Vũ Động Càn Khôn

Chương 658: Hoang Thạch



Cộp cộp cộp!

Tiếng bước chân khe khẽ dần truyền ra khắp bình đài lúc này đang vô cùng yên tĩnh, đạo thân ảnh gầy gò đó bước chân điềm tĩnh, dưới con mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, lại gần Hoang Thạch ở trung tâm của bình đài.

- Cái tên này…

Không ít người khẽ nhíu mày. Bọn họ cũng đã từng thử lại gần Hoang Thạch, dù sao càng lại gần, Hoang Kình hấp thu được cũng sẽ càng nhiều, điều đó có lợi rất lớn đối với việc tu luyện Hoang Kình của bọn họ. Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, người có thể làm được việc đó vẫn còn chưa xuất hiện, cho dù là tứ đại đệ tử chân truyền của Hoang Điện hiện tại cũng chỉ có thể lại gần năm mươi thước, nếu vào sâu hơn nữa, thân thể bọn họ cũng sẽ bị loại Hoang Kình bá đạo đó ăn mòn, khiến cho khô héo.

Ngay cả tứ đại đệ tử chân truyền cũng như vậy, huống hồ là Lâm Động!

Nhưng tuy không ít người có vẻ hoài nghi trước hành động lỗ mãng của Lâm Động, nhưng kỳ lạ là không có ai lên tiếng khuyên can, nghĩ tới thành tích khủng khiếp của hắn trong lần Đan Hà Quán Đỉnh khiến không ai ở trong Hoang Điện dám coi Lâm Động là một đệ tử chân truyền thông thường.

Dưới con mắt chăm chú theo dõi của tất cả mọi người, thân ảnh của Lâm Động cũng bắt đầu tiếp cận lại gần Hoang Thạch.

Ong ong!

Càng lại gần, Lâm Động càng cảm nhận thấy rõ rệt ba động khủng khiếp quanh người mình, Hoang Kình dày đặc ở đây đã cường hãn hơn gấp mấy chục lần so với ở ngoài trăm thước.

Hoang Kình dày đặc trong không gian không ngừng xâm nhập vào trong thân thể Lâm Động, dưới sự xâm nhập đó, quần áo trên thân thể Lâm Động cũng dần nhạt màu, cuối cùng bắt đầu xuất hiện dấu hiệu nứt rách, giống như mặt đất hoang vu.

- Hoang Kình thật là bá đạo!

Lâm Động giơ tay ra, làn da hắn lúc này cũng trở nên khô héo, ánh mắt hắn xuất hiện sự kinh ngạc, thứ Hoang Kình này dường như có thể phân giải, làm khô héo tất cả mọi thứ, bao gồm cả nguyên lực!

Nếu là người bình thường, gặp phải Hoang Kình bá đạo đó nhất định sẽ cảm thấy vô cùng kinh hãi, nhưng đối với Lâm Động thì lại không phải là chuyện quá khó khăn!

- Thôn phệ!

Thanh âm khe khẽ từ trong lòng Lâm Động vang lên, sau đó, từng tia lực thôn phệ bắt đầu từ trong cơ thể hắn lan ra.

Vù vù!

Lực thôn phệ nhanh chóng bao trùm lấy Hoang Kình đang xâm nhập vào trong thân thể Lâm Động, sau đó không chút do dự thôn phệ tất cả Hoang Kình đó!

Trong khi thôn phệ, trong cơ thể Lâm Động cũng có thanh âm khe khẽ truyền ra, cảm giác đó, giống như là tiếng tằm đang ăn lá dâu vậy!

Cánh tay khô héo của Lâm Động cũng nhanh chóng phục hồi lại, Hoang Kình xâm nhập vào trong cơ thể hắn đã bị lực thôn phệ hấp thu sạch sẽ.

Cảm nhận được tình hình trong cơ thể mình, sắc mặt Lâm Động cũng hiện ra nụ cười, xoay xoay vai, rồi dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, bước chân nhanh hơn.

- Không bị làm sao hết à?

- Sao có thể như vậy? Hoang Kình đó lẽ nào không có tác dụng với hắn hay sao?

Nhìn Lâm Động đang bước nhanh về phía Hoang Thạch, xung quanh đột nhiên vang lên tiếng kêu kinh ngạc, tất cả mọi người đều không thể tin nổi Lâm Động lại có thể chống cự lại được với Hoang Kình bá đạo đó.

Ở phía trước bia đá ở phía dưới tháp cao, lão nhân mù đưa đôi mắt không tròng đen nhìn về phía Lâm Động, khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn không có chút động tĩnh gì, nhưng đôi bàn tay khô gầy đang nắm cán chổi lại bất giác nắm chặt hơn nhiều.

Ong ong!

Sau khi đẩy nhanh tốc độ, chỉ sau mười mấy giây, Lâm Động đã đứng cách Hoang Thạch chỉ còn chục thước, ở đây dày đặc Hoang Kình, khiến mặt đất cũng trở nên nứt nẻ, bàn chân Lâm Động giẫm lên đó không ngờ lại bị thụt xuống, lộ ra bụi đá mù mịt.

Bước vào trong phạm vi mười thước, cuối cùng Lâm Động đã cảm nhận thấy áp lực khủng khiếp đó, nếu không phải lực thôn phệ trong cơ thể đang không ngừng chuyển động, hiện tại e rằng hắn đã sớm bị Hoang Kình ăn mòn hết sạch sức sống rồi.

Lâm Động lại thầm nhớ lại phương pháp tu luyện Hoang Quyết, rồi hít vào một hơi sâu, từng đoạn khẩu quyết vi diệu vang lên trong lòng hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Xuy xuy!

Từng đoạn khẩu quyết vang lên, Hoang Kình vô cùng hùng hậu giống như gặp phải sức hút, nhanh chóng xâm nhập vào trong thân thể Lâm Động.

Hoang Kình sau khi xâm nhập vào trong thân thể không có bất cứ cơ hội phá hoại nào đã bị lực thôn phệ cuồng bạo khống chế, cuối cùng bị áp chế thành từng tia tập trung trong đan điền của Lâm Động.

Nếu người thường tu luyện Hoang Quyết, nhục thể cường hãn tới mức nào thì cũng cần phải có một khoảng thời gian thích ứng mới có thể hấp thu được Hoang Kình vào trong cơ thể, đồng thời dần ngưng tụ thành mầm mống Hoang lực.

Nhưng những bước phức tạp này lại bị Lâm Động trực tiếp bỏ qua, Hoang Kình tuy bá đạo nhưng lực thôn phệ còn bá đạo hơn nhiều, có lực thôn phệ áp chế, Hoang Kình hiển nhiên không thể có chút uy hiếp gì đối với Lâm Động.

Hoang Kình màu xám theo từng đoạn khẩu quyết tu luyện, không ngừng tuôn vào trong cơ thể Lâm Động, ở giữa đan điền của hắn, luồng khí màu xám không ngừng ngưng tụ, nhưng vẫn chưa đạt tới mức độ có thể ngưng thành mầm mống Hoang lực.

- Chậm quá!

Lâm Động khẽ nhíu mày, nói ra một câu mà nếu đệ tử khác nghe thấy thì tuyệt đối sẽ phải thổ huyết. Bọn họ tu luyện Hoang Quyết lần đầu tiên đều thường tiêu hao một hai ngày mới có thể ngưng tụ thành công một tia Hoang Kình, còn Lâm Động hiện tại lại vẫn chưa hài lòng với tốc độ biến thái của hắn.

Đương nhiên, Lâm Động không thèm để ý xem người khác nghĩ gì, hắn chỉ muốn trở nên mạnh hơn, mạnh tới mức đủ khả năng không cần cúi đầu đứng trước Lăng Thanh Trúc, hiện tại có cơ hội để trở nên mạnh hơn, hắn sao có thể bỏ qua được?

Bởi vậy, sau khi những lời đó vừa dứt, dưới ánh mắt kinh hoàng của những đệ tử ở ngoài xa, Lâm Động tiếp tục bước chân lên.

Vù!

Nhìn theo những bước chân ngày càng tiến lại gần của Lâm Động, những đệ tử ở xung quanh bình đài lập tức hít vào một ngụm lãnh khí, tên này lẽ nào định áp sát vào Hoang Thạch tu luyện luôn hay sao? Lẽ nào hắn không biết, trong phạm vi mười thước từ Hoang Thạch mỗi khi bước lên một bước, Hoang Kình sẽ nồng đặc hơn gấp nhiều lần hay sao?

Cán chổi trong tay lão nhân mù lúc này cũng khẽ rung lên, đôi mắt mù phảng phất có một đạo quang mang lướt qua.

Dưới ánh mắt chăm chú theo dõi của mọi người xung quanh, Lâm Động bước lên từng bước, hắn có thể cảm nhận thấy áp lực xung quanh đột nhiên trở nên vô cùng khủng khiếp, lập tức thanh quang cũng nhanh chóng bao trùm khắp thân thể.

Một bước… hai bước… năm bước… chín bước…

Đát!

Khi bước chân cuối cùng của Lâm Động bước ra, ánh mắt của tất cả mọi người đều mở to, dáng vẻ không thể tin nổi.

Dưới ánh mắt kinh hoàng của mọi người xung quanh, Lâm Động chậm rãi nhấc tay lên, sau đó nhẹ nhàng chạm vào trên Hoang Thạch.

Ngón tay nhỏ dài của Lâm Động chạm vào trên Hoang Thạch, một cảm giác thô ráp lạnh lẽo truyền tới. Giây lát sau, một cỗ ba động cường đại không thể hình dung được giống như ngọn núi lửa từ Hoang Thạch phun ra, cuối cùng tràn vào trong thân thể Lâm Động.

Bùm!

Thân thể của Lâm Động cũng đột nhiên run lên một cái, thậm chí ngay cả xương cốt cũng tỏa ra từng tiếng răng rắc nho nhỏ, một màu xám theo ngón tay hắn, với tốc độ kinh người nhanh chóng lan ra khắp cánh tay hắn.

Tách tách!

Màu xám đó lan truyền rất nhanh, chỉ trong mấy giây đã lan khắp thân thể Lâm Động, thậm chí ngay cả khuôn mặt hắn lúc này cũng có dấu hiệu khô héo, giống như một bức tượng bị đập vỡ vậy!

Sắc mặt đệ tử Hoang Điện ở xung quanh đại biến, tên này cuối cũng đã gặp phải hậu quả của việc lỗ mãng, lẽ nào hắn thực sự cho rằng Hoang Kình ẩn chứa trong Hoang Thạch ai cũng có thể chịu đựng nổi hay sao?

- Vẫn không thể chịu đựng nổi hay sao?

Lão nhân mù ở trước bia đá lúc này càng nhíu chặt mày, bàn tay khô gầy nắm chặt cán chổi, lát sau cuối cùng lắc đầu, bước ra, định ra tay.

- Tiền bối, đệ tử vẫn còn chịu đựng được…

Nhưng ngay khi ông ta vừa định bước ra, một thanh âm khe khẽ do tinh thần lực phát ra, truyền tới vang lên bên tai lão nhân.

Lão nhân mù sững người trong giây lát, lập tức khẽ bước chân trở về, hai mắt mờ đục nhìn đạo thân ảnh trẻ tuổi ở trước Hoang Thạch, khuôn mặt già nua cơ hồ hiện lên cái nhìn kinh ngạc.

- Người trẻ tuổi này… thật giống với cái tên năm xưa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.