Vũ Luyện Điên Phong

Chương 759: Lục Thái Ôn Thần Liên.



Trên quần đảo, trong cung điện mà Cửu Thiên Thánh Địa cư trú, Tiền Ninh lại một lần nữa gặp mặt Thánh nữ, đề xuất yêu cầu nên tiếp tục khởi hành

Từ sau khi Thánh nữ trở về, y đã đề xuất hai lần rồi, nhưng lần nào cũng bị An Linh Nhi cự tuyệt

Lần này cũng không ngoại lệ

Tiền Ninh không khỏi có chút tức giận, tuy là ở trong Thánh Địa, địa vị của Thánh nữ cao hơn y, nhưng chuyến này y đi theo Thánh nữ ra đây, không những phụ trách bảo vệ sự an toàn của nàng ta, và cũng gánh vác trách nhiệm chỉ huy toàn đội ngũ không ngừng đi tới

- Tiểu thư, tìm kiếm Thánh chủ là nhiệm vụ của ngài, ngài không nên ở nơi này dừng chân không đi, bất luận là ngài có lý do gì!

- Ta hiểu

An Linh Nhi nhíu chặt lông mày lại, khuôn mặt xinh đẹp đó có chút trắng bệt:

- Nhưng không biết tại sao, mấy ngày này trong lòng ta lại có một cảm giác tâm trạng không yên, giống như là sắp xảy ra chuyện lớn gì vậy

- Chuyện lớn

Tiền Ninh sắc mặt khẽ thay đổi

- Chuyện lớn như thế nào?

An Linh Nhi chậm rãi lắc đầu, lẩm bẩm nói:

- Ta cũng không biết, nói không được rõ…

Tiền Ninh chấn động, nhìn nàng ta ngờ vực, một hồi lâu mới chậm rãi gật đầu:

- Nếu đã như vậy, chúng ta ở thêm một thời gian, đợi khi nào tiểu thư nghĩ xong rồi, chúng ta lại đi

- Ừm

Nhìn bóng lưng rời đi của Tiền Ninh, trên trán của An Linh Nhi bỗng chảy ra từng giọt từng giọt mồ hôi, lời nói lúc nãy, cũng không phải là lừa gạt Tiền Ninh, mà đích thật là có điều lo ngại như vậy

Cũng không biết tại sao, mấy ngày này trước mắt An Linh Nhi xuất hiện một số ảo tưởng không tốt và đẫm máu

Nàng ta vốn dĩ nghĩ là nó có chút liên quan đến việc Dương Khai tước đoạt lạc ấn thần hồn cùa nàng ta, nhưng sau khi điều tra một phen, lại phát hiện hai bên căn bản không có mối quan hệ nào



Trong mật thất, Dương Khai đã bế quan đúng mười ngày, khó khăn lắm mới đem dược hiệu của viên Thánh đan đó hấp thu hết toàn bộ

Điều bí mật hình thành Thánh đan và huyền cơ của đan vân, hắn bí mật thăm dò được một chút. Tuy là không phải nhiều, nhưng cũng xem là có thu hoạch rồi, khiến hắn vô cùng hài lòng, tiếp theo đó cũng làm hắn có thêm rất nhiều lý giải về thuật luyện đan

Sau khi dược hiệu Thánh đan dần dần phát huy toàn bộ. Dương Khai cảm thấy toàn bộ con người mình dường như đã có chút biến đổi so với trước kia.

Thân thể nhẹ nhàng, đầu óc thanh thản, sức mạnh của thần thức không nghi ngờ gì là nó cường tráng hơn rất nhiều so với trước kia

Cảm giác này mới xuất hiện, khiến sức mạnh thần thức của hắn vận dụng thuận tiện mau lẹ hơn

Nhướng mày, Dương Khai lập tức để tâm thần của mình chìm đắm trong thức hải, tỉ mỉ điều tra

Thần hồn linh thể mới vừa hiển hóa ra, Dương Khai liền ngây dại

Những ngày bế quan, hắn luôn luôn thăm dò huyền bí của đan vân, không chú ý lắm đến tình hình trong thức hải. Sau khi hắn phát hiện sự biển đổi cực lớn trong thức hải, lập tức có chút không dám tin

Năng lượng thần hồn hừng hực thiêu đốt như hải thủy kia trở nên dày đặc hơn, đó là kết quả đương nhiên rồi. Diệt Thế Ma Nhãn và Thần Chiến Chi Đình vẫn lơ lửng giữa không trung, cũng không có gì thay đổi cả

Mà sự thay đổi lớn nhất, chính là hòn đảo mà Ngũ Thái Ôn Thần Liên huyễn hóa ra

Thời khắc này, hòn đảo kia lóe ra đủ mọi màu sắc hào quang, chói lọi, xinh đẹp dị thường

Dương Khai tỉ mỉ phân biệt một hồi, rõ ràng phát hiện hòn đảo vốn chỉ có năm màu sắc, giây phút này không ngờ lại nhiều thêm một màu. Nghiễm nhiên là biến thành sáu màu!

Màu sắc mới này so với năm màu khác thì có vẻ có chút mờ nhạt, nhưng nó thật sự đã xuất hiện

Lục Thái Ôn Thần Liên!

Dương Khai ngơ ngác một chút, ngửa mặt lên trời cười như điên.

Sau khi hắn có được Ôn Thần Liên cũng chưa nghĩ đến. Trong những năm mình còn sống, Ôn Thần Liên lại có thể trưởng thành tiến hoá. Dù sao cũng theo như những gì mà Địa Ma nói, quá trình này quả thật là quá lâu quá lâu rồi

Nhưng có ai nghĩ được, lần thứ nhất hấp thụ Thánh đan dược hiệu, trực tiếp khiến cho Ngũ Thái Ôn Thần Liên đã tiến hóa thêm một cấp bậc, chỉ thiếu một bước cuối cùng, là có thể tăng cấp thành hình thái thất thái cuối cùng rồi

Mỗi lần có thêm một màu, công hiệu mà Ôn Thần Liên có thể phát huy sẽ tăng lên một bậc

Dương Khai có thể cảm thấy được, công hiệu bổ dưỡng thần hồn của Ôn Thần Liên tại thời khắc này so với lần trước, quả thật là hùng mạnh hơn nhiều, hơn nữa công hiệu này lúc nào cũng sản sinh ra. Chỉ cần Dương Khai có được Ôn Thần Liên, thì năng lượng thần hồn sẽ luôn luôn liên tục không ngừng tăng cường

Lần thu hoạch cực lớn này, quả thật là không thể tưởng tượng.

Từ ngũ thái tiến hóa thành lục thái, hao phí đúng mười ngày, trong thời gian dài như vậy, Dương Khai đã sử dụng quá nhiều linh đan diệu dược, còn chưa tính đến chất dinh dưỡng mà chủ nhân trước kia của Ôn Thần Liên cung cấp cho nó

Dương Khai không biết trước khi đại nạn của mình đến, có thể tận mắt chứng kiến Ôn Thần Liên tiến hóa đến hình thái cuối cùng không

Nhưng hắn cũng đã cảm thấy hài lòng thỏa dạ rồi, ngắm nhìn hòn đảo phát ra sáu loại màu sắc, Dương Khai không ngừng cười ngây ngô, nhất thời có chút không kềm chế được.

Đúng lúc này, thần hồn trong linh thể truyền đến một hồi động tĩnh cổ quái

Dương Khai nhướn mày, vội vàng điều tra, một lát sau, chân mày cau lại.

Không phải là thần hồn của hắn phát ra tình trạng, mà là thuộc về thần hồn lạc ấn của An Linh Nhi, truyền đến một hồi dao động không tầm thường. Nữ nhân này trong giây phút này dường như đang gặp phải chuyện gì đó khiến nàng ta hoảng sợ, trong lòng đang run rẩy, lạc ấn đó lộ ra một cảm giác cực kỳ bất an

Nàng ấy có thể gặp phải chuyện gì nguy hiểm? Dương Khai hoài nghi khó hiểu.

Tuy là thực lực nàng ta không xem là quá cao, giống như hắn đều là Siêu Phàm nhất tầng cảnh, nhưng dù thế nào thì nàng cũng là Thánh nữ của Cửu Thiên Thánh Địa, thân phận cao quý, trong quần đảo hải ngoại này, còn ai dám làm hại nàng ấy?

Trong lòng khó hiểu, Dương Khai cất bước đi ra ngoài.

Phá vỡ cấm chế và kết giới dày đặc trong mật thất, Dương Khai mới đi tới cửa lớn của mật thất, bên tai liền nghe thấy từng đợt âm thanh rên rỉ và rú thảm, cách đó không xa, lại có thêm một vài âm thanh cực lớn truyền đến, dường như nguyên mảnh thiên địa đều đang run rẩy, một cỗ áp lực khủng bố khiến người ta kinh hãi, đang đè lên đầu

Dương Khai đột nhiên biến sắc, vội vàng vận chuyển chân nguyên, ngăn cản uy áp mạnh mẽ kia.

Trên hòn đảo, một mảnh hỗn độn, vô số người đang đổ dồn về một phương hướng, phía sau bọn họ hình như là có cái gì khủng bố đang truy đuổi

Ầm…

Một tiếng vang thật lớn, Dương Khai dường như đứng không vững, sau lưng mật thất truyền đền âm thanh răng rắc, dưới trận thổi quét cuồng bạo đó, trực tiếp biến thành cảnh tượng đổ nát.

Dương Khai mở mắt nhìn, lại không phát hiện dấu vết tồn tại của kẻ thù, lập tức thần thức phóng ra, ở trên bầu trời không xa đó, điều tra được một cỗ khí tức khiến hắn vạn lần kiêng kị

Giương mắt hướng bên kia nhìn lại, chỉ thấy bên kia bầu trời, có một thanh kiếm cực lớn, dài chừng trăm trượng từ khoảng không đánh xuống, mang theo khí thế hủy thiên diệt điạ, suýt chút nữa xé rách không gian!

- Huyền Thiên Kiếm?

Dương Khai biến sắc, trong chốc lát nhận ra đây là một loại trong Cửu Thiên Thần Kỹ

Hắn cũng có được truyền thừa của chiêu này từ chỗ An Linh Nhi, hơn nữa cũng vận dụng qua nó, nhưng hắn chỉ sử dụng Thần Hồn Kỹ của Huyền Thiên Kiếm, nhưng trước mắt chiêu này là võ chiêu, lấy chân nguyên ngưng tụ mà thành, bất luận là thuộc tính hay là uy lực cũng đều khác nhau rất lớn

Răng rắc sát...

Cây kiếm lớn đó đánh xuống, hòn đảo này bị chẻ ra, trực tiếp vỡ thành hai phần

Dương Khao nheo mắt lại, chăm chú mà nhìn chằm chằm đạo thân ảnh hoa lệ ấy trong hư không

Huyền Thiên Kiếm, chính là người này thi triển ra đây

Đó là một nữ nhân, một người mặc áo trắng thuần khiết, không nhiễm bụi trần, nữ nhân có dung nhan xinh đẹp, dáng người thướt tha, hơi thở của nàng ta có phần giống với An Linh Nhi, đều có cảm giác cao quý thánh khiết, tuy nhiên trừ điều đó ra, còn có một loại tử khí mờ nhạt

Dường như sức sống của nàng ta đã tiêu diệt, giờ phút này đây, bất quá nàng ta chỉ là một khối xác không hồn thôi.

Dương Khai không khỏi cảm thấy kinh hãi.

Huyền Thiên Kiếm khổng lồ như vậy lại bị nắm trong bàn tay nhỏ bé của nữ nhân này, như cắt bánh vậy, bị nàng tùy ý vung vẩy. Nguyên một hòn đảo cách đây không xa lại bị phá thành mảnh nhỏ, trực tiếp chìm vào biển lớn.

Mấy người trên hòn đảo kia, dưới sự công kích khủng bố và mạnh mẽ uy áp của nàng ta, căn bản là không sinh ra được ý niệm phản kháng, tử thương vô số.

Nước biển xanh thẳm, trong phút chốc bị nhuộm thành sắc thái đỏ sẫm.

Cảnh tượng như tận thế giáng lâm, làm cho người ta kinh hãi.

Nữ nhân này di chuyển bước chân, lại đến một hòn đảo bên cạnh, tiếp tục huy động Huyền Thiên Kiếm trên tay.

Trong khoảnh khắc, lại một hòn đảo hủy diệt.

Trước sau chưa tới mười tức, liền có ba hòn đảo bị hủy trong tay của nàng ta

Dương Khai trong lòng nghiêm nghị, mắt nhìn lửa giận vô hình của nàng ta sắp thiêu cháy hòn đảo mà mình đang ở, cũng không dám ở nguyên chỗ này nữa, vội vàng thi triển thân pháp, nhún mình bay về sau.

Nhất động của hắn, dường như làm nữ nhân kia chú ý, một đạo quang mang từ bên kia phóng nhanh qua đây, giống như một con rắn nhe răng, nhanh không gì sánh được theo hướng tiếp cận Dương Khai

- U Thiên Tỏa!

Dương Khai vô củng hoảng sợ, cuối cùng khẳng định, người nữ nhân này chắc chắn là người của Cửu Thiên Thánh Địa, hơn nữa vô cùng có khả năng là nhân vật bậc cao, nếu không sao tu luyện được Cửu Thiên Thần Kỹ?

Càng làm cho Dương Khai cảm thấy bất an chính là tu vi của đối phương, không nghi ngờ gì nữa, nữ tử thần bí này là cường giả Nhập Thánh Cảnh

Nhất đạo U Thiên Tỏa đang đuổi theo sau lưng nhanh đến không tưởng tượng nổi, chân nguyên cũng nồng đậm tinh thuần tới cực điểm, Dương Khai căn bản không thoát khỏi được.

Không dám chần chừ, Phong Lôi Vũ Dực không ngừng ầm ầm kéo ra, tốc độ của Dương Khai đột nhiên tăng lên nhiều cấp bậc, như một đạo thiểm điện biến mất tại chỗ

Bị U Thiên Tỏa kia trói buộc lại, nhưng chỉ trói buộc tàn ảnh di chuyển nhanh chóng của Dương Khai lưu lại tại chỗ đó.

Cách đó rất xa, một đôi mắt đẹp của nữ tử nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Dương Khai, trên khuôn mặt đẹp ấy hình như có chút thần sắc hoài nghi, thân thể mềm mại nhoáng lên một cái, bỗng nhiên biến mất.

Đợi đến lúc nàng ta xuất hiện, thì đã cách sau lưng Dương Khai không xa rồi.

Cảm nhận được sát khí và hàn khí sau lưng, cả người Dương Khai tóc gáy dựng đứng lên hết, nhân lúc nàng ta còn chưa kịp đông thủ, lại một lần nữa biến mất, đồng thời vội vàng kiềm chế hơi thở, hướng một phương hướng lặng lẽ lao đi.

Nữ tử ngừng giữa không trung, đầu nghiêng qua nghiêng lại, tròng mắt chuyển động, vô cùng chính xác mà tìm ra được vị trí của Dương Khai.

Mặc dù đã tìm được Dương Khai, nhưng lại không vội ra tay, ngược lại lại nhìn một phương hướng khác, hơi nhíu mày, thần sắc có vẻ khổ sở

Trong lòng Dương Khai rất căm tức, thực là không biết vị cường giả này sao lại theo dõi mình, nhưng mà An Linh Nhi nhất định biết được chút tình hình, chuyện gấp bây giờ là, đi tìm người nữ nhân đó, hỏi nàng ta rõ ràng!

Trước cung điện, cường giả của Cửu Thiên Thánh Địa lúc này đều tề tụ cả, thất hồn bạt vía mà nhìn vào nữ tử đang lăng lập trên không trung

- Nam bà bà?

An Linh Nhi thất thanh hô, thân thể mềm mại từng đợt run rẩy, trong đôi mắt đẹp bỗng nhiên chảy ra giọt nước mắt to như hạt đậu, thảm thiết khóc lên, thoạt nhìn cực kỳ thương tâm

- Nam Thánh Cô lúc này đây… chẳng lẽ Thánh chủ đã mất?

Môi Tiền Ninh run run, sắc mặt trắng bệch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.