Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Chương 142: An Đức Tây điên



Mặt Hướng Tiểu Vãn co quắp, biết mình trong lúc vô tình đã bị biến thành tình địch của Mộng phi rồi, tội lỗi, thật là tội lỗi.

Lập tức, nàng phẫn nộ nói: “Mộng phi nương nương, các vị có thể hiểu lầm cái gì hay không, cô nương ở Vô Trần điện, cùng hoàng thượng là trong sạch mà.” Trời đất chứng giám, nàng cùng hoàng đế chết tiệt thật sự là trong sạch, hoàn toàn là vô tội.

“Trong sạch? Trong sạch mà lại dời đến chỗ ở trong hành cung của hoàng thượng, còn đêm hôm khuya khoắt kinh động đến hoàng thượng, để cho người của hoàng thượng hộ tống, ta nghĩ tiện nhân này bản lãnh rất lớn, hừ, ngày nào đó nếu để ta gặp nàng ta, nhất định sẽ hung hăng xử đẹp nàng ta.” Mộng phi vừa nhắc tới nữ nhân chưa từng thấy qua ở Vô Trần điện, nói chuyện cũng bắt đầu kích động.

Hướng Tiểu Vãn nghe gương mặt cũng trở nên bất đắc dĩ, Mộng phi à, ngươi bây giờ nói đến người nào đó, mà cái người nào đó đó chính là ta.

Hướng Tiểu Vãn vừa muốn nói gì, lại bị Mộng phi giành trước hùng hùng hổ hổ nói : “Nếu để cho ta thấy nàng ta, ta nhất định sẽ lột da nàng ta ra.”

Không ai thấy, thân thể Hướng Tiểu Vãn đột nhiên run rẩy.

“Không, lột da nàng ta còn là tiện nghi cho nàng ta quá, ta muốn phá hủy gương mặt của nàng ta, xem nàng ta lấy cái gì câu dẫn hoàng thượng đây.”

Uy, ta nói Mộng phi, Hướng Tiểu Vãn ta không có thù oán với ngươi, không cần phải ác như vậy chứ.

“Đối với tiện nhân này nhất định phải tàn nhẫn, không tàn nhẫn nàng ta sẽ cho là hậu cung này không ai bằng mình.” Mộng phi liếc thấy sắc mặt Hướng Tiểu Vãn quái dị liền giải thích.

“Đúng vậy, nhất định phải nhanh gọn, chính xác, ngoan độc, nhưng mà Mộng phi nương nương, người không cảm thấy làm như vậy rất tầm thường sao?” Hướng Tiểu Vãn không nhịn được lên tiếng, Mộng phi nói như vậy, nàng ấy sẽ làm thật cho xem, không thể để mặc nàng ấy được.

“Rất tầm thường?” Mộng phi không hiểu ngẩng đầu nhìn Hướng Tiểu Vãn lờ mờ không rõ mặt.

Hướng Tiểu Vãn giả vờ vươn tay khoác lên trên vai Mộng phi, làm như rất thân thiết. “Rất tầm thường, chúng ta sẽ hướng hoàng thượng yêu cầu, không cho phép hoàng thượng sờ đến những nữ nhân kia, understand?”

Mộng phi không giải thích được ngẩng đầu. “An Đức Tây điên? Đông Phương cao nhân, đó là ai?”

囧, Hướng Tiểu Vãn giờ mới phát hiện ra mình nói từ tiếng Anh.

“Hắc hắc. Đó là một nữ nhân bị nam nhân vứt bỏ mà thôi, nàng ta vốn được gọi là An Đức Tây, sau khi bị nam nhân vứt bỏ thì bị điên, cho nên mọi người đều gọi nàng ta là An Đức Tây điên.” Hướng Tiểu Vãn nói bừa.

Gương mặt Mộng phi đồng tình, yếu ớt nói: “Vị nữ tử này rất si tình, nàng ấy cũng thật đáng thương.”

Đáng thương chứ? Ha ha, Mộng phi ngươi liền tận tình tưởng tượng đi, chỉ cần nghĩ đến nữ nhân kia thật đáng thương, ngươi lại càng phối hợp với ta.

“Rất đáng thương có đúng hay không? Cho nên Mộng phi nương nương, người ngàn vạn lần đừng học nàng ta.” Hướng Tiểu Vãn bắt đầu phát huy công phu miệng lưỡi của nàng.

“A? Bổn cung sẽ không bắt chước nàng ấy, Bổn cung cũng tuyệt đối sẽ không để cho hoàng thượng vứt bỏ Bổn cung.” Mộng phi nhìn Hướng Tiểu Vãn, trả lời rất kiên định.

“Mộng phi nương nương nói như vậy là ta an tâm rồi. Người không biết đâu, khi An Đức Tây điên đó có hậu quả rất đáng sợ, nàng ta rất yêu rất yêu nam nhân đó, nhưng nam nhân của nàng ta cưới đến mười nữ nhân, kể từ sau khi cưới những nữ nhân này về, nam nhân của nàng ta không còn để ý đến nàng ta nữa, An Đức Tây điên trong cơn tức giận, bắt đầu trả thù, người biết nàng ta làm thế nào không?”

Mộng phi lắc đầu. “Đối phó thế nào với nữ nhân kia, Đông Phương cao nhân nói mau.”

Hướng Tiểu Vãn vỗ đùi, hất mặt nói: “Hừ, nàng ta nghĩ ra một loại đại hình gọi là ‘Mãn Thanh thập đại tàn khốc’ đi đối phó mấy nữ nhân kia. Da nữ nhân thứ nhất rất đẹp, An Đức Tây điên liền dùng hình pháp lột da để giết nàng ta. Bắt đầu từ xương sống hạ đao, một đao đem phần da lưng chia làm hai nửa, từ từ dùng đao tách da cùng bắp thịt ra, giống như con dơi giương cánh. Người bị tróc như vậy phải chờ tới hơn một ngày mới có thể tắt thở, làn da đẹp của nữ nhân bị An Đức Tây điên lột ra sau bảy ngày mới chết, nghe nói sau khi chết, trong cung xuất hiện giọng nói của nữ nhân đó làm cho người ta rợn cả tóc gáy.” Nói tới chỗ này, Hướng Tiểu Vãn dừng lại, ánh mắt quét về phía Quế ma ma cùng Mộng phi, hai người này đã sớm bị dọa cho sợ đến ôm nhau, toàn thân cũng bắt đầu run rẫy.

Mộng phi nuốt nước miếng một cái, xoa xoa da của mình. “Đông Phương cao nhân, nàng ấy giết nữ nhân kia, không bị người ta phát hiện sao?”

Hướng Tiểu Vãn nhàn nhạt liếc nàng một cái, bình tĩnh nói: “Phát hiện? Làm sao phát hiện? Nữ nhân đó nói cũng giống như lời Mộng phi nương nương vừa rồi đó, đùa giỡn chủ nhân Vô Trần điện, tuyệt đối sẽ không có người biết.”

Mộng phi vừa nghe, sắc mặt tái nhợt trắng bệch, cắn răng không nói nữa.

Hướng Tiểu Vãn tà ác liếc Mộng phi một cái, phát hiện nàng ấy cũng chưa buông tha ý niệm hại mình, vì vậy nàng quyết định một hơi đem toàn bộ thập đại tàn khốc hình nói ra, dọa nàng ấy một chút, để nàng ấy hoàn toàn bỏ đi ý niệm hại mình.

“Mộng phi nương nương, còn có lợi hại hơn đây, người nghe đi, An Đức Tây điên giết nữ nhân đó xong, lại nhìn thấy một nữ nhân khác có cái eo rất nhỏ thì nàng ta thấy rất không thoải mái,vì vậy, nàng ta lại muốn dùng hình pháp chém eo. Danh như ý nghĩa, chính là người hành hình dùng búa nặng nhắm vào eo của người kia chém làm hai khúc. Bởi vì chém eo là đem toàn bộ phần phía dưới của người cắt ra, mà các bộ phận quan trọng chủ yếu của con người đều nằm ở phía trên, vì vậy phạm nhân sẽ không lập tức chết ngay, sau khi chém còn có thể tỉnh táo, qua được một lúc mới tắt thở, rất thê thảm.”

Mộng phi nghe xong, theo bản năng sờ sờ hông của mình. Hướng Tiểu Vãn nhìn thấy, eo Mộng phi kia thon nhỏ, đang sợ hãi co quắp.

Hai mắt Hướng Tiểu Vãn nhìn chằm chằm Mộng phi, nói tiếp: “Lại qua mấy ngày, An Đức Tây điên nhìn chân một nữ nhân khác lại rất không thoải mái, chân nữ nhân kia vừa trắng vừa thẳng lại vừa dài, vì vậy, nàng ta nghĩ đến chi hình ngũ xa phanh thây, chính là ngũ mã phanh thây, đôi chân đẹp của nữ nhân kia, bị ngựa kéo ra một đoạn, khắp nơi toàn là máu tanh.”

Chân Mộng phi, bắt đầu run rẩy, đứng không yên, nàng thiếu chút nữa ngã xuống, cũng may Hướng Tiểu Vãn kịp thời đỡ nàng ấy.

“Mộng phi nương nương cẩn thận, đúng rồi, An Đức Tây điên đó sau nửa năm, lại nhìn thấy một nữ nhân không vừa mắt, nữ nhân này rất giống Mộng phi nương nương, người biết An Đức Tây điên đó đối phó nàng ấy thế nào không?”

Mộng phi khó khăn nuốt nước miếng một cái. “Đối phó... Thế nào?”

Hướng Tiểu Vãn cười một tiếng. “Hắc hắc, Lăng Trì. Hai người cầm đao, hướng về phía nữ nhân kia vèo vèo cắt hơn một ngàn đao, xẻo thành ngàn miếng thịt lớn nhỏ giống nhau, thả vào trong chậu nổi lên. Ai, nữ nhân này mạng cũng dài, ước chừng cắt ba nghìn ba trăm ba mươi ba đao mới chết, người không biết đâu, tổng cộng cắt bảy ngày, mỗi một ngày nữ nhân này nhìn thịt từ trên người mình bị cắt lìa, sau đó từng ngụm từng ngụm ăn thịt kho, ách, đáng ghét, thật là tàn nhẫn, thật là không có tính người.”

Mộng phi nghe xong, nằm trên mặt đất nôn không ngừng. Quế ma ma bên người nàng ấy cũng không tốt hơn chỗ nào, nôn đến mức ruột gan cũng thiếu chút nữa nôn ra luôn.

Hướng Tiểu Vãn cũng cảm thấy ghê tởm, dạ dày sôi trào, nàng âm thầm quyết định, sau này không ăn thịt kho nữa.

“Mộng phi nương nương, người đừng vội nôn, đoạn sau này còn ghê hơn, người nôn xong chưa, nôn xong rồi ta nói tiếp.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.