Chứng kiến thần sắc bốn người giận dữ, Sở Nam nói thêm:
- Không
chỉ là vấn đề bồi thường, không nhìn thấy trên đó viết gì sao? Trễ nải
thời gian, sư tôn của các ngươi nhất định sẽ không cao hứng!
Nam tử áo xanh hé miệng, muốn nói nhưng đột nhiên nhớ tới điều gì, lập tức nhắm mắt lại, gằn từng tiếng trong lòng:
- Ngươi cứ càn quấy đi, lão tử nhất định sẽ không từ thủ đoạn, giẫm ngươi xuống đất.
Nghĩ vậy, nam tử áo xanh nghĩ tới chỗ tốt khi chà đạp Sở Nam:
- Lão Tam bị hắn đánh tàn phế, sư tôn cũng không làm gì được hắn, nếu ta đạp đổ hắn, vậy chẳng phải sau này ta…
Nam tử áo xanh rất tự tin, tự tin tới mức cuồng vọng, hoàn toàn không đem
việc Phong Long là bại tướng dưới tay Sở Nam ở trong lòng. Bởi hắn cho
rằng Sở Nam dựa vào pháp bảo thủ thắng, hắn thầm nhủ trong lòng:
- Siêu thần khí, lão tử cũng có!
Chính lúc này, nam tử áo vàng hét lớn:
- Chém!
Ba đạo thần niệm lập tức hía đao chém ra, nam tử áo xanh đang hưng phấn,
đắm chìm trong suy nghĩ hạnh phúc khi chà đạp Sở Nam lại chậm một bước,
công kích thần niệm bốn hợp một liền xuất hiện sơ suất.
Một người đầy kinh nghiệm chiến đấu như Sở Nam đương nhiên sẽ không bỏ qua một
thời cơ tốt như vậy, Tu La ngục đột nhiên tản ra, đao thần niệm ba hợp
một chém xuống, trực tiếp tạo thành một cái khe, nam tử áo vang lập tức
cảm thấy không ổn, sao có thể dễ dàng đắc thủ như vậy.
Đúng vào
thời khắc này, thần niệm của Sở Nam theo hai bên đao thần niệm bắn nhanh tới, nam tử áo vàng thấy thần niệm của nam tử áo xanh tới chậm, lập tức hiểu mục đích của Sở Nam, hét lớn:
- Tách ra, chém!
Đúng
lúc này, Tu La ngục lại một lần nữa được hình thành, cuốn thần niệm nam
tử áo xanh vào bên trong, sau đó thủ đoạn cuối cùng dùng để đối phó với
thần niệm đại đao của Tôn Long Vũ thần giờ lại dùng để đối phó với thần
niệm của nam tử áo xanh.
Thủ đoạn kia của thể cắn nuốt thần niệm
đại đao, huống chi là thần niệm của nam tử áo xanh chưa bước vào cảnh
giới Vũ thần. Nam tử áo xanh đột nhiên bị công kích khiến sững sờ, thần
niệm của hắn đã bị chôn vùi toàn bộ.
Nam tử áo xanh đứng ở xa xa
sắc mặt trở nên tái nhợt, một ngụm máu lớn phun lên nhưng lại bị hắn
mạnh mẽ nuốt xuống, hắn không muốn bị mất mặt! Nhưng hắn cảm thấy một
đôi mắt đang lạnh lùng tập trung vào hắn, nam tử áo xanh biết rõ đó là
sư tôn, thù hận trong lòng đối với Sở Nam trở thành một tư tưởng:
- Bất luận trả giá lớn thế nào, lão tử nhất định cũng phải báo thù!
Ba người nam tử áo vàng tuy rằng tức giận nam tử áo xanh không thôi, nhưng cũng không có thời gian để ý tới. Lúc trước nam tử áo vàng để ba người
tách ra tấn công là muốn nhân cơ hội này tạo thành tổn thương lớn nhất
cho Sở Nam. Nhưng công kích của Sở Nam quá sắc bén, bọn hắn vừa tách ra
còn chưa kịp chém xuống thì thần niệm nam tử áo xanh đã bị hủy diệt. Nam tử áo vàng thấy vòng xoáy thần niệm phóng tới thần niệm của nam tử áo
tím, không khỏi quát lớn:
- Lão Nhị, lão Tứ, hợp thần niệm!
Đáng tiếc, đã quá muộn!
Thần niệm của nam tử áo tím bị cuốn vào, nam tử áo vàng thấy vậy, lòng sinh
hung ác, hiểm độc xông tới. Nam tử áo đen cũng đành chém theo, thế cục
bắt đầu khai chiến.
Sở Nam tinh tế cảm thụ Tu La ngục, thần niệm
bành trướng, nói lên hắc động này có thể chuyển hóa thần niệm cho mình
sử dụng, thần niệm có thể vậy năng lượng hẳn là cũng có thể mới đúng!
Đám người Nam tử áo vàng không có thời gian để ý tới nam tử áo xanh, nhưng
Tăng Sỏa ở trên đài cao lại vô cùng có hứng thú, nhìn chằm chằm vào ánh
mắt chứa đầy cừu hận của nam tử áo xanh, sau đó lại đảo mắt nhìn qua Sở
Nam cường hãn, trong lòng xuất hiện kế hoạch!
Sở Nam ngự sử Tu La ngục, chỉ công không phòng!
Rất nhanh, nam tử áo tím theo gót nam tử áo xanh, không lâu sau thần niệm
nam tử áo đen cũng bỏ mình, giờ chỉ còn đúng thần niệm của nam tử áo
vàng, dù vậy Sở Nam vẫn không dám có chút chủ quan, cẩn thận ứng phó!
Nam tử áo vàng một mình tác chiến, cỗ kỵ tấm vải đỏ không thể bị phá hủy
đương nhiên không phải đối thủ, trong nháy mắt bị cắn nuốt sạch sẽ. Sắc
mặt nam tử áo vàng trở nên tái nhợt, quay đầu trừng mắt nhìn nam tử áo
xnah, nói với Tôn Long Vũ thần:
- Sư tôn, đệ tử đáng chết!
Lão Nhị, lão Tứ cũng vội vàng nói theo, nam tử áo xanh cũng không dám có
chút thờ ơ, vội vàng quỳ xuống. Long Tôn Vũ thần định nâng hắn lên,
nhưng cuối cùng lại hung hăng đánh ngã, trừng mắt nhìn nam tử áo xanh,
nói:
- Bỏ qua cho ngươi một lần này. Các ngươi còn gì, lập tức lấy ra toàn bộ!
- Dạ, sư tôn!
Trí nhớ nam tử áo vàng không kém, nhớ kỹ trận tài từng người một. Sở Nam
trên đài cao nghĩ lại hình ảnh chém giết thần niệm cất dấu trong đầu,
kết hợp với hình ảnh khi chém giết thần niệm với Tôn Long Vũ thần, tốc
độ rất chậm, sau ba phút, tốc độ lại từ từ tăng lên, một lần không tiêu, một lần nghĩ lại…
Hình ảnh điên cuồng xoay tròn, đột nhiên trong đầu hiện lên năm bức tranh, đúng là hình ảnh Sở Nam muốn dùng Tu La
ngục một ngụm cắn nuốt năm đạo thần niệm, bắt đầu suy nghĩ. Sau khi nam
tử áo vàng đặt trận tài lên, lão Nhị, lão Tứ, lão Ngũ đều xuất ra một
kiện trận tài, Sở Nam thì thầm:
- Hóa ra là như vậy!
Lúc này, Sở Nam chuẩn bị thí nghiệm một phen, ngưng tụ Ngũ Hành nguyên dịch ở quyền, hô to với Thiết Thương Hùng:
- Chiến thần, tới, chống đỡ một quyền của ta.
- Được, lão đại!
Thiết Thương Hùng chiến ý vô hạn, không chút sợ hãi vì lúc trước Sở Nam một
quyền đánh lui Tôn Long Vũ thần, vui sướng chạy tới, còn nói:
- Lão đại, chúng ta có đánh cược hay không?
- Ngươi không phải Chiến thần mà hẳn là Đổ thần!
Sở Nam cười cười nói:
- Ngươi muốn đánh cược như thế nào? Đánh cược gì?
- Nếu ta không lui lại, lão đại giúp ta nướng tên kia, ta muốn ăn hắn.
Phương hướng Thiết Thương Hùng chỉ chính là Tôn Long Vũ thần. Giờ phút này Tôn Long Vũ thần đang phát sầu vì còn thiếu bốn kiện trận tài, năm thầy trò bọn hắn tổng cộng chỉ gom được mười bốn kiện, chỉ có thể chuộc bảy
người, hai người còn lại không biết tìm đâu ra. Trong lòng Tôn Long Vũ
thần thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ thật sự cần rót đầy bốn tỉnh pháp tắc chi thủy sao?
Đúng lúc này, Tôn Long Vũ thần nghe thấy giọng Thiết Thương Hùng, tức giận
không cần nói cũng rõ, đang muốn ngang nhiên ra tay, một lần diệt sát
Thiết Thương Hùng thì lại thấy Sở Nam cười với hắn, nhìn thấy cánh tay
cầm ngọc bội Tổ Bảo đang đong đưa qua lại!
Đầu Kim Long ở hai đầu lông mày như muốn sống lại, nhưng theo nắm đấm Tôn Long Vũ thần thả
lòng, đầu Kim Long kia cũng khôi phục nguyên trạng, nằm giữa hai đầu
lông mày, nhìn như một ấn ký.
Sở Nam thấy vậy, trong đầu xuất hiện nghi vấn, sau đó nói với Thiết Thương hùng:
- Còn nếu như ngươi thua?
- Vậy sau khi ta trở thành Chiến thần thực sự, ngươi vẫn là lão đại của ta.
Thiết Thương Hùng tùy ý nói, nhưng mày kiếm của Sở Nam giương lên, hắn không
biết tại sao Thiết Thương Hùng lại nói vậy, nhưng trong năng lượng hắn
ngưng tụ chứa nhiều lực lượng, nhiều pháp tắc hỏa diễm hơn!