Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1008: Thiên Xà tộc trúng độc



Trong nháy mắt, Xà Nguyên Lực đã giết đến trước mặt Tiểu Tinh, quát:

- Xà Triền Thân!

Thân thể Xà Nguyên Lực đột nhiên trở nên nhu nhược vô cung, hướng về phía Tiểu Tinh mà quấn lấy, trong nháy mắt sắp tiếp xúc với Tiểu Tinh thì một tiếng quát lạnh chợt truyền ra:

- Thỏ Ngọc thức thứ tư, Cầm… Xà!

Lập tức, tàn ảnh lóe lên, thân thể Xà Nguyên lực bị hung hăng nện xuống đất, Tiểu Tinh vận lực, sử kình đánh ra, Xà Nguyên Lực liền cảm thấy thân thể mình rã rời, không khỏi hoảng loạn hét lên:

- Đây là Đồ Đằng chiến kỹ gì? Sao có thể bắt được ta? Hơn nữa, tại sao ngươi không trúng độc?

- Đây là chiến kỹ mà ngay cả rồng cũng có thể bắt giữ, về phần tại sao ta không trúng độc thì… ngươi đã quên chúng ta có Thần Thỏ phù hộ rồi sao?

Lời vừa dứt, dưới ánh mắt đầy kinh ngạc của Xà Nguyên Lực, Tiểu Tinh liền dùng Bạo Kích thức thứ nhất, đem hắn đánh thành thịt vụn.

Sau đó Tiểu Tinh lại hạ lệnh:

- Tam Tài trận! Giết không tha!

Thiên Xà Uyên Vương nhìn thấy Xà Nguyên Lực chết, liền sửng sốt, thấy Tiểu Tinh tiếp tục giết đến, lập tức hoàn hồn, phẫn nộ quát:

- Bổn Vương cũng không tin bọn hắn không bị độc vụ xâm nhập, dũng sĩ Thiên Xà tộc, theo bổn Vương xông lên, giết!

Người của Thiên Xà tộc giết lên, bỗng nhiên phảng phất rơi vào trong một đại hải, bốn phương tám hướng xung quanh đều là địch nhân, bọn hắn rõ ràng đều hướng về một người mà đánh tới, nhưng đến khi giết đến lại phát hiện mục tiêu đã không thấy đâu nữa, ngược lại biến thành kẻ đang chờ lấy mạng bọn hắn.

Dưới chiến trận như vậy, ưu thế tốc độ của Thiên Xà tộc cũng không tạo ra tác dụng gì.

Thiên Xà tộc từng bước một rơi vào tử cục.

Đúng lúc này, từ trong độc vụ chui ra vài tên có trang phục giống y hệt Thiên Xà tộc, xông về phía Thỏ Ngọc tộc nhân, ánh mắt lạnh như băng, lẩm bẩm:

- Thỏ Ngọc tộc đến cùng đã phát sinh biến hóa gì? Rất nhanh sẽ biết rõ thôi.

Những người này, mặc dù ăn mặc giống hệt Thiên Xà tộc, thân hình và chiến kỹ đều tương đồng với Thiên Xà tộc, tuy nhiên thân hình càng thêm quỷ dị, sức chiến đấu càng thêm uy mãnh cường thế.

Ý đồ ban đầu của hắn vốn là định bắt vài người rồi rút lui, trong một trận đại chiến như vậy, biến mất vài người cũng là chuyện rất bình thường, sẽ không có ai chú ý. Thế nhưng, bọn hắn vừa xông vào liền phát hiện không đúng, căn bản không bước nổi một bước.

Bởi vì bọn hắn đã bị rơi vào vây khốn trùng trùng điệp điệp, vốn bọn hắn chỉ tấn công phần rìa của trận chiến, thế nhưng trận hình vừa chuyển thì bọn hắn đã bị rơi vào trung tâm trận chiến.

Những người này lập tức đại kinh thân sắc, gấp gáp muốn thoát khỏi trận, bọn hắn sợ rằng càng kéo dài thì sẽ càng dễ xuất hiện biến cố, trong mắt những người này, đám người Thỏ Ngọc tộc vốn rất yếu, nhưng khiến bọn hắn cảm thấy kỳ quái, đó chính là mỗi lần ra tay, bọn hắn giống như không phải chỉ chiến đấu với một người, mà là vài người.

Cũng chính vì vậy cho nên bọn hắn nhiều lần không thể đắc thủ, trong lòng càng kinh hoảng, lắp bắp:

- Đến cùng là xảy ra chuyện gì? Sao lại có thể quái dị như vậy chứ?

Lúc này, bọn hắn chợt nhìn thấy người bên cạnh lấy ra một viên gì tròn tròn ném về phía hắn, bọn hắn đều đề phòng, muốn lách người né tránh, nhưng đằng sau đột nhiên hơn mười người xuất thủ, ngăn đường luicuar bọn chúng lại, bọn hắn đang muốn xuất thủ tàn nhẫn thì viên tròn tròn đó đột nhiên nổ bung, thoáng chốc một màn khói đen tràn ra, bọn hắn cảm thấy không ổn, liền vội vàng nín thở.

Hô hấp mặc dù ngừng lại, thế nhưng vô dụng, hắc vụ thuận theo lỗ chân lông của bọn hắn mà chui vào, ngay tức khắc, những người này liền không còn lực phản kháng, ngất trên mặt đất, vài tên Thỏ Ngọc tộc nhân đang muốn hạ sát thủ thì Tiểu Tinh vội vàng hét lên:

- Lưu lại cho chúng một mạng.

Tiểu Tinh đã nhìn ra những người này không giống tộc nhân Thiên Xà tộc, dù giết cũng không sao, nhưng nàng nhớ đến lời dặn dò của Sở Nam, tâm tư khẽ động, liền lưu bọn chúng lại.

Những người này trong đại chiến hơn mười vạn người, hoàn toàn chỉ là chuyện nhỏ, giống như bọt nước trong đại hải, căn bản không thể ảnh hưởng đến đại cục, trừ phi bọn hắn đem tộc trưởng của Thỏ Ngọc tộc là Tiểu Tinh bắt lại.

Lúc này, Thiên Xà tộc đã không có sức lật ngược tình thế nữa rồi, mặc dù bọn hắn đã ẩn thân vào độc vụ, nhưng hiệu quả quá nhỏ bé, hoàn toàn không thể cái biến được tử cục trước mắt, vẻ mặt Thiên Xà Uyên Vương muốn có bao nhiêu khó coi thì khó coi bấy nhiêu, hổn hển hét lên:

- Người của Thỏ Ngọc tộc tại sao lại không trúng độc? Thiên Xà tộc không phải là thiên địch của Thỏ Ngọc tộc sao? Nhưng tình huống trước mắt… đến cùng là vì sao?

- Thiên Xà tộc, sở trưởng dùng độc, chỉ là không biết các ngươi có thể trúng độc hay không?

Thanh âm của Tiểu Tinh truyền vào tai Thiên Xà Uyên Vương, chỉ nghe Thiên Xà Uyên Vương cười lạnh nói:

- Thật nực cười, người của Thiên Xà tộc ta làm sao có thể trúng độc!

Tiểu Tinh cũng cười lạnh, quát:

- Vô Ảnh Thiên Ma tán!

Một ngàn người đều ném ra bên ngoài vài thứ, chính là Vô Ảnh Thiên Ma Tán vô sắc vô vị, chiến trường lập tức lặng yên không một tiếng động, Tiểu Tinh lại để cho những Thỏ Ngọc tộc nhân không được uống giải dược lui lại ngăn không cho đám người Thiên Xà tộc trốn thoát, còn nàng thì đem theo một ngàn tinh anh phục giải dược xông lên chém giết.

Thiên Xà Uyên Vương bị hành vi của Tiểu Tinh khiến cho mơ hồ, không hiểu gì, chỉ thấy Tiểu Tinh dẫn một ngàn người xông lên chém giết, từ hỉ biến thành nộ, quát:

- Quá kiêu ngạo rồi, Bạch Tiểu Tinh, bổn Vương sẽ khiến ngươi hài cốt không còn!

Thiên Xà Uyên Vương và vài tên trưởng lão bên cạnh hắn bắt đầu Đồ Đằng hóa, thân thể biến dãi, đầu lưỡi giống như hồng tín, lớp da cũng trở nên lộng lẫy, lóe lên quang mang âm u. Chỉ có điều, bọn hắn còn chưa đạt đến cảnh giới Đồ Đằng hóa toàn bộ, có bộ phần người, có bộ phận rắn, thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn.

Đang lúc bọn hắn muốn xông đến nuốt chửng Tiểu Tinh thì đám người Thiên Xà Uyên Vương đột nhiên cảm thấy toàn thân vô lực, ngay cả Đồ Đằng chi lực cũng không vận chuyển được, bộ vị đã Đồ Đằng hóa bắt đầu rút đi, đám người Thiên Xà Uyên Vương đều thất thanh rống lên:

- Xảy ra chuyện gì? Tại sao lại như vậy?

- Ngươi không phải rất tự tin bản thân sẽ không trúng độc sao?

Tiểu Tinh đã đi đến trước mặt đám người Thiên Xà Uyên Vương, hỏi một tiếng, không chút tốn sức đã chế trụ bọn chúng, trong lòng Tiểu Tinh không khỏi thầm nghĩ:

- Những kẻ này có lẽ đại nhân đều cần!

Tộc trưởng Thiên Xà Uyên Vương của Thiên Xà tộc đã bị bắt, những người khác càng không cần phải nói, rất thuần thục, giết thì giết, bắt tù binh thì bắt tù binh, Tiểu Tinh ghi nhớ rõ những lời của Sở Nam, thu thập toàn bộ dược thảo, thư tịch cổ trát,… đồng thời cũng tìm những Thiên Xà tộc nhân đang chuẩn bị thức tỉnh Đồ Đằng…

Thiên Xà tộc am hiểu dùng độc, dược thảo trong tộc không ít, tuy nhiên không thiếu nhất chính là độc thảo.

Tiểu Tinh dẫn theo tộc nhân một đường chém giết đến nơi Đồ Đằng tế tự của Thiên Xà tộc, trực tiếp đem bức tượng Thiên Xà cao chừng ba mét đang năm cuộn tròn dọn đi. Đánh bại chủ lực Thiên Xà tộc cũng không tốn bao nhiêu thời gian, nhưng Tiểu Tinh thu thập chiến trường và vơ vét chiến lợi phẩm thì lại mất vẻn vẹn một tuần.

Một tuần sau, Thỏ Ngọc tộc thắng lợi trở về, Thiên Xà tộc được xem là một tộc khá giàu mạnh trong Cửu Sư tộc đã bị vơ vét không còn gì, những thứ hơi có giá trị cũng bị mang đi, đặc biệt là các loại dược thảo, ngay cả cái rễ cây cũng không còn.

Thiên Xà tộc bị diệt, chấn kinh đại lục Đồ Đằng.

Nếu như nói Cửu Sư tộc ra tay diệt Thiên Xà tộc thì sẽ không ai cảm thấy kinh ngạc, thậm chí tất cả đều sẽ cho rằng đây là chuyện đương nhiên. Thế nhưng, hủy diệt Thiên Xà tộc lại chính là Thỏ Ngọc tộc, hơn nữa Thỏ Ngọc tộc lại không tổn thất lớn.

Mọi người lại lần nữa cảm thấy sự cường đại của Thỏ Ngọc tộc, thế cục đại lục Đồ Đằng thật sự sắp thay đổi, bọn hắn đều bắt đầu cân nhắc, có nên thả Thỏ Ngọc tộc nhân trong tộc mình ra không, thế nhưng Cửu Sư tộc lại có lệnh không được thả, bọn hắn làm sao dám thả?

Tin tức truyền đi khá nhanh, mười vạn tinh binh mà Cửu Sư tộc thống lĩnh chỉ còn cách một ngày đường cũng đã nhận được tin tức Thiên Xà tộc đã bị diệt, đồng thời cũng nhận được tin chín người của Thần Long tộc tiến vào trong Thỏ Ngọc tộc đều không trở ra, ngoài kinh ngạc còn có cố kỵ.

- Chẳng lẽ Thỏ Ngọc tộc thật sự phụ thuộc vào Thần Long tộc rồi sao?

Vị thống lĩnh này không thể không cố kỵ, mặc dù Cửu Sư tộc cũng là một trong bốn đại Đồ Đằng tộc, thế nhưng Thần Long tộc lại là xếp thứ nhất, còn Cửu Sư tộc thì lại xếp cuối.

Thống lĩnh Cửu Sư tộc càng muốn có thêm càng nhiều tin tức cho nên liền giảm tốc độ tiến đến Thỏ Ngọc tộc.

Thỏ Ngọc tộc bắt giữ đám người Thần Long tộc, không ngờ lại tạo ra tác dụng như vậy, điều này khiến Sở Nam quả thật không ngờ, Sở Nam lúc này đang dò xét sáu người đang chuẩn bị thức tỉnh Đồ Đằng.

Cùng lúc đó, đôi mắt âm hiểm trong bóng tối nhìn thấy Tiểu Tinh mang theo một vài kẻ có vấn đề trở về, sắc mặt thoáng cái hoảng sợ đến cực điểm, lập tức không dám ở lại, liền quay người bỏ chạy, thế nhưng hắn không biết rằng, tiểu Hắc đang mặc "ẩn thân y" theo sát phía sau hắn.

Trong lúc mọi người khiếp sợ, Tiểu Tinh diệt xong Thiên Xà tộc cũng không nghỉ ngơi một ngày đã lại dẫn tộc nhân của mình xuất chinh.

Thoáng chốc, một mảnh xôn xao.

Thần Long tộc ở xa vài vạn dặm đã nhận được tin tức chín người Ngũ trưởng lão đã bị Thỏ Ngọc tộc giữ lại, Thần Long tộc cực kỳ giận giữ, đang muốn ra tay, dạy dỗ Thỏ Ngọc tộc và người thần bí kia một phen.

Mà Phượng Hoàng tộc, Kỳ Lân tộc ở trong tối lại cầu kiến Sở Nam.

Phượng Hoàng tộc cầu kiến.

Đối tượng cầu kiến tất nhiên không phải Tiểu Tinh, Tiểu Tinh lúc này đang ở bên ngoài chinh chiến.

Bên ngoài, phần lớn mọi người đều suy đoán Thần Long tộc liệu có phải đã đạt thành hiệp nghị gì với Thỏ Ngọc tộc hay không, nhưng Phượng Hoàng tộc và Kỳ Lân tộc đều biết được đến cùng đã xảy ra chuyện gì, bởi vậy, Phượng Hoàng tộc – Chúa tể bầu trời lại không bắt Thỏ Ngọc tộc ra bái kiến, ngược lại hạ thấp tư thái, tìm đến cầu kiến.

Có thể khiến cho Phượng Hoàng tộc hạ thấp tư thái, đương nhiên là có mưu đồ, hơn nữa còn là mưu đồ lớn.

Sở Nam chắc chắn sẽ không cự tuyệt Phượng Hoàng tộc ở ngoài cửa, Phượng Hoàng tộc muốn có được chỗ tốt từ trên người hắn, còn hắn lại muốn biết được sự khác biệt giữa cơ thể Phượng Hoàng tộc và những tộc khác, Phượng Hoàng tộc tự dâng đến cửa, tại sao lại không chấp nhận?

Ở bên ngoài gian phòng của Sở Nam, người của Phượng Hoàng tộc không hề vòng vo, liền đi thẳng vào vấn đề:

- Thỏ Ngọc tộc quả nhỏ yếu, căn bản không thể giữ chân được các hạ, Phượng Hoàng tộc muốn mời các hạ gia nhập vào Phượng Hoàng tộc, nếu như các hạ đáp ứng, các hạ sẽ lập tức trở thành trưởng lão của Phượng Hoàng tộc chúng ta.

- Sau đó thì sao?

Sở Nam nhắm mắt, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn bảy tên Phượng Hoàng tộc trước mặt, nhàn nhạt hỏi.

Tên Phượng Hoàng tộc Phượng Phi đang nói thoáng trì trệ, sau đó vội nói:

- Sau đó, các hạ muốn làm gì, Phượng Hoàng tộc đều sẽ ủng hộ các hạ.

- Sau đó thì sao?

Trong lòng Phượng Phi không khỏi tức giận, ngữ khí mang theo vài phần tức giận, hỏi ngược lại:

- Sau đó các hạ muốn thế nào?

- Chỉ như vậy ngươi đã nổi giận? Như vậy thật không hay, cũng không thể từ trên ngươi kiếm được chỗ tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.