Edit: Ry
Cô đã nói là nhất định sẽ làm được, kể cả khi tự tiện rời khỏi Khách Sạn Tránh Tai Ương sẽ gặp phải trừng phạt, Bé Năm cũng chắc chắn sẽ giết Lý Phát Tài trước.
Đây là lời hứa của cô với nữ quỷ.
Người chơi không thể tự tiện hứa hẹn, nhất là trong phó bản, lời hứa của người có thiên phú sẽ hình thành ràng buộc.
"..." Nữ quỷ chậm rãi gục đầu.
Các người chơi có thể trông thấy phần cổ bị thối rữa của cô chảy ra mủ đen.
Khuôn mặt đẫm máu cũng dần nát rữa, sau đó dần ảnh hưởng tới toàn thân.
Nữ quỷ đang biến thành dạng lệ quỷ có ngoại hình kinh khủng hơn.
Cô vẫn không nói gì, từ chối giao lưu.
Bé Năm chớp mắt, ngồi đó không lên tiếng, cho đối phương thời gian để cân nhắc.
Ông Chú hơi không đành lòng, cũng ngồi xuống khuyên nhủ: "Tôi biết là tên đó hại cô tự sát, hại cô thành quỷ. Cô cũng muốn tự tay giết gã... Nhưng tình thế không cho phép. Tôi hi vọng cô có thể đồng ý, nếu không để hoàn thành nhiệm vụ, chúng tôi chỉ có duy nhất một lựa chọn."
Họ không thể vì cảm thông mà vứt bỏ tính mạng của mình.
Ông Chú vừa nói xong, cơ thể nữ quỷ bỗng bật lên, phản ứng đột nhiên trở nên dữ dội.
Nữ quỷ bắt đầu ra sức giãy giụa, làm đống xích màu trắng kịch liệt chấn động.
Số 1 ngẩn ra, một lần nữa gia tăng lực khống chế. Gã khó hiểu nhìn cô, không rõ tại sao nữ quỷ đột nhiên phản ứng mạnh như vậy...
Trong mắt Số 1, gã có thể thấy rõ oán khí đột nhiên tăng vọt, bao phủ khắp phòng.
Đến cả ban đầu bị trói lại nữ quỷ cũng không phản ứng mạnh như thế.
Nguyên Dục Tuyết cũng nhận ra.
Tay cậu đặt trên Phá Hồng Mông, khuỷu tay hơi hướng ra ngoài tạo một góc vi diệu. Cổ tay căng chặt, thấy được cả phần gân nổi lên lờ mờ, da thịt trắng nhởn không có nổi chút hồng hào.
Cậu đã sẵn sàng để rút đao.
Nhưng cuối cùng, Nguyên Dục Tuyết rủ mắt, cuối cùng vẫn không rút Phá Hồng Mông, giắt nó vào thắt lưng, ngồi xuống kiểm tra tình trạng của nữ quỷ.
Khi thiếu niên vươn tay, những ngón tay mảnh khảnh nõn nà sắp chạm vào má nữ quỷ, nữ quỷ lại vùng dậy.
Cô ngả người ra sau, để ngón tay cậu sượt qua má ---
"Đừng chạm vào tôi!" Âm thanh thê lương vang lên.
Có thể thấy được tâm tình dao động cả trong lời nói.
Nữ quỷ ngửa người ra sau, hơi giương mặt lên, để lộ hoàn chỉnh khuôn mặt hư thối.
Nó đã bị "hủy hoại" nghiêm trọng hơn trước, máu thịt sền sệt pha trộn với nhau không phân biệt được bộ phận nào là bộ phận nào.
Người chơi chỉ nhận ra được phần mắt đã biến thành hai cái lỗ máu.
Lỗ máu đang không ngừng trào ra chất lỏng tanh nồng như hai dòng huyết lệ.
Ông Chú cũng đờ đẫn.
Ông nhận ra là những gì mình nói đã kích thích nữ quỷ, không khỏi nghĩ lại xem vừa rồi mình nói gì quá đáng à?
... Đúng là không được khoan dung cho lắm, nhưng là sự thật mà, đâu tới nỗi quá đáng.
Để hoàn thành nhiệm vụ, trọn vẹn cả đôi đàng, nếu nữ quỷ không thể chấp nhận thì ngay cả Nguyên Dục Tuyết cũng không giữ được cô.
Các người chơi chỉ có duy nhất một lựa chọn là giết cô.
Họ chưa từng giấu việc này.
Thậm chí vừa rồi ra tay với nữ quỷ, Số 3 cũng không hề nương tay, hoàn toàn là sát chiêu. Lúc đó cũng không thấy nữ quỷ kích động như vậy...
Nữ quỷ khó khăn đứng dậy, muốn lùi ra sau.
Cô vẫn không tránh thoát được trói buộc, cơ thể bị những sợi xích trắng trói chặt.
Xiềng xích điên cuồng chấn động, vang lên những tiếng leng keng, dần siết chặt. Nhưng nữ quỷ làm lơ, tiếp tục giãy giụa. Cơ thể cô dần xuất hiện những vết máu do xiềng xích thắt chặt.
Số 1 cau mày.
Gã không thể tiếp tục kiềm chế nữ quỷ nữa.
Tuy là cũng có thể cho thêm một tầng mật ngữ, nhưng làm vậy chắc chắn sẽ khiến cô ta hồn phi phách tán.
Số 1 do dự, cuối cùng vẫn không làm vậy.
Nguyên Dục Tuyết lẳng lặng nhìn nữ quỷ đã rơi vào trạng thái điên cuồng.
Hai cái lỗ máu trên mặt cô quét qua từng người trong phòng, sau đó chuyển sang một hướng, nhìn chằm chằm nơi đó, như thể có cái gì khiến cô khắc cốt ghi tâm, không thể quên được.
Các người chơi biết.
Đó là hướng căn phòng ban nãy Số 3 dẫn Lý Phát Tài đi.
Cô ấy đang "nhìn" Lý Phát Tài.
Khuôn mặt đẫm máu lẫn lộn ngũ quan, không thể phân biệt được cái nào với cái nào, đột nhiên nứt ra một kẽ hở.
Một đường cong kì dị, cao cao giơ lên.
Suy đoán không mấy vui vẻ thì đó hình như là môi cô ấy ---
"Tự sát?"
"Ha ha, ha ha, ha ha ha ha —— "
Tiếng cười thê lương quái dị quanh quẩn trong căn phòng.
Nguyên Dục Tuyết bỗng nhìn về phía căn phòng ở cuối hành lang, hơi do dự, sau đó nhẹ nhàng quệt một đường.
Phá Hồng Mông chĩa xuống đất, một cái lồng bảo hộ bao trùm căn phòng này, che giấu mọi động tĩnh.
"Gã nói với các người như vậy à?"
Không gian trở nên im ắng tới kì lạ, không ai nói gì, lẳng lặng nghe tiếng xiềng xích va chạm cùng với giọng nói thê lương khản đặc của nữ quỷ.
Cô thù hằn nhìn từng người.