Vũ Luyện Điên Phong

Chương 2741: Kê Anh thỉnh cầu



“Nhận ra à?”

Dương Khai gãi gãi mặt, cảm giác trò đùa bị thất bại.Hoa Thanh Ti liếc mắt nói: “Lúc đầu, ta cũng không nghĩ tới, nhưng nếu nhìn kỹ một chút,vẫn phát hiện ra một ít dấu vết.”

Lại thêm Dương Khai mở miệng nói chuyện, đủ để Hoa Thanh Ti phân biệt nhận ra được.Đem Ngũ Sắc Trường Mâu trả lại cho nàng, Dương Khai hai tay bóp lấy eo, ngạo nghễ nói:“Có đẹp trai hay không!”

Hoa Thanh Ti nói: “Hung một chút.”

“Phải hung mới tốt.”

Dương Khai cười ha ha.“Đây là bí thuật gì, trước kia sao không thấy ngươi thi triển qua?”

Hoa Thanh Ti tò mò hỏi.“Bổn thiếu gia gần đây bế quan, dốc lòng tu luyện, luyện ra được.”

Dương Khai gật gù đắc ý.Hoa Thanh Ti bĩu môi nói: “Đây là Chúc Tình dạy ngươi.”

“Ngươi tìm ta có chuyện gì?”

Dương Khai tán đi bí thuật Long Hóa, khôi phục hình dạng banđầu, bất quá quần áo trên người rách tả tơi.

Thân hình bỗng nhiên tăng vọt gấp đôi, y phụcnày tự nhiên là bị rách hết.Hoa Thanh Ti đưa qua hai cái nhẫn không gian, nói: “Ly Long Cung cùng Di Thiên Tông đưaNguyên Tinh đến.”

Dương Khai khoát tay một cái nói: “Ngươi giữ lại đi, về sau tông môn có gì cần, đều từ chỗngươi lãnh là được.”

Hoa Thanh Ti bây giờ là Đại tổng quản Lăng Tiêu Cung, lần trước Dương Khai mặc dù chonàng không ít Nguyên tinh, nhưng cũng không tính quá nhiều, có hai tỷ Nguyên tinh thượngphẩm làm cơ sở, tương lai Lăng Tiêu Cung tối thiểu nhất trong vòng hai mươi năm đềukhông lo vấn đề tài nguyên tu luyện.“Cũng được.”

Hoa Thanh Ti gật đầu, đem hai chiéc nhã n lần nữa thu vào, “Mặt khác, Kê đạisư đến đây, muốn gặp ngươi.”

“Ồ? Kê huynh nhanh như vậy đã trở lại rồi?”

Dương Khai hai mắt tỏa sáng, suy nghĩ mộtchút nói, ”

Ta đỏ i bộ quần áo, ngươi đi nói với hắn chờ một lát.”

“Được rồi.”

Hoa Thanh Ti lĩnh mệnh, Dương Khai quay ngược về phòng đổi một bộ quần áo,trong lòng suy nghĩ có nên mua một bộ bảo giáp, cũng không cần quá tốt, chỉ cần về sauthân hình hắn tăng vọt không hỏng là được.Bảo giáp bình thường đều có năng lực co duỗi cực mạnh.

Tính bền dẻo cực mạnh, cũngkhông phải là quần áo phổ thông có thể so sánh đượcBên trong đại điện Lăng Tiêu Cung, Kê Anh ngồi ngay ngắn trên ghế, thỉnh thoảng nhìn xungquanh một chút.

Có vẻ hơi lo lắng.Hoa Thanh Ti tiếp khách ở bên.Sau đó, một bóng người từ bên ngoài đi vào, lộ ra thân ảnh Dương Khai.“Dương huynh!”

Kê Anh liền vội vàng đứng lên.Dương Khai cười to nói: “Kê huynh tới nhanh vậy, có phải đã chuẩn bị tốt để ở lại Lăng TiêuCung ta luyện đan?”

Kê Anh cười khổ nói: “Hổ thẹn hổ thẹn, việc này đại khái vẫn phải để sau mới được.”

Dương Khai trong lòng cảm giác nặng nề.

Nói: “Chẳng lẽ Đại đế hắn…”

Kê Anh lắc đầu nói: “Sư tôn đối với chuyện này cũng không có nói thêm cái gì, ngược lại cóphần cảm thấy hứng thú đối với ngươi, sai ta đến chuyển cáo ngươi, nếu như rảnh rỗi hivọng ngươi đi Dược Đan Cốc một chuyến.”

“Đại đế muốn triệu kiến ta?”

Dương Khai thần sắc nghiêm lại.Kê Anh cười nói: “Chớ khẩn trương, sư tôn chẳng qua là cảm thấy ngươi tại luyện đan thuậtcó thẻ thắng ta, kỹ nghệ luyện đan tinh xảo, muốn cùng ngươi trao đổi tâm đắc luyện đanthôi.”

Lời nói này quá khiêm nhường, Diệu Đan Đại Đế là Đế đan sư siêu việt, thuật luyện đan củaDương Khai cao minh thế nào, lại có thể để Đại Đế cùng hắn giao lưu? Rõ ràng là Diệu ĐanĐại Đế muốn chỉ Dương Khai một số điều.

Cái này nói như thế mới đúng.Dương Khai nổi lòng tôn kính, mặc dù chưa bao giờ thấy qua Diệu Đan Đại Đế, nhưng bằngmột câu này, Dương Khai đã cảm thấy vị này Đại Đế này bình dị gần gũi.Đương nhiên, Dương Khai phải có bản lãnh này, nếu không Đại đế cũng không phải là aicũng có thể gặp.“Đại đế hậu ái, Dương mỗ vô cùng cảm kích!”

Dương Khai ôm quyền nói.Kê Anh mỉm cười nói: “Cái Tử Hư Đỉnh kia, sư tôn nói ngươi đã hữu duyên đạt được, đóchính là đồ vật của ngươi.”

“Thay ta cám ơn Đại đế.”

Dương Khai gật gật đầu, kết cục này nằm trong dự liệu.

Tử HưĐỉnh mặc dù là Đế cấp đan lô, nhưng Diệu Đan Đại Đế có thân phận gì, chắc chắn không cókhả năng làm ra sự tình cướp đoạt.Kê Anh thần sắc nghiêm lại, nói: “Kê mỗ lần này đến đây.

Là dâng mệnh lệnh sư tôn, có mộtcái yêu cầu quá đáng.”

Dương Khai nói: “Đã là mệnh lệnh Đại đế, kê huynh cứ nói đừng ngại.”

Kê Anh nói: “Có thể làm phiền Dương huynh giúp ta đi một chuyến được không, đi đem hàicốt Tam sư huynh ta thu lại mai táng tại Dược Đan Cốc?”

Dương Khai nhíu mày, vuốt cằm nói: “Tự nhiên có thể, nguyện vọng của Công Tôn Mộc tiềnbối chính là muốn quay về Dược Đan Cốc.

Bây giờ có thể đạt được ước muốn, nhất địnhcũng có thể mỉm cười dưới cửu tuyền.”

“Vậy liền đa tạ Dương huynh, lúc trước nghe ngươi nói Tam sư huynh ta chết tại Nam Vực?”

“Không sai, Nam Vực Nguyên đỉnh sơn, địa phương này ta nhớ được.”

“Lần này đi Nam Vực đường xá xa xôi, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lên đường đi?”

Kê Anh trưng cầu nói, ”

chỉ là không biết Dương huynh còn có sự tình nào khác cần phải xửlý?”

Dương Khai cười to nói: “Lăng Tiêu Cung ta bây giờ ngay cả đệ tử cũng không có mấyngười, nào có sự tình gì phải xử lý.

Kê huynh đã nóng vội, chúng ta lúc này đi thôi.”

Vừa vặn hắn dự định muốn về Nam Vực một chuyến, cũng là tiện đường, về phần Chúc Tìnhcăn dặn, hắn căn bản không coi ra gì.Cũ ng không có thông tri ba Đại Yêu Vương, hắn bây giờ ngay cả cường giả Đế Tôn tam tầngcảnh đều có thể chém giết, trên đời này có thể uy hiếp được tính mạng hắn không nhiềulắm, cho nên không cần thiết để cho ba Đại Yêu Vương đi theo.Dẫn Kê Anh đi đến trận pháp không gian, thủ hộ ở chỗ này là hai đệ tử Thiên Diệp tông, lậptức nghiêm nghị nói: “Gặp qua cung chủ!”

“Là Hoa tổng quản để cho các ngươi ở đây bảo vệ?”

Dương Khai nhìn qua hai người hỏi.Một đệ tử Diệp Thiên Tông tuổi khá lớn hồi bẩm nói: “Chính là Hoa tổng quản, Hoa tổngquản đối với chúng ta cực kỳ chiếu cố, tại Thiên Diệp Phong ban bố rất nhiều nhiệm vụ, tacùng sư đệ vận khí tốt, liền nhận nhiệm vụ thủ hộ pháp trận, mỗi ngày đều được trả thùlao.”

“Ân.”

Dương Khai gật gật đầu, “Nếu có sự tình gì, lập tức đưa tin cho Hoa tổng quản.”

“Vâng!”

Chuyện do Hoa Thanh Ti an bài, Dương Khai cực kỳ hài lòng, nơi này dù nói thế nào cũng làyếu địa tông môn, lần trước Dương Khai tới phát hiện ngay cả người trông coi đều khôngcó, cho nên đem chuyện này cùng Hoa Thanh Ti nói một chút, bây giờ nàng quả nhiên đãsắp xếp người đến đây.Hai đệ tử Thiên Diệp Tông cũng không nhận ra Kê Anh, nếu biết vị này chính là môn hạ DiệuĐan Đại Đế, chỉ sợ muốn kinh bạo tròng mắt.“Dương huynh, trận pháp này có thẻ thông tới nơi nào?”

Kê Anh đứng ở bên trên pháp trận,nhìn thấy Dương Khai đang đứng ở chỗ khảm nạm Nguyên tinh, tò mò hỏi một câu.“Đợi chút nữa Kê huynh sẽ biết.”

Dương Khai mỉm cười, bộ dáng thần thần bí bí làm Kê Anhcàng thêm tò mò.“Kê huynh, đứng vững vàng!”

Dương Khai căn dặn Kê Anh một tiếng.Kê Anh nhịn không được cười lên, hắn mặc dù là luyện đan sư, nhưng dẫu gì cũng có tu viĐế Tôn lưỡng tà ng cảnh, chỉ là một lần truyền tống có thể làm gì được hắn? Trừ phi loại kialà nhảy vực truyền tống cự ly siêu xa.Nghĩ tới đây, Kê Anh trong lòng giật mình.Còn chưa kịp lấy lại tinh thần, tầm mắt liền bị một mảnh bạch quang tràn ngập, một cảmgiác mê man tràn ngập trong đầu…Đợi cho Kê Anh lấy lại tinh thần, lại phát hiện Dương Khai đứng ở một bên, cười mỉm nhìnqua hắn.Kê Anh lắc lắc đầu, vẫn còn có chút đầu váng mắt hoa, thế nhưng trên mặt thần sắc chấnkinh: “Nhảy vực truyền tống?”

Bình thường trận pháp không gian không có khả năng mang đến cho hắn ảnh hướng tráichiều này, không gian pháp trận hắn cũ ng ngồi qua vô số lần, trước kia coi như truyền tốngxa, cũng sẽ không cảm giác được cái gì, thế nhưng lần này lại choáng váng không ngừng, cóthể nghĩ, lần này truyền tống có khoảng cách cực xa.“Đúng vậy!”

Dương Khai mỉm cười gật đầu.Kê Anh cả kinh nói: “Vì sao bên trong Lăng Tiêu Cung lại có trận pháp nhảy vực?”

Lăng Tiêu Cung vốn là Vấn Tình Tông, Vấn Tình Tông hắn cũng đi qua nhiều lần, nếu có trậnpháp nhảy vực không gian, hắn không có khả năng không biết.

Phải biết trận pháp nhảy vựckhông gian là tồn tại vô cùng trân quý, phóng nhãn toàn bộ Tinh Giới, cũng chỉ có vài toà màthôi, mà đa số lại bị tông môn Đại đế khống chế, vài toà này, cũng đều là từ thời kỳ viễn cổlưu truyền xuống.Bây giờ ở Tinh Giới, căn bản không người có thể bố trí ra trận pháp nhảy vực.Kê Anh tự nhiên cảm thấy chấn kinh.Dương Khai cũng không đáp lại, nhếch miệng mỉm cười, hô: “Đi thôi.”

Kê Anh đi theo bên người Dương Khai, cùng hắn sóng vai cùng bay, nhìn xem tả hữu mộtphát, giật mình: “Tiểu thiên địa?”

Dương Khai mỉm cười nói: “Kê huynh mắt sáng như đuốc, nơi này chính là một vùng thếgiới nhỏ, vốn là căn cơ Thiên Diệp tông, bây giờ bị ta sử dụng.”

Kê Anh thở dài: “Đáng tiếc, đáng tiếc a.”

Hắn cũng không phải đáng tiếc tiểu thiên địa này bị Dương Khai sử dụng, mà là đáng tiếctiểu thiên địa này cấp bậc không quá đủ, mặc dù linh khí nơi này tạm được, nhưng vẫn chưatới trình độ phúc địa động thiên.Nếu như linh khí nồng đậm một chút, nơi này hoàn toàn có thể gieo trồng một số linh dượctrân quý, biến thành một cái dược viên.Nếu bồi dưỡng linh dược tại tiểu thiên địa này, chắc chắn an toàn đến cực điểm, thân là Đếđan sư, Kê Anh cân nhá c sự tình đều là xuất phát từ thân phận luyện đan sư.Một lát sau, hai người liền đến trước một pháp trận không gian khác, nơi này dĩ nhiên chínhlà cửa ra vào tiểu thiên địa.Kích hoạt trận pháp xong, Dương Khai cùng Kê Anh lập tức xuất hiện bên trong Thiên Diệptông.“Nơi này vốn là cơ nghiệp Thiên Diệp tông, đáng tiếc hơn một năm trước bị người ta diệtmôn.”

Nhìn cảnh tượng bốn phía rách nát, Dương Khai giải thích nói.Kê Anh khẽ vuốt cằm, hỏi: “Nơi này chính là Nam Vực?”

Dương Khai đã vận dụng trận pháp nhảy vực, tự nhiên là sẽ đem hắn trực tiếp đến NamVực.“Không sai.”

Dương Khai gật đầu, quay đầu nói: “Về chuyện trận pháp không gian này, cònmời Kê huynh thay ta giữ bí mật.”

Kê Anh thần sắc khẽ giật mình, nghiêm nghị nói: “Dương huynh yên tâm, Kê mỗ không phảilà người ưa thích nói lung tung.”

Dương Khai cười nói: “Cũ ng không nghiêm trọng như vậy, nếu Đại đế lão nhân gia hỏi, Kêhuynh cứ nói rõ là được.”

Kê Anh cảm kích nói: “Đa tạ Dương huynh.”

Dù sao hắn cũng tính toán ra được, từ Bắc Vực đến Nam Vực vừa đi vừa về, tối thiểu nhấtcũng phải mất thời gian một năm, nếu bây giờ không đến mấy ngày đột nhiên trở về, sư tônnếu có hỏi, hắn thật không biết nên đáp lại như thế nào.Lời này của Dương Khai rõ ràng là đang cân nhá c cho hắn.“Đi thôi, ta dẫn ngươi đi Nguyên đỉnh sơn.”

Dương Khai nói một tiếng, dẫn đầu bay ra ngoài.Khoảng cách từ Thiên Diệp tông tới Nguyên đỉnh sơn cũng không gần, hai người phi hànhcũng phải mất ba năm ngày.

Bất quá hai người đều là Đế Tôn cảnh, khí tức kéo dài, tự nhiênkhông cần nghỉ ngơi.Dương Khai nhớ kỹ Nguyên đỉnh sơn phụ cận Phong Lâm Thành, láng giềng Liệt Hỏa Điệnkia.Nhớ lại năm đó, Liệt Hỏa Điện đối với Dương Khai mà nói đơn giản là chỗ không thể trêuchọc, bởi vì lúc đó hắn mới chỉ Hư Vương cảnh, mà Liệt Hỏa Điện lại có cường giả ĐạoNguyên cảnh tồn tại.Thế nhưng bây giờ, Liệt Hỏa Điện này còn không bằng một cọ ng lông chân thô của hắn.

Đảomắt hơn mười năm, chỗ hắn từng ngưỡng mộ, bây giờ phần lớn đều phải phủ phục dướichân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.