sau Lâm Động, thoáng nhìn phía sau, đột nhiên nói:
- Ngươi có định hợp tác với tên kia không?
- Cũng không xem là hợp tác, là có qua có lại mà thôi. Đương nhiên, ta cũng không ngu ngốc mà tin tưởng hoàn toàn hắn. Đúng như lời hắn nói, trước mặt bảo tàng như vậy, không phải là người của mình thì cũng không thể tin ai được. Hắn lôi kéo chúng ta cũng chỉ để kiếm thêm tay chân, đến lúc thu bảo vật, ai biết hắn có trở mặt hay không chứ?
Lâm Động cười nhạt nói.
Nghe vậy, Mạc Lăng lúc này mới thở dài một hơi. Hắn vốn lo rằng Lâm Động sẽ trở thành mũi thương trong tay tên kia, nhưng xem bộ dạng này, dường như Lâm Động còn rõ ràng hơn hắn.
Lâm Động cười cười, ánh mắt nhìn về phía bên ngoài thành. Ngoài đó núi non chập chùng kéo dài không dứt, giống như Hồng Hoang Cự Thú tản mát ra khí tức khiến lòng người kinh hãi. Có được tin tức từ chỗ Ma Thiết cũng khiến hắn rõ ràng, muốn thành công có được Viễn Cổ Bí Thược, đến tột cùng khó như thế nào. Với thực lực của hắn bây giờ, chỉ có thể ứng phó với một vài Vương triều Trung cấp đã có chút khó khăn, hơn nữa không ai chắc chắn rằng lần tranh đoạt này có thể xuất hiện Vương triều Cao cấp cường đại hơn hay không.
- Chỉ có điều hôm nay may mắn là đã gom đủ Niết Bàn Đan, phải đem Huyết Linh Khôi tịnh hóa, chỉ có như vậy mới có thể chân chính có thêm được một phần tiền vốn.
Lâm Động chậm rãi siết chặt song quyền. Một khi chưa tinh lọc Huyết Linh Khôi thì luôn cảm thấy không an ổn giống như cầm một khối thuốc nổ vậy. Nếu như gặp phải cường giả Niết Bàn Cảnh, hắn còn phải phân tâm áp chế Huyết Linh Khôi để không bị sát khí áp chế, nếu như vậy thì hắn sẽ gặp phải cục diện bất lợi. Chỉ sau khi đem sát khí của Huyết Linh Khôi hoàn toàn tinh lọc, lúc đó mới có thể khiến chiến lực của hắn đại tăng, mà đây cũng là tiền vốn để đối phó với những cường giả Niết Bàn Cảnh.
o0o
Bóng đêm dần bao phủ mặt đất, thế nhưng tòa thành thị khổng lồ này cũng không bởi vì vậy mà trở nên yên tĩnh, ngược lại càng trở nên ồn ào náo động, ánh lửa đầy trời chiếu sáng phạm vi hơn trăm dặm.
Đối mặt với loại thành thị này, cho dù là Yêu thú cũng không dám tùy ý xâm phạm, bọn chúng mặc dù hung ác, nhưng dù sao cũng có linh trí, loại hành vi tự sát này tất nhiên cũng không dễ làm ra.
Lúc đám người Lâm Động đặt chân đến đây, khu vực trong góc thành xem như là nơi vắng vẻ nhất, mà Lâm Động cũng cần một nơi như vậy. Hắn muốn tinh lọc Huyết Linh Khôi, động tĩnh có lẽ không nhỏ, vạn nhất đến lúc đó những cường giả khác phát giác ra thì chỉ e sẽ dẫn đến phiền toái rất lớn.
Một Huyết Linh Khôi có thể chống lại cường giả Niết Bàn Cảnh, với giá trị của nó, cho dù là một vài Vương triều Cao cấp cũng đều đỏ mắt, huống chi là những Vương triều Trung cấp này. Đến lúc đó, chỉ e cả đám sẽ đỏ mắt xông đến, khiến Lâm Động giết cũng phải mỏi tay.
Bên trong thạch thất đóng chặt, ngọn đèn nhu hòa tản ra ánh sáng, tạo thành một cái bóng chập chờn trên mặt đất.
Lâm Động lẳng lặng ngồi xếp bằng trên đá, nhắm mắt điều dưỡng trạng thái. Tối nay hắn đã có ý định tinh lọc Huyết Linh Khôi, khối thuốc nổ không an toàn này chính là cái gai trong mắt hắn hiện nay, không giải quyết thì không thể an tâm. Hiện nay hắn phải vất vả lắm mới gom đủ Niết Bàn Đan, nói gì đi nữa thì cũng phải đem nói giải quyết trước.
Tiểu điêu lúc này cũng từ trong cơ thể Lâm Động đi ra, móng vuốt chợt vũ động, từng đạo ánh sáng tử hắc tràn ra, đem cả thạch thất vây kín lại.
- Ta đã phong tỏa thạch thất này rồi, động tĩnh nơi này sẽ không truyền ra ngoài, như vậy thì ngươi có thể yên tâm tinh lọc Huyết Linh Khôi rồi.
Tiểu điêu cào cào móng vuốt, nói.
- Tốt, gọi Huyết Linh Khôi xuất hiện đi. Hắc hắc, ta ngược lại muốn xem hiện nay thứ này còn có thể hung hãn đến mức nào?
Lâm Động gật đầu ngưng trọng, chợt hít sâu một hơi, thạch phù thần bí trong lòng bàn tay bộc phát ra một đạo cột sáng nhu hòa, sau đó ở bên trong cột sáng, một đạo huyết quang bạo phát ra, cuối cùng hóa thành một thân ảnh huyết hồng, cứ như vậy xuất hiện trong thạch thất.
Ầm!
Lúc thân ảnh huyết hồng này xuất hiện, môt sát khí hung bạo kinh người lập tức tràn ra, khiến người khác có cảm giác đang ở trong biển máu cuồn cuộn.
Thạch phù từ trong lòng bàn tay Lâm Động bắn ra, không ngừng xuất ra từng đạo hào quang, đem huyết ảnh bao phủ, áp chế sát khí của nó tràn ra, hơn nữa, bên cạnh đó, Trọng Ngục Phong cũng trút ra hắc mang, trấp áp Huyết Linh Khôi để nó không bị mất đi sự khống chế.
- Grào!
Chỉ có điều, mặc dù có hai thứ này mạnh mẽ trấn áp, thế nhưng lúc Huyết Linh Khôi được triệu hoán ra, trong mắt vẫn tràn ngập vẻ hung tàn. Tiếng gào thét giống như dã thú từ trong cổ họng phát ra.
- Hừ, lần này không đến phiên người ra oai đâu, xem điêu gia thu thập ngươi như thế nào đây?
Tiểu điêu hừ lạnh một tiếng, móng vuốt vung lên, túi Càn Khôn từ trong tay áo Lâm Động bay ra, sau đó ngàn vạn viên Niết Bàn Đan dưới ánh mắt đau lòng của Lâm Động bay ra nghịt trời.
Lúc này đây, hiển nhiên là hắn muốn sử dụng đại trận rồi!