Vũ Luyện Điên Phong

Chương 603: Ta không có hứng thú với nửa thân dưới của ngươi



Nhện mẫu chào mời nồng nhiệt, Dương Khai cũng không hề e sợ, phi thân xuống thung lũng, dừng lại phía trước tượng nhện.

- Ha ha, lá gan của tiểu ca quả nhiên rất lớn.
Giọng nói êm tai của Nhện mẫu tiếp tục truyền vào trong đầu.

Từ bốn phương tám hướng, những con nhện to như con nghé cũng nhanh chóng động đậy, đắc ý tiếp cận, bao vây Dương Khai. Từng cặp mắt nhỏ xíu tản mác ánh sáng âm u nhìn chằm chằm hắn, miệng phun ra những sợi tơ màu trắng, phả ra hơi thở tanh hôi.

Những con nhện khổng lồ này, tất cả đều là yêu thú lục giai, đếm sơ qua, toàn bộ trong thung lũng có tối thiểu bốn đến năm mươi con nhện lớn như vậy, những con nhện nhỏ hơn thì nhiều vô số kể.

Dương Khai cũng từng nghe nói, Nhện mẫu liên thủ với Lôi Đình Thú Vương, khi tấn công Trung Đô đều tạm thời nghe lệnh y, đổi lại, Nhện mẫu cũng nhận được không ít ưu đãi từ Lôi Đình Thú Vương.

Những con nhện lục giai này hẳn là được nuôi lớn bởi bàn tay Lôi Đình Thú Vương.

Lần trước Dương Khai xui xẻo đến đây nhưng cũng chưa nhìn thấy nhiều nhện lớn như vậy.

Mặt đất khẽ lay động, dường như có một con quái vật lớn từ phía pho tượng nhện đi ra.

Một lát sau, rốt cục Nhện mẫu cũng hiện thân.

Cơ thể nhện thì khổng lồ, nhưng nửa người trên lại là một mỹ nhân tuyệt sắc, khuôn mặt xinh đẹp không tỳ vết, bờ vai duyên dáng, bộ ngực căng đầy phơi bày trong không khí, cao ngất mềm mại, trắng trẻo mịn màng, bên trên như có hai trái anh đào đỏ sẫm nhô lên, vô cùng quyến rũ, dường như có thể kích thích nam nhân, khiến họ phải lập tức lao đến cắn một cái, nhấm nháp hai quả anh đào tuyệt vời.

Nhìn thấy bộ dạng hiện giờ của Nhện mẫu, Dương Khai không khỏi kinh ngạc, cười nhạt bảo:
- Xem ra trong trận chiến ở Trung Đô, thu hoạch của Nhện mẫu cũng không tồi.

Lần trước khi nhìn thấy nó, nó chỉ có mỗi gương mặt xinh đẹp, chứ không có phần thân trên của nữ nhân. Nhưng hiện giờ, không ngờ nó đã sở hữu được thân hình lả lướt mê ly này.

Nhện mẫu cười không ngớt:
- Đúng vậy, ta đã nuốt không ít chân nguyên và máu thịt của các cao thủ mới có thể tiến hóa thành thế này. Chân nguyên và máu thịt của các cao thủ đích thực rất tuyệt vời! Nhưng Thương Vân Tà Địa thất bại thảm hại, ta cũng phải bỏ chạy trở về, bây giờ nghĩ lại, thấy nhớ mùi vị ấy quá.

Nói xong, đôi mắt duyên dáng chĩa vào Dương Khai, cái lưỡi đỏ đòng đưa bên mép:
- Mùi của ngươi cũng rất tuyệt, không biết ăn vào sẽ thế nào đây.

- Muốn ăn thịt ta ư?
Dương Khai tự chỉ vào mình, bật cười ha hả, lắc đầu nói:
- Nhện mẫu, ý tưởng này của ngươi mặc dù không tệ, nhưng e rằng ngươi không có đủ khả năng.

Nhện mẫu cười nhạt một tiếng:
- Ngươi tự tin như vậy sao?

- Không có kim cương, nào dám làm gốm sứ. Ta đã dám đến đây thì chắc chắn có thể thu phục ngươi.
Thần sắc Dương Khai bỗng trở nên lạnh lùng.

Khuôn mặt xinh đẹp của Nhện mẫu cũng trở nên cứng đờ, tuy thân thể nó là nửa người nửa yêu thú, nhưng suy nghĩ của nó lại không thua kém bất cứ một cao thủ loài người nào, đương nhiên cũng nhận ra Dương Khai không hề sợ hãi.

Tuy không rõ rốt cuộc hắn có gì để dựa dẫm, nhưng cũng đủ để nó cảnh giác rồi.

- Ta cũng có thể không giết ngươi.
Dương Khai lại bật cười, ung dung nói:
- Lần này ta đến không phải để đánh nhau với ngươi. Ngươi ở đây tác oai tác quái, chỉ cần không đến Trung Đô gây họa cho người ở đó thì cũng không liên quan đến ta.

- Hả?
Nhện mẫu kinh ngạc.
- Vậy tiểu ca đến đây làm gì?

- Làm một vụ giao dịch với ngươi!
Dương Khai dõng dạc nói.

- Giao dịch gì?

- Nói cho ta biết làm thế nào để giải quyết Độc quả phụ, đổi lại, ta sẽ chỉ cho ngươi biết cách để biến thành người!
Dương Khai không thèm dài dòng, Phiến Khinh La còn đang đợi ở Phiêu Hương thành, hắn buộc phải tốc chiến tốc thắng.

- Ngươi biết cách để biến thành người?
Nhện mẫu đột nhiên trở nên kích động, kêu lên chói tai.

Thấy nó phản ứng mạnh như thế, Dương Khai liền mừng rỡ, thầm nghĩ suy đoán của mình quả nhiên là đúng. Nhện mẫu tuy rất mạnh, là con yêu thú thất giai duy nhất mà hắn từng gặp, nhưng với loại yêu thú có trí khôn này, mục tiêu lớn nhất của nó vẫn là hóa thành người.

Hơn nữa, nó cũng đang cố gắng tìm cách hướng tới mục tiêu này.

- Ngươi đã bao giờ nghe nói đến Hóa Sinh Trì chưa?
Dương Khai cười nhạt một tiếng, ném ra miếng mồi trên tay.

- Hóa Sinh Trì?
Nhện mẫu sáng rỡ hai mắt, người nó run lên, hồ nghi nói:
- Đó là cái gì?

- Đó là cái ao thần kỳ có thể giúp ngươi hóa thành người!
Dương Khai giải thích.

- Ở đâu?
Thần thái Nhện mẫu càng trở nên kích động, nó vội tiến lên phía trước vài bước, khí thế áp lực ập tới, hơi thở trở nên gấp gáp.

Dương Khai chậm rãi lắc đầu:
- Muốn biết nó ở đâu, ngươi phải nói cho ta biết cách để hóa giải chất kịch độc trong cơ thể Độc quả phụ trước đã.

Thật ra mà nói, hắn cũng không biết Hóa Sinh Trì rốt cục là cái gì.

Chẳng qua khi ở Chiến Thành, hắn đã nghe Thủy Linh nhắc đến.

Ngay từ lần đầu tiên Thủy Linh nhìn thấy Nhện mẫu, đã nói nếu không có Hóa Sinh Trì, Nhện mẫu cả đời cũng đừng mơ tưởng việc biến thành người.

Hàm ý trong câu nói này được Dương Khai nhớ kỹ, hắn cũng chỉ từ những lời này mà suy đoán ra Hóa Sinh Trì là điểm mấu chốt có thể giúp Nhện mẫu hóa thành người mà thôi.

Nhện mẫu kích động, kinh ngạc nhìn Dương Khai, một hồi lâu sau mới mỉm cười nói:
- Làm sao ta biết ngươi nói thật hay nói dối? Hóa Sinh Trì, ha ha, ta còn chưa nghe nói đến bao giờ.

- Ngươi chưa từng nghe đến không có nghĩa là không tồn tại, chẳng lẽ ngươi muốn cả đời duy trì hình dáng như thế này? Chẳng lẽ ngươi không muốn trở thành một con người thật sự sao?
Dương Khai châm chọc nhìn Nhện mẫu:
- Cơ thể này quá bất ổn.

- Đừng có bình phẩm về cơ thể ta!
Nhện mẫu kích động, xem ra cũng rất không hài lòng với thân thể nửa người nửa yêu thú của mình.

Trầm ngâm hồi lâu, nó liền hỏi:
- Ngươi đến tìm ta vì Yêu Mị nữ vương chứ gì? Tình hình ả hiện giờ thế nào rồi? Có phải tình chủng đã lớn, buộc phải làm chuyện đó với ngươi rồi không?

- Ngươi cũng biết khá rõ đấy.
Dương Khai khẽ giật mình, Nhện mẫu biết nhiều như vậy, hiển nhiên là biết rõ hơn bất kỳ ai hết về Độc quả phụ, dù sao thì loại thể chất đó cũng là từ nó mà ra.

- Được rồi, ta sẽ làm vụ trao đổi này với ngươi!
Nhện mẫu khẽ gật đầu.
- Hãy nói Hóa Sinh Trì ở đâu trước đã, sau đó ta sẽ nói cho ngươi biết cách để giải trừ thể chất Độc quả phụ.

- Ngươi cho ta là con nít lên ba sao?
Dương Khai cười nhạt, lắc đầu nói:
- Ta không tin ngươi.

- Ta cũng không tin ngươi đâu.
Nhện mẫu cười:
- Xem ra nhất định phải giở chút thủ đoạn mới có thể khiến ngươi thành thật hơn.

Nó vừa dứt lời, những con nhện khổng lồ đang bao vây Dương Khai liền rục rịch ngóc đầu dậy, rõ ràng đã nhận được mệnh lệnh của Nhện mẫu, chuẩn bị hạ thủ với Dương Khai.

- Ngươi có thể nhìn thử, nếu động thủ, thì rốt cục là ngươi chết hay ta chết!
Dương Khai gầm lên, khẽ vẫy tay, Cốt Thuẫn to lớn thình lình xuất hiện trước mặt.

Cốt Thuẫn này lớn chừng mấy gian phòng, mặt trước chi chít những vết cắt từ kim loại, bên rìa Cốt Thuẫn vốn có gai xương, có mấy chỗ thậm chí đã bị đứt gãy.

Nhưng lúc này, Cốt Thuẫn lại tỏa ra thứ khí khiến Nhện mẫu bất an, cảm giác được nguy hiểm đang cận kề.

- Đây là bí bảo gì vậy?
Nhện mẫu bất giác lùi về sau vài bước, vẻ mặt kiêng dè.

- Bí bảo Huyền cấp!
Dương Khai cười khẩy, ung dung giải thích:
- Bí bảo của ta, vốn chỉ to bằng cái chậu rửa mặt, nhưng nó có thể hấp thụ năng lượng tấn công nhằm vào ta, năng lượng hấp thụ càng nhiều thì nó sẽ càng lớn, và sau khi hấp thụ năng lượng, ta có thể phóng thích số năng lượng đó ra ngoài. Hiện giờ nó to lớn đến vậy, ngươi thử nghĩ xem, nó đã hấp thụ nhiều hay ít năng lượng, ngươi chịu được không?

Hơn nữa, những năng lượng này còn không phải năng lượng bình thường, mà là lực hư không bộc phát ở dưới lòng đất Trung Đô.

Cao thủ Siêu Phàm Cảnh cũng không thể ngăn cản nổi.

Nếu muốn đánh nhau với Nhện mẫu, dựa vào bản lĩnh của mình, Dương Khai cũng không sợ nó, nhưng hiện giờ cục diện này, Cốt Thuẫn rõ ràng chính là một mối nguy hiểm vô cùng lớn.

Nhện mẫu cuối cùng cũng biến sắc, nghiến răng nghiến lợi nhìn Dương Khai. Thật lâu sau, bỗng nhiên lại nhếch miệng cười, ngực đung đẩy, nhìn đến là hút mắt, nó dịu dàng nói:
- Ngươi sẽ không giết ta đâu, ngươi còn muốn tìm cách giải đọc từ ta cơ mà.

Dương Khai nhún vai:
- Đúng vậy, có điều giờ chúng ta bàn bạc một chút đi, nghĩ một phương pháp ổn thỏa để hai bên đều nhận được câu trả lời mà mình muốn.

- Nhưng ta không nghĩ ra được.
Nhện mẫu tỏ ra thờ ơ, nó đổ hết vấn đề khó khăn này lại cho Dương Khai.

Dương Khai rầu rĩ, trầm tư thật lâu, dường như nghĩ ra điều gì, hắn cất cao giọng nói:
- Thế này thì sao, ngươi hãy đưa thần hồn vào thức hải ta, ta sẽ cho ngươi thấy bí mật về Hóa Sinh Trì, như vậy thì không phải giả dối gì nữa rồi.

- Hả?
Đôi mắt Nhện mẫu sáng rực lên, nó liếm môi nói:
- Ngươi không sợ ta gây khó dễ cho ngươi sao? Trông ngươi cũng đâu phải là kẻ ngốc.

- Nếu không thì để thần thức của ta vào thức hải của ngươi, nếu ngươi bằng lòng.
Dương Khai khẽ mỉm cười.

Nhện mẫu lắc đầu.

Thức hải của mỗi người đều là nơi bí mật nhất, lúc bình thường không thể để người khác bước vào thức hải của mình. Đề nghị của Dương Khai nghe vô cùng thành khẩn, nhưng Nhện mẫu cảm thấy hình như hắn có mưu đồ gì đó.

- Vậy thì ngươi hãy vào thức hải của ta, đôi bên tiết lộ bí mật. Như vậy thì cả hai đều có thể có được câu trả lời mình cần. Hơn nữa, công lực của ta thấp hơn ngươi, ngươi cũng không sợ sẽ gặp nguy hiểm gì trong thức hải của ta.
Dương Khai nghiêm mặt.
- Nếu đề nghị như vậy mà ngươi còn không đồng ý thì ta đây cũng chỉ có thể đánh cược một lần, giết ngươi, trói buộc thần hồn của ngươi, moi móc thứ ta muốn từ thần hồn của ngươi.

Nói xong, ánh mắt Dương Khai trở nên lạnh lẽo, tỏ vẻ nếu Nhện mẫu không đồng ý thì hắn sẵn sàng động thủ.

Nhện mẫu biến sắc, nó cắn răng nói:
- Kích động thế làm gì, ta còn chưa nói không đồng ý. Tiểu ca, sau khi trao đổi bí mật lẫn nhau, chúng ta có thể thử hồn giao một lần không? Thần hồn của ngươi có hương vị rất ngọt ngào, người ta rất thích đấy.

- Miễn đi.
Dương Khai tối sầm mặt.
- Ta không có hứng thú với nửa thân dưới của ngươi.

- Ha ha ha…
Nhện mẫu cười mãi không dứt.
- Vậy tức là có hứng thú với nửa thân trên của ta đúng không?

- Ngươi có chịu hay không đây, nói nhiều như vậy làm gì.
Dương Khai tỏ ra mất kiên nhẫn.

- Đến đây, đến đây, mau bỏ phòng ngự của thức hải ngươi ra đi.
Nhện mẫu hét lớn, thần hồn thoát ra khỏi thân thể, hướng về phía đầu Dương Khai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.