Một quyền của Sở Nam không phải chứa lực lượng, mà là đường kinh mạch thứ mười, điên cuồng thôn hấp sinh mệnh lực, thảo mộc không có sinh mệnh lực thì cho dù có mấy thành thực lực của Sở Nam thì cũng có tác dụng gì? Sở Nam lại nói:
- Chỉ dựa vào thủ đoạn như vậy, thì vẫn không thể giết được ta!
Lúc nói, Sở Nam cũng không để Trận Hồn vào mắt, Trận Hồn có lẽ nông nổi, có thể lợi dụng một hai lần, nhưng liên quan tới trận, nói đến trận thì Trận Hồn cũng không phải dễ lợi dụng, bởi vì trận này có liên quan đến sinh mệnh của hắn, Trận Hồn chính là chúa tể của đại trận này.
Sở Nam làm vậy chỉ là muốn cố gắng khiến cho Trận Hồn trở nên cuồng bạo.
- Tiểu tử muốn chết!
Trận Hồn giận dữ, những thảo mộc vốn đã vỡ vụn thành tro bụi lại lần nữa ngưng tụ thành hình dạng của Sở Nam, số lượng vô cùng tận, phô thiên lấp địa tràn đến, đem Sở Nam bao phủ ở trong đó.
Thấy tình huống như vậy, Trận Hồn lại nói:
- Chỉ một chút thực lực cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn, cùng ta đánh cuộc!
Trận Hồn nói như vậy hiển nhiên cho rằng Sở Nam chắc chắn sẽ chết.
Thế nhưng, thanh âm của Trận Hồn còn chưa tiêu tán thì liền nhìn thấy những tro bụi “hình dáng Sở Nam” vây quanh Sở Nam đột nhiên theo lỗ chân lông, thất khiếu của Sở Nam mà tiến vào.
Tốc độ cực nhanh, giống như ngàn vạn sông suối hợp thành biển cả, chỉ có điều, thứ Sở Nam nuốt vào không phải là nước, mà là tử khí. Chỉ trong nháy mắt, “hình ảnh Sở Nam” lại yếu nhược đi không ít.
- Đây…
Trận Hồn kinh ngạc vô cùng, rốt cuộc cũng không nói nên lời, chỉ ngơ ngác nhìn, nhìn những thân ảnh xung quanh Sở Nam ngày càng ít. Trong ánh mắt ẩn chứa vô tận thống khổ của Vạn Trận lão tổ cũng hiện lên một chút khiếp sợ, thầm nghĩ:
- Sinh và Tử, tiểu tử này sao có thể đem Sinh và Tử nhập vào trong cơ thể? Cho dù ta ở đại lục Thập Phương cũng chưa từng gặp qua tình huống như vậy, chẳng lẽ tiểu tử này cũng là từ một đại lục cấp cao khác đến hay sao?
Nghi hoặc khiến Vạn Trận lão tổ không khống chế nổi tư tưởng của mình, không khỏi thầm nghĩ:
- Tên này thực lực thấp kém, tuyệt đối không thể xuyên qua không gian mà đến, nhưng trên người của hắn lại có những thủ đoạn quỷ dị như vậy? Chẳng lẽ hắn có pháp bảo có thể xuyên qua không gian sao? Mà nếu có pháp bảo có thể xuyên qua không gian thì gia tộc hoặc tông phái của hắn nhất định nội tình phi thường thâm hậu.
Vạn Trận lão tổ càng nghĩ càng cảm thấy có thể, lúc này Sở Nam lại nói:
- Thảo mộc tinh binh lúc trước là Sinh binh. Thảo mộc tinh binh sau đó lại là Tử binh, là binh do tử khí tạo thành! Đường sinh cơ trong Tử môn chính là đường sinh cơ này…
Đúng lúc này, Vạn Trận lão tổ cắn rắng, không để ý đến bản thân suy yếu, thốt lên từng câu:
- Ngươi… Họ… Thập… Sao…
Ánh mắt Sở Nam thoáng run, sau đó thốt ra một chữ:
- Sở!
- Sở?
Ánh mắt Vạn Trận lão tổ thoáng cái trở nên bắt đầu phức tạp, cực kỳ có ý tứ.
Sau khi Sở Nam nói ra họ của mình lại quyết định tuyệt đối không thể để lộ ra bất kỳ tin tức gì để Vạn Trận lão tổ có thể suy đoán hắn từ đâu đến.
Sở Nam thân mang Hắc Bạch ngư, có thể dễ dàng ứng phó những tinh binh thảo mộc hoặc Sinh hoặc Tử này, nhưng đám người Dương Dịch, Nguyệt Hoa lại không có bình thản như vậy, thực lực của bọn hắn đều tăng vọt, nhưng bọn hắn đụng phải “bản thân” thực lực cũng đại tăng, những “bản thân” đó cũng sử dụng Đồ Đằng chiến kỹ giống mình, bắt đầu quần sát.
Đám người Dương Dịch, Nguyệt Hoa có thể giết một người, giết mười ngươi, nhưng lại không thể giết trăm ngàn người, rất nhanh, bọn hắn đã sắp sụp đổ, phát cuồng, trở thành một kẻ đần độn…
Vạn Trận lão tổ “nhìn thấy” tình cảnh này, không khỏi cảm thấy may mắn, may mắn là trong những người này có Sở Nam, bằng không dựa vào đám người đó thì hi vọng thoát trận của hắn chẳng khác gì nằm mơ. Đồng thời, Vạn Trận lão tổ cũng xác định, Sở Nam chắc chắn không phải người của đại lục Đồ Đằng.
- Sinh và Tử ta đều đã thử qua rồi, Băng và Hỏa của ngươi đâu?
Sở Nam đứng ở bên ngoài, lúc này chỉ còn một mình hắn, không còn bóng dáng nào khác, Trận Hồn thoáng run, cực kỳ phẫn nộ, quát:
- Ngươi muốn Băng và Hỏa sao? Ta cho ngươi!
Chỉ thoáng chốc, trước mặt Sở Nam liền xuất hiện một khối băng, khối băng lơ lửng trên không, đồng thời xuất hiện một mảnh hỏa diễm, kéo dài hơn vạn dặm.
Thiên Băng, Địa Hỏa.
Cả hai thứ không chỉ tản ra khí tức Băng Hỏa, mà còn phát ra uy năng thiên địa.
Sở Nam nhìn những Băng Hỏa kia và những Băng Hỏa mà hắn từng tiếp xúc qua đều không giống nhau, Sở Nam chợt cảm thấy kỳ quái.
- Ngươi có thể chết được rồi!
Trận Hồn thốt ra lời này, hàng lông mày đang nhíu chặt của Sở Nam lại giãn ra.
Thần sắc Sở Nam vẫn bình thản như cũ, Trận Hồn “nhìn” vẻ trấn định của Sở Nam, lòng tin trận có thể tuyệt sát Sở Nam lại lần nữa bắt đầu dao động, khẽ lẩm bẩm:
- Cho dù hắn có thể hủy băng diệt hỏa, chẳng lẽ hắn còn có thể đối kháng uy năng Thiên Địa hay sao? Lại nói, Băng và Hỏa này há có thể diệt như vậy?
Vạn Trận lão tổ một mực chú ý đương nhiên cũng nhìn thấy thần sắc thản nhiên của Sở Nam, trong lòng bắt đầu mừng rỡ, sau khi mừng rỡ lại cảm thấy lo lắng, trong lòng thầm nghĩ:
- Hi vọng hắn không phát giác ra những sai sót kia, không, những sai sót đó chắc chắn không thể phát hiện được! Tuyệt đối không!
Đúng lúc này, Sở Nam tay trái xuất ra thủy, tay phải xuất ra hỏa.
- Thủy Hỏa?
Dao động trong lòng Trận Hồn lại mãnh liệt thêm vài phần.
- Một thân đồng thời có thể tụ Sinh Tử, dung Thủy Hỏa, tiểu tử này rốt cuộc là dạng tồn tại gì?
Trong lòng Vạn Trận lão tổ cũng nổi sóng mãnh liệt, cùng lúc đó, càng thêm xác định sau lưng Sở Nam chắc chắn có thế lực lớn nào đó, thầm nghĩ:
- Sở? Sở? Thật sự là Sở?
Thủy Hỏa, tràn ra khắp nơi, hóa thành Huyền Thủy Vực và Hàn Viêm Vực, Sở Nam không nói ra tên, chỉ điều khiển Huyền Thủy Vực và Hàn Viêm Vực tấn công, Trận Hồn lẩm bẩm:
- Mặc dù Thủy và Hỏa của ngươi có chút ý tứ, nhưng so với Thiên Băng Địa Hảo thì vẫn không bằng!
Trận Hồn cho rằng Sở Nam muốn dùng Thủy công Băng, dùng Hỏa khắc Hỏa.
Nhưng không ngờ, Sở Nam lại để Huyền Thủy Vực tấn công Địa Hỏa, còn Hàn Viêm Vực thì thiêu đốt Thiên Băng, Huyền Thủy Vực lấy Thiên Nguyệt Huyền Thủy làm chủ, còn Hàn Viêm Vực thì dùng Hàn Ngọc Lam Viêm Vương làm chủ, Hàn Ngọc Lam Viêm Vương sau khi nuốt nhiều loại dị hỏa, thực lực đã không còn như xưa, không chỉ công năng của dị hỏa tăng mạnh mà uy năng của Hàn Ngọc Lam Viêm Vương cũng khôi phục không ít.
Đặc biệt là Huyền Thủy Vực và Hàn Viêm Vực lại dùng Ngũ Hành nguyên dịch để duy trì, uy lực càng tăng, lập tức cùng Thiên Băng Địa Hỏa quấn lấy nhau, trong Võ Tôn chi "Vực", ngoại trừ Huyền Thủy và Hàn Viêm ra không có bất kỳ thứ nào khác tồn tại.
Nếu có thì nhất định sẽ bị diệt!
Vạn Trận lão tổ nhìn hai cái "Vực" mà Sở Nam thi triển ra, trong mắt tràn đầy vẻ suy tư, giống như muốn từ trong hai cái "Vực" này mà nhìn ra lai lịch của Sở Nam. Nếu như Sở Nam không phải có đủ năm loại thuộc tính bổn tinh, không hình thành Ngũ Hành nguyên dịch thì rất có thể trong tích tắc vừa thi triể ra đã bị Vạn Trận lão tổ nhìn thấu. Thế nhưng, lúc này vẻ nghi hoặc trong mắt Vạn Trận lão tổ lại càng đậm hơn.
Hai "Vực" xông vào Thiên Băng Địa Hỏa, Thiên Băng không thể đóng băng Huyền Thủy Vực được, Địa Hỏa cũng không thể thiêu đốt được Huyền Thủy Vực, hai Võ Tôn chi "Vực" đều vẫn ổn. Trận Hồn thấy vậy liền cảm giác được Thủy Hỏa của Sở Nam lợi hại, nhưng vẫn nói:
- Thiên Băng Địa Hỏa là vô cùng vô tận, cho dù Thủy Hỏa của ngươi mạnh hơn Thiên Băng Địa Hỏa thì đã sao? Ngươi có thể chống đỡ được bao lâu? Đợi đến khi năng lượng của ngươi hao hết thì diệt sát ngươi cũng dễ như cắt cỏ.
- Năng lượng hao hết? Có lẽ Vạn Trận lão tổ còn có thể làm được, nhưng chỉ một Trận Hồn như ngươi thì tuyệt đối không làm được!
Trong lòng Sở Nam thầm nghĩ, khóe miệng nhếch lên nụ cười, thoáng chốc Huyền Thủy Vực và Hàn Viêm Vực liền phát sinh biến hóa, chỉ thấy bên trong hai "Vực" chợt nổi lên cơn lốc, cơn lốc cực lớn.
Cơn lốc xoay chuyển điên cuồng, do Thủy và Hỏa của Huyền Thủy Vực và Hàn Viêm Vực tạo thành, ngay lập tức, hai cơn lốc liền đem Thiên Băng Địa Hỏa diệt sạch.
Bề ngoài thoạt nhìn thì Thiên Băng, Địa Hỏa bị diệt, không còn tồn tại. Thực ra, năng lượng bên trong đã bị Sở Nam thôn hấp, cũng giống như lúc Sở Nam hấp thu năng lượng của cổ trận ở Thập Vạn Đại Sơn, chỉ có điều không biểu lộ rõ ràng, ngược lại ẩn giấu bên trong công kích.
Lúc này, Trận Hồn lại khẽ lẩm bẩm:
- Dường như có chút không đúng, Thiên Băng, Địa Hỏa diệt vong…
Vốn tất cả mọi chuyện xảy ra trong trận, Trận Hồn đều hiểu rõ, chỉ có điều lúc trước Trận Hồn đã đại chiến một trận với Vạn Trận lão tổ, sau đó lại bị Sở Nam dùng lời lẽ khích tướng, cảm xúc biến hóa. Hơn nữa, mưu kế “minh tu sạn đạo ám độ trần thương” (*) của Sở Nam quả thật quá mức hoàn mỹ, cho nên Trận Hồn mới cho rằng Thiên Băng Địa Hỏa là bị diệt.
(*) công khai cho sửa chữa con đường bị hư, nhưng lại bí mật tiến quân theo đường Trần thương
Trận Hồn cho đến bây giờ cũng không nghĩ đến chuyện đó, bởi vì chuyện này quả thật không thể tưởng tượng nổi, lại có kẻ đi hấp thu năng lượng của trận pháp chứ? Sở Nam hấp thu năng lượng của trận pháp, tất nhiên cũng học theo hấp thu Sơn Hồn, hấp thu năng lượng mặc dù không thể khiến Động trận biến thành Tĩnh trận. Thế nhưng lại có thể khiến Trận Hồn dựa vào trận mà sinh tồn trở nên suy yếu, xuất hiện sai sót.
Giống như thân thể, thân thể bị hủy, tu vi có cao hơn thì cũng có thể tồn tại được bao lâu? Còn có thể phát huy được bao nhiêu thực lực?
Sở Nam còn thầm nghĩ:
- Hi vọng ngươi có thể khiến cho Thiên Băng Địa Hỏa duy trì càng lâu càng tốt.
Sở Nam nghĩ vậy là bởi vì biết Thiên Băng Địa Hỏa là từ trận mà sinh, chỉ cần trận bất diệt thì chỉ cần Trận Hồn muốn là có thể liên tục không ngừng tạo ra Thiên Băng Địa Hỏa.
Trận Hồn cũng không nghe thấy những lời trong lòng của Sở Nam, nhưng cảm giác có gì đó không đúng lại ngày càng trầm trọng hơn.
- Không thể cứ tiếp tục như vậy nữa.
Trận Hồn quyết định nhanh chóng, đem Thiên Băng Địa Hỏa tiêu tán, hóa thành Thiên, dung nhập Địa.
- Băng Hỏa không làm gì được ngươi, vậy Thiên Địa thì sao?
Thanh âm Trận Hồn vừa dứt, uy năng của Thiên Địa phủ xuống càng thêm dày đặc.
Thiên Băng Địa Hỏa biến mất khiến Sở Nam có chút tiếc nuối, Trận Hồn này quả thực không tầm thường. Chỉ có điều, Sinh Tử Băng Hỏa trận phát ra Thiên Địa chi uy khiến Sở Nam tự nhiên sinh ra một loại cảm giác giống như bị hắc động thôn phệ lúc trước, chỉ là uy lực bên trong Sinh Tử Băng Hỏa trận lại nhạt hơn rất nhiều.
Sở Nam nhìn chằm chằm lên trời, sau đó lại nhìn xuống đất, cười lạnh nói:
- Không có mặt trời, không có mặt trăng, không có ngôi sao, không có sông núi, sao dám tự xưng là Thiên, tự xưng là Địa?
- Ngươi muốn mặt trời, mặt trăng và ngôi sao, còn cả sông núi sao? Ta cho ngươi!
Thanh âm Trận Hồn vừa dứt, đám người Dương Dịch, Nguyệt Hoa đột nhiên rơi vào phương trận của Sở Nam. Tộc nhân của Nguyệt tộc, Thái Dương tộc, Tinh Thần tộc, bay lên trời, còn tộc nhân của Sơn tộc, Thủy tộc, Hỏa tộc, Đại Địa tộc thì lại nhập vào trong đất.
Còn Hắc Dạ tộc thì lại bao trùm toàn bộ không gian trong trận, về phần tộc nhân Thần binh tộc cũng dùng một loại phương thức đặc thù đứng trong trận.