Phàm Võ Thánh, thì ra chính là “lão đầu gầy gò”, cũng là Sở Nam.
Thiên Quy hét lớn một tiếng, Sở Nam nghe rõ vô cùng, lập tức xông đến, đồng
thời trong lúc lao đến, hắn còn thi triển Thần Hành Bách Biến, biến
thành hình dáng Phàm Võ Thánh, mặc dù hắn còn chưa lĩnh ngộ "Pháp tắc",
không thể mô phỏng được khí tức Võ Thánh, thế nhưng Sở Nam hoàn toàn che dấu tu vi của mình, lại mang theo Thiên Long Hồn khôi lỗi từ phía dưới
xông lên. Nếu như là lúc bình thường thì có thể sẽ khiến cho một vài
người hoài nghi, nhưng vào thời khắc khẩn cấp này, không ít người đã chủ quan không để ý đến chỗ thiếu sót này.
Quả nhiên, tất cả đều như dự liệu của Sở Nam, chỉ có điều, Sở Nam không ngờ rằng, chính là Sửu Đạo Nhân thân thể trần truồng.
Mượn thân phận Phàm Võ Thánh, Sở Nam đã đến gần Sửu Đạo Nhân, cũng âm thầm
truyền tin cho đám người Minh lão tổ tông để bọn họ kích bạo Thần Khí,
sau đó sẽ cùng Thiên Nhiên đồng thời xuất thủ. Lúc Sửu Đạo Nhân cho rằng đám người Minh lão tổ tông không còn Thần Khí để tiếp tục kích bạo thì
Sở Nam lại nửa đường giết ra, đem Thần Khí cướp được từ trong tay đám
người Văn Phiến Tử, một hơi ném ra bốn cái.
Bốn kiện Thần Khí,
khiến cho Sửu Đạo Nhân chưa đạt đến Võ Thần chịu phải thiệt thòi lớn.
Ngay sau đó, Sở Nam lại ngưng tụ tất cả năng lượng trong cơ thể, kể cả
bá khí mà bình vừa lĩnh ngộ được, đồng thời thi triển bốn cái Võ Tôn chi "Vực" đã dung nhập hồn, đồng dùng ngọc bội Tổ Bảo chắn trước người,
xuyên qua năng lượng loạn bạo mà giết đến Sửu Đạo Nhân.
Thừa dịp hắn bệnh mà lấy mạng hắn, bằng không, đợi một nhân vật như vậy hoãn khí lại thì sẽ rất phiền toái.
Sửu Đạo Nhân lúc này phẫn nộ đến cực độ, hắn hét lên:
- Dám đánh lén lão phu, lão phu sẽ đem ngươi…
Hét đến đây, "Hùng Phong" trong tay Sửu Đạo Nhân liền xoay tròn, ngăn cản uy năng Thần Khí bạo tạc.
Chính lúc này, Sở Nam nâng quyền đánh tới.
Vốn Sửu Đạo Nhân chuẩn bị rút "Hùng Phong" trở về nghênh đón Sở Nam,nhưng
nhìn thấy Sở Nam chỉ sử dụng nhục quyền để đánh mình, lại không có "Pháp tắc", trên mặt Sửu Đạo Nhân lập tức hiện vẻ nhạo báng, một đạo Hỏa
"Pháp tắc" hóa thành long hình đánh thẳng về phía Sở Nam, chỉ nghe hắn
quát:
- Hỏa Long, nuốt hắn để hả mối hận trong lòng lão phu!
Cùng lúc đó, Thiên Nhiên ở bên cạnh chuẩn bị tùy thời đối phó Sửu Đạo Nhân,
nàng cầm thanh dược cuộc, thân mang Phong năng ngoài Ngũ Hành, cho dù
trọng thương thì uy hiếp cũng không nhỏ. Về phần đám người Minh lão tổ
tông thì đều bị Sửu Đạo Nhân ném qua một bên.
- Diệt Thiên Quyền!
Sở Nam hét lớn một tiếng, hắc động do bị áp súc đến chỉ còn chừng 10 mét
xuất ra, nghênh đón Hỏa Long, trong sát na hắc động xuất ra, thân hình
Hỏa Long không khỏi trì trệ, còn không đợi Sửu Đạo Nhân có bất kỳ phản
ứng nào thì hắc động đã trực tiếp đem Hỏa Long chôn vùi.
Tiếp đó, hắc động đâm lên người Sửu Đạo Nhân.
Bất ngờ không kịp đề phòng, Sửu Đạo Nhân lại lần nữa trúng chiêu, mà nơi
hắc động của Sở Nam vừa nện xuống chính là trước ngực, cũng vừa vặn là
nơi bị uy năng bạo loạn của Thần Khí đánh trúng nặng nhất, lập tức, lồng ngực Sửu Đạo Nhân lõm xuống, hắc động tiêu tán, từ trong cổ họng Sửu
Đạo Nhân truyền ra một tiếng hét thảm.
Thế nhưng, Sửu Đạo Nhân dù sao cũng đã sắp đạt đến Võ Thần, cho dù chịu trọng kích thì vẫn có lực
phản kích, gần như ngay lập tức, "Hùng Phong" đã nện về phía Sở Nam.
Thiên Nhiên vốn đang nhìn chằm chằm theo phản xạ có điều kiện muốn dùng
dược cuốc cản thay Sở Nam, nhưng Sở Nam lại hét lớn:
- Không cần lo cho ta, đánh lên đầu lão rùa già này!
Cùng lúc hét lên, Sở Nam đem bốn Võ Tôn chi "Vực" gồm Huyền Thủy Vực, Trọng
Thổ Vực, Minh Mộc Vực, Diệu Kim Vực, dựa theo phương thức Thổ sinh Kim
tương sinh, xoay tròn quanh người Sửu Đạo Nhân. Trong cơ thể áp súc lôi
điện, trong tay ngưng lực, dụng nhập lực lượng và bá khí, nghênh đón
"Hùng Phong" nện đến.
Thiên Nhiên nghe thấy tiếng quát của Sở
Nam, sau khi thoáng sửng sốt, lại dùng bản lĩnh nghe âm đoán vị, dược
cuốc lại đánh tới Sửu Đạo Nhân.
Bốn "Vực" vừa xuất ra, Sửu Đạo
Nhân liền cảm thấy, nhưng theo phản xạ lại không coi trọng, chỉ có điều
Sửu Đạo Nhân lại không thể bỏ qua nắm quyền của Sở Nam, dù sao thì hắc
động mà nắm quyền kia kích phát ra vẫn có thể thôn phệ được Hỏa Long
"Pháp tắc" của hắn, cho nên, Sửu Đạo Nhân lập tức dốc hết mười hai thành thực lực, muốn đem nắm quyền của Sở Nam nện nát.
Sửu Đạo Nhân nghĩ rằng, sau khi nện bay Sở Nam thì lại dụng "Hùng Phong" để đỡ đòn Thiên Nhiên vẫn kịp.
Hắc động lại lần nữa xuất hiện trên không trung, nhưng hắc động vừa hiện
ra, sắc mặt Sở Nam chợt biến, bởi vì lực lượng và bá khí cũng chưa dung
hợp toàn bộ, nhưng nếu lúc này thu quyền lại thì hiển nhiên là không
thể, vì vậy Sở Nam liền điên cuồng xông lên.
Ầm…
Hắc động
cùng "Hùng Phong" va vào nhau, hắc động lập tức bị phá, "Hùng Phong" nện lên nắm quyền Sở Nam, nắm quyền kia cũng không vỡ nát thành huyết nhục
như Sửu Đạo Nhân đã nghĩ, Sửu Đạo Nhân còn không kịp tìm hiểu nguyên
nhân trong đó thì đã muốn thu hồi "Hùng Phong" để đỡ chiêu của Thiên
Nhiên.
Thế nhưng, vừa rút lại thì hắn mới phát hiện là không thể rút ra.
Đồng tử Sửu Đạo Nhân bỗng nhiên mở đến lớn nhất, lại nhìn sang, chỉ thấy Sở
Nam đang dùng nắm quyền gắt gao kẹp chặt lấy "Hùng Phong", Sửu Đạo Nhân
khiếp sợ, không biết Sở Nam đã dùng thủ đoạn gì, không ngờ lại có thể
bắt được Thần Khí, nhưng hắn vẫn hét lớn:
- Buông tay cho lão phu, lão phu tha ngươi một…
Chữ “mạng” cuối cùng còn chưa kịp thốt ra thì một đạo lôi điện nhỏ như tiểu xà bị Sở Nam dùng Ngũ Hành nguyên dịch vây quanh, theo Thần Khí "Hùng
Phong" bò đến, trong nháy mắt truyền đến vị trí hùng phong nam nhân của
Sửu Đạo Nhân, sau đó nổ tung.
Bộ vị này có thể nói là yếu ớt nhất.
Sửu Đạo Nhân lập tức bị tê liệt.
Lúc này, Sửu Đạo Nhân toàn thân chấn động, đau đớn thấu tim trải khắp toàn
thân, khiến trái tim Sửu Đạo Nhân như muốn bị xé rách, trong lúc ngây
người thì Diệt Nguyên Minh Đằng điên cuồng tuôn ra, quấn quanh người Sửu Đạo Nhân.
Trong nháy mắt thì dược cuốc của Thiên Nhiên đánh đến, bởi vì mắt và thần niệm nàng đều bị phong bế cho nên dược cuốc không
nện trúng đầu Sửu Đạo Nhân, mà nện lên lưng hắn, mặc dù thân thể Sửu Đạo Nhân theo phản xạ có điều kiện mà tự ngưng tụ thành "Pháp tắc" Hỏa Thổ
song thuộc tính để ngăn cản, nhưng vẫn không thể ngăn được một kích toàn lực của Thiên Nhiên được.
- Phành!
Sửu Đạo Nhân lại phun
ra vài ngụm huyết, cột sống trên người trực tiếp bị chặt đứt, một cái lỗ máu thoáng cái xuất hiện sau lưng Sửu Đạo Nhân, không chút do dự, Thiên Nhiên xuất ra Phong năng, dược cuốc lại lần nữa nện xuống, công kích
của đám người Minh lão tổ tông cũng ập lên người Sửu Đạo Nhân…
- Ngươi không phải muốn cởi sao? Ta sẽ cho ngươi cởi, cởi sạch, cởi hết toàn bộ huyết nhục, huyết, cốt, mệnh căn, tu vi!
Sở Nam nghiêm giọng hét, lực lượng tràn ra, tiến vào trong Thần Khí "Hùng
Phong", muốn đem đạo ấn tích bên trong "Hùng Phong" xóa đi.
Thế
nhưng, Sở Nam lập tức phát hiện bên trong "Hùng Phong" có một đạo ấn ký
giống hệt đạo ấn ký trên Liệt Địa Kiếm của Diệp Chính Phi ngày trước,
hơn nữa còn khá kiên cố, không dễ phá hủy.
- Người này và Diệp Chính Phi có quan hệ như thế nào?
Trong đầu Sở Nam chợt hiện lên ý niệm, nhưng động tác trên tay cũng không
ngừng, Diệt Nguyên Minh Đằng vẫn tiếp tục quấn lên người Sửu Đạo Nhân,
còn đem lôi điện tiến vào trong Thần Khí "Hùng Phong", dùng để phá ấn
ký, còn tử khí thì truyền thẳng đến mệnh căn của Sửu Đạo Nhân.
Đúng lúc này, Sửu Đạo Nhân phục hồi tinh thần lại, trong mắt hiện lên vẻ
kinh hãi khiếp sợ, còn có phẫn nộ tột cùng, hắn hoàn toàn không ngờ rằng bản thân lại lật thuyền trong mương, bị một tên tiểu tử lừa, đặc biệt
mệnh căn của hắn lại càng…
Đột nhiên, trong mắt Sửu Đạo Nhân chợt lóe sáng, chỉ thấy tồn tại giống như con giun liền nhằm về phía nắm
quyền của Sở Nam phóng đi.