Vũ Luyện Điên Phong

Chương 2580: Thiên địch của thánh linh



- Khách nhân có lòng nhân hậu, nhưng thật ra lão hủ lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi! Trưởng lão vuốt chòm râu đá, mỉm cười.

Dương Khai nói: - Thật ra theo bổn ý của ta, ta càng hy vọng Tiểu Tiểu có thể ở lại, chung sống với các vị. Chuyến này đến đây có thể tìm được nó, ta cũng đủ mãn nguyện rồi!

Đúng như hắn vừa nói, Tiểu Tiểu có thể tìm đến tộc quần của mình, cùng sinh sống chung với tộc nhân của mình, dù sao cũng tốt hơn luôn là một người đơn độc ở bên cạnh hắn. Bất kể là loại sinh linh nào, đều có đặc tính quần cư, một mình đơn độc thì sớm muộn gì tâm tính sẽ xảy ra vấn đề.

Trưởng lão cùng Mộc Na liếc nhìn nhau, khẽ gật gật đầu, làm như cùng đồng ý Dương Khai cái gì.

Mộc Na hé miệng cười, mở miệng nói: - Không biết khách nhân có từng nghe nói qua Huyết Môn?

Dương Khai nhướn mày, không biết vì sao bỗng nhiên liền nhảy tới đề tài này, nhưng cũng gật đầu nói:

- Trước khi tới Cổ Địa cũng không biết, bất quá trước đây vài ngày vừa mới nghe một chút chuyện có liên quan tới truyền thuyết Huyết Môn!

Mộc Na đôi mắt đẹp sáng ngời, nói: - Nếu khách nhân đã biết, thì thiếp khỏi cần giải thích!

Dương Khai ngạc nhiên nói: - Huyết Môn có quan hệ gì với các vị?

Lần này Mộc Na lại không lên tiếng, mà quay đầu nhìn Thạch linh trưởng lão, trưởng lão trầm giọng nói:

- Huyết Môn cùng toàn bộ sinh linh Cổ Địa đều có quan hệ lớn lao: Trong Cổ Địa, lưu truyền một câu nói: vào Huyết Môn, được tân sinh, phản tổ mạch, hóa thánh linh!

Lời này trước đây Tạ Vô Úy đã nói, cũng là chuyện mấy ngày hôm trước, tự nhiên hãy còn mới mẻ trong ký ức Dương Khai.

Trưởng lão nói tiếp: - Phần lớn sinh linh Cổ Địa tuy rằng nghe qua câu đồn đãi này, nhưng căn bản không có biện pháp xác nhận thật giả, chỉ có một số ít người mới biết, đây là sự thật!

Dương Khai hơi đổi sắc, nói: - Vào Huyết Môn kia, là thật sự có thể khởi động huyết mạch của tổ tiên, hóa thân làm thánh linh ư?

Trưởng lão cười hà hà nói: - Cũng không nhất định đều đúng, chỉ là có cơ hội mà thôi!

Dương Khai lại hứng thú, nói: - Nguyện ý nghe giải thích!

Trưởng lão trầm ngâm một lát, dường như châm chước tìm từ, một hồi lâu mới nói:

- Sinh linh Cổ Địa đa số đều là di chủng hoang dã, cho nên hoặc nhiều hoặc ít đều có huyết mạch và di truyền của thánh linh thượng cổ, chỉ sinh linh có di truyền huyết mạch thánh linh thượng cổ, đi vào Huyết Môn mới có khả năng hóa thân làm thánh linh, hơn nữa quá trình của nó cực kỳ hung hiểm, có thể nói là cửu tử nhất sinh!

Mộc Na nói tiếp lời: - Khách nhân dám vào Man Hoang Cổ Địa, nói vậy tu vi không tầm thường, cũng đã tiếp xúc đến lực lượng căn nguyên rồi chứ?

Dương Khai gật gật đầu, thứ lực lượng căn nguyên này, võ giả Đạo Nguyên Cảnh đã bước đầu tiếp xúc, hắn đã là Đế Tôn, thì đâu có xa lạ gì.

Mộc Na nói: - Muốn hóa thân làm thánh linh, tái hiện huy hoàng của tổ tiên, đi vào Huyết Môn chỉ là bước thứ nhất mà thôi, sau khi vào Huyết Môn, mới thật sự là khảo nghiệm... Phần lớn sinh linh Cổ Địa đều nghĩ rằng đi vào Huyết Môn là có cơ hội trở thành thánh linh, tuy rằng không tính là sai, nhưng cũng rất phiến diện, bọn họ chỉ là biết như thế lại không biết nguyên do của nó!

- Khảo nghiệm đó là cái gì? Dương Khai chau mày, lập tức bắt được trọng điểm.

Trưởng lão trầm giọng nói: - Mỗi một thánh linh đều có căn nguyên thánh linh của mình. Huyết mạch phản tổ là một mặt, có thể chiếm được căn nguyên thánh linh thừa nhận mới là trọng yếu nhất! Chỉ có sinh linh chiếm được căn nguyên thánh linh, mới có thể có cơ hội trở thành thánh linh chân chính!

Lời này mặc dù nghe khó hiểu, nhưng Dương Khai vừa nghe liền suy nghĩ minh bạch.

Căn nguyên thánh linh là một loại lực lượng rất kỳ lạ, tỷ như Phượng Hoàng Chân Hỏa chính là căn nguyên thánh linh, sinh linh chiếm được Phượng Hoàng Chân Hỏa, có cơ hội rất lớn trở thành Hỏa Phượng. Tỷ như Lưu Viêm đã có cơ hội này, nhưng rốt cuộc có thể thành công hay không, còn phải nhìn số phận của chính nàng. Nếu không thể chiếm được Phượng Hoàng Chân Hỏa thừa nhận, Lưu Viêm chỉ sẽ dữ nhiều lành ít... Đối với nàng mà nói điều này sao không phải là một khảo nghiệm?!?

Nói cách khác, muốn trở thành thánh linh, huyết mạch lực và căn nguyên thánh linh thiếu một thứ cũng không được.

Dương Khai sợ hãi cả kinh, chần chờ một hồi rồi nói: - Ý của hai vị, chẳng lẽ là nói bên trong Huyết Môn kia có căn nguyên thánh linh?

Trưởng lão cùng Mộc Na liếc nhìn nhau, đều tỏ ý kinh ngạc, dường như cảm thấy lối suy nghĩ cùa Dương Khai quá mức nhạy cảm, thậm chí ngay cả vấn đề này đều nghĩ ra.

Trưởng lão gật gật đầu nói: - Không sai! Bên trong Huyết Môn quả thật có căn nguyên thánh linh, nếu sinh linh có được cơ duyên đi vào trong đó, thì có thể thử dung hợp, một khi thành công mới có thể thực sự trở thành thánh linh, nhưng nếu thất bại thì chỉ có một đường chết!

- Bên trong Huyết Môn vì sao lại có căn nguyên thánh linh? Dương Khai rất ngạc nhiên.

Trưởng lão cười khổ nói: - Bởi vì Huyết Môn chỉ là một cái cửa vào, bên trong Huyết Môn có một Thánh Linh Cung, trong đó chứa rất nhiều lực lượng căn nguyên của thánh linh, có thể nói, gần như bao gồm phần lớn lực lượng căn nguyên của thánh linh thượng cổ!

Dương Khai cả kinh thất sắc: - Làm sao có thể như vậy? Hắn đột nhiên nảy sinh một suy đoán, rúng động nói: - Chẳng lẽ trong đó và Vạn Linh Chi Mộ là tồn tại chung một tính chất, các thánh linh kia khi sắp chết sẽ chủ động đi vào trong đó, sau khi chết sẽ lưu lại lực lượng căn nguyên?

Nếu không phải như thế, Thánh Linh Cung bên trong Huyết Môn kia làm thế nào có vô số lực lượng căn nguyên của thánh linh?

- Cũng không phải như vậy! Mộc Na lắc lắc đầu, mở miệng nói: - Thiên đạo vô thường, trời làm việc có thường, lực lượng của thánh linh quá mức cường đại, không ai có thể chống lại. Thời kỳ thượng cổ số lượng thánh linh quá nhiều, mỗi một thánh linh đều có bản lĩnh nối liền trời đất, hơn nữa mỗi người tính tình tàn bạo, động một cái là vung tay, quấy rối thiên địa không được an bình, những sinh linh khác không được yên ổn sinh sống. Nhưng vạn vật cùng sinh sống, âm dương tương khắc, rồi có một ngày, trong nhân loại sản sinh ra một cường giả tuyệt đại, người đó lực lượng vô cùng khắc chế thánh linh, có thể nói là thiên địch của thánh linh. Người đó hao phí vô số năm tháng, chém chết vô số thánh linh làm ác, lấy đi những lực lượng căn nguyên của thánh linh kia, phong ấn bên trong Thánh Linh Cung. Lại dùng lực lượng kỳ bí phong ấn Thánh Linh Cung, giấu bên trong Huyết Môn, cắt đứt vô số truyền thừa của thánh linh, không cho nó tiếp tục làm ác!

- Thiên địch của thánh linh!? Dương Khai hít vào một hơi lạnh, thật không nghĩ tới trên đời này lại còn có tồn tại như vậy, người như vậy phải cường đại biết bao nhiêu?!?

Mộc Na nghiêm nghị nói:

- Theo như lời đồn đãi lực lượng của người đó tuy rằng cường đại, nhưng cũng không có vượt hơn cường giả cùng thời đại nhiều lắm, chỉ là lực lượng của người đó là chuyên môn khắc chế thánh linh, bất kỳ thánh linh nào ở trước mặt người đó đều không thể sinh ra sức phản kháng... cho nên trong Thánh Linh Cung mới có rất nhiều lực lượng căn nguyên của thánh linh. Mà người kia tự xưng là Thiên Hình, ngụ ý là thay trời hành đạo, cầm trong tay một thanh Thiên Hình Kiếm, nơi đi qua, thánh linh tránh lui, không ai không sợ mất mật khi nghe tin!

"Thiên Hình!" Dương Khai nhớ kỹ, khẽ gật gật đầu, bất quá rất nhanh lại nghi hoặc nói:

- Chuyện cổ xưa như vậy, như thế nào các người biết được?

Mộc Na liếc nhìn hướng trưởng lão một cái, trưởng lão cười ha hả, nói: - Nếu bàn về trường thọ, chỉ sợ trên đời không có chủng tộc nào có thể so sánh tuổi thọ lâu dài hơn Thạch Linh nhất tộc ta, những chuyện này là truyền miệng trong Thạch Linh nhất tộc ta, cũng chỉ là chuyện hai đời trước mà thôi!

Chỉ hai đời trước, Dương Khai co giật khóe miệng một cái, ý thức được vị Thạch linh trưởng lão này chỉ sợ là lão quái vật sống mười mấy vạn năm, không trách được thoạt nhìn già nua như thế.

Dương Khai hít sâu một hơi, bình phục lại rung động trong lòng, nghi hoặc nói: - Trưởng lão và tộc trưởng bảo ta tới đây, cố ý nói cho ta biết những chuyện này, muốn ta làm gì?

Trưởng lão bỗng nhiên nghiêm mặt, trầm giọng nói: - Lão hủ muốn mời khách nhân giúp cho một chuyện, giúp Thạch Linh nhất tộc ta thu hồi căn nguyên thánh linh của tổ tiên lưu lại!

Dương Khai ngẩn ra: - Trưởng lão! Tổ tiên Thạch Linh nhất tộc các vị cũng là thánh linh ư?

Trưởng lão gật gật đầu nói: - Không sai! Tổ tiên của Thạch Linh nhất tộc tên viết là Thái Nhạc, năm đó bởi vì mạo phạm Thiên Hình, bị hắn giết chết, thu lấy lực lượng căn nguyên phong ấn bên trong Thánh Linh Cung!

Dương Khai trên mặt co giật: - Các vị vì sao lại nghĩ tới tìm ta hỗ trợ, chuyện này ta cũng hoàn toàn không hiểu, hơn nữa Huyết Môn bên kia hiện tại có chút dị thường, ánh mắt của bốn vị Thánh Tôn Yêu tộc đều nhìn chằm chằm chỗ đó, muốn đi vào Huyết Môn cũng không phải là chuyện dễ dàng!

Mộc Na nói:

- Điểm này chúng ta đương nhiên biết, Huyết Môn dị biến chính là trời cao đưa cho gợi ý, nếu không có như thế, chúng ta cũng không nghĩ tới đúng lúc này động thủ!

Trưởng lão thở dài: - Thạch Linh nhất tộc tuy rằng cường đại, nhưng sinh tồn không dễ, cũng chính vì chúng ta nắm giữ lực lượng phi phàm, cho nên bốn vị Thánh Tôn ở Cổ Địa kia vẫn luôn muốn thu phục chúng ta để mình sử dụng. Đoạn thời gian trước, bốn vị Thánh Tôn đều hạ thông điệp cuối cùng, báo cho tộc ta, nếu không thần phục thì sẽ hoàn toàn hủy diệt chúng ta! Tộc ta nếu muốn phản kháng, chỉ có nắm giữ lực lượng đánh một trận với họ, mà Huyết Môn, chính là cơ hội cuối cùng!

Dương Khai nhíu mày, biết Thạch Linh nhất tộc này sợ là không có cách nào, lúc này mới đánh chủ ý lên Huyết Môn, muốn đoạt lại lực lượng căn nguyên của Thái Nhạc, để đứng ngang hàng với bốn vị Thánh Tôn.

Tiểu Tiểu giờ này cũng là một thành viên Thạch Linh nhất tộc, sống còn của Thạch Linh nhất tộc cũng quan hệ đến lợi ích của nó, Dương Khai thật ra cũng không tiện bỏ mặc.

Suy nghĩ một hồi, Dương Khai nói: - Nếu như trưởng lão nguyện ý, ta có thể mang theo các người rời khỏi Man Hoang Cổ Địa, bốn vị Thánh Tôn tuy rằng lợi hại, nhưng nếu muốn rời nơi này, chỉ sợ cũng ngoài tầm tay của họ!

Trưởng lão cười khổ một tiếng, nói: - Cố thổ khó xa rời, còn xin khách nhân thứ lỗi cho!

Đây là cự tuyệt!

Mộc Na nói: - Trưởng lão là muốn cho Thạch Cửu đi thừa kế lực lượng của Thái Nhạc, nếu có thể thành công, thì Thạch Cửu chính là Thái Nhạc mới, đến lúc đó liền có thực lực che chở cho hai tộc Thạch linh và Mộc linh. Thạch Cửu là khách nhân một tay nuôi lớn, khách nhân cũng hy vọng nó tốt hơn chứ?

"Làm sao có cảm giác giống như buộc thòng lọng cho mình vậy?!" Dương Khai không khỏi lẩm bẩm trong lòng, bất quá nghe trưởng lão nói muốn cho Tiểu Tiểu thừa kế lực lượng Thái Nhạc như thế, Dương Khai không tránh khỏi có chút động tâm.

Nếu Tiểu Tiểu thật sự có thể thừa kế lực lượng Thái Nhạc, thì chính là một thánh linh mới.

Ngẫm lại xem, sau này Tiểu Tiểu trở thành Thái Nhạc, Lưu Viêm trở thành Hỏa Phượng... cảnh tượng này mới nghĩ tới đã thấy tuyệt vời biết nhường nào.

Tuy rằng động ý động lòng, nhưng Dương Khai vẫn như cũ trang nghiêm trang trọng nói: - Tại sao lại để Tiểu Tiểu đi thừa kế lực lượng Thái Nhạc? Chẳng lẽ không có người nào để chọn hay sao?

Trưởng lão mỉm cười nói: - Thạch Cửu còn nhỏ, rất dễ thích nghi, để nó thừa kế xác suất thành công lớn nhất!

- Nói cách khác còn có khả năng thất bại sao? Dương Khai cau mày.

Trưởng lão và Mộc Na trầm mặc, vấn đề này hiển nhiên rất khó trả lời.

Dương Khai sa sầm mặt xuống, nói: - Chuyện này Tiểu Tiểu có biết không?

Trưởng lão gật đầu nói: - Chuyện này ta đã hỏi ý Thạch Cửu, nó cũng đồng ý!

Dương Khai gương mặt không thoải mái, nói: - Nói cách khác, cho dù ta không giúp một tay, các người cũng định xông vào Huyết Môn?

- Đúng vậy! Trưởng lão trả lời khẳng định.

Dương Khai lập tức sắc mặt khó coi, nếu đã quyết định như vậy, còn nói với mình làm cái rắm gì chứ! Tuy rằng hai tộc Thạch linh Mộc linh tạo cho hắn ấn tượng không tệ, nhưng dù sao không có giao tình nhiều lắm, bọn họ muốn đi chịu chết, Dương Khai cũng không quản được, mấu chốt là Tiểu Tiểu cũng liên lụy vào trong đó.

Dương Khai thầm nghĩ có nên hay không tìm cơ hội bắt Tiểu Tiểu chạy đi... quên đi... tránh giẫm chân vào vũng nước đục này...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.