Edit: Ry
Mọi thứ được lên kế hoạch hoàn chỉnh.
Đây có lẽ là cơ hội cuối cùng cho cô tranh thủ làm gì đó vì bản thân.
Nhưng đối mặt với Lý Phát Tài, nữ sinh vẫn khó nén được sự sợ hãi và căm hận.
Lúc mới bắt đầu trao đổi, mọi thứ rất "thuận lợi". Dù sao mục đích của nữ sinh chưa bao giờ là tiền bồi thường, cô chỉ đang cố hướng dẫn gã nói ra sự thật mình từng phạm tội.
Nhưng Lý Phát Tài có vẻ rất cảnh giác, gã luôn tránh né, ậm ờ bỏ qua đoạn mấu chốt nhất.
Cuối cùng nữ sinh vẫn quá sốt ruột. Thấy Lý Phát Tài định bỏ đi, cô kích động, ý chỉ dẫn trong lời nói quá rõ ràng... Khiến gã chú ý.
Lý Phát Tài vốn đã nghi ngờ nữ sinh muốn lừa mình, vì con nhỏ này không mấy quan tâm chuyện bồi thường, mà...
Một khi ý nghĩ này sinh ra, nghi ngờ cũng mọc thành cụm.
Gã đoán được trên người cô có mang máy ghi âm, thế là cứng rắn lục soát toàn thân cô gái.
Sức mạnh giữa họ vốn đã chênh lệch, huống hồ thiếu nữ vẫn còn có bóng ma tâm lý với Lý Phát Tài, có giãy giụa cũng không làm được gì.
--- Cái bút ghi âm kia bị tìm ra.
Lý Phát Tài tức xanh mặt, mà nữ sinh cũng mặt cắt không còn giọt máu.
Cô nhào tới muốn cướp lại bút ghi âm, nhưng không thành.
Ngược lại còn khiến ánh mắt Lý Phát Tài nhìn mình càng thêm u ám, trộn lẫn sát khí.
Lý Phát Tài không muốn phải ngày ngày lo sợ.
Một quả bom luôn muốn tố cáo mình, còn có "chứng cứ phạm tội" là cái thai, thật sự quá nguy hiểm.
Thế là ác niệm bùng nổ trong đầu, mà gã cũng không hề che giấu, ác ý sắc bén như đao kiếm đâm vào người nữ sinh.
Cô cũng mơ hồ nhận ra.
Thấy sự hung bạo trong mắt gã, cô run rẩy, vô thức ngồi bệt xuống sàn.
Lúc này nữ sinh mới biết ở một mình với một gã vô đạo đức vô lương tâm như Lý Phát Tài là chuyện nguy hiểm cỡ nào. Cô không muốn lấy lại bút ghi âm nữa, đứng dậy định chạy ra ngoài.
Lại không nhanh bằng phản ứng của Lý Phát Tài ---
Tay cô bị gã hung tợn bóp chặt, sức lực lớn đến mức làm cô mất thăng bằng, bị gã kéo lê trên mặt đất ra tới ban công.
Đoạn kí ức này quá thảm thiết, cảm xúc trong đó mãnh liệt tới mức khiến những người đứng xem như người chơi cũng thấy sợ hãi, và không cam lòng.
Nữ sinh gần như nằm bò trên đất, bị gã cứng rắn lôi đi, tay chân đầu gối bị ma sát chảy cả máu.
Nhưng sự giãy giụa ở giây phút mấu chốt này lại không phải trở ngại với một gã đàn ông trưởng thành.
Cô bị gã túm tới đè ở lan can ban công.
Quay đầu lại, nhìn thấy hai mươi tầng lầu bên dưới, cô gần như chết lặng.
"Làm ơn, tôi xin anh, đừng... Tôi sẽ không tố cáo nữa, không bao giờ..."
Trong phút tuyệt vọng, trong những khoảnh khắc cuối đời, nữ sinh chỉ có thể cầu cứu kẻ đã hại mình.
Cô bám chặt vào lan can, dùng sức tới độ móng bật cả ra, đau đớn vô cùng, cô lại không dám buông tay ---
Nhưng có nỗ lực tới mấy cũng vô dụng.
Lý Phát Tài dùng sức cả buổi cũng không thành công, càng thêm tàn ác.
Gã hung tợn trừng nữ sinh, dùng sức đấm đạp hai cánh tay cô, nhân lúc nữ sinh kêu đau, dứt khoát nhấc bổng nửa người dưới của cô lên, ném xuống lầu.
Tư thế như vậy làm nữ sinh không bám được lan can nữa.
Gần như cả người cô treo bên ngoài tòa nhà, đầu chúi xuống, thấy được rõ phong cảnh bên dưới.
Mặt cỏ xanh như tấm đệm, hoa lá dạt dào, bên trên khung cảnh đẹp như thiên đường ấy lại đang diễn ra một vụ huyết án cực kì tàn ác.
Độ cao này nhìn một chút đã hoa mắt.
Cô sợ tới mức muốn ngất, nước mắt không khống chế được tuôn ra.
Giây phút đó, nữ sinh hối hận vô cùng.
Vì sợ đánh cỏ động rắn, cô chọn tới đây một mình, bằng không Lý Phát Tài sẽ không chịu gặp.
Nhưng cô không ngờ gã lại độc ác như vậy, dám giết người.
Khoảng khắc cuối cùng trong đời, ham muốn được sống mãnh liệt thúc giục cô chịu đựng nhục nhã, tiếp tục cầu xin kẻ thù của mình tha thứ ---
Tất nhiên là vô dụng.
Lý Phát Tài buông tay.
Cô rơi xuống, đầu chạm đất.
...
Là thịt bắn tung tóe như hoa.
Là máu vương vãi đầy trời như sương.
Các người chơi toát mồ hôi lạnh tỉnh dậy khỏi kí ức của nữ quỷ, vẫn còn chưa hết sợ, cảm giác đầu chạm đất ở góc nhìn thứ nhất thật sự quá chấn động.
Lý Phát Tài... Thật sự là một đống rác hình người.
Bọn họ nhìn lại, thấy được đôi mắt, hay là lỗ máu đáng sợ của nữ quỷ.
Cô hung tợn nhìn chằm chằm Ông Chú, khủng khiếp vô cùng ---
Cô gằn từng chữ nhấn mạnh: "Tôi không tự sát."
"Tôi bị Lý Phát Tài giết chết."
"Là gã..." Sau lưng nữ quỷ sôi trào vô số oán khí. Bọn chúng tấn công xiềng xích đang trói buộc cô, làm nó không ngừng chấn động như sắp gãy: "Giết tôi!"
Câu lên án này như tiếng khóc đứt ruột gan.
Chất lỏng đặc dính không ngừng chảy ra từ hai cái lỗ trên khuôn mặt nữ quỷ.
Cô chưa từng muốn chết.
Cô muốn tiếp tục sống.
Chỉ một chút nữa thôi, chỉ thiếu một chút nữa thôi là cô có thể trở lại cuộc sống bình thường. Thế nhưng Lý Phát Tài lại giết cô.
Giết cô xong còn che giấu chứng cứ, khiến tất cả cho rằng cô vì mang thai, không chịu được kích thích nên tự sát.
Đến cả cha mẹ cô cũng bị Lý Phát Tài che mắt, cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, hối hận vô cùng. Họ hận bản thân không nhìn ra được con gái có vấn đề, hận bản thân không thể giúp con gái vượt qua được ám ảnh.