Vũ Động Càn Khôn

Chương 690: Trọng thương



Con mắt của cự thú nhanh chóng được phủ bởi một tấm lưới máu đỏ chói, theo đó một làn sóng ánh sáng đỏ cũng dần tỏa ra từ cơ thể to lớn của Hoang Thú.

- Grào!

Tấm lưới máu lan tỏa, Hoang Thú ngửa lên trời gào rú khiến thiên địa rung chuyển, một luồng khí tức như đến từ thời Viễn Cổ dần phát ra từ cơ thể nó.

Hoang Thú lúc này mới thật sự giống Dị thú đáng sợ từ thời Viễn Cổ trở về, không chỉ có hình dạng mà còn có cả thần thái!

Lâm Động xuất hiện bên trên đầu của Hoang Thú, bàn tay hắn đặt trên chiếc đầu lạnh của nó, từng tia máu từ bàn tay hắn tràn ra rồi nhanh chóng chui vào cơ thể Hoang Thú.

Khi những tia máu ấy tràn ra, sắc mặt Lâm Động cũng hơi tái đi. Kiểu Huyết Tế này không chỉ cần lượng lớn nguyên lực mà còn tiêu hao tinh huyết, lần này Lâm Động e là sẽ bị đại thương nguyên khí, ít nhất phải nghỉ ngơi một thời gian mới hồi phục được.

Đương nhiên, tuy rằng cái giả phải trả cho Huyết Tế không nhỏ, nhưng lúc này hắn cũng chẳng còn cách nào khác. Trận chiến này vốn dĩ đã không công bằng, nếu không phải vì có năm Tiên Nguyên Cổ Quả, từ đó sức mạnh tăng nhanh trong thời gian ngắn thì Lâm Động dù có nhiều thủ đoạn hơn nữa cũng khó lòng chống cự lại được Diêu Linh đã là cường giả Cửu Nguyên Niết Bàn. Hơn nữa Diêu Linh lúc này còn dùng đến thủ đoạn thật sự, nếu Lâm Động không tranh thủ phát huy thủ đoạn ngay thì e sẽ không còn cơ hội nữa.

Cự thú màu đỏ sẫm huyền phù trên không trung, cái đuôi khổng lồ chuyển động tạo nên từng trận cuồng phong.

Cách đó không xa, La Dật và một số kẻ của Ma Ấn Chúng đã rút lui về sau, ánh mắt bọn chúng đều có phần ngưng trọng nhìn về phía trước.

Tuy rất kinh ngạc về việc Lâm Động có thể cầm cự được với Diêu Linh lâu như vậy, nhưng bọn chúng cũng biết lực chiến đấu của hắn rất mạnh, nếu đổi là bọn chúng thì e là khó lòng chiếm thế thượng phong!

- Nhưng bất luận tên tiểu tử này tà môn thế nào thì cũng nên kết thúc tại đây thôi.

Một cường giả Ma Ấn Chúng nghiến răng nói.

Những kẻ khác nghe thế đều gật đầu. Bọn chúng rất hiểu thực lực của Diêu Linh, bao nhiêu năm nay dù là cường giả cùng là Cửu Nguyên Niết Bàn khi đối mặt với Diêu Linh thi triển Ma Nguyên Chú Thể thì đều phải cẩn trọng. Huống hồ Lâm Động lúc này chỉ nhờ vào ngoại lực mới đạt được mức này.

Trước sự chăm chú của mọi người, thân hình Diêu Linh lúc này đã to ra gấp mấy lần, ánh mắt lạnh băng u tối nhìn về phía trước, khí hung sát bao trùm quanh thân người khiến hắn giống như ma quỷ khát máu vậy.

Ở phía trước, Lâm Động đã hoàn thành Huyết Tế cũng chầm chậm đứng dậy, trên gương mặt hơi tái lúc này cũng có hàn ý bao quanh, ánh mắt hắn như mũi đao sắc nhọn bắn về phía Diêu Linh.

Uỳnh!

Bốn mắt nhìn nhau, rồi ngay lập tức không khí bị xé tan, Diêu Linh không kìm nén được sát ý, thân thể phủ đầy chú văn màu đen như mũi tên bay vút qua không gian, chớp mắt đã đến phía trên Lâm Động.

Ầm!

Ánh mắt Lâm Động lạnh băng, hắn tung quyền, huyết quang ngưng tụ dưới bàn tay hắn rồi biến thành một đạo quyền ấn tựa ngọn núi oanh kích về phía Lâm Động.

Với trạng thái lúc này của Diêu Linh, một quyền này tung ra đủ để cường giả Bát Nguyên Niết Bàn như La Dật bị trọng thương. Nhưng đối mặt với công kích đó, Lâm Động chỉ ngẩng đầu lên, ánh mắt phản chiếu quyền phong đầy cuồng bạo.

Xoẹt!

Hắc ảnh khổng lồ xé tan bầu trời, đem theo sức mạnh đáng sợ lao vào quyền ấn.

Rầm!

Cả thiên địa như rung chuyển vào khoảnh khắc va chạm, rồi những làn sóng năng lượng lan tỏa, cái đuôi khổng lồ bay ngược ra sau, Diêu Linh cũng bị lùi sau mấy bước.

Vút!

Vừa lùi một chút, thân hình Diêu Linh đã lại lao lên phía trước, song quyền tung ra, quyền ấn huyết quang bắn ra từ nắm đấm của Diêu Linh, nhưng quyền ấn mang sức mạnh đáng sợ này không tấn công Lâm Động ngay mà lại ngưng tụ ở trên trời.

- Nguyên Vương Quyền!

Hung quang ngày một rõ rệt trong mắt Diêu Linh, rồi hắn hét lên một tiếng, tung ra quyền cuối cùng.

Quyền ấn lúc này phát ra những âm thanh chói tai, rồi bắt đầu hội tụ lại, chớp mắt tất cả quyền ấn thu lại chỉ còn cỡ bằng bàn tay.

Trong thứ ánh sáng đỏ rực đó, một đạo quyền ấn như thực chất đã được hình thành, trên đó dường như có bóng người đứng chắp tay sau lưng. Bóng người đó rất mờ ảo nhưng có khí thế đáng sợ chỉ nhấc tay thôi cũng khiến thiên địa sụp đổ. Có thể thấy Diêu Linh đã thi triển một môn Linh Vũ kỹ rất cường hãn.

Uỳnh!

Nhìn quyền ấn đỏ rực, ánh mắt Diêu Linh hiện vẻ tàn nhẫn, thủ ấn biến hóa, rồi bỗng nhiên chưởng ẩn biến mất.

Ánh mắt Lâm Động nặng nề nhìn chưởng ấn biến mất, tinh thần lực lập tức lan tỏa, rồi đồng tử của hắn co nhỏ lại, Linh hồn Hoang Thú cũng quay ngoắt cái đầu to lớn ra sau. Ở đó chưởng ấn đỏ rực bỗng xuất hiện và lao tới.

Đối mặt với quyền ấn với sức mạnh cường hãn đó, Hoang Thú quất cái đuôi khổng lồ của mình lên, nhưng lần này khi hai bên va chạm, cái đuôi đã bị quyền ấn xuyên thủng.

- Ngây thơ!

Diêu Linh thấy vậy, khóe miệng nhếch lên châm chọc.

Nhưng Lâm Động lại không vì thế mà kinh hãi, hắn hít sâu một hơi, thủ ấn trong tay áo lại biến hóa.

Thủ ấn vừa hoàn thành, con mắt đầy màu máu của Hoang Thú đột ngột mở ra.

Vào khoảnh khắc ấy, nguyên lực thiên địa bạo động, lúc này sôi sục như chảo dầu, thậm chí thiên địa vào lúc này bỗng tối sầm lại.

Hoang Thú Yêu Nhãn lúc này không phải màu xám nữa mà biến thành màu đỏ máu ngập tràn khí hung sát!

Yêu nhãn mở ra, một đạo huyết quang bắn ra xuyên thủng không gian!

Khi huyết quang bay qua không trung dường như biến ra nanh vuốt, nhìn giống như một con Hoang Thú thu nhỏ.

Huyết quang và chưởng ấn bay qua trời rồi đâm sầm vào nhau.

Rầm!

Thiên địa rung chuyển dữ dội, huyết quang tựa những đợt sóng triều dâng trào. Những tiếng nổ đinh tai đem theo kình phong khủng bố bùng phát đầy cuồng bạo. Những ngọn núi xung quanh cũng bị chấn động, suýt thì bị biến thành bình địa.

Rầm!

Lâm Động và Hoang Thú cũng bị cuồng phong đẩy bay đi hàng mấy trăm mét, trên đường bay còn phá tan một ngọn núi rồi mới khó khăn đứng vững lại được.

Ngẩng đầu lên, Lâm Động nheo mắt nhìn về phía trước. Công kích như vậy nếu là lúc nãy thì có lẽ dù hắn dùng Thanh Thiên Hóa Long Quyết cũng bị trọng thương!

- Hắn!

Lâm Động nhìn xung quanh đầy cảnh giác, rồi ánh mắt ngưng tụ, gần như phản xạ có điều kiện quay người lại, thanh quang tụ lại nơi bàn tay tạo thành tấm lá chắn long lân chắc chắn. Nguồn: http://truyenfull.xyz

Rầm!

Nắm đấm khổng lồ đầy chú văn xuyên qua không gian đánh mạnh lên tấm lá chắn, chỉ một quyền đã đánh tan tấm lá chắn, kình phong đánh lên người Lâm Động.

Kình phong bùng nổ trên người Lâm Động, mặt hắn đỏ lên, thân hình lùi sau đến mấy chục bước, rồi hắn nuốt cái cảm giác ngòn ngọt vừa dâng lên trong cổ xuống.

Một quyền đánh lui Lâm Động, Diêu Linh cũng hiện thân, hắn cười lạnh nhìn Lâm Động, rồi giẫm lên lưng Hoang Thú bay tới, hắn không cho Lâm Động thời gian lấy hơi!

Vút vút vút!

Ánh mắt Lâm Động lạnh băng nhìn Diêu Linh đang lao tới, bàn chân giẫm mạnh, chỉ thấy vảy đỏ trên lưng Hoang Thú bỗng dựng đứng lên tỏa ra hàn quang kinh người rồi, bọn chúng rời khỏi lưng Hoang Thú và bắn về Diêu Linh như vũ bão.

Diêu Linh giật mình, phạm vi tấn công của những tấm vảy kia rất rộng, dù hắn có nhanh nữa cũng không tránh kịp, vậy là hắn thu hai tay lại, huyết quang bùng phát bảo vệ thân thể.

Xẹt xẹt!

Những tấm vảy bay tới có một số bị đánh bật ngược lại, nhưng cũng có một số xuyên thủng lớp phòng ngự và cứa qua cơ thể hắn. Nhưng mà Diêu Linh cũng đã hoàn toàn thoát khỏi phạm vi tấn công, nhìn vết máu trêa cơ thể, ánh mắt lập tức tối sầm lại.

Thế nhưng vào lúc đó, một thân ảnh nhanh như quỷ mị bay tới, thanh quang cuồn cuộn trên long thủ, rồi một quyền tung thẳng về phía ngực Diêu Linh.

Binh!

Nguyên lực cuồng bạo bùng nổ đánh bay Diêu Linh.

- Tên khốn kiếp!

Từng cơn đau nhói lên nơi ngực, Diêu Linh bạo nộ, nhìn Lâm Động lại tiếp tục tấn công, vẻ mặt hung dữ, hắn không tránh né mà tung quyền đón chiêu của Lâm Động.

Kình phong cuồng bạo bùng nổ, Lâm Động bị đánh lui mấy bước, những tấm vảy xanh lấp lánh ánh sáng hóa giải năng lượng đáng sợ.

- Muốn đọ sức với ta sao? Đồ không biết sống chết!

Thân thể Diêu Linh hơi rung lên đánh tan đi lực đạo trên cánh tay, rồi nhìn Lâm Động cười gằn.

Xoẹt!

Lâm Động nhìn hắn lạnh lùng, ngay lập tức lại bay tới.

Nếu Lâm Động dựa vào Linh hồn Hoang Thú thì có lẽ Diêu Linh sẽ mất một số thời gian, nhưng kiểu chủ động xông tới thế này, theo Diêu Linh thì đúng là tự tìm chỗ chết.

Hai thân ảnh đầy sát khí lao vào nhau trên lưng Hoang Thú, sức mạnh đáng sợ bùng nổ, quyền phong trao đổi liên tục, hai người vào cuộc chiến không khoan nhượng.

Binh binh binh!

Bọn La Dật kinh ngạc nhìn hai thân ảnh đang quần nhau, bọn chúng có thể nghe thấy những tiếng đấm lên da thịt, khóe miệng không kìm được co giật, bọn chúng biết sức mạnh của cả hai đều vô cùng lớn, chạm vào cơ thể không hề dễ chịu chút nào.

Máu tươi thỉnh thoảng lại bắn ra, không phân biệt được là máu của ai nữa, nhưng ai cũng biết hai người này đã triệt để nổi sát ý rồi.

Binh!

Lại một cú va chạm giữa hai nắm đấm, năng lượng xâm thực lẫn nhau, long lân trên tay Lâm Động đã xuất hiện rạn nứt, thanh quang vốn sáng rõ cũng tối hơn, từng tia máu không ngừng thấm ra.

Tình hình Lâm Động lúc này không hề tốt, toàn thân đầy vết máu, long thủ uy vũ giờ cũng vô cùng thảm hại.

Nhưng dù vậy khí hung sát trong mắt hắn không hề giảm mà còn tăng lên.

Thân thể Diêu Linh cũng đầy vết máu, nhưng có thể coi là tốt hơn Lâm Động một chút, sau khi thi triển Ma Nguyên Chú Thể, cơ thể của hắn rõ ràng đã rắn chắc hơn nhiều.

- Tiểu tử, nếu đã không cầm cự được nữa thì để ta giải quyết ngươi!

Gương mặt Diêu Linh hiện vẻ tàn nhẫn, hắn nhìn Lâm Động, nhếch mép cười, rồi quyền phong lại oanh kích lên ngực Lâm Động.

Uỳnh!

Lúc ấy Lâm Động cũng tung quyền, mục tiêu chính là ngực Diêu Linh.

Nhìn quyền phong yếu hơn trước nhiều của Lâm Động, Diêu Linh cười châm chọc. Lực chiến đấu của Lâm Động sau cuộc chiến rõ ràng đã giảm mạnh, năng lượng thế kia căn bản khó uy hiếp được Diêu Linh hắn. Vì thế đối mặt với một quyền này của Lâm Động, Diêu Linh vốn cẩn thận đã thả lỏng hơn.

Sự thay đổi này của Diêu Linh khó lòng phát hiện, nhưng vào lúc ấy, hai mắt Lâm Động bỗng sắc lạnh, chưởng phong thay đổi, biến quyền thành chưởng, lòng bàn tay hắn bùng phát kim quang, rồi một đạo kim luân cỡ bàn tay chợt xuất hiện.

Kim luân không lớn, ở viền ngoài có tám cái răng cưa sắc nhọn phát ra hàn quang lạnh lẽo. Trên đó còn ẩn hiện hoa văn rồng màu hoàng kim.

Kim luân vừa xuất hiện, ngay giây lát sau nắm đấm của Diêu Linh đã đánh lên ngực Lâm Động.

Lâm Động run lên dữ dội, nhưng cơn đau từ ngực lại khiến gương mặt hắn dần hiện lên nụ cười lạnh lẽo.

- Ngươi hết đời rồi!

Giọng nói của Lâm Động như của Tử Thần lặng lẽ truyền tới tai Diêu Linh, đồng tử Diêu Linh co rút lại, rồi hắn cảm nhận được hàn ý lan tỏa nơi ngực, lông tóc trên toàn thân hắn dựng ngược lên.

Phập!

Không kịp phòng ngự, sự thả lỏng vừa rồi của Diêu Linh đã khiến hắn mất tiên cơ, hắn chỉ cảm thấy một thứ gì đó lạnh như băng xuyên vào ngực mình rồi bay ra từ sau lưng.

Máu tươi tóe ra, đồng tử Diêu Linh co nhỏ hết cỡ, hắn gã người thanh niên cười lạnh lùng, máu tươi dính trên gương mặt ấy khiến hắn cảm thấy lạnh thấu xương.

Hắn cố ý! Hắn từ bỏ chút ưu thế ít ỏi có thể chống cự, chọn cận chiến, cái hắn chờ đợi chính là cơ hội thoáng qua này.

Nó cũng giống như thú dữ trong rừng, lặng lẽ nằm phục đợi con mồi mắc sai lầm chí mạng… Diêu Linh có thể cảm nhận được Lâm Động đã đạt đến cực hạn của mình, hắn không thể cố gắng thêm được nữa, hắn hoàn toàn có thể dựa vào lượng nguyên lực dồi dào hơn hẳn mà giết chết Lâm Động.

Nhưng hắn không thể khiến thời gian quay lại được nữa!

- Khốn kiếp!

Diêu Linh đánh lên vai Lâm Động khiến hắn bay đi, đồng thời Diêu Linh ôm ngực loạng choạng lùi sau, sắc mặt tái nhợt.

Bọn La Dật thấy vậy, sắc mặt kịch biến, vội vàng bay lại, một số cường giả Ma Ấn Chúng cũng vội vàng đỡ lấy Diêu Linh, khi nhìn thấy cái lỗ trước ngực Diêu Linh, đồng tử của tất cả đều co nhỏ lại.

- Giết hắn đi, hắn đã đến cực hạn rồi!

Diêu Linh ôm ngực, sắc mặt tái nhợt hét lên.

La Dật và một số tên cường giả Ma Ấn Chúng lập tức mắt lóe hung quang, rồi quay người nhìn Lâm Động lúc này có phần đứng không vững.

- Giết hắn đi!

Mấy người bọn chúng nhìn nhau rồi không chần chừ nữa, lập tức bay tới, sát chiêu như vũ bão tấn công về phía Lâm Động.

Lâm Động nhìn về phía bọn La Dật, tầm mắt có vẻ mơ hồ, di chứng sau khi nuốt cả năm Tiên Nguyên Cổ Quả lúc này đã xuất hiện, trận huyết chiến với Diêu Linh đã tiêu hao tất cả năng lượng của hắn!

Lúc này ngay cả một cường giả Thất Nguyên Niết Bàn hắn cũng không thể chống lại nữa.

- Cường giả Cửu Nguyên Niết Bàn quả nhiên rất mạnh!

Lâm Động thầm nghĩ, rồi hắn cảm nhận được một luồng kình phong đánh bay hắn, lục phủ ngũ tạng trong người hắn lộn nhào, một ngụm máu tươi bắn ra.

Lâm Động bay ngược về sau, thấy bọn La Dật lại tiếp tục lao tới, cuối cùng lắc đầu bất lực.

- Ta sẽ mất mạng ở đây sao?

Lâm Động lẩm bẩm.

Thế nhưng ngay lúc ấy hắn phát hiện thân thể mình đụng vào một nơi nào đó rất mềm mại, gắng gượng mở mắt ra thì một gương mặt với đôi mắt to đỏ ửng xuất hiện trước mắt hắn.

Là Ứng Hoan Hoan!

- Tỷ tỷ, Mục Trưởng lão, giết hết bọn khốn kiếp đó đi!

Trước khi ý thức mất đi, dường như Lâm Động nghe được giọng nói nghèn nghẹn nhưng đầy sát ý của nàng ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.