Tộc trưởng Kỳ Lân tộc không bày ra bộ dạng uy phong tộc trưởng của hắn, vô cùng cung kính, lúc bí mật dược cốc tại Vùng đất không rơi truyền bá đi, tin tức Sở Nam thân tàng Thủy, Hỏa, Thụ Đồ Đằng cũng truyền ra ngoài, đối với một người thần bí như vậy, Kỳ Lân tộc cho dù muốn ra oai cũng không ra oai được. Huống hồ, hắn còn có chuyện muốn cầu Sở Nam.
Sau khi gọi một tiếng “Đại nhân”, tộc trưởng Kỳ Lân tộc vội vàng nói:
- Ta đến thương lượng một đại sự.
- Đại sự lớn đến mức nào?
- Tin rằng đại nhân cũng có tâm tư với Vùng đất không rơi, Kỳ Lân tộc chúng ta cũng nghĩ đến bí mật đó.
Kỳ Lân tộc không hề che giấu dã tâm của mình, hắn tin rằng trước mặt vị đại nhân này, mình giở tiểu xảo ra thì được không bằng mất, còn không bằng thản nhiên nói ra:
- Ta bây giờ có một kế hoạch tốt, có thể làm chơi ăn thật, có thể đem bí mật dược cốc nắm chắc trong tay chúng ta.
Sở Nam không nói, tộc trưởng Kỳ Lân tộc tiếp tục nói, trong mắt đầy hung quang lăng lệ:
- Đó chính là, thừa lúc các tộc kia đem tinh lực đặt ở Vùng đất không rơi thì Thỏ Ngọc tộc và Kỳ Lân tộc chúng ta đồng loạt xuất thủ, nhằm vào các tộc tiến hành đại càn quét, có thể hủy diệt thì hủy diệt, không thể hủy diệt thì khiến bọn hắn tổn thất tối đa, làm tiêu hao đại bộ phận lực lượng của bọn hắn, kể cả Thần Long tộc, Phượng Hoàng tộc! Tài nguyên kiếm được chia 3:7 thành, do đại nhân chọn trước, tượng Đồ Đằng mà đại nhân muốn, Kỳ Lân tộc nhất định sẽ toàn lực tìm kiếm! Nếu như cuối cùng thật sự đạt được dược cốc, vậy thì Kỳ Lân tộc muốn cùng hưởng chung bí mật kia, về phần những thứ khác thì toàn bộ thuộc về đại nhân.
Tộc trưởng Kỳ Lân tộc nói xong, ánh mắt không chuyển mà vẫn nhìn chằm chằm Sở Nam, mặc dù trước khi đến, hắn có lòng tin là có thể thuyết phục được đại nhân cùng hắn liên thủ hành động, nhưng đến lúc này, tộc trưởng Kỳ Lân tộc lại có chút lo lắng, hô hấp chậm lại, thậm chí không dám hô hấp.
Một lúc sau, Sở Nam mới nhẹ giọng nói:
- Vậy tượng Đồ Đằng tế tự của Kỳ Lân tộc thì sao?
Câu hỏi bình thản này lại khiến tộc trưởng Kỳ Lân tộc cảm thấy khó khăn, tượng Đồ Đằng tế tự không thể so với các tài nguyên kia, nếu từ bỏ những tài nguyên đó thì chỉ cần có thực lực cường đại là có thể từ nơi khác lấy lại, thế nhưng, tượng Đồ Đằng tế tự lại là biểu tượng của một tộc, là toàn bộ dòng chảy tín ngưỡng của Kỳ Lân huyết mạch, há có thể so với những tài nguyên đó?
Nếu như đem tượng Đồ Đằng tế tự giao ra, vậy tộc trưởng Kỳ Lân tộc hắn cũng đừng nghĩ đến việc làm tiếp nữa, bởi vì chắc chắn toàn bộ Kỳ Lân tộc sẽ phản đối hắn, nhưng hắn không cam lòng bỏ qua cơ hội này, vì vậy cắn răng một cái, nói:
- Đại nhân, nơi tế tự của Kỳ Lân tộc có thể để đại nhân tùy ý tiến vào, tùy ý quan sát, hi vọng đại nhân tha thứ cho sự khó xử của tại hạ.
- Ta cho ngươi thể diện.
Sở Nam không có hùng hổ dọa người, tộc trưởng Kỳ Lân tộc lại càng kích động không thôi, vội nói:
- Đa tạ đại nhân, đại nhân yên tâm, tượng của những Đồ Đằng tộc khác tuyệt đối không thiếu cái nào.
- Đến Vùng đất không rơi khẳng định không chỉ có Thú tộc mà còn có Hỏa tộc, Thủy tộc,… Thực lực của Đồ Đằng tộc bọn hắn không đơn giản, phải giải quyết bọn hắn phải thế nào đây?
Tộc trưởng Kỳ Lân tộc liền nói:
- Đại nhân khẳng định có biện pháp.
- Ngươi muốn mời ta ra tay?
- Ừm.
- Mời ta ra tay thì ngươi có lẽ cần phải trả thêm thù lao.
Sở Nam không có chút ý thức của người hợp tác, nhưng tộc trưởng Kỳ Lân tộc lại không biểu lộ nửa phần trách cứ, ngược lại cảm thấy đây là điều đương nhiên, vẻ mặt càng thêm cung kính, lấy ra một khối đồ vật, chính là một khối hắc sắc lệnh bài. Chỉ nghe hắn nói:
- Dùng thứ này làm thù lao, đại nhân cảm thấy đủ hay không?
- Nơi nào đoạt được? Có lai lịch gì?
Sở Nam có chút giật mình, nhưng thần sắc trên mặt lại không chút biến hóa, tộc trưởng Kỳ Lân tộc lại nói:
- Là tổ tiên lưu lại, không hề có bất kỳ ghi chép gì về nó, Kỳ Lân tộc nghiên cứu đời đời, hơn bảy tám trăm năm không có bất kỳ thu hoạch gì, dần dần không để tâm đến nó nữa, vừa vặn biết đại nhân cũng đang tìm kiếm thứ này cho nên mới đột nhiên nhớ ra, tìm thấy nó.
Nói đến đây, tộc trưởng Kỳ Lân tộc lại thoáng dừng lại một chút, nói:
- Nếu như ta đoán không sai thì có lẽ Thần Long tộc cũng có một vật như vậy.
Sở Nam nhìn lướt qua tộc trưởng Kỳ Lân tộc, biết rõ suy nghĩ trong lòng hắn, hắn nói vậy chính là muốn tăng thêm quyết định Sở Nam và hắn xuất thủ đánh những Đồ Đằng tộc khác, Sở Nam cũng không so đo chút tính toán trong lòng Kỳ Lân tộc, nói thẳng:
- Ta có thể ra tay.
- Đại nhân, ba ngày sau sẽ bắt đầu hành động.
Tộc trưởng Kỳ Lân tộc hưng phấn nói, Sở Nam lại hỏi:
- Ngươi không sợ tin này là giả sao? Nếu như đây là tin giả thì chẳng phải ngươi trắng tay sao?
- Chỉ cần có khả năng thì đã đáng để liều mạng một phen rồi! Bí mật đó thật sự quá trọng yếu, đại lục Đồ Đằng có quá nhiều không thể đột phá được cảnh giới Đồ Đằng linh này.
Sở Nam hỏi ngược lại:
- Vậy ngươi không sợ sau khi chuyện này thành công, ta sẽ giết ngươi diệt khẩu sao?
Vẻ mặt tộc trưởng Kỳ Lân tộc có phần xấu hổ, nói:
- Ta tin rằng đại nhân sẽ không làm vậy.
Sở Nam nhàn nhạt nói:
- Hoặc có thể nói, các ngươi đã an bài bẫy rập tốt, sau khi đắc thủ 100% sẽ đem ta loại bỏ?
Nghe thấy câu nói này, tộc trưởng Kỳ Lân tộc vội vàng khom lưng, nói:
- Ta dùng tính mạng cam đoan, tuyệt đối sẽ không, nếu đại nhân không tin thì ta có thể hạ Đồ Đằng huyết thệ, nếu ta vi phạm, thực lực sẽ dừng lại…