Edit: Ry
Xác suất 50% không quá cao, nhưng dù kết quả là gì, Số 3 cũng sẽ chấp nhận.
Y sẽ nghe theo mong muốn của Nguyên Dục Tuyết.
Nguyên Dục Tuyết dừng bước.
Cậu đứng tại chỗ, buông xuống bờ mi cong, in sâu thêm phần bóng dưới mắt, che khuất cặp mắt hút hồn, càng khiến thiếu niên tĩnh lặng như ánh trăng lắng đọng, như một tầng tuyết trắng ngần.
Cậu nhìn lên, im lặng nói:
"Tầng 7".
Số 3 rất dứt khoát: "Được."
Cả hai lập tức bỏ qua tầng 6, đi thẳng lên tầng 7.
Thành bại ở đây.
Nếu như bọn họ chọn sai... Vậy sẽ phải đối mặt với cả đại bản doanh quỷ, đến lúc đó muốn tìm được quản lý, đồng thời giết nó còn khó hơn lên trời.
Số 3 không ý thức được lòng bàn tay mình đã rịn mồ hôi.
Tầng 7 không có đèn, rất khó thấy đường. Số 3 có thể dùng đạo cụ nhưng hiển nhiên họ không thể quá gây chú ý, chỉ có thể mò mẫm trong bóng tối, đề cao cảnh giác, để ý từng vị trí đặt chân tránh đụng phải cạm bẫy.
Nguyên Dục Tuyết ở đằng sau nhẹ nhàng kéo ống tay áo y.
Bọn họ vẫn chưa hoàn toàn vào trong hàng lang, ánh đèn lờ mờ từ cầu thang hắt lên mặt thiếu niên, nương theo đó có thể thấy rõ từng chi tiết. Đôi mắt đen lúc này sáng lạ thường, đen như than lại sáng như sao trời, khiến thanh niên thẫn thờ.
"..."
Sau đó là yên tâm.
Nhìn vào đôi mắt ấy, Số 3 cảm giác như Nguyên Dục Tuyết đang tìm kiếm sự khẳng định từ mình, lập tức thấy thương xót cho thiếu niên. Y thở hắt ra một hơi, ánh mắt kiên định, nhìn thẳng vào thiếu niên với dung mạo tuyệt trần.
"Nguyên Dục Tuyết, tôi tin cậu".
Y dùng khẩu hình nói.
--- Chúng ta sẽ không thua, sẽ không chết, sẽ an toàn trở lại tầng 1.
Số 3 nghĩ. Y không nói ra những lời này, nhưng hàm ý trong mắt rất rõ ràng.
Nhưng Nguyên Dục Tuyết lại làm khẩu hình:
"Nếu nó không ở tầng 7, đạo cụ hết thời gian, cậu hãy đi trước".
Số 3 hiểu khẩu hình: "..."
Y đen mặt.
Đi cái gì mà đi!
Y ở đây tràn đầy tin tưởng, Nguyên Dục Tuyết thế mà lại đang cân nhắc xem tí nữa chạy trốn thế nào à?!
Số 3 thấy tức ngực, lườm cậu một cái. Tiếc là đối mặt với Nguyên Dục Tuyết, y không nỡ giận, thế là buồn bực quay đi, tự tiêu hóa cơn giận của mình.
Nguyên Dục Tuyết rất vô tội. Đây không phải một lựa chọn khó khăn với cậu... Mượn được đạo cụ, loại trừ nhiều sai lầm, giảm bớt năng lượng hao tổn, vừa đỡ tốn thời gian vừa đỡ tốn sức, thế là quá đủ.
Nguyên Dục Tuyết rất giỏi tìm ra hi vọng sống khi đường cùng, nên tình huống hiện tại trong mắt cậu cũng không đến nỗi là tệ.
Hai người như kế hoạch tiến vào tầng 7.
Bởi vì "đường xá" còn gập ghềnh hơn cả tưởng tượng, dù Số 3 cố gắng tranh thủ thời gian, muốn nỗ lực thăm dò cả hai tầng trong 19 phút... Tiến độ của họ vẫn bị chậm lại.
Có khi 19 phút cũng không đủ dò xét hết tầng 7 này.
Số 3 khép hờ mắt, đè xuống sự nôn nóng trong lòng.
Y biết càng những lúc như thế này càng phải tỉnh táo.
Thời gian của "đồng hóa" đã bắt đầu đếm ngược.
Bóng của Nguyên Dục Tuyết và Số 3 lờ mờ trải trên hành lang, bị bức tường "da người" vặn vẹo thành bóng của những con quái vật dữ tợn.
Sắc mặt Số 3 hơi tái. Y nhắm mắt, mồ hôi trong lòng bàn tay có cảm giác dinh dính, nhưng họ vẫn không có thu hoạch.
Chỉ còn 1 phút.
Số 3 nghĩ mình nên nhắc nhở Nguyên Dục Tuyết, 1 phút sau "đồng hóa" sẽ mất hiệu lực, tránh cho cậu trở tay không kịp. Nhưng vừa quay lại đã thấy Nguyên Dục Tuyết cũng đang nhìn mình. Dù trong không gian tăm tối này, làn da cậu vẫn trắng lạ thường, nét mặt luôn là điềm nhiên bình thản. Số 3 trao đổi cái nhìn với cậu, không khỏi rùng mình, sự nôn nóng trong lòng bỗng biến mất, không còn căng thẳng như trước.
Y chợt nhận ra mình đã bị quỷ khí quá nồng ở đây ảnh hưởng tới cảm xúc.
Số 3 mất vài giây điều chỉnh, sau đó báo với Nguyên Dục Tuyết: "55 giây."
Nguyên Dục Tuyết hiểu ý, gật đầu.
Thời gian chỉ còn 55 giây.
Nhưng kì lạ là hai người đều không sốt ruột, cũng không điên cuồng nghi ngờ liệu lựa chọn khi đó của bản thân có chính xác không? Có khi nào quản lý trốn ở tầng 6 mà họ thì bỏ lỡ cơ hội để giết nó?
Tất cả không còn quan trọng.
Số 3 nghĩ, đằng nào cũng phải đánh, chỉ là lần này sẽ kịch liệt hơn chút thôi.
Thời gian đạo cụ có hiệu lực sắp kết thúc, nó đưa ra cảnh báo với chủ nhân.
Trong tầm mắt của Số 3, góc bên trái có một con số không ngừng nhấp nháy, để tăng cường mức độ khẩn cấp, nó thậm chí còn đổi từ màu vàng sang màu đỏ...