Vũ Khuynh Thành

Chương 6: Tứ đại mỹ nhân



Chu quốc

Kinh nam

Chu quốc có câu nhất Chu Li nhị Kinh Nam tam Kha Bắc, tức là Chu quốc đứng đầu là kinh đô Chu Li, phồn hoa tấp nập. Sau đó là Kinh nam, được xem là kinh đô thứ hai của Chu quốc, nổi tiếng với phong cảnh tuyệt đẹp, nơi đây được xem là nơi tụ hội của mọi thế lực võ lâm. Trong đó có Tuyết Li các, Hiên Viên sơn trang, cùng Liễu đại thế gia. Cũng là nơi được xem có nhiều mỹ nhân nhất thiên hạ, cho nên Kinh Nam có cái tên thứ hai được gọi là Mỹ nhân thành.

Nói đến Mỹ nhân thành không thể không nói đến giang hồ tứ đại mỹ nhân. Đứng đầu là Võ Ngưng Sương, tiếp theo là Hiên Viên Tiếu Điệp, tam là Liễu Cô Tuyết, cuối cùng là Phượng Y Diễm. Bốn mỹ nhân này điều xinh đẹp tuyệt trần, như hoa như ngọc, khiến cho bao thanh niên tài tuấn không tiếc hết thảy chỉ cầu được mỹ nhân ngoái đầu nhìn. Võ Ngưng Sương là thiên kim duy nhất của văn võ tiêu cục, năm nay mười tám, tính tình ôn nhu dịu dàng được xem là giang hồ đệ nhất mỹ nhân. Phượng Y Diễm, thanh linh tuyệt sắc, lúc nào cũng bạch y phiêu diêu tựa như cửu thiên huyền nữ rơi vào phàm trần, nàng là cung chủ của Tuyết Li cung, làm người thủ đoạn lãnh khốc được xem là mỹ nhân xếp hàng thứ tư trong tứ mỹ. Còn hai người kia không giới thiệu chắc cũng biết, đứng thứ hai là nhị tiểu thư của Hiên Viên sơn trang uy chấn võ lâm, thứ ba là tiểu công chúa của Liễu đại thế gia. Bốn người, bốn dung nhan khuynh thế, bốn tính cách khác nhau, điều tuổi cập kê, bà mối thay phiên nhau đạp cửa muốn nát cả bốn phủ nhưng cả bốn mỹ nhân điều chưa có ai xuất giá.

Nghe đồn, giang hồ đệ nhất mỹ nhân Võ Ngưng Sương có ý với thanh mai trúc mã của nàng, Liễu đại thiếu gia Liễu Cô Phong.

Nghe đồn, Hiên Viên Tiếu Điệp thầm yêu trộm nhớ vang danh đệ nhất quân sư Tiêu công tử- Tiêu Dạ Thần

Nghe đồn, tiểu công chúa Liễu Cô Tuyết ái mộ trang chủ Hiên Viên sơn trang- Hiên Viên Ngạo

Nghe đồn, Phượng Y Diễm, không thương nam nhân, chỉ ái nữ nhân.

Đó là tứ đại mỹ nhân trong giang hồ. Còn nói về tam đại mỹ nam thì đương nhiên không thể không mắc đến tuyệt thế công tử Tiêu Dạ Thần, như ngọc công tử Liễu Cô Phong cùng Hiên Viên trang chủ Hiên Viên Ngạo. Ba nam nhân này không chỉ bề ngoài xuất sắc hơn người mà còn tài nghiêng thiên hạ.

Tiêu công tử- Tiêu Dạ Thần, thần cơ diệu toán, tâm cơ thâm trầm sâu không thấy đáy. Dung mạo phải nói ngay cả đệ nhất mỹ nhân như Võ Ngưng Sương cũng kém mấy phần, mới có mười chín tuổi chưng tài năng bao trùm cả thiên hạ, khiến tam bậc đế vương phải nể phục mà tranh giành. Hiện nay đại lục cân bằng, nhưng thử hỏi, có đế vương nào mà không mong muốn thống nhất đại lục, tuy hiệp ước ba trăm năm chưa đến, nhưng ai biết được sẽ có kẻ rục rịch muốn phá hiệp ước hay không? Cho nên thiên hạ đồn rằng, ai được Tiêu công tử giúp sức, người đó có được thiên hạ. Nhưng rất tiếc vị tuyệt thế công tử này làm người lạnh nhạt, không ham vinh hoa phú quý, cuộc sống tiêu dao tự tại, chỉ duy nhất một yêu thích chính là xem vũ khúc mà thôi.

Liễu đại thiếu gia- Liễu Cô Phong, kinh thương kì tài, mười ba tuổi bắt đầu quản lí gia nghiệp, mười lăm tuổi đã là bá chủ một phương, hai mươi tuổi đã đem sản nghiệp Liễu gia trải rộng từ bắc đến nam, không nơi đâu là không thấy sản nghiệp Liễu gia. Hơn nữa, Liễu Cô Phong, dung mạo tuấn mỹ như ngọc, thái độ làm người ôn nhu săn sóc không biết lấy mất bao nhiêu con tim của các tiểu thư cô nương người ta. Thậm chí có người còn tuyên bố, không phải Liễu Cô Phong đời này quyết không gã chồng. Thật sự đào hoa đủ vượng a.

Hiên Viên trang chủ Hiên Viên Ngạo, lãnh khốc quyết đoán, khuôn mặt nam tính cương nghị, một đôi băng mâu lãnh liệt làm cho người ta vừa nhìn thấy đã kính sợ, một thanh vạn chi kiếm quét ngang giang hồ, khiến nhiều bậc tiền bối võ lâm cũng phải cam bái hạ phong mặc dù hắn cũng chỉ hai mươi tuổi mà thôi. Nữ nhân ái mộ Hiên Viên Ngạo phải nói là nhiều không kể xiết, thật không hiểu nổi một đại khối băng như Hiên Viên Ngạo lại được nhiều mỹ nhân coi trọng như vậy a. Có tin đồn bí ẩn cung chủ Phượng Hi cung-  Bạch Vân Nhu tuyên bố nhất định phải lấy cho được tâm của Hiên Viên Ngạo 

Haiz!! Nghe đồn thì cũng chỉ là thực thực hư hư, muốn biết thì dần dần tìm hiểu, mọi việc sẽ rõ a

Liễu phủ

Tiêu tương các

Từ ngày Tiêu Diệp Hiên mang theo Tiêu Dạ Thần đến Liễu phủ cũng đã năm năm rồi, Tiêu Dạ Thần cũng ở Liễu phủ được năm năm. Nhắc đến đôi phụ mẫu vô lương tâm kia Tiêu Dạ Thần không khỏi oán hận, vứt hắn cho bằng hữu rồi hai người đi đâu biệt tăm biệt tích nếu không phải hàng năm gởi thư về cùng vài món quà kỉ niệm, hắn cho rằng hai người đã bị kẻ thù chém chết mất xác rồi.

Tiêu Dạ Thần cũng không dọn đi nơi khác, thứ nhất ở Liễu phủ cũng đã quen, với lại hơn nữa thời gian hắn ra ngoài vân du giang hồ, vài tháng mới về Liễu phủ một lần, cho nên dọn đi nơi khác cũng không cần thiết. Mà hắn có muốn dọn Liễu bá phụ cùng Liễu bá mẫu cũng không cho phép, cho nên Tiêu Dạ Thần đã xem đây là căn nhà thứ hai của mình.

Liễu phủ có Tiêu tương các

Tiêu tương các là nơi ở của Tiêu đại công tử

Cái tên thì nghe hoành tráng như thế chứ thật ra Tiêu tương các cũng không lớn lắm, Tiêu Dạ Thần thích giản đơn. Cho nên Tiêu tương các khá thanh mộc.

Hai căn phòng, một là chỗ ngủ của hắn, hai là thư phòng.

Bên ngoài được bao bọc bởi vườn hoa thanh nhã, một hồ ngư nho nhỏ, vài tán cây cổ thụ xam um, một cái đình nhỏ…tất cả thật giản đơn so với một thiên hạ thủ phủ Liễu gia, nhưng đó chính là nơi ở của vị tuyệt đại công tử nổi tiếng này.

Sáng sớm, không khí trong lành, vài giọt sương long lanh còn đọng lại khe lá, hương vị buổi sớm thanh lãnh vô cùng khiến cho người ta vô cùng sảng khoái.

Tiêu dạ thần ung dung ngồi trong đình nhỏ, hưởng thụ một chén bích loa xuân thượng hạng, mùi vị thanh nhã tuyệt vời còn lưu lại nơi khoang miệng khiến cho tâm thần của hắn thư thả vô cùng. Nhưng mà sự yên tĩnh sáng sớm này của hắn nhanh chóng bị phá vỡ. Tiêu Dạ Thần có chút nhíu mày khi nghe thấy có tiếng bước chân đang đến gần.

“ Tiêu ca ca…” âm thanh thanh linh có chút hào sảng. Thiếu nữ hấp ta hấp tấp chạy đến, ngũ quan đáng yêu nổi bật đôi con ngươi to tròn hữu thần, hai má anh đào hây hây đỏ, môi đỏ mọng chúm chím, làn da thủy nộn..cho thấy thiếu nữ này là một đại mỹ nhân nha. 

“ Cô tuyết?..”  Tiêu Dạ Thần thở dài, tiểu cô nương này lúc nào cũng vậy, đã trưởng thành nhưng vẫn trẻ con như ngày nào, bất quá như vậy hắn không chán ghét.

“ Tiêu ca ca, hôm nay chúng ta ra ngoài chơi được không?...”  Liễu Cô Tuyết vui vẻ hỏi, hôm nay nàng nhất định nhân cơ hội trốn ra ngoài chơi mới được, càng ngày phụ thân cùng mẫu thân thật khó tính, không cho phép nàng đi ra ngoài, suốt ngày ở trong phủ chán chết đi được.

“ Tiêu công tử…” âm thanh dịu dàng, mỹ nhân một thân hoàng y lộng lẫy, dung mạo tuyệt đẹp. Nàng ôn nhu mỉm cười nhìn Tiêu Dạ Thần, nhãn thần không dấu nỗi tình ý.

“ Hiên Viên tiểu thư…”  Tiêu Dạ Thần gật đầu đáp lễ. Hắn chỉ tình cờ cứu Hiên Viên Tiếu Điệp một mạng, không ngờ nữ nhân này lại bám hắn dai như đĩa vậy, biết thế có chết hắn cũng không cứu, Tiêu Dạ Thần nhíu mày.

“ Tiêu ca ca, đi thôi..!! Tiếu Điệp tỷ tỷ lâu lắm mới đến Liễu phủ một lần, chúng ta đi chơi nha…”  Liễu Cô Tuyết năm nỉ, Tiêu ca ca thật không hiểu mỹ nhân tâm ý nha, rõ ràng ai cũng biết Tiếu Điệp tỷ tỷ có ý với huynh mà lúc nào cũng lạnh nhạt hờ hững như vậy, thật là khó hiểu phong tình

“ Cô tuyết, ta có việc không thể đi được, muội đưa Hiên Viên tiểu thư tìm ca ca cùng đi đi…”  Tiêu Dạ Thần không kiên nhẫn nói.

“ Tiêu ca ca, thật đáng ghét..”  Liễu Cô Tuyết chu môi nói, xoay người bước đi. Nàng biết rõ tính cách của Tiêu ca ca, nếu như hắn không muốn dù có là hoàng đế cũng không thể nào ép hắn được huống chi nàng chỉ là một tiểu nữ tử. Cho nên Liễu Cô Tuyết không nói nhiều, lựa chọn phương án khác hay hơn, tìm ca ca không chừng cũng có khả năng nha. Tiêu Dạ Thần cũng thích Liễu Cô Tuyết ở điểm này, biết tiến biết lui, không khiến hắn bực mình cho nên, với Liễu Cô Tuyết, Tiêu Dạ Thần xem nàng như một tiểu muội nhà bên, chỉ cần không chọc hắn, hắn sẽ có lễ mà đối đãi.

Hiên Viên Tiếu Điệp ảm đạm cười nhìn Liễu Cô Tuyết bước đi, có chút lưu luyến nhìn thiếu niên mà mình ái mộ, hắn là người duy nhất khiến cho nàng động tâm.  Cho nên nàng vứt bỏ kiêu ngạo của mình mà đến đây, chỉ mong hắn có thể nhìn nàng một chút, một chút thôi nàng cũng đã mãn nguyện nhưng mà trong mắt hắn không có nàng. Nàng không cam tâm, nàng có đủ ngạo, đủ tư bản để chiếm lấy tâm của hắn, chỉ cần hắn cho nàng cơ hội..!! nàng nhất định phải có được hắn bằng bất cứ giá nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.