“Hồn Ấn Quyết” đối với Hồn tiến hành gia trì, đề thăng Hồn Ấn, khiến Sở
Nam nghĩ đến việc khắc trận pháp trên Kiếm Hồn, Hồn cường đại thì trọng
kiếm cũng trở nên cường đại, giống như một ma thú muốn phát triển, chỉ
cần có đủ điều kiện thì có thể phát triển vô hạn, cường đại vô hạn.
Bởi vậy, Sở Nam không cần chờ đem toàn bộ trận pháp thu thập hết, dù sao
thì trận pháp trong thiên hạ cũng có ngàn ngàn vạn vạn, không biết phải
sưu tập đến năm nào tháng nào mới đủ. Chẳng lẽ một ngày không thu thập
đủ thì không thể luyện chế trọng kiếm sao?
Hôm nay, “Hồn Ấn Quyết” đã mở ra một con đường cho Sở Nam.
Bất quá, Sở Nam bây giờ vẫn còn gặp phải hai vấn đề, một là tài liệu luyện
chế trọng kiếm, tích súc nhiều năm qua, tài liệu luyện chế trọng kiếm
cũng có không ít, thế nhưng tám cây Chân Vũ Trụ mà Sở Nam quan tâm nhất, vẫn không thể tìm được phương pháp luyện hóa.
Thứ hai đó là khiến cho trọng kiếm sinh Kiếm Hồn, làm thế nào để sinh?
Sở Nam lấy phương pháp luyện khí của Sở Nam và Thần Khí Phái so sánh, dung hợp tinh hoa của cả hai, tổng hợp luyện chế, hắn thầm nghĩ:
- Phải tìm thời gian rèn luyện phương pháp luyện khí, bắt đầu từ pháp bảo cấp thấp nhất, Chân Khí.
Sau đó, Sở Nam đem chuyện này đặt trong lòng, quan trọng nhất trước mắt vẫn là gia tăng thực lực của mình, Vụ Cấm Hải là một nơi vô cùng nguy hiểm, ngay cả Võ Thần cũng tham dự vào đó, hắn không khỏi thầm nghĩ:
- Thần thượng có lẽ sẽ không buông tha cho những tinh thạch kia đâu!
- Thời gian vĩnh viễn không đủ dùng, nếu như có công pháp hoặc pháp bảo có thể kéo dài thời gian thì tốt biết bao!
Sở Nam cảm thán một tiếng, đem ngọc bội Tổ Bảo lấy ra, tu luyện “Hồn Ấn Thủ” tầng thứ nhất của “Hồn Ấn Quyết”.
- “Hồn Ấn Thủ”, trọng yếu nhất là tại chữ “Thủ”, đại khái có thể chia thành bốn giai đoạn: Phần Hồn, Định Hồn, Ấn Hồn, Hồn Thủ.
Sở Nam tước hết sử dụng ngọc bội Tổ Bảo để khống chế, cũng bắt đầu từ giai đoạn Định Hồn, Ấn Hồn chính là đem bí pháp ấn chế trên Hồn, sau đó mới
để Hồn và pháp bảo dung hợp thành một thể, từ đó mà đạt đến mục đích Hồn Thủ.
Quá trình thì rõ ràng, nhưng ấn chế bí pháp trên Hồn cũng
không phải là chuyện dễ dàng, chỉ cần một chút không cẩn thận thì Hồn sẽ bị hao tổn, tu luyện “Hồn Ấn Thủ” không được không nói, còn có thể
khiến cho chủ nhân của Hồn cũng bị thương, thậm chí rất có thể là trọng
thương, khó hồi phục được.
Cho nên, Sở Nam chuẩn bị trước tiên
tại bên ngoài tu luyện bí pháp này cho thành thục, sau đó mới khắc lên
Hồn, không thể không nói, thực lực càng cao thì tầm mắt càng khoáng đạt, tu luyện ít mà thành tựu nhiều, cũng giống như Võ Thánh lĩnh ngộ "Pháp
tắc" kim thuộc tính, tu luyện vũ kỹ Huyền cấp tuyệt đối là chuyện như
trở bàn tay, lập tức có thể thành tựu. Sở Nam mặc dù còn chưa đạt đến
mức trở bàn tay là làm được, nhưng cũng chỉ mất bảy ngày là hắn đã đem
bí pháp này luyện đến lô hỏa thuần thanh.
Tiếp theo, Sở Nam cũng
không lập tức động thủ đem bí pháp khắc lên Hồn, mà mô phỏng tại trong
đầu nhiều lần, nửa ngày sau mới bắt tay vào hành động thực tế, mỗi một
bước, Sở Nam đều cẩn thận vô cùng, cũng làm đủ công tác chuẩn bị, từ đầu đến cuối không hề xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, cho đến tận Hồn
Thủ.
“Hồn Ấn Thủ” vừa khắc xuống, Sở Nam lập tức cảm thấy sự mật
thiết giữa mình và ngọc bội Tổ Bảo tăng lên không ít, gần như có thể vận dụng được một phần ba uy năng, Sở Nam mừng rỡ, như vậy là lại có thêm
một tấm bùa hộ mệnh, hiện nay ngự sử ngọc bội Tổ Bảo chống lại không
gian chi lực cũng có vài phần thành công.
Chỉ có điều, mỗi lần
kích phát ngọc bội Tổ Bảo thì năng lượng tiêu hao đoán chừng cũng tương
đương với năng lượng của hai ba mươi vạn thượng phẩm nguyên thạch, cũng
may là trong cơ thể Sở Nam có Ngũ Hành nguyên dịch, không ngừng tương
sinh mà ra, phẩm cấp cũng không ngừng được đề cao, bằng không thì quả
thật không thể sử dụng nổi ngọc bội Tổ Bảo.
Luyện thành Hồn Ấn
Thủ, Sở Nam lại muốn tiếp tục tu luyện Hồn Ấn Ngự, đáng tiếc là thời
gian không đủ, đã sắp đến thời hạn đến Vụ Cấm Hải rồi. Sở Nam nhìn ngọc
bội Tổ Bảo, đang muốn treo nó trước ngực thì trong đầu chợt lóe linh
quang, chợt nghĩ đến một chuyện:
- Hồn Ấn Thủ chỉ có thể dùng cho pháp bảo hay nhẫn trữ vật thôi sao?
Tỏa trận, Tỉnh (giếng) trận,… không ngừng lướt qua trong đầu, Sở Nam lẩm bẩm:
- Liệu có thể dùng lên người hay không? Dùng để công kích linh hồn của võ giả, linh hồn công kích so với thần niệm công kích càng thêm quỷ dị,
lại khiến người ta khó lòng phòng bị, vô cùng hữu dụng.
Sở Nam nghĩ đến lúc chịu ngọn lửa vô hình thiêu đốt, linh hồn hắn như bị xé rách, khiến hắn chịu thống khổ tột độ, thầm nghĩ:
- Hồn Ấn? Định Hồn! Ấn Hồn!
Sở Nam đang ngâm mình trong Thủy "Pháp tắc", bắt đầu trần tư, phương pháp “Hồn Ấn Thủ” vẫn xoay quanh trong đầu Sở Nam.
Cho đến hai ngày sau, Sở Nam mới từ trong Thủy "Pháp tắc" nổi lên, lẩm bẩm:
- Nhưng nếu dùng linh hồn công kích thì phải sử dụng Định Hồn và Ấn Hồn,
mà muốn luyện hóa “Hồn Ấn Thủ” thành linh hồn công kích thì quả thật
không khác gì công pháp đả thương địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm, dù sao thì chia Hồn của bản thân ra để công kích thì bản thân trước tiên
cũng phải chịu một lần công kích, quả đúng là gân gà, nếu như đối thủ
quá yếu thì căn bản không cần sử dụng đến linh hồn công kích, còn nếu
đối thủ quá mạnh thì linh hồn công kích cũng không phát huy được tác
dụng quá lớn…
không có tác dụng, mà bỏ đi thì tiếc
Sở Nam thoáng ngừng lại một chút, lại lẩm bẩm:
- Thế nhưng, nếu ta có thể dùng Sơn Hồn, Hỏa Hồn,… thay thế Hồn của bản
thân để tiến hành công kích, như vậy thì nó cũng không còn là gân gà
nữa, mà là một tấm át chủ bài.
Nhất thời, Sở Nam gọi Tiểu Nê Thu
tới, Tiểu Nê Thu cũng đã tấn thăng, thực lực của nó lúc này cách Võ
Thánh đại viên mãn đã không còn xa, hơn nữa Tiểu Nê Thu còn tu luyện
Thủy thuộc tính, nhưng lúc tiến vào trong “Tích Thủy trận” thì Tiểu Nê
Thu cũng không khỏi rùng mình rét lạnh một cái.
- Đại nhân, ngài tìm ta có chuyện gì?
Ngữ khí của Tiểu Nê Thu vô cùng cung kính, ngoại trừ cảm kích việc Sở Nam
bắt Thiên Long Hồn trảm một long trảo cho nó ra, quan trọng nhất vẫn là
thực lực, thực lực cường hoành mới là điều căn bản khiến Tiểu Nê Thu
phải cúi đầu.
- Gọi ngươi đến bồi luyện.
Nghe nói như vậy, Tiểu Nê Thu theo phản xạ có điều kiện, cho rằng Sở Nam muốn nó xuất ra
"Pháp tắc" để công kích, vội vàng khoát tay, Sở Nam biết suy nghĩ của
nó, liền nói:
- Không phải bồi luyện "Pháp tắc", mà là bồi luyện linh hồn!
- Linh hồn?
Tiểu Nê Thu nghe không hiểu là gì, nhưng Sở Nam đã phân ra một phần Sơn Hồn, phóng đến Tiểu Nê Thu, Sở Nam lựa chọn Tiểu Nê Thu là bởi vì Tiểu Nê
Thu là dị chủng, linh hồn cực kỳ cường đại, không dễ dàng bị thương. Thứ hai, là Sở Nam muốn giữ bí mật, những Võ Thánh kia mặc dù nằm dưới sự
khống chế của hắn, nhưng lại không thể ngăn bọn hắn nói ra, hơn nữa, sau này còn phải trả tự do cho bọn hắn.
Sở Nam dùng Sơn Hồn để phát động công kích, nhưng Tiểu Nê Thu hoàn toàn không có cảm giác gì, Sở Nam cười khổ thầm nghĩ:
- Linh hồn công kích quả nhiên không phải dễ dàng.
Sở Nam lại tiếp tục thử hết lần này đến lần khác, nhưng thử mấy trăm lần
vẫn không có hiệu quả, Tiểu Nê Thu đứng trong “Tích Thủy trận”, không
biết nên làm gì, Sở Nam lúc này mới nói với Tiểu Nê Thu:
- "Pháp
tắc" có nhược điểm, ngay cả trong đầm nước này cũng có nhược điểm, nếu
như ngươi có thể tìm ra thì thực lực của ngươi sẽ tăng lên vài bậc, cho
dù đối diện với Võ Thánh đại viên mãn cũng có lực liều mạng.
- Vâng, Đại nhân.
Tiểu Nê Thu kinh hỉ, liền bắt đầu tìm kiếm nhược điểm, Sở Nam tiếp tục thử linh hồn công kích của hắn…