Vũ Động Càn Khôn

Chương 632: Phong Lôi Kiếp đối đầu Đại trận



Uỳnh uỳnh!

Vô số những cột lôi trụ bắn ra từ những đám mây, nhằm thẳng thân ảnh bên dưới mà phóng xuống. Nhưng mỗi khi lôi trụ sắp đánh trúng thân ảnh thì lại bị cái hắc động khổng lồ đang xoay tròn kia hút vào, rồi biến thành những tiếng nổ uỳnh uỳnh!

- Lâm Động lại có thể hút hết số sấm sét ấy!

Trên đỉnh núi, mọi ánh mắt nhìn cảnh tượng ấy đầy vẻ chấn động. Thực sự bọn họ không thể tin được rằng Lâm Động lại có thể gánh được Phong Lôi Kiếp khiến cả cường giả Lục Nguyên Niết Bàn cũng phải sợ hãi.

- Sao có thể?

Bọn Liễu Bạch lẩm bẩm, nhưng rồi ánh mắt nhanh chóng hiện vẻ vui mừng, một lần nữa Lâm Động đã cho bọn họ biết thế nào là kỳ tích.

- Năng lượng của cái hắc động kia hình như là lực thôn thực của Thao Thiết Tông. Lẽ nào trong cuộc đối đầu trước đó Lâm Động đã đoạt đi lực lượng của Thao Thiết?

- Hình như vậy, hắn thật đáng kinh ngạc!

Tiểu điêu nghe được những lời xì xầm bàn tán xung quanh, ánh mắt nhìn Lâm Động cũng ánh lên sự kỳ lạ, hắn khẽ cười, nói:

- Hắn thật khiến người khác phải bất ngờ!

Đương nhiên Tiểu điêu biết cái hắc động kia không phải là lực thôn thực gì cả, mà là lực thôn phệ chân chính. Chỉ có điều vì để không để lộ Thôn Phệ Tổ Phù, Lâm Động cố ý dùng lực thôn thực để che giấu.

Hơn nữa, Tiểu điêu cũng cảm ứng được thứ sức mạnh quen thuộc từ sâu trong hắc động, đó là Thạch phù thần bí.

Lâm Động có thể hứng được hết số sét khủng bố kia rõ ràng cũng là nhờ sức mạnh của Thôn Phệ Tổ Phù và Thạch phù thần bí.

- Muốn biến sức mạnh của ba tầng Phong Lôi Kiếp thành của mình sao?

Tiểu điêu hơi nhếch mép, trong lòng thầm tán thưởng. Lúc này hắn không kìm được mà cảm thấy hài lòng vì suy nghĩ của Lâm Động. Quả nhiên Lâm Động vô cùng cẩn thận, vẫn còn giấu thủ đoạn cuối cùng mà đến Tiểu điêu cũng không biết!

Chắc chắn Lâm Động đã chuẩn bị việc này từ rất lâu về trước để đề phòng tình huống khẩn cấp. Lúc nào hắn cũng thích giữ lại những tuyệt chiêu khiến người khác, thậm chí ngay cả Tiểu điêu cũng cảm thấy kinh ngạc.

Sau nhiều năm rèn giũa, Lâm Động hiển nhiên đã không còn là cậu thiếu niên non nớt của trấn Thanh Dương năm đó nữa, tâm kế và tâm tính của hắn đã vượt xa những người đồng trang lứa!

Trong khi các thanh niên khác còn bồng bột thì Lâm Động hắn đã vô cùng cẩn thận chuẩn bị cho mình tuyệt chiêu này. Vì hắn biết mình chỉ đến từ một Vương triều Hạ cấp, hắn không có tài lực hùng hậu, bên cạnh hắn ngoài Tiểu điêu ra cũng chẳng còn ai có thể dựa dẫm. Mà Tiểu điêu vì thân phận Thiên Yêu Điêu mà nhiều lúc không thể thi triển sức mạnh thật sự. Vì thế mà phần lớn những lúc nguy hiểm Lâm Động chỉ có thể dựa vào bản thân.

Tiểu điêu khẽ cười, lúc nào Lâm Động hắn cũng làm ra những việc người thường không thể tưởng tượng, hơn nữa, quan trọng hơn là hắn đều thành công!

- Tào đại ca, giờ phải làm sao?

Sắc mặt bọn Thường Uy có vẻ khó coi, trong lòng bắt đầu thấy bất an. Tình hình lúc này bọn chúng muốn bố trận cũng không thể. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Sợ gì chứ? Ta không tin với thực lực Lục Nguyên Niết Bàn đỉnh phong của ta, cộng với Phong Thiên Đại Trận lại không thể dọn dẹp được tên tiểu tử chỉ có Tứ Nguyên Niết Bàn kia!

Tào Vũ lạnh lùng nói.

Nghe thế bọn Thường Vũ há miệng nhưng rồi lại thôi không nói gì nữa. Tào Vũ nói đúng, dù sao bọn chúng vẫn dùng được Phong Thiên Đại Trận, đó là Linh bảo Thuần Nguyên, uy lực của nó đủ làm đảo lộn thiên địa, muốn dọn dẹp Lâm Động không phải chuyện khó khăn.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Trong khi bọn chúng đang nói chuyện thì sấm sét ngày một dữ dội, chớp giật liên hồi, vô số những cột sấm sét lớn cỡ hàng trượng điên cuồng bắn vào trong hắc động.

Xẹt xẹt!

Ngày càng nhiều sét chui vào hắc động, bề ngoài hắc động cũng dần xuất hiện vô số ánh lôi quang. Những tia lôi quang đó đang di chuyển về phía Lâm Động, gấu áo hắn nát thành từng mảnh vụn, những nơi lôi quang đi qua, ngay cả da thịt hắn cũng xuất hiện những vết đen xì.

- Sấm sét thật cuồng bạo!

Cảm nhận được từng cơn đau trên cánh tay, ánh mắt Lâm Động ngưng tụ, đây chỉ là năng lượng dư thừa lọt ra từ trong hắc động mà thôi, hắn thật không dám tưởng tượng, nếu hắc động nổ tung thì hắn rơi vào tình cảnh thế nào, có lẽ đến tro cốt cũng chẳng còn!

Lâm Động hít sâu một hơi, nhìn về phía đám mây đầy sấm sét không có dấu hiệu yếu đi kia, thân thể khẽ rung lên. Một đạo thanh quang tràn ra từ trong cơ thể, sau đó bề mặt cơ thể hắn bắt đầu hiện lên từng tầng long lân màu xanh, cuối cùng biến thành tấm áo giáp bảo vệ bên ngoài.

Lôi quang khi tiếp xúc với lớp long lân đều bị bắn ra ngoài, như thế cơn đau mới giảm đi nhiều.

Sự thôn phệ vẫn tiếp tục và ngày càng dữ dội, đến gần chục phút sau, mười mấy trượng xung quanh Lâm Động đều là lôi quang cuồng bạo, thậm chí ngay thân thể Lâm Động cũng có lôi quang quấn quanh. Dưới sự xâm thực của lôi quang, dù là lớp phòng ngự mạnh như áo giáp long lân cũng xuất hiện những vết cháy đen, dường như còn có dấu hiệu nứt vỡ.

Mọi ánh mắt lúc này đều nhìn về cảnh tượng đó, chẳng ai có thể ngăn cản, vì ai cũng biết quanh Lâm Động lúc này đều lôi quang mù mịt, chỉ cần ai dám phát động tấn công là sẽ tác động vào những luồng sấm sét đó chưa biết chừng sẽ bị nó thiêu chết!

Uỳnh!

Lại một đạo sấm sét bắn ra từ trong tầng mây, cuối cùng bị hút vào trong cái hắc động khổng lồ, rồi có những tia sét bắn trở ra. Dường như ngay cả cái hắc động hình thành từ lực thôn phệ này cũng không thể thôn phệ thêm được nữa rồi!

Lâm Động mở mắt, phản chiếu trong mắt hắn là màn sấm sét cuồng bạo, nhìn xuống Tào Vũ, sắc mặt lúc này đang tối sầm lại, khóe miệng Lâm Động hơi nhếch lên tạo thành nụ cười lạnh lùng. Hắn chầm chậm nhấc tay lên chỉ về phía Tào Vũ rồi biến hóa thủ ấn.

Ầm!

Khi thủ ấn của Lâm Động thay đổi, hắc động khổng lồ trên trời cũng dần chuyển động hướng xuống dưới, rồi như họng pháo đen xì chĩa thẳng về phía Tào Vũ!

Rẹt rẹt!

Trong hắc động chấp chới lôi quang, lan tỏa ra một thứ sức mạnh hủy diệt đáng sợ. Công kích vẫn chưa phát ra nhưng không gian phía trước đã trở nên méo mó!

Đúng vào lúc hắc động chĩa vào Tào Vũ, bọn Thường Uy phía sau cảm thấy da đầu tê dại đi, bọn chúng có thể cảm nhận được một sự nguy hiểm rõ rệt!

- Giả ma giả quỷ, ta xem ngươi làm gì được nào?

Mặt Tào Vũ tối sầm lại, nộ hỏa bùng phát rồi nhanh như chớp kết ấn, không gian quanh hắn chuyển động, rồi vô số hắc quang tựa những con Cự long lao ra rồi tụ lại trước mặt hắn.

- Phong Thiên Đại Trận!

Hắc quang đan xen nhau, chỉ một lát sau liền biến thành một đại trận màu đen to gần trăm trượng. Trên đại trận dường như xuất hiện cả núi non, một thứ sức mạnh kinh người như ẩn như hiện tỏa ra từ đó!

Đại trận treo lơ lửng trên trời nhìn vô cùng kỳ dị, dường như thiên địa cũng bị ép bên dưới nó.

Ánh mắt Lâm Động lấp lánh như có sấm sét tụ lại trong đó, hắn nhìn đại trận vừa hình thành, gương mặt dần hiện lên vẻ cuồng nhiệt.

Đây là lần đầu tiên hắn khống chế một sức mạnh khủng bố thế này!

Lâm Động chầm chậm đưa tay ra, điểm một ngón tay trong không trung, rồi một âm thanh đinh tai nhức óc nổ ra.

- Đi!

Chỉ một chữ, thiên địa như ngay lúc đó trở nên yên tĩnh. Hắc động đang chuyển động bỗng dừng ngay lại. Trong bóng tối, lôi quang tựa ngọn núi lửa bị kìm nén nhiều năm, với một thanh thế kinh thiên động đại bắn ra.

Uỳnh!

Thiên địa rung chuyển, lôi quang lớn trăm trượng tạo nên một cột quang trụ xé tan không gian, trước bao ánh mắt kinh hoàng bắn thẳng lên đại trận!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.