Bóng đen khổng lồ bao phủ toàn bộ Dị Ma Thành, tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn thứ khổng lồ trên bầu trời. Thiên Yêu Điêu quả nhiên danh bất hư truyền, thể hình đáng sợ này đúng là có thể nuốt cả nhật nguyệt.
Mọi người đều cảm nhận được khí tức của Tiểu điêu đã tăng lên cùng với thể hình của hắn. Mức độ này không hề thua kém bất cứ ai trong ba đại Chưởng giáo của Nguyên Môn. Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyenfull.xyz
- Thiêu đốt Tổ Văn, đó là thủ đoạn bảo mệnh của Thiên Yêu Điêu Tộc, tuy tạm thời có thể phục hồi thực lực nhưng sau đó sẽ bị tổn thương khá nghiêm trọng!
Lão giả mặc lam bào nhìn hắc ảnh khổng lồ, mắt nheo lại, khẽ nói.
- Nhưng dù đã hồi phục thực lực, hắn cũng không thể một mình địch lại ba người bọn Thiên Nguyên Tử, đều đã là Chuyển Luân Cảnh được!
Ứng Huyền Tử nghe vậy, nắm tay bất giác siết chặt lại, ánh mắt đầy vẻ phức tạp.
Trên bầu trời, năng lượng tử hắc sắc gần như biến thành tầng mây dày đặc, mây đen bao phủ quanh che lấp cơ thể Tiểu điêu.
- Muốn giết một người trong chúng ta, dù ngươi có thiêu đốt Tổ Văn cũng không làm được đâu!
Thiên Nguyên Tử nhìn bầu trời mây đen mù mịt, ánh mắt hơi tối lại nhưng rồi lắc lắc đầu nói.
- Vậy thì thử xem!
Giọng nói sắc lạnh của Tiểu điêu vang vọng, sau đó tầng mây đen cuộn trào, biến thành một vầng trăng khổng lồ lơ lửng trên bầu trời tỏa ra những luồng năng lượng kinh người.
- Yêu Nguyệt Luân!
Một móng vuốt tử hắc sắc khổng lồ xuyên qua tầng mây đen, tóm lấy vầng trăng rồi trực tiếp chém xuống ba người bọn Thiên Nguyên Tử.
Ầm!
- Hừ!
Nhân Nguyên Tử nhìn thấy thế, cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, tay vung lên, lực Sinh Tử dâng trào biến thành một chiếc đĩa tròn khổng lồ màu trắng đen.
Chiếc đĩa tròn sinh tử vừa ngưng tụ thì vầng trăng kia đã hung hăng lao xuống như thiên thạch.
Rầm!
Âm thanh vang dội truyền khắp nơi, sau đó mọi người nhìn thấy một làn sóng năng lượng hàng ngàn trượng cuộn lên như thủy triều. Vào khoảnh khắc đó, không gian nổ tung, hiện ra những đường nứt toác đen ngòm khổng lồ!
Trước sự xung kích mạnh mẽ đó, chiếc đĩa tròn bay ngược ra phía sau, Nhân Nguyên Tử cũng bị chấn động lui mấy bước. Ánh mắt hắn tối sầm lại, thân hình khẽ động rồi xuất hiện chỗ chiếc đĩa bay ra, sau đó thân thể nhu dung hợp với nó, biến thành một đạo ánh sáng trắng đen lao về phía Tiểu điêu.
Uỳnh uỳnh!
Năng lượng đáng sợ không ngừng lan tỏa, vầng trăng khổng lồ không ngừng tấn công về phía Nhân Nguyên Tử, ngoài công kích đó, một số luồng năng lượng cũng ập tới hai người Thiên Nguyên Tử, xem ra Tiểu điêu thật sự định lấy một địch ba!
- Nhiều năm rồi không động thủ, ngươi đã muốn chơi thì ta cũng chiều!
Thiên Nguyên Tử và Địa Nguyên Tử nhìn nhau, ánh mắt đều lóe hàn quang, cười lạnh một tiếng rồi xông tới.
Ầm ầm!
Cùng với việc hai người bọn Thiên Nguyên Tử ra tay, tầng mây đen trên trời nhanh chóng nổ tung, thân ảnh khổng lồ của Tiểu điêu cũng bắt đầu lùi về phía sau. Rõ ràng dù có thực lực tạm thời phục hồi thì hắn cũng khó có thể lấy một địch ba.
- Một mình độc chiến ba đại Chưởng giáo Nguyên Môn!
Trên lầu các ở phía xa, Lăng Thanh Trúc nhìn trận đại chiến kinh thiên động địa, gương mặt trước nay luôn điềm tĩnh lúc này không khỏi động dung. Bao nhiêu sự việc đã xảy ra hôm nay thật khiến người ta không thể bình tĩnh nổi.
- Thiên Yêu Điêu quả thật không hổ là chủng tộc cấp bậc bá vương trong thế giới Yêu thú!
Mỹ phụ bên cạnh Lâm Lang Thiên cũng gật đầu, rồi nói:
- Nếu một đối một, có lẽ hắn sẽ không phải sợ ba Chưởng giáo của Nguyên Môn, nhưng giờ một địch ba thì quá khó khăn!
- Nhưng dù thế nào, chuyện hôm nay mà truyền ra ngoài chắc chắn cả Đông Huyền Vực sẽ chấn động! Lâm Động đúng là không tầm thường, chỉ với thực lực Bát Nguyên Niết Bàn mà khuấy động cả thiên địa thế này, chỉ là hiển nhiên Nguyên Môn sẽ không tha cho hắn đâu!
Tô Nhu ở bên cạnh siết chặt nắm tay, mắt nàng đỏ bừng lên, chần chừ một chút rồi bỗng nói:
- Lâm Động đại ca sẽ không chết ở đây đâu!
Tuy nàng biết hiện giờ Lâm Động đang vô cùng nguy hiểm, nhưng vẫn cố chấp tin rằng, người luôn tạo nên kỳ tích này nhất định sẽ không chết dễ dàng trong tay Nguyên Môn.
Lăng Thanh Trúc nhìn Tô Nhu, một lúc sau, dưới tấm mạng che dường như nàng nở một nụ cười điên đảo bọn chúng sinh, rồi khẽ gật đầu.
- Tham vọng của hắn không nhỏ, trước khi chưa hoàn thành mọi tham vọng, có lẽ không ai giết được hắn!
- Hai người…
Mỹ phụ có chút bất lực nhìn hai nữ tử bên cạnh rồi lắc lắc đầu, lần này kẻ ra tay với Lâm Động không phải nhân vật tầm thường mà là ba đại Chưởng giáo của Nguyên Môn, đó là cường giả đỉnh cấp của Đông Huyền Vực a!
- Hắn cũng biết mình không đánh lại được ba người Thiên Nguyên Tử, sao vẫn làm vậy?
Ứng Huyền Tử nhìn Tiểu điêu đang bị đánh lui, lẩm bẩm.
Lão giả mặc lam bào cũng cau mày, ánh mắt từ từ quét qua tầng mây đen. Một lúc sau, đồng tử bỗng co rút lại, ánh mắt nhìn chăm chằm về một điểm phía sau lưng Tiểu điêu, ở đó có một tầng mây đen, chỉ là trong đó thấp thoáng tỏa ra một làn sóng năng lượng kỳ lạ.
- Hắn không định liều mạng với ba người bọn Thiên Nguyên Tử!
Ánh mắt lão giả lấp lánh, rồi bỗng nói:
- Hắn đang chuẩn bị điều gì đó!
Ứng Huyền Tử nghe thấy thế, ánh mắt chú ý về phía tầng mây kia, hai nắm tay bỗng siết chặt:
- Đó là năng lượng dịch chuyển không gian, hắn muốn đưa Lâm Động đi!
- Ừm, nếu hắn thật sự liều mạng thì có lẽ một trong ba đại Chưởng giáo Nguyên Môn sẽ chết, nhưng mà như thế thì hai người Lâm Động cũng khó thoát kiếp nạn!
Lão giả khẽ gật đầu.
- Hắn cố ý động thủ với ba người bọn Thiên Nguyên Tử để năng lượng dịch chuyển không gian kia không bị bọn chúng phát hiện!
- Ừm, hy vọng là hắn thành công!
Ứng Huyền Tử nắm chặt tay lại, rõ ràng ông cũng không muốn Lâm Động chết ở đây.
Bùm!
Lại một âm thanh kinh thiên động địa vang lên, thân hình khổng lồ của Tiểu điêu nhanh chóng bay ngược ra sau, ánh sáng lấp lánh biến thành nhân hình.
Hắn nhìn về phía ba người bọn Thiên Nguyên Tử, sau đó vung tay, năng lượng bùng phát mạnh mẽ, cuốn lấy Lâm Động và Tiểu Viêm rồi chui vào trong tầng mây kia.
Sau khi ba người hoàn toàn chui vào trong, ánh sáng nơi đó nhanh chóng tan biến, tầng may tan đi để lộ ra một trận pháp không gian!
- Dịch chuyển không gian?
Ba người Thiên Nguyên Tử nhìn thấy vậy, sắc mặt đều kịch biến.
- Ta thao túng trận pháp này, giờ không thể ở lại Đông Huyền Vực nữa!
Thủ ấn Tiểu điêu biến hóa, trận pháp không gian lập tức xoay tròn phát ra năng lượng điên cuồng.
Sắc mặt Lâm Động tái nhợt nhìn Tiểu điêu, hắn có thể cảm nhận được khí tức của Tiểu điêu đang giảm dần, hắn biết thực lực bùng phát bắt đầu biến mất, một khi nó hoàn toàn mất đi thì bọn họ sẽ mất hết cơ hội tháo chạy.
- Muốn chạy sao? Đâu có dễ thế!
Ba người Thiên Nguyên Tử hừ lạnh, đồng thời ra tay. Năng lượng dồi dào hung hăng ập lên trận pháp. Nếu bị oanh kích trúng, trận pháp mà Tiểu điêu khổ sở dựng ra sẽ nổ tung.
- Khốn kiếp!
Mắt Tiểu điêu đục ngầu nhìn ba người bọn Thiên Nguyên Tử, giờ hắn đang khống chế trận pháp, không thể phân tâm ứng phó với bọn chúng được.
- Để ta ngăn bọn chúng lại!
Cự hổ khổng lồ do Tiểu Viêm biến thành ngẩng lên gầm lớn một tiếng, sau đó biến thành một đạo hắc quang định liều mạng ngăn cả kẻ địch.
Binh!
Thế nhưng khi hắn sắp bay ra khỏi trận pháp, thì một thân ảnh đã xuất hiện, quay người đá hắn vào bên trong trận pháp, sau đó dựa vào lực đẩy mà bắn ngược ra khỏi trận pháp.
- Đại ca!
Tiểu Viêm và Tiểu điêu nhìn thân ảnh bay ngược ra, khựng lại một chút rồi ánh mắt đỏ lên.