Vũ Động Càn Khôn

Chương 553: Sức mạnh của Tiểu điêu



Quang mang tử hắc sắc nhanh như chớp bao trùm khắp bầu trời sáng trong, thậm chí ánh nắng mặt trời cũng bị tiêu tan.

Hai đạo hắc ảnh đó nhìn quang mang tử hắc sắc đang lan tỏa trên đầu, ánh mắt lập tức trở nên nặng nề, thiết nghĩ chắc cũng cảm nhận được sức mạnh kỳ dị từ trong hắc quang.

- Hắn thật quá cổ quái!

Cả hai nhìn nhau, đều nhìn ra suy nghĩ trong mắt đối phương. Khi ở Viễn Cổ Chi Địa phát hiện ra Lâm Động, bọn chúng cũng đã thấy thực lực ngang ngược của Lâm Động và Tiểu Viêm khi đánh đại hai người bọn Chúc Thiên Hỏa, nhưng lúc đó bọn chúng không hề cảm thấy ngạc nhiên, vì thế mới lặng lẽ bám theo tìm cơ hội diệt trừ kẻ đã phát hiện ra kế hoạch của bọn chúng. Nhưng không ngờ tính toán vạn điều mà bọn chúng lại không thể ngờ được tên Tiểu điêu nhìn trẻ nhất kia mới là kẻ ấn giấu sâu nhất.

Sự việc phát triển đến mức này dường như đã vượt khỏi tầm kiểm soát của bọn chúng.

Uỳnh!

Quang mang tử hắc sắc lan tràn khắp bầu trời, hai hắc ảnh kia cũng cảm nhận được sự nguy hiểm từ đó. Để an toàn, bọn chúng lập tức vận kim quang chói lòa, cuối cùng biến thành một quang ảnh khổng lồ.

- Chấn Ma Kim Linh!

Quang ảnh kim sắc đứng sừng sững trong quang mang tử hắc sắc, một quầng kim quang mở rộng đẩy lùi sự xâm thực của quang mang.

Lâm Động thấy vậy, ánh mắt có phần nặng nề. Thực lực của hai kẻ kia rất mạnh, nếu không phải Tiểu điêu đã phục hồi được nhục thân và một phần thực lực thì e là hắn và Tiểu Viêm đã rơi vào trận đại chiến vô cùng ác liệt rồi.

Ầm ầm!

Kim quang từ thân ảnh khồng lồ bắn ra như núi lửa phun trào đem theo năng lượng vô cùng lớn, đánh tan quang mang tử hắc sắc quỷ dị kia.

- Hừ!

Thấy bọn chúng có thể chống cự, quang mang tử hắc sắc trong mắt Tiểu điêu càng ngày càng đậm hơn, hắn giơ bàn tay thanh tú ra rồi nắm mạnh vào.

- Phá!

Sau tiếng hét của Tiểu điêu, quang mang tử hắc sắc lập tức chuyển động một cách quỷ dị, rồi biến thành những sợi tử hắc sắc khổng lồ quấn lấy thân ảnh kim quang rồi dần thắt chặt lại.

Rắc!

Một âm thanh giòn tan vang lên, thân ảnh kim quang khổng lồ lập tức xuất hiện vô số đường rạn nứt, thậm chí ánh sáng bao quanh cũng tối hẳn đi.

Nhưng đấy không phải là lực lượng thôn phệ mà là một loại sức mạnh hủ thực. Sức mạnh của Tiểu điêu có tính hủ thực, lực sát thương không hề nhỏ, nhưng không thể thu nạp năng lượng cho mình như lực thôn phệ.

Khi nhìn thấy những vết rạn nứt trên thân ảnh kim quang kia, ánh mắt của hai kẻ kia đều ánh lên sự kinh hãi, ấn ký trên tay biến hóa nhanh chóng:

- Nổ!

Bùm!

Thân ảnh kim quang đột nhiên bỗng phình to, một luồng năng lượng cuồng bạo cuộn trào, cuối cùng bùm một tiếng nổ tung. Lực xung kích của vụ nổ cũng khiến quang mang tử hắc sắc tan đi mất một nửa. Hai đạo hắc ảnh lúc đó rút lui khỏi phạm vi của quang mang tử hắc sắc.

Thấy bọn chúng thoát khỏi phạm vi công kích, Tiểu điêu cũng không tiếp tục ra tay, phất tay một cái, quang mang tử hắc sắc nhanh chóng thu lại cuối cùng chui vào người hắn.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Rõ ràng hai kẻ kia không dám xem thường gã thanh niên tuấn mỹ như nữ nhân này nữa, giọng nói trầm trọng mang chút kinh ngạc vang lên.

- Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng có nhúng tay vào việc này, thứ liên quan ở đằng sau, ngươi không gánh vác được đâu!

Hắc ảnh kia cũng lạnh lùng nói.

Tiểu điêu nhếch mép, cười lạnh:

- Có việc gì mà Điêu gia ta chưa từng trải qua… các ngươi mà cũng có tư cách uy hiếp ta sao?

- Ngươi!

Rõ ràng thái độ của Tiểu điêu đã chọc tức hai kẻ kia.

- Bản lĩnh của ngươi cũng không tệ, nhưng đừng có tưởng bọn ta không làm gì được ngươi.

- Lũ chuột các ngươi cũng dám ngông cuồng ở Chiến trường Viễn Cổ mà Đông Huyền Vực nắm giữ sao?

Tiểu điêu nhìn bọn chúng giễu cợt.

Nghe vậy sắc mặt hai kẻ bọn chúng kịch biến, giọng nói cũng trở nên trầm trọng một cách kỳ lạ:

- Rốt cuộc ngươi đã biết những gì?

- Điều cần biết ta đều biết hết. Ta đã nói rồi, bọn ta không có hứng thú với kế hoạch của các ngươi, nhưng nếu các ngươi định ngấm ngầm giở trò gì với bọn ta, Điêu gia ta cũng chỉ đành hạ sát thủ với các ngươi ở đây mà thôi!

Tiểu điêu cười, trong mắt hai kẻ kia, gương mặt tuấn mỹ đó lại trở nên vô cùng lạnh lẽo.

Lâm Động và Tiểu Viêm xuất hiện bên cạnh Tiểu điêu, nhìn hai kẻ thần bí với ánh mắt cảnh giác. Qua lời nói, hắn có thể đoán được hai tên kẻ này vào Chiến trường Viễn Cổ chắc chắn là có kế hoạch rất lớn, mà những người có liên quan đằng sau chắc chắn cũng không phải nhân vật tầm thường.

Chuyện này Lâm Động không muốn quan tâm, hắn chỉ muốn thông qua Bách Triều Đại Chiến có được sự ủng hộ của Tông phái siêu cấp làm bàn đạp cho mình phát triển hơn mà thôi.

Hai hắc ảnh kia lơ lửng trên không trung, ánh mắt có cả sát ý lẫn dè chừng, hiển nhiên bọn chúng vẫn chưa từ bỏ ý định giết Lâm Động, nhưng lại có Tiểu điêu đã làm hỏng kế hoạch của bọn chúng.

Tiểu điêu khoanh tay trước ngực, chán nản nhìn hai hắc ảnh. Thực lực của bọn chúng đúng là không tệ, nếu hắn không dùng bản thể của Thiên Yêu Điêu thì rất khó giết được bọn chúng. Nhưng nếu như thế sẽ gây chú ý cho các cường giả đang quan tâm đến không gian này. Đến lúc đó chưa biết chừng sẽ gây rắc rối cho Lâm Động, vì thế việc này giải quyết lặng lẽ được là tốt nhất.

Hiển nhiên Lâm Động cũng hiểu ý định của Tiểu điêu, vì thế hắn không nói gì nữa. Thực lực của hai hắc ảnh rất mạnh, nhưng không thể khiến hắn thấy sợ hãy. Nhưng rõ ràng một kế hoạch động trời thì không thể chỉ của hai người…

Lâm Động không có ý định dính dáng vào việc này.

Không khí gần như đặc quánh, mãi một lúc lâu sau, hai hắc ảnh kia mới trầm giọng nói:

- Vậy hôm nay bọn ta sẽ nể mặt ngươi. Nhưng hy vọng ngươi nhớ lấy lời của mình, đừng tùy tiện can thiệp. Việc rất hệ trọng, dù các ngươi có bản lĩnh thế nào cũng vô ích thôi.

Tiểu điêu nhún vai.

- Mong là sau này bọn ta sẽ không nghe thấy bất cứ điều gì nữa. Tin tức ở đây mà lộ ra, tự khắc sẽ có kẻ đến gây rắc rối cho các ngươi. Có lẽ khi ấy sẽ không dễ giải quyết thế này đâu!

Hai kẻ kia hiển nhiên cũng hiểu nói nhiều hơn nữa cũng chẳng có ích gì, lập tức biến thành hai đạo hắc quang nhanh chóng bay đi mất, chỉ chớp mắt đã biến mất nơi chân trời. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Nhìn hai hắc ảnh đã bay xa, Tiểu Viêm thu lại ánh mắt, nhếch mép nói:

- Đúng là bọn sâu bọ đáng ghét, nếu không phải không muốn để lộ thân phận thì ta tát chết bọn chúng rồi!

Lâm Động cười, khẽ nói:

- Xem ra sự việc ở Chiến trường Viễn Cổ này liên quan rất rộng. Đây là địa bàn của Đông Huyền Vực, hơn nữa cũng là nơi không ít Tông phái siêu cấp chọn đệ tử. Bọn chúng lại dám nhúng tay vào, không biết đằng sau bọn chúng là thế lực lớn mức nào?

- Chỉ e bọn chúng sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu.

Tiểu Viêm trầm mặc nãy giờ bỗng nói.

Lâm Động gật dù, lần này hắn đã đánh giá nhầm thực lực của Tiểu điêu nên kế hoạch ra tay với bọn chúng thất bại, nhưng có kinh nghiệm lần này hắn sẽ không mắc sai lầm như thế nữa.

- Cũng không cần quá lo lắng. Dù sao Chiến trường Viễn Cổ cũng là địa bàn của Tông phái siêu cấp, bọn chúng không dám quá ngang nhiên đâu.

Tiểu điêu cười nói.

- Ừm!

Lâm Động gật đầu, nói:

- Bọn chúng muốn làm gì ta cũng chẳng muốn biết, chỉ cần không làm hỏng kế hoạch của ta là được!

- Đi thôi, giờ chúng ta nhất thiết phải đến thành Vạn Tượng trước, đó là con đường chắc chắn phải qua để đến khu vực trung tâm. Nơi đó rất hỗn loạn, lại ngọa hổ tàng long, phải cẩn thận một chút!

Lâm Động nhìn về hướng khác, vẫy tay rồi đi bay đi trước, Tiểu Viêm và Tiểu điêu nhanh chóng theo sau.

Khi Lâm Động rời đi, trên đỉnh một ngọn núi cách đó khá xa, hai hắc ảnh hiện ra.

- Việc này giải quyết sao đây?

Một tên hỏi.

- Không được để lộ tình báo, nếu không bọn chúng ta không thoát được đâu. Kẻ bên cạnh tên tiểu tử kia khá lợi hại. Ta nghĩ dù hai ta liên thủ cũng khó giải quyết hắn. Xem ra phải gọi Tử Linh Tướng ra rồi!

Kẻ kia trầm ngâm một lát rồi nói.

- Ồ? Phải tìm đến tên biến thái đó sao? Tên kia mạnh vậy sao?

Kẻ lên tiếng đầu tiên trầm giọng nói.

- Cẩn tắc vô ưu! Bất luận thế nào ba kẻ đó không thể giữ lại được!

Hắc ảnh kia lên tiếng, giọng nói mang đầy sát ý, không khí bao quanh đỉnh núi dường như cũng trở nên lạnh băng.

- E là bọn chúng gặp xui xẻo rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.