Vũ Luyện Điên Phong

Chương 2752: Ủy khuất cầu an toàn



– Tỷ phu đi thong thả nha, sớm một chút trở lại đón chúng ta!Phía sau truyền đến tiếng gọi to duyên dáng của Trương Nhược Vũ, Dương Khai đang bayđi hướng Phong Lâm Thành thiếu chút nữa ngã lộn nhào giữa không trung.

Trương giadường như thật nhận định mình có chuyện gì với Nhược Tích rồi! Dương Khai cũng là lườibiện minh giải thích.Sau khi thương nghị thỏa đáng với lão phu nhân Trương gia, liền bảo bọn họ thu dọn hànhlý, tùy thời chuẩn bị xuất phát.

Bất quá Dương Khai còn có chút chuyện cần xử lý, không thểlập tức lên đường, nói bọn họ cứ chờ ở Trương gia, đợi hắn xử lý xong việc vặt sẽ dẫn bọnhọ trở về tông môn.

Trước khi rời đi, Dương Khai để lại Trương gia 7, 8 con huyết thú, đểphòng bất trắc.616I 16Dương Tam 17Những con huyết thú này đều là trước đây thời điểm hắn thực lực không cao luyện hóathành, theo thực lực tăng lên, huyết thú trên cơ bản đã không có tác dùng, tuy nhiên chúngvẫn có thực lực Đạo Nguyên Cảnh, lưu lại Trương gia cũng là một trợ lực lớn.

Chỉ cần khôngcó cường giả Đế Tôn Cảnh tới làm khó Trương gia, những con huyết thú này đều có thểchống cự.Dĩ nhiên, Dương Khai cũng lưu lại cho Trương gia phương thức liên lạc, nếu thật sự xuấthiện chuyện gì ngoài ý muốn, truyền tin một cái là Dương Khai có thể biết được.Phong Lâm Thành, xa cách mấy năm, lần nữa đặt chân thật không giống nhau.

Giống nhưLinh Hồ Thành, trong các võ giả lui tới, Đạo Nguyên Cảnh nhìn mãi quen mắt, Đế Tôn Cảnhbay qua lại giữa không trung, ngay cả Chấp pháp đội đều chỉ có thể giương mắt nhìn, khôngdám có mảy may can thiệp.717I 17Dương Tam 18Dương Khai quen thuộc đường xá đi tới hướng Tần gia.

Trước cửa một thằng nhỏ sai vặt,thấy Dương Khai sãi bước đi tới khí độ bất phàm, vội cung kính hỏi:– Đại nhân ngài tìm ai?– Tần gia chủ Tần Triêu Dương, làm phiền thông báo một tiếng! Dương Khai trả lời.– Tìm gia chủ ư? Thằng nhỏ kia ngẩn ra, cẩn thận dè chừng nói: – Xin hỏi tôn giá xưng hô thếnào?– Ngươi cứ nói có cố nhân họ Dương đến thăm!Thằng nhỏ gật gật đầu, cáo lỗi một tiếng, xoay người chạy vào Tần gia.

Dương Khai khoanhtay đứng ở ngoài cửa, đợi hồi lâu cũng không thấy động tĩnh, hắn cau mày quét thần niệmdò xét bên trong Tần gia.

Thần niệm quét qua, hết thảy hiện ra.

Với thời điểm hắn ra đi nămđó không818I 18Dương Tam 19khác nhau nhiều lắm, dường như Tần gia cũng không có bởi vì Phong Lâm Thành quật khởimà thu hoạch nhiều chỗ tốt gì lắm…Điều này cũng khó trách, Tần gia vốn chỉ là một gia tộc nho nhỏ mà thôi, dù Phong LâmThành có quật khởi, cũng không có khả năng chia cho họ một chén súp.

Tuy nhiên tổng thểmà nói, tu vi của võ giả Tần gia đều có tăng lên, dù sao hàng năm sinh sống ở chỗ này, PhongLâm Thành hiện tại linh khí thiên địa nồng đậm hơn không ít so với trước kia.Tần Ngọc! Bỗng nhiên Dương Khai phát hiện thân ảnh của Tần Ngọc ở trong một mật thất.Mấy năm không thấy, nha đầu kia đã có tu vi Đạo Nguyên lưỡng tầng cảnh, ngày xưa suynhược yếu ớt, thân mình cũng nở nang rất nhiều, hai má đỏ hồng đang bế quan tu luyệntrong mật thất.Không hổ là Thiên Địa Tiệt Thân, tuy có tai nạn lớn, nhưng một khi tai nạn hóa giải, liền cómay mắn lớn.

Mà Tần Ngọc đang bế quan tu luyện dường như có điều cảm ứng, nàng chợtmở mắt, đôi mắt đẹp kia cách919I 190 tầng tầng lớp lớp chướng ngại, lại nhìn về hướng Dương Khai bên này, trong mắt lóe lênmột tia sáng đen, dường như có thể xuyên thủng vô căn cứ, thấy rõ bản chất.

Tạo Hóa ThiênĐồng!Dương Khai cả kinh, vội thúc giục thần niệm ngăn cách bản thân, cả người tức thì biếnthành hư vô… Hắn sờ lỗ mũi ngượng ngùng đứng ởđó.

Nếu thật để cho Tần Ngọc là Đạo Nguyên lưỡng tầng cảnh này phát hiện mình đang rìnhcoi, thì đúng là mất hết mặt mũi! Tuy nhiên biến hóa của Tần Ngọc cũng làm cho DươngKhai cảm nhận khiếp sợ.Tu vi tăng nhanh không nói, chỉ riêng Tạo Hóa Thiên Đồng này dường như cũng vô cùnghuyền diệu… Hắn là một Đế Tôn Cảnh, hơn nữa tu vi thần hồn cực kỳ cường đại vậy màdưới tình huống len lén dò xét còn bị Tần Ngọc phát hiện… nếu để cho Tần Ngọc có thờigian trưởng thành… tương lai đúng là mong đợi mà!0 0 0 1 Dời đi thần niệm, Dương Khai tiếp tục dò xét các nơi Tần gia khác.

Trong mật thất, Tần Ngọckhẽ nhíu mày, trên mặt đầy vẻ nghi hoặc.

Vừa rồi rõ ràng nàng cảm nhận như có ánh mắt dòxét, nhưng đợi nàng truy lùng lại không có phát hiện gì.

Tình huống này chỉ có hai khả năng:một là ảo giác; hai là người dò xét có tu vi hơn xa nàng.

Tần Ngọc đoán chừng là khả năngsau.Hiện tại Phong Lâm Thành có nhiều cường giả thường lui tới, vô tình dò xét một chút cũnglà chuyện bình thường.

Chủ yếu là Tần Ngọc không cảm thấy có ác ý gì, nếu không có ác ýthì không sao.– La đại nhân! Tần mỗ thật sự là không có cách nào, ngài xem có thể thư thả thêm mấy ngàyhay không? Khi thần niệm của Dương Khai dò xét đến một gian sương phòng, chợt pháthiện tung tích Tần Triêu Dương.

Chỉ có điều thời khắc này lão lại là vẻ mặt chua xót, đangcầu khẩn gì đó với một thanh niên mặc áo gấm.

Bên cạnh có hai tỳ nữ mặt không còn chútmáu, run rẩy đứng ở nơi đó.11 1 2 –Không có biện pháp ư? Thanh niên họ La kia cười lạnh nhìn Tần Triêu Dương: – Không cóbiện pháp phải nghĩ cho ra biện pháp, đi trộm đi cướp… điều này không cần ta dạy lão chứ?Tần Triêu Dương biến sắc, hô nhỏ: – Điều này sao có thể!– Không thể ư? Thanh niên họ La hừ một tiếng, bỗng nhiên đưa tay chỉ vào hai tỳ nữ bêncạnh, quát lên: – Trợn to mắt chó của lão nhìn cho rõ, hôm nay lão đưa tới hai tiện nhân đềukhông ra gì, hình dạng tởm lợm như thế cũng xứng hầu hạ bổn công tử sao? Hai tỳ nữ kia tuvi không cao bị hắn chỉ một ngón tay, trong nháy mắt sắc mặt tái nhợt, lập tức quỳ xuống, cảngười run rẩy, dường như rất sợ người này.Tần Triêu Dương đầy mặt chua xót, một đời già lão lại bị một người đáng con cháu la lốivăng nước miếng lên mặt, trong lòng cực kỳ nóng giận nhưng không dám phát tiết.

Kỳ thậtnói tới, hôm nay mang đến hai tỳ nữ này dung mạo tuy rằng không tính là xinh đẹp lắm,nhưng cũng mi2 2 2 3thanh mục tú, nhưng thanh niên họ La này yêu cầu đích thực quá cao, không phải tuyệt sắckhông cần, hơn nữa mỗi ngày phải đổi mới.Các tỳ nữ Tần gia hơi có chút tư sắc đều bị qua tay hắn giày vò mộtlần, mấy ngày nay Tần Triêu Dương còn phải từ bên ngoài mua một số tỳ nữ nhà người bìnhthường mang về, vẫn như cũ không thể thỏa mãn nhu cầu của thanh niên này.– Xem ra Tần gia là không cần bổn công tử che chở nữa rồi! Cũng tốt, bổn công tử cũng lườiphục vụ.

Bất quá Đỗ gia kia là kết cục gì, nói vậy Tần gia chủ hẳn là biết rõ! Thanh niên họ Lanói dứt lời, định bước ra ngoài.Tần Triêu Dương biến sắc, vội ngăn lại nói: – La đại nhân dừng bước! Thanh niên họ La hừlạnh một tiếng: – Lão còn có lời gì để nói?33 3 4 Tần Triêu Dương nói sắc mặt khổ sở: – Còn xin La đại nhân thư thả thêm vài ngày… không,một ngày thôi! Tần mỗ sẽ nghĩ biện pháp, nhất định làm cho La đại nhân hài lòng!Thanh niên họ La nghe vậy, thở dài nói: – Tần gia chủ, nói tới, bổn công tử tới Tần gia cũngkhông ít ngày, có bổn công tử trấn giữ Tần gia, nhưng có người nào tới tìm các người gâyphiền toái không?– Không hề có! Tần Triêu Dương vội vàng trả lời, thanh niên họ La này tuy rằng không dễhầu hạ, nhưng hắn cũng chỉ hơi hiếu sắc, mỗi ngày không gái không vui mà thôi! Tuy rằngTần gia không phải gia tộc lớn lao gì, nhưng năng lực tìm kiếm vài tỳ nữ mỹ mạo vẫn phảicó.Thế nhưng mấu chốt là tốc độ thay đổi nữ nhân của người này quá nhanh đi, hai tỳ nữ dungmạo xinh đẹp đưa vào không được mấy ngày sẽ phải đổi người… Hắn giống như con lợnđực, ngày đêm ca hát, cày cấykhông nghỉ.

Bất quá cũng đúng như lời hắn nói, có hắn trấn giữ ở Tần gia, quả nhiên khôngcó người nào tới Tần gia gây phiền toái.Ngược lại có Đỗ gia kia, trước đó vài ngày đắc tội với một cường giả, bị người ta diệt tậngốc, trong tộc hơn trăm người trong một đêm bị chém tận giết tuyệt, ngay cả người làm đềugiết chết sạch.

Phong Lâm Thành bên này không có chế độ điều lệ như Linh Hồ Thành, tuycó phủ thành chủ duy trì trật tự, nhưng mấy người phủ thành chủ kia có năng lực uy hiếpđược người nào?Rất nhiều cường giả hoàn toàn không xem phủ thành chủ vào đâu, cho dù ngoài mặt tuânthủ luật pháp, trong bóng tối lại ngầm hạ thủ độc ác.

Nguyên nhân chính vì như thế, mấy giatộc lớn trong Phong Lâm Thành, mỗi gia tộc đều mời người có thực lực có thân phận trấngiữ trong đó, bảo vệ gia tộc bình an.Dĩ nhiên, phải trả cái giá không nhỏ! Tần gia bên này coi như may mắn, chỉ cần bỏ ra một sốtỳ nữ xinh đẹp, hầu hạ thanh niên họ La này là được.

Có gia tộc phải nộp lên bảy thành lợiích thu được hàng năm, điều đó quả thực chính là ác mộng.– Tần gia chủ thật là người hiểu chuyện! Thanh niên họ La mỉm cười, mặt không đổi sắc vỗvỗ vai Tần Triêu Dương, nói:– Bổn công tử có một đề nghị, không biết Tần gia chủ có nguyện ý chấp nhận hay không?Tần Triêu Dương máy động trong lòng, không khỏi có chút cảm giác không ổn, nhưng chỉ cóthể nhắm mắt nói: – Nguyện ý lắng nghe!Võ giả họ La cười hắc hắc, thấp giọng nói: – Tần gia chủ không phải có một cháu gái sao? Chỉcần…Không được! Tần Triêu Dương cả kinh thất sắc, vội vàng cự tuyệt.

Cũng bởi vì chứng kiếnvõ giả họ La này vô cùng hiếu sắc, cho nên lão mới bảo Tần Ngọc bế quan tu luyện ở trongmật thất, không có chuyện gì không được ra ngoài… không nghĩ tới vẫn bị hắn nhắm vào.Từ lúc Dương Khai từ Tứ Quý Chi Địa mang về Kiếp Ách Nan Quả, sau khi giải Thiên Địa TiệtThân cho Tần Ngọc, Tần Ngọc liền biểu lộ ra tư chất tu luyện không tầm thường, ngắn ngủimấy năm đã có tu vi Đạo Nguyên lưỡng tầng cảnh, với thời gian, rất có khả năng tấn thăngĐế Tôn.

Tương lai Tần gia đều đặt lên người Tần Ngọc, đừng nói thân là cháu gái, dù là concháu người bình thường, Tần Triêu Dương cũng không có khả năng dùng nàng làm giaodịch.Các tỳ nữ mua về hầu hạ võ giả họ La kia, Tần Triêu Dương cũng đềulà trước nói rõ, chỉ có bản thân các nàng đồng ý, Tần Triêu Dương mớimua các nàng mang về Tần gia.

Chuyện như vậy Tần Ngọc nhất định sẽkhông đồng ý, Tần Triêu Dương cũng không cần suy tính.– Có gì không thể? Sắc mặt của võ giả họ La lập tức trở nên âm trầm, dường như uy nghiêmbị khiêu chiến.– Chuyện này không được, tuyệt đối không được… Tần Triêu Dương không ngừng xua taylắc đầu.Thái độ này của lão trong nháy mắt chọc giận thanh niên họ La, hắn cười gằn một tiếng nói:– Lão cảm thấy không được, bổn công tử lại cảm thấy được! Yên tâm đi, chỉ cần cháu gái lãocó thể ủy thân cho bổn công tử, hết thảy chuyện Tần gia đều dễ thương lượng! Được rồi, tađi tìm nàng, chuyện này lão không cần quan tâm!Nói dứt lời, hắn xoay người đi ra ngoài, dường như đã sớm biết Tần Ngọc ở nơi nào rồi!Tần Triêu Dương kinh hãi, muốn ngăn cản, nhưng võ giả họ La lại giống như con cá chạchlách mình lướt qua phía sau lão, làm lão chụp hụt.

Võ giả họ La mở cửa phòng, bất ngờ ngẩnra, chẳng biết từ lúc nào đứng trước cửa một người, chặn đường đi của hắn.– Cút! Võ giả họ La đang vội đi tìm Tần Ngọc, đâu có tâm tư lưu lại nơi này đùa bỡn, liềntung một chưởng đánh tới phía trước.Người kia không nhúc nhích, chỉ đưa tay điểm tới trước một cái, đầu ngón tay đâm vào lòngbàn tay võ giả họ La.

Trong nháy mắt truyền đến đau đớn như kim châm muối xát, võ giả họLa giống như bị sét đánh, cả người run lên, chợt nhảy lui ra sau, vừa kinh ngạc vừa kinh sợnhìn phía trước, quát lớn:– Người nào!Tần Triêu Dương cũng bị biến cố trong chớp nhoáng này dọa cho hoảng sợ ngây người,thẳng đến một mùi máu tanh quanh quẩn tại chóp mũi, lão mới chợt tỉnh, ngẩng đầu nhìnlại, ánh mắt ngẩn ngơ:– Dương tiểu huynh đệ ….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.