Vũ Động Càn Khôn

Chương 716: Kịch chiến



Ầm!

Kình phong cuồng bạo dưới nắm đấm của Thanh Diệp biến thành hình xoáy ốc, tiếng gió chói tai vang lên, ngay không khí cũng trở nên biến dạng.

Thanh Diệp vừa ra tay là thể hiện ngay thực lực bất phàm, công kích này vượt xa Hoắc Chân của Hồng Nhai Động lúc trước!

Quyền kình mạnh mẽ ngày một gần hơn, thanh quang lấp lánh tràn ra từ trong người Lâm Động rồi nhanh chóng biến thành tấm lá chắn bằng vảy màu xanh.

Keng!

Nắm đấm của Thanh Diệp đấm thẳng lên tấm lá chắn, sức mạnh cuồng bạo bùng phát đánh lui tấm lá chắn, nhanh chóng tiếp cận Lâm Động!

Uỳnh!

Nhưng khi chỉ còn cách Lâm Động vài thước, tấm lá chắn bỗng đứng yên, chặn đứng sức mạnh cuồng bạo của Thanh Diệp.

Thấy vậy, ánh mắt Thanh Diệp lóe hàn quang, kình lực từ lòng bàn tay bắn ra như mũi tên sắc nhọn xuyên thủng lá chắn, lao thẳng về phía Lâm Động với tốc độ khiến người khác không kịp trở tay.

Đột nhiên một cái Long thủ chợt lạnh lùng đưa ra trước mặt Lâm Động, chặn đứng luồng kình phong kia.

Long thủ một lần nữa xuất hiện nhưng Lâm Động không hề có ý chậm trễ, hắn bước chân ra, tung ra bàn tay như Long trảo, những ngón tay tựa những mũi đao sắc bén xé tan không khí tấn công thẳng tới Thanh Diệp!

- Hừ!

Thanh Diệp nhìn Lâm Động không chút sợ hãi, cổ họng phát ra một tiếng hừ trầm đục, thủ ấn biến hóa nhanh như chớp, một luồng sức mạnh màu vàng đậm bỗng trào dâng.

- Ta biết ngươi tu luyện một môn vũ kỹ luyện thể cao thâm, nhưng không biết so với đệ nhất vũ kỹ luyện thể của Địa Điện bọn ta thì thế nào?

Nguyên lực màu vàng thẫm càng ngày càng đậm đặc di chuyển qua các lỗ chân lông trên toàn thân Thanh Diệp, ngay sau đó, bề mặt da của hắn biến thành màu vàng như đại địa, vững vàng và chắc nịch!

- Địa Nguyên Huyền Thể!

Âm thanh trầm đục vang ra từ miệng Thanh Diệp, toàn thân hắn nhanh chóng biến thành màu vàng thẫm nhìn giống như người làm bằng bùn đất vậy. Từ cơ thể hắn phát ra một luồng sức mạnh hung hãn như ẩn như hiện.

Ngay khi thân thể Thanh Diệp thay đổi, hắn cũng bước ra, mười ngón tay biến thành mười cái bóng mạnh mẽ lao thẳng vào Long trảo của Lâm Động.

Ầm ầm ầm!

Kình phong và những tiếng nổ kéo dài liên miên bất tận tại nơi giao đấu. Vô số kình khí mạnh mẽ bắn ra tạo thành hàng trăm lỗ lớn nhỏ như tổ ong.

Mọi người xung quanh nhìn trận đấu với ánh mắt cuồng nhiệt, kình khí phát ra từ đó khiến nhiều người cũng phải run rẩy. Bọn họ biết nếu đổi là mình dù có toàn lực phòng ngự thì cũng bị bắn cho thủng lỗ chỗ trên người rồi!

- Không ngờ Thanh Diệp tu luyện được cả Địa Nguyên Huyền Thể, vũ kỹ luyện thể mạnh nhất Địa Điện!

Chỗ Hoang Điện, sắc mặt bọn Bàng Thống ngưng trọng nhìn cuộc giao đấu ác liệt, không kìm được nói.

- Tuy Lâm Động rất mạnh, nhưng giờ Thanh Diệp đã dùng Địa Nguyên Huyền Thể, có lẽ ưu thế của Lâm Động giảm đi nhiều!

Tưởng Hạo trầm giọng nói.

- Trận đấu này không dễ dàng đâu. Danh tiếng đệ nhất Địa Điện của Thanh Diệp quả nhiên danh bất hư truyền. Lâm Động sư đệ gặp đối thủ thật sự rồi!

o0o

Long quyền và nắm đấm màu vàng thẫm kia lại tiếp tục đâm vào nhau.

Bùm!

Một tiếng nổ trầm đục vang lên tạo ra một làn sóng kình phong nhìn được bằng mắt thường lan tỏa ra khắp nơi. Cả mặt đất nhanh chóng bị nứt ra thành vô số rãnh lớn.

Hai thân ảnh gần như đồng thời bị cuồng phong cuồng bạo đánh bật ra sau vài bước. Mỗi bước đi đều để lại trên mặt đất những vết lún sâu, không khí phía sau cũng bị chấn động phát ra những tiếng nổ trầm đục.

Hai người trao đổi chiêu thức chỉ trong chớp nhoáng, nhưng về mức độ hung hãn, những người có nhãn lực một chút đều nhận ra, chỉ cần một trong hai người có bất cứ sự sơ suất nhỏ nào là lập tức sẽ bị đối phương nắm được sơ hở và ra chiêu quyết định thắng bại. Vốn dĩ cuộc chiến giữa các cường giả được quyết định chỉ trong nháy mắt!

Thanh Diệp liếm môi, ánh mắt dần trở nên ngưng trọng. Vừa rồi hai người dường như không phân thắng bại. Phải biết là thực lực thật sự của Lâm Động chỉ là Lục Nguyên Niết Bàn, khoảng cách với hắn quá lớn, nhưng khi giao đấu trực diện, Lâm Động vẫn không hề yếu thế. Bản lĩnh này, dù là Thanh Diệp cũng phải thừa nhận Lâm Động khó đối phó!

Nếu Lâm Động có thực lực tương đương với hắn thì có lẽ hắn sẽ có rất ít khả năng chiến thắng. Nhưng đáng tiếc thế gian này vốn không có sự công bằng tuyệt đối.

- Phù!

Một luồng khí tức màu vàng thẫm phả ra từ miệng Thanh Diệp, gương mặt biến thành màu vàng do thi triển vũ kỹ luyện thể lúc này được bao quanh bởi ánh sáng vàng sẫm, thủ ấn biến hóa nhanh chóng, rồi hắn bỗng cúi người đập bàn tay xuống mặt đất.

Uỳnh!

Mặt đất rung chuyển dữ dội, bên dưới mặt đất như có một làn sóng cuồng bạo ngưng tụ, tựa như có một con địa thú hung mãnh đang tiềm phục.

- Đây là…

Ở quanh đó, vô số ánh mắt đầy kinh hãi nhìn đài thi đấu rung chuyển dữ dội, một số người rõ ràng không lạ gì với điều này, hét lên:

- Địa Tâm Thiên Nguyên Thủ?

- Đây chính là vũ kỹ công kích mạnh nhất ngoài Địa Hoàng Kinh của Địa Điện. Không ngờ Thanh Diệp sư huynh cũng tu luyện được nó rồi! Không hổ là người có thiên phú chỉ sau Tiếu Tiếu Đại sư tỷ. Lần này e là Lâm Động gặo nguy hiểm rồi!

- Cũng khó nói lắm, Lâm Động còn chưa thi triển Đại Hoang Vu Kinh mà, giờ kết luận vẫn còn hơi sớm!

- Cũng phải!

Những tiếng rì rầm bàn tán bắt đầu lan ra trên đỉnh núi, trận tỷ thí của Lâm Động và Thanh Diệp đã trở thành tâm điểm chú ý nhất của cả khu vực.

Lâm Động cũng cảm nhận được làn sóng sức mạnh cuồng bạo từ dưới đất, ánh mắt ngưng trọng rồi thân hình bay lên không trung.

Thanh Diệp thấy vậy, khóe miếng nhếch lên, bàn tay chạm mặt đất của hắn bỗng nắm lại.

Uỳnh!

Mặt đất rung chuyển điên cuồng, nơi mặt đất Lâm Động vừa đứng nhanh chóng nổ tung, đất đá bắn ra, năng lượng màu vàng sẫm đem chỗ đất đá tụ lại biến thành một bàn tay khổng lồ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Bàn tay ấy thò ra từ lòng đất tựa móng vuốt của ác ma, vừa xuất hiện là đem theo luồng gió tanh ập tới Lâm Động.

Ánh mắt Lâm Động ngưng trọng nhìn bàn tay khổng lồ đang lao tới, nhanh chóng lùi về sau, nhưng bàn tay với khí thế cuồng bạo đó vẫn đuổi theo không rời!

Trên không trung, Lâm Động tựa như một chú chim nhỏ không ngừng bay lượn tránh né bàn tay khổng lồ, thỉnh thoảng lúc suýt gặp nguy khiến không ít người phải kêu lên.

- Để xem ngươi trốn được đến bao giờ?

Thanh Diệp thấy vậy, hàn quang lóe lên trong mắt, từ bàn tay khổng lồ kia, mấy chục chùm sáng vàng bắn ra chặn đứng đường lui của Lâm Động!

Trên không trung, thân hình Lâm Động bỗng ngừng lại, hắn nhìn bàn tay khổng lồ đang lao lên như dã thú, giữa trán hắn tách ra một rãnh màu xám, Hoang Vu Yêu Nhãn được gọi ra!

Uỳnh!

Yêu Nhãn xuất hiện, ánh sáng xám bùng phát, gần như trong thời gian cực ngắn lan tỏa khắp không gian. Không gian sau lưng Lâm Động biến dạng, một con Hoang Thú khổng lồ đem theo khí tức từ thời Viễn Cổ dần xuất hiện.

- Hoang Vu Yêu Nhãn, Lâm Động sư huynh đã tu luyện được đến mức triệu hồi được Hoang Linh rồi!

Nhìn con Hoang Thú khổng lồ, những đệ tử Hoang Điện không lạ gì nó lập tức kêu lên, gương mặt đầy kích động và phấn khích!

Lâm Động đứng trên đầu Hoang Thú, ánh mắt lạnh lùng nhìn bàn tay khổng lồ, con mắt duy nhất đang nhắm chặt của Hoang Thú dần mở ra, nguyên lực trong thiên địa bỗng nhiên sôi sục!

Phía dưới, Vương Diêm đã kết thúc tỷ thí nhắm mắt dưỡng thần, cuối cùng cũng mở mắt ra, trong ánh mắt không một chút biểu tình đó hiện lên sự kinh ngạc.

- Tu luyện thành công Hoang Vu Yêu Nhãn sao?

o0o

Con mắt duy nhất của Hoang Thú cuối cùng cũng mở ra, ngay sau đó một chùm sáng xám mang sức phá hoại khủng bố tựa lưỡi hái tử thần xé tan không gian oanh kích lên bàn tay khổng lồ kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.