Vũ Luyện Điên Phong

Chương 2794: Khu vực giảm xóc



Dương Khai cùng Lam Huân đáp xuống, Tiêu Thần cùng Lôi Đình liền lên đón.Nhất Khai 5975979798– Công chúa điện hạ! Tiêu Thần cười hì hì chào, còn Lôi Đình theo hắn đến thì thần sắc táobạo, ngó đông ngó tây, rất không tự nhiên.– Tiêu sư huynh, Lôi sư huynh! Lam Huân mỉm cười, liếc qua hai người.– Ưm… Lôi Đình ừ một tiếng, mặt lại đỏ lên, thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt LamHuân.Trong mắt Dương Khai lóe lên kinh ngạc, nhìn Lôi Đình, lại nhìn Lam Huân, mỉm cười thú vị.– Dương huynh! Tiêu Thần chắp tay với Dương Khai, thần thái thân thiết ôn hòa, không khíthế hiếp người như mấy lần trước, giống như biến thành người khác.– Tiêu huynh, Lôi huynh, lại gặp mặt.

Dương Khai đáp lễ.Lôi Đình khẽ hừ một tiếng, quay đầu sang chỗ khác.Nhất Khai 5985989899Dương Khai không quan tâm, nói: – Lần này Đế Tôn Cảnh đi vào Ngũ Sắc Bảo Tháp, chỉ có 4người chúng ta thôi sao?Nơi này tụ tập nhiều võ giả, nhưng Đế Tôn Cảnh lại chỉ có 4 người bọn họ mà thôi, còn bốnvị trưởng lão Đế Tôn tam tầng cảnh dù ở đây, nhưng khẳng định họ sẽ không đi vào.Lam Huân gật đầu: – Phải, cũng chỉ có 4 người chúng ta, Đế Tôn Cảnh đi vào Ngũ Sắc BảoTháp phải trả giá không nhỏ, hơn nữa chiếm cứ chỗ, bởi vậy mỗi lần đều không thể có nhiềuĐế Tôn Cảnh đi vào.Dương Khai à một tiếng.

Lam Huân lại nói:– Dương sư huynh tuy rằng đã từng lịch lãm một lần ở Ngũ Sắc Bảo Tháp, nhưng lần đókhông giống lần này.

Ngũ Sắc Bảo Tháp có tổng cộng 5 tầng, mỗi một tầng đều có nhiềukhông gian vỡ vụn, có cái nối liền với nhau, có thể qua lại, có cái hoàn toàn khép kín.

Số tầngcàng cao, tình huống này càng rõ ràng.

Không gian tầng đầu thích hợp cho võ giảNhất Khai 5995999900Phản Hư Cảnh, tầng thứ hai thích hợp Hư Vương Cảnh, tầng thứ ba thích hợp Đạo NguyênCảnh, còn tầng thứ tư thích hợp với Đế Tôn Cảnh.

Tầng thứ năm cao nhất, chỉ có ngườimạnh nhất trong Đế Tôn Cảnh mới vào được.– Không lẽ có phong ấn gì? Dương Khai nhướng mày.Lam Huân gật đầu: – Phải, không đủ thực lực, sẽ không cách nào vào tầng tiếp theo.

Đươngnhiên, số tầng càng cao, cũng càng nguy hiểm, mười mấy năm trước mở ra Ngũ Sắc BảoTháp, trong tầng thứ hai xuất hiện một con Mộc Tiêu thượng cổ, khiến cho Phong LâmThành chết không ít người.

Chuyện này Dương sư huynh từng trải qua, hẳn là vẫn nhớ rõ?Dương Khai ngưng trọng: – Làm sao không nhớ được?Mộc Tiêu gây họa làm Phong Lâm Thành một hơi chết mấy chục triệu người, Dương Khai tựtrải qua toàn bộ, tự nhiên nhớ rõ.00000001Lam Huân nghiêm mặt nói: – Lịch lãm trong Ngũ Sắc Bảo Tháp dù có lợi lớn cho võ giả,nhưng cũng có rất nhiều nguy hiểm, mỗi một lần mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp, cũng đều có đệtử Tinh Thần Cung bỏ mạng trong đó.– Không có cách đảm bảo an toàn cho bọn họ? Dương Khai nhíu mày.Lam Huân nói: – Không có cách nào, nghe nói những không gian vỡ vụn bị phong ấn trongNgũ Sắc Bảo Tháp đều là chiến trường thượng cổ, các thế giới bị đánh vỡ tan, dù vỡ vụn,nhưng vẫn còn để lại rất nhiều pháp tắc thiên địa, rất nhiều di chủng thượng cổ sinh mệnhlực cứng cỏi vẫn có thể tìm được đường sinh tồn trong đó.

Về sau có đại năng dùng thủđoạn kinh thiên thu thập những mảnh thế giới vỡ nát, luyện chế ra Ngũ Sắc Bảo Tháp.

Bảotháp trải đủ tang thương, qua tay nhiều người, bị phụ thân ta lấy được, nhưng ngay cả phụthân cũng không thể hoàn toàn khống chế vô số không gian vỡ vụn đó.01010102Dừng một chút, Lam Huân cười nói: – Đương nhiên, dù cho khống chế được, hẳn là phụ thâncũng sẽ không can thiệp.

Nếu lịch lãm không có nguy hiểm, vậy còn gọi là lịch lãm gì!Dương Khai rất đồng ý, gật đầu: – Lam sư muội nói đúng.Lam Huân mỉm cười nói: – Cho nên khi Dương sư huynh vào bảo tháp, nhất định phải cẩnthận trên hết, không được sơ sẩy khinh thường.– Ta ghi nhớ.

Dương Khai gật đầu.Lúc này, đệ tử Tinh Thần Cung tham dự lịch lãm Ngũ Sắc Bảo Tháp cũng đã đến đủ.

Đạitrưởng lão Lôi Hồng ho khẽ, âm thanh ồn ào phía dưới liền lặng xuống, hơn ngàn đôi mắttập trung vào lão.– Hôm nay mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp, các ngươi đều là tinh nhuệ Thần Cung ta, là trụ cộttương lai của Thần Cung.

Lão phu cùng các trưởng lão hy vọng các ngươi có thu hoạch trongbảo tháp, đương nhiên, đầu tiên là02020203phải bảo vệ tính mạng.

Là đồng môn, phải nên hỗ trợ, giúp đỡ nhau trong bảo tháp…Thừa dịp này, Lam Huân lại âm thầm truyền âm cho Dương Khai, nói những chuyện về NgũSắc Bảo Tháp, Dương Khai đều ghi nhớ.Lôi Hồng không nói nhiều, vài câu liền phất tay: – Nếu ghi nhớ, vậy chuẩn bị tiến vào!Dứt lời, hắn cùng ba vị trưởng lão nhìn nhau, mỗi người lóe lên chia ra đáp xuống bốn gócNgũ Sắc Bảo Tháp, vận chuyển huyền công, bấm pháp quyết.

Đế nguyên tuôn trào, bốnngười đưa tay chỉ xuống dưới.Ầm ầm, cánh cửa Ngũ Sắc Bảo Tháp đóng chặt liền mở ra.

Động tác dù nhanh, nhưng bốnđại trưởng lão lúc này lại toát mồ hôi như mưa, rõ ràng mở ra bảo tháp cũng là gánh nặngkhông nhỏ đối với họ.03030304Lúc mở ra cánh cửa, lốc xoáy đen thui hiện ra, như miệng thú khổng lồ cắn nuốt người ta.Lốc xoáy ban đầu còn không ổn định, không ngừng vặn vẹo biến đổi, truyền ra dao động lựclượng làm người ta kinh hãi.Nhưng bốn đại trưởng lão không ngừng truyền lực lượng vào, lốc xoáy dần ổn định, daođộng cũng dần biến mất.

Tình hình kéo dài chừng một nén nhang, bốn đại trưởng lão chợtđồng loạt thu tay, sắc mặt mỗi người tái nhợt, thở hổn hển, khí tức trên người cực kỳ suyyếu.

Lúc này nếu tùy tiện có Đế Tôn lưỡng tầng cảnh đi ra, sợ là bọn họ cũng không phải đốithủ.– Giờ còn không vào, còn chờ khi nào? Đại trưởng lão Lôi Hồng chợt quát lớn.Chúng đệ tử Tinh Thần Cung đã sớm rục rịch nào còn chần chờ? Người chợt lóe lên, nối tiếpnhau xông vào lốc xoáy rồi biến mất.

Tố chất lễ độ khiêm nhường của đệ tử đại tông mônliền thể hiện ra, hơn ngàn người04040405hành động, dù mỗi người nhanh như gió, nhưng không hề chật chội thúc đẩy, mà rất ngayngắn trật tự.Đầu tiên là võ giả Phản Hư Cảnh đi vào, kế là Hư Vương Cảnh, sau là Đạo Nguyên Cảnh…Không tới 50 nhịp thở, hơn ngàn người đã vào hết, chỉ còn lại bốn người Đế Tôn CảnhDương Khai.– Chúng ta cũng vào thôi.

Lam Huân nói rồi, dẫn đầu bay đi.

Xông vào lốc xoáy, Lam Huândặn dò: – Các vị sư huynh phải bảo trọng.

- Công chúa điện hạ cũng vậy! Tiêu Thần mỉm cười, toát ra quan tâm đúng lúc.– Huân… Huân… Lôi Đình lắp bắp nói, nhưng chưa được câu, Lam Huân đã biến mất, thầnsắc liền ảo não như đưa đám.– Ta đi trước một bước.

Tiêu Thần cười to xông vào lốc xoáy.Lôi Đình quay đầu, hung tợn trừng Dương Khai.05050506– Làm gì? Dương Khai nhìn ngược lại.– Đừng để ta gặp ngươi bên trong, không thì ngươi chết chắc rồi.

Lôi Đình hừ lạnh.Dương Khai cười xì, dẫn trước xông vào lốc xoáy.

Tầm mắt chợt hoa lên, không có cảnh rơivào một mảnh thế giới vỡ nát như Dương Khai nghĩ, nháy mắt Dương Khai xông vào, một cỗdao động lực lượng kỳ dị bỗng ngăn cản hắn một chút, làm hắn không tự chủ điều động lựclượng đề phòng bất trắc.Pháp tắc không gian tuôn trào, cả người như đụng vào tảng bông vải, bị bắn trở ra.

Nhìnquanh, Dương Khai cả kinh.

Mình lại trôi nổi trong một mảnh hư không, nhìn quanh, khắpnơi là những đoàn mây mù, hư vô mờ mịt, nhưng sắc thái không giống, có cái nhiều màuthích mắt, có cái mờ tối, một đoàn tử khí, thậm chí có cái đen thui khiến người ta khó chịu.Chúng tồn tại dày đặc quanh Dương Khai, nhiều không đếm hết.06060607Đây là chuyện gì? Dương Khai choáng váng.

Không giống những gì Lam Huân nói trước đó.Ngũ Sắc Bảo Tháp chia 5 tầng, mỗi tầng có không ít không gian vỡ vụn, những không giannày có cái nối liền, có cái đóng kín.Võ giả đi vào Ngũ Sắc Bảo Tháp, theo tu vi cao thấp sẽ tự động được đưa đi tầng không gianphù hợp.

Ví dụ, võ giả Phản Hư Cảnh thông qua cánh cửa bảo tháp, sẽ trực tiếp vào mộtkhông gian vỡ nát ở tầng một.Lại như võ giả Hư Vương Cảnh, sẽ đi vào một không gian vỡ nát ở tầng hai.

Còn Đế Tôn nhấttầng cảnh như Dương Khai, nhất định sẽ vào tầng thứ tư.

Tầng thứ năm thì không thể trựctiếp đi qua cánh cửa bảo tháp, mà phải tìm cánh cửa ở tầng thứ tư.

Dương Khai vốn chorằng mình sẽ xuất hiện trong một không gian vỡ nát ở tầng thứ tư, Lam Huân cũng nói vậy,nhưng giờ nhìn lại, chuyện này không đúng.07070708Nơi này tuyệt đối không phải không gian vỡ vụn tầng thứ tư, bởi vì Dương Khai không cảmnhận được bất cứ lực lượng pháp tắc nào, những đoàn mây mù màu sắc khác nhau này làthứ gì?Thả ra thần niệm tra xét, Dương Khai vừa kinh lại sợ.

Bởi vì hắn phát hiện những đoàn mâymù này, có chút giống cửa vào đường hành lang hư không, xuyên qua những cửa vào này,không biết sẽ bị đưa đi chỗ nào.Nhíu mày suy nghĩ một hồi, Dương Khai chợt giật mình, quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy một cáilốc xoáy màu đen to lớn đang chầm chậm xoay tròn.

Đó không phải cửa vào Ngũ Sắc BảoTháp sao? Sao lại xuất hiện ở đằng sau mình.Phía sau là cửa vào, vậy phía trước chính là đường đi? Chẳng lẽ mình đi vào khu vực giảmxóc trong Ngũ Sắc Bảo Tháp? Dương Khai tâm tư08080809xoay chuyển, chợt lóe lên, chẳng lẽ những đường hành lang hư không như sương mù nàylà…Quay đầu nhìn một vòng, Dương Khai nhắm một đoàn mây mù vàng, người lóe lên xôngvào.

Tầm nhìn điên đảo, trời đất xoay tròn, lực lượng pháp tắc kỳ dị quấn quanh người, khiDương Khai hồi thần lại, đã xuất hiện trên một mảnh bình nguyên lớn.

Trên bình nguyênkhông một ngọn cỏ, đầy đá vụn, xem ra rất hoang vu, không có trời trăng, nhưng lại sángnhư ban ngày.– Linh khí thuộc tính kim thật dày đặc! Dương Khai thoáng cảm nhận, thần sắc khiếp sợ.Linh khí thiên địa nơi này có chút quỷ dị không tưởng, cực kỳ dày đặc, nhưng thuộc tínhduy nhất, không phải linh khí tự nhiên, mà nghiêng sang thuộc tính kim.09090910

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.