Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1118: Trảm sát!



Phi thiên cửu hồ nhìn về phía trận pháp kia, nói:

- Riêng tài liệu bố trận này thoạt nhìn có chút không tệ... Như vậy đi, ngươi đem những thứ này, còn có trận pháp kia, còn có con thỏ trong tay của ngươi làm lộ phí giao lên cho bản Thánh, bản Thánh liền để các ngươi thông qua.

Sở Nam dùng con mắt hiện lên hào quang mười ba ngôi sao mà trừng trừng nhìn Phi thiên cửu hồ, nếu như có thể bình yêu vượt qua nơi này, chỉ cần bỏ ra Chân Vũ Trụ cùng những thứ kia, cho dù là ngay cả tàn trận thì hắn vẫn cảm thấy không có gì, cũng có thể xuất ra được, cho dù chúng có rất quý trọng hay uy lực bất phàm đi chăng nữa.

Nhưng mà, bảo Sở Nam giao Tiểu Hắc ra, đó là chuyện tuyệt đối không thể nào, Phi thiên cửu hồ tuyệt không có thể nhúng chàm!

Sở Nam nhìn chòng chọc Phi thiên cửu hồ, nhàn nhạt nói ra:

- Ngươi đã bức ta như vậy, nếu ta không dùng tới sát chiêu vậy thì không phải là nam nhân!

Bên trong thanh âm nhàn nhạt này của Sở Nam lại ẩn chứa một cỗ hàn ý thấu xương.

Phi thiên chín hồ cũng hiện lên vẻ trầm trọng, trong lòng lại nghĩ:

"Tiểu tử này thật còn cái sát chiêu gì uy hiếp được ta sao?"

Ngay lúc hắn nghĩ vậy thì Sở Nam đã thu hồi lại mấy thứ Chân Vũ Trụ, tuy rằng tàn trận rất khó bố trí nhưng lúc thu hồi lại tương đối dễ dàng. Tài liệu bố trận, mười hai kiện được thu hồi, duy chỉ khoả hạt châu lại không!

Sau đó, Sở Nam phun ra một chữ:

- Bạo!

Nhất thời, khoả hạt châu cấp bậc Tổ bảo danh tự không rõ, nổ tung!

Năng lượng bạo tạc cuồng bạo cuồn cuộn, một cỗ khí tức huỷ diệt hết thảy bộc phát ra, phảng phất như thế giới đến ngày tận thế, khiến cho phién đại địa này điên cuồng chấn động theo, tựa như cọng cỏ trước cuồng phong bạo vũ...

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, vang lên trong trận bạo tạc này, tiếng kêu thảm thiết này tự nhiên là đến từ Phi thiên cửu hồ rồi!

Dưới uy năng Tổ bảo bạo tạc, Phi thiên cửu hồ xuất ra toàn lực lại tựa như một thạch đầu bị đánh văng đi, bị chấn nát đi, ngay cả Mộc pháp tắc cũng không có nửa điểm tác dụng, căn bản là không thể ngăn cản nổi một hai, còn phiến lá kia lại trực tiếp bị oanh thành mảnh vụn...

Phi thiên cửu hồ bị chấn văng ra ngoài, lân phiến cứng rắn trên người cũng bị rách nát không chịu nổi, trên thân thể xuất hiện chi chít khe hẹp thấu xương, còn chín căn trường tu kia trực tiếp bị nổ mất tám căn, chỉ còn độc mỗi một căn ở phía bên trên cổ là tồn tại, máu huyết lại càng cuồng phun ra vô số!

Bạo tạc tuy còn chưa tận nhưng Phi thiên cửu hồ vẫn còn tiếp tục thụ lấy trọng thương!

Sở Nam chấn kinh rồi, hắn đã từng nghĩ đến uy lục Tổ bảo tự bạo khẳng định rất lớn, cũng bởi vì vậy hắn thà phải phục dung Phong Ma đan, bày bố nhiều hơn một mắt trận thì cũng không muốn dẫn bạo Tổ bảo chút nào. Nhưng mà, Sở Nam lại không nghĩ ra nó lại lớn như vậy, có thể khiến ma thú hoá hình, Phi thiên cửu hồ đã lĩnh ngộ được Pháp tắc, cho dù kém xa Võ Thần trong truyền thuyết nhưng tuyệt đối là vô hạn tiếp cận Võ Thần vậy mà đứng trước nó lại giống như con kiến, nửa điểm hoàn thủ cũng không có.

"Tổ bảo? Rốt cuộc là cấp bậc gì?"

Sở Nam lập tức nghĩ tới chuyện này, còn Hung giao bên cạnh đó lại càng câm như hến, không tự chủ được mà bắt đầu trở nên run rẩy. Nó thầm nghĩ:

"Nếu lúc trước tiểu tử này dùng cái này đối phó ta, ta đây không phải trực tiếp hôi phi yên diệt sao?"

Ngay một khắc này, Hung giao bốn trảo đối với Sở Nam đã xuất hiện vẻ sợ hãi rồi, mặc dù chỉ là trong lòng nhưng mặt ngoài cũng không dám tiếp tục xưng là "giao gia gia" nữa!

Cũng tại lúc này, Sở Nam hướng Hung giao quát lên:

- Còn không động thủ?

- Vâng!

Như phản xạ, Hung giao bốn trảo đáp ứng một tiếng!

Hung giao bốn trảo đáp ứng như phản xạ, đáp ứng xong thì nó mới phát hiện ra chính mình vậy mà lại đáp ứng, mà một câu như vậy, ý tứ là sao nó thực rất tinh tường. Thế nhưng mà, phản ứng của nó lại không có chút hối hận nào, không có một chút cảm xúc dị thường, cứ như vậy mà im lặng xuống.

Mặc dù Hung giao đã lĩnh ngộ được Pháp tắc, chỉ thiếu một bước nhỏ là có thể hoá hình nhưng vậy thì sao? So với nó cao hơn hẳn một phẩm giai, đã có thể hoá hình - Phi thiên cửu hồ không phải là một ví dụ tốt nhất sao?

Mà thứ có thể khiến Phi thiên cửu hồ cách cái chết không xa, trên tay Sở Nam còn có hơn mười kiện!

Đương nhiên, còn một nguyên nhân phi thường trọng yếu, đó là Tiểu Hắc!

Kết quả là, một chữ "vâng" rơi xuống, Hung giao liền xuất ra giọt nước hướng Phi thiên cửu hồ đang trọng thương bắn tới!

Mới bắt đầu, Phi thiên cửu hồ không có phát hiện ra, là hắn đang dốc sức liều mạng phòng ngự cỗ năng lượng bạo tạc có thể uy hiếp tính mạng hắn. Tuy nói Phi thiên cửu hồ trên người trọng thương nhưng hắn cảm giác được, chỉ cần có thể vượt qua được đợt uy năng cuối cùng này, hắn liền có tới tám phần sống sót, về phần chỗ thụ thương cần bao nhiêu thời gian mới có thể khôi phục, căn bản là hắn không có suy nghĩ tới, hắn nghĩ, chỉ cần sống sót là đủ.

- Đến!

Căn trường tu cuối cùng của Phi thiên cửu hồ bắn thẳng lên không trung, mở ra quang hoa chói mắt, rống to một tiếng rồi hướng cỗ uy năng bạo tạc nghênh đón!

- Oanh oanh oanh...

Sau một trận bạo liệt vang lên, quang hoa bên ngoài căn trường tu kia của nó đã giảm đi, còn thân thể lại văng ra mấy trăm trượng xa, bộ dáng thoạt nhìn càng thêm thê thảm, càng thêm chật vật. Bất quá, Phi thiên cửu hồ lại nở một nụ cười, bởi vì lớp uy năng bạo tạc cuối cùng đã tản đi rồi.

"Còn may, bản Thánh ta đủ dũng khí dẫn bạo tám căn thiên tu, lại còn bí pháp cản được luồng công kích thứ nhất, bằng không bản Thánh bây giờ sợ đã không còn rồi..."

Đang nghĩ vậy, vẻ tươi cười của Phi thiên cửu hồ đột nhiên ngưng trệ lại, bởi vì hắn thấy một giọt nước đang hướng hắn bắn tới.

Giọt nước này, rất thuần tuý, nhưng mà là do Pháp tắc ngưng tụ mà thành!

Nếu là lúc trước, mặc kệ giọt nước này là do Pháp tắc gì cấu thành, hắn đều khinh thường, căn bản hắn không cần biến thân liền dễ dàng ngăn được. Nhưng bây giờ, một thân năng lượng của hắn đã gần như khô cạn, tất cả năng lượng hắn sở hữu đã đều hết để ngạnh kháng Tổ bảo tự bạo!

Hơn nữa, thời cơ giọt nước này bắn tới lại rất tinh chuẩn, vừa lúc hắn đã dốc hết toàn lực, lực mới chưa sinh, trong người lại bị thương, nếu như để hắn trì hoãn được một hơi hắn vẫn còn một chút khả năng tiếp được, nhưng mà thời khắc này lại là uy hiếp trí mạng!

Phi thiên cửu hồ nổi giận, hướng Hung giao phẫn nộ quát lên:

- Tiểu trùng tử, ngươi dám ra tay với bản Thánh, đợi khi bản Thánh khôi phục, bản Thánh nhất định phải ăn sống ngươi, nếu ngươi thức thời đến hộ pháp cho bản Thánh, đến lúc đó ngươi liền có chỗ tốt lớn lao!

- Ngươi mới là tiểu trùng tử! Phi thiên cửu hồ, là ngươi rõ ràng tự chuốc lấy, ta đã nói hắc vụ rõ ràng đang đuổi theo phía sau, ngươi lại không tin, bây giờ ngươi đã tin chưa? Nhưng mà, giờ đã quá chậm rồi, ngươi không còn thời gian để khôi phục rồi, bởi vì hôm nay, ngươi phải chết!

Hung giao rất bá khí, đồng thời nó còn rống to một tiếng, thân thể vốn dĩ tầm hơn hai mươi trượng chỉ nửa tức thời gian sau lại bành trướng ra hơn năm mươi trượng, phô thiên cái địa hướng Phi thiên cửu hồ hung hăng lao tới!

Mà cùng với đó, ngoại trừ Hung giao ra lại còn có Sở Nam!

Phục dụng Phong Ma đan xong, cỗ năng lượng do nó mang lại vẫn chưa hoàn toàn tiêu tán đi, đương nhiên hắn sẽ lợi dụng điều này rồi. Trước đó, hắn tịnh không có ý đồ trảm sát Phi thiên cửu hồ, hắn chỉ muốn tạo thành thương tổn cho hắn xong sau đó liền bỏ chạy, dù sao Phi thiên cửu hồ cho dù trọng thương thì vẫn còn có thủ đoạn hộ mạng khác, tựa như Vạn Trận lão tổ trước kia.

Nhưng mà, uy năng Tổ bảo tự bạo lại vượt quá sở liệu của hắn, khiến cho Phi thiên cửu hồ không chỉ bị trọng thương mà còn tiến sát tới bờ vực tử vong, còn những con bài tẩy của hắn sau vụ bạo tạc đã bị ép phải xuất hết ra rồi. Thế cục như vậy, Sở Nam nếu không diệt hắn, như vậy hắn cũng không phải là Sở Nam rồi.

Thừa dịp hắn bệnh, đương nhiên phải lấy mạng hắn!

Hơn nữa, Sở Nam tổn thất một kiện Tổ bảo thế nào cũng phải thu lại một điểm tổn thất a, mà trên người đầu Phi thiên cửu hồ này, không có gì bất ngờ xảy ra thì vẫn có giá trị rất lớn, ít nhất là khoả nội đan kia cũng rất không tầm thường.

Dưới Thiên Nhai Chỉ Xích thuấn di, chứng kiến thảm trạng của Phi thiên cửu hồ Sở Nam liền nghĩ đến một chuyện:

"Nếu ta đem hạt châu kia tế luyện một phen, lại không chỉ kích bạo đơn giản như vậy, nói không chừng còn có thể trực tiếp đem đầu Phi thiên cửu hồ này nổ chết sao?"

- Tiểu trùng tử, ngươi không nên ép ta...

Thanh âm cuồng nộ của Phi thiên cửu hồ đang vang lên thì lại bị Sở Nam chặn ngang, hắn nói với Hung giao bốn trảo:

- Đem căn trường tu cuối cùng của hắn diệt đi.

- Vâng.

Cùng lúc đó, giọt nước ẩn chứa Thuỷ pháp tắc kia cùng với căn trường tu cuối cùng va chạm, ngay lập tức trường tu đứt thành từng đoạn, Phi thiên cửu hồ them đó mà bị chấn bay ngược ra sau, huyết nhục trên người lại tiếp tục rời ra.

- Tiểu~~

Phi thiên cửu hồ không chút cam lòng, muốn phát tiết hét lớn một tiếng nhưng lại phun lên trời một ngụm máu tươi, vừa rơi xuống mặt đất, Hung giao bốn trảo năm mươi trượng kia đã ngay lập tức đánh tới, vốn là muốn một trảo đánh xuống nhưng lại nghe Sở Nam nói ra:

- Cuốn chặt lấy tứ chi của hắn.

Lập tức, Hung giao liền đem tứ chi của Phi thiên cửu hồ cuốn lấy, khiến hắn khó thể đứng vững được, Sở Nam cũng rất nhanh lao tới, nắm tay vung lên.

Phi thiên cửu hồ thấy Sở Nam hành động như vậy ngược lại không giận mà còn cười lớn. Hắn thật sự không nghĩ đến, con kiến hôi trong mắt hắn vậy mà lại từng bước từng bước dồn hắn tới chỗ chết, hắn rất hối hận, hối hận vì cái gì lúc trước không dùng một chiêu trực tiếp giết chết Sở Nam, như vậy thì những chuyện kế tiếp sẽ không phát sinh rồi.

Phi thiên cửu hồ nói không lên lời, nhưng trong ánh mắt hắn lại chỉ có một vẻ miệt thị, hắn không tin Sở Nam chỉ dựa vào một cái quyền đầu mà có thể đem tới cho hắn thương tổn trí mạng gì, trừ phi Sở Nam lại xuất ra thủ đoạn y như lúc trước!

- Diệt Thiên Quyền!

Quát dứt lời, quyền đầu trông bình thường đột nhiên tản ra một cỗ năng lượng, một cái lỗ đen kinh người hoành không xuất hiện!

Hắc động vừa hiện Phi thiên cửu hồ liền cảm giác được không ổn.

Hắc động chưa có đánh lên người hắn nhưng hắn lại cảm nhận được thân thể mình dần dần xé toạc, mà những huyết nhục, máu tươi kia tất cả đều bị hút vào trong hắc động sau đó liền biến mất!

- A~~~

Phi thiên cửu hồ rốt cuộc phát ra một tiếng điên cuồng, dốc sức liều mạng mà vùng vẫy, nghĩ muốn đem tứ chi thoát khỏi trói buộc của Hung giao, nhưng lại không thể thoát được mảy may!

Hung giao đang cuốn lấy tứ chi Phi thiên cửu hồ trong sát na cũng cảm nhận được uy năng của hắc động, thân thể vô cùng mạnh mẽ của nó theo đó cũng bắt đầu xuất hiện run rẩy, trong nội tâm lại càng không ngừng thầm nói:

"Một quyền này, so với một quyền lúc trước, uy năng còn lớn hơn nhiều a."

- Phanh!

Hắc động đến, trong nháy mắt, Phi thiên cửu hồ liền tiêu tán trong hắc động, ngay cả thanh âm điên cuồng kia cũng biến mất theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.