Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1375: Tinh thần chi nhãn, Thuỷ kiếp như mưa



Sở Nam mặc dù rơi xuống hạ phong nhưng hắn lại tin tưởng rằng, cứ kéo dài như vậy, thắng lợi cuối cùng tất nhiên là thuộc về hắn!

Chỉ là, điều kiện tiên quyết, Thuỷ kiếp chỉ có một giọt!

Tựa như Hoả kiếp, một đoàn duy nhất.

Sở Nam đã chuẩn bị nhất tâm nhị dụng, dựa theo công pháp Không Gian Tuần Hình mà suy diễn, để đến lúc cải tạo lại thân thể liền đem kinh mạch của Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý cùng Không Gian Tuần Hình cải tạo thành một!

Nhưng không ngờ, Thuỷ kiếp lại rớt xuống giọt thứ hai.

Cảm giác không ổn lần nữa xuất hiện, hắn không rõ nguyên nhân trong đó nhưng hắn minh bạch một điều, độ khó Thuỷ kiếp lần này so với Hoả kiếp còn muốn lớn hơn nhiều. Dù vậy Sở Nam cũng không có lập tức vận dụng một loạt các loại năng lượng từ trên xuống dưới đem Thuỷ kiếp một lần giải quyết mà chỉ duy nhất Thuỷ pháp tắc mà thôi.

Bởi vì Sở Nam tin tưởng, đại nạn qua đi, tất sẽ được đại thu hoạch.

Cùng với giọt Thuỷ kiếp thứ hai rơi xuống, sắc mặt Cửu Võ cũng đại biến, hắn thì thào trầm thấp:

- Theo điển tịch kia ghi lại, Thuỷ kiếp độ lần đầu tiên chỉ có một giọt. Chỉ khi độ lần thứ hai, thứ ba, hoặc nhiều hơn nữa, căn cứ vào tình huống người độ kiếp mà đánh xuống số lượng bất đồng. Nhưng mà, lần Thuỷ kiếp đầu tiên, tuyệt đối là như đó a!

Cửu Võ vạn phần không minh bạch.

"Sở Nam hẳn không phải là lần đầu tiên độ Thuỷ kiếp, trước kia hắn đã từng độ qua sao?"

Nghi vấn này vừa loé lên liền bị hắn phủ quyết ngay lập tức, có thể nói, một đường phát triển của Sở Nam, Cửu Võ cũng được coi là hình bóng không rời.

"Lúc trước, Sở Nam ngay cả Thuỷ pháp tắc cũng không có, vậy sao có khả năng đã vượt qua Thuỷ kiếp được? Nhưng mà, tình huống trước mắt thì giải thích thế nào?"

Giọt Thuỷ kiếp rơi xuống người Sở Nam, Sở Nam lập tức đem Thuỷ pháp tắc thủ hộ lấy tâm tạng, còn Thuỷ kiếp lại hiện ra ba văn (gợn sóng), giống như cười nhạo lời lẽ thần phục vô tri Sở Nam nói lúc trước.

Thuỷ kiếp thế lớn, Sở Nam tuy là phòng thủ nhưng hắn lại không có đứng yên một chỗ, mặc kệ Thuỷ kiếp tiến công.

Bởi vì hắn tin tưởng một điều, tiến công mới là phòng thủ tốt nhất.

Bất quá, tiến công của Sở Nam không phải là kiểu ruồi không đầu, tiến công không mục đích mà lại là tấn công từng điểm từng điểm một, trong tiến công khiến cho bản thân lớn mạnh từng điểm một. Đồng thời, hắn còn đi tìm nhược điểm của Thuỷ kiếp, đồng dạng như yếu điểm Pháp tắc của Võ Thánh vậy.

Thuỷ kiếp uy năng xác thực khủng bố, nhược điểm theo đó mà càng khó tìm. Nhưng mà, khó tìm tịnh không phải là không có nhược điểm!

Chỉ bất quá, Sở Nam vốn dĩ có thể liếc mắt là nhìn ra nhược điểm của Pháp tắc nhưng đối với Thuỷ kiếp hắn căn bản là tìm không ra một chút nào. Không tự chủ được hai mắt hắn chợt loé tinh tú (ngôi sao), không phải một hai khoả mà là ba mươi sáu khoả mà còn hai mươi tư khoả của Tinh Thần cung kia!

Sáu mươi khoả tinh tú chớp cái hiện ra trong mắt hắn, theo đó hắn liền "nhìn thấu" được bên trong Thuỷ kiếp, thấy được những gợn sóng khó thể thấy được, mặc dù không thấy được toàn bộ chúng nhưng hắn lại có thể nhìn ra được một ít điểm bạc nhược của chúng!

- Chính là chỗ đó!

Hai mắt Sở Nam nhìn thẳng, tế ra Thuỷ pháp tắc của hắn, mãnh liệt đánh tới.

Thoáng cái, giọt nước tại ý thức hải kia của hắn đột nhiên xuất hiện ngay tại đó, đem toàn bộ gợn sóng đánh cho đứt gãy, một bộ tàn sát bừa bãi. Theo đó, Thuỷ kiếp đang dương dương đắc ý, khi điểm bạc nhược kia đột nhiên bị nghiền nát một khoảng lớn, rất có linh tính, Thuỷ kiếp trở nên ngây ngốc tại chỗ, không có lập tức tiến công.

Một mảng lớn này vừa mới bị nghiền nát, Sở Nam lập tức nhìn thấy được càng nhiều gợn sóng hơn nữa, thấy được càng nhiều nhược điểm hơn nữa. Đồng thời, hắn ý thức được đám gợn sóng đứt gãy kia không phải là bị huỷ diệt đi mà nhất sinh nhị, nhị sinh tam, sinh ra một gợn sóng mới.

Sở Nam đang muốn đánh tới nhược điểm kia, thế nhưng mà Thuỷ kiếp cuộn mình một cái không những làm biến mất những điểm bạc nhược kia mà còn biến nơi hắn chuẩn bị công kích thành nơi vô cùng cường đại. Lập tức, Sở Nam liền chuyển phương hướng, hướng một nơi tương đối yếu nhược khác mà đánh tới.

Cứ thế, giọt nước trong ý thức hải của hắn vừa mới lớn hơn một chút kia liền trở nhỏ đi rất nhiều. Sở Nam có chút mừng rỡ:

- Vừa rồi nếu không quản tới bất cứ điều gì mà đánh tới, không phải giọt nước của ta đã biến mất rồi sao? Thuỷ vô thường hỉnh, gợn sóng đã thành có thể để không thể không thay đổi được sao? Nhược điểm sẽ tuỳ thời biến hoá!

- Nếu để gợn sóng bất biến...

Trong hai mắt Sở Nam, sáu mươi khoả tinh tú đồng thời lớn hơn một chút.

- Muốn để gợn sóng không thay đổi, muốn "Thuỷ" không biến đổi, mà để "Thuỷ" không biến đổi vậy chỉ có thể biến thành băng! Đến khi đó, nhược điểm mặc ta công kích!

Một kế sách toàn mỹ như vậy, nhưng mà lấy cái gì để đóng băng chúng đây?

Sở Nam bắt đầu thử, Thiên Thuỷ pháp tắc tuỳ ý xuất ra, hướng hai giọt Thuỷ kiếp ngăn trở, sau lại đem chúng nuốt vào. Trong nháy mắt, hai giọt Thuỷ kiếp kia liền biến lớn ra, tạo ra một loại cảm giác mênh mông như đại dương. Thiên Thuỷ theo đó làm sao có thể nuốt được nó, hơn nữa, Thiên Thuỷ lại còn bị Thuỷ kiếp tịnh hoá.

Ngay tại lúc này, Sở Nam xuất ra Vương Mặc Thạch Băng từ trong đan điền. Vương Mặc Thạch Băng, chính là băng trong Sinh Tử Băng Hoả trận vây khốn Vạn Trận lão tổ tại Đồ Đằng đại lục kia. Vương Mặc Thạch Băng vừa tế ra liền nhấn chìm một bộ phận Thuỷ kiếp vào trong, theo đó mà biến thành băng.

Bất quá, băng này không phải kiên cố như bàn thạch mà phảng phất như tuỳ thời sẽ tan ra, mà phạm vi cũng không lớn, chỉ tầm nắm tay đổ lại, so với Thuỷ kiếp đã biến lớn kia có thể xem như không có.

Sở Nam thầm nghĩ:

"Nếu ngày đó cho ta đủ thời gian thôn phệ thêm một điểm Vương Mặc Thạch Băng, thậm chí là thôn phệ được chủng tử (mầm móng), như vậy Thuỷ kiếp trước mắt trái lại rất dễ dàng công phá. Bất quá, nếu có đủ Vương Mặc Thạch Băng..."

Sở Nam còn chưa kịp nghĩ xong thì Thuỷ kiếp đột nhiên xuất thủ. Sở Nam ngay lập tức điều động Thuỷ pháp tắc đánh về đám băng cỡ nắm tay kia, chỗ băng kia theo đó liền nát bấy ra. Tiếp đó, hắn lại đi đóng băng một chỗ khác, sau lại dùng Tinh thần chi nhãn tìm ra nhược điểm, kế đó liền đánh tới.

Cứ như thế, giống như kiến dời núi, nhưng chỗ bất đồng chính là kiến không trở nên cường đại mà giọt nước trong ý thức hải kia của hắn lại từng điểm từng điểm tăng lên, gợn sóng theo đó càng lúc càng nhiều!

Kiến hôi biến thành sư tử, biến thành voi...

Cũng trong nháy mắt này, Sở Nam hồi ức lại ngày đó tại Tinh Thần cung, quần tinh như ẩn như hiện, dưới cưỡng ép Tinh thần đồ, hắn cố gắng từ trong đó tìm ra được những điểm tương ứng với Tinh Thần trận, để cho hắn lúc này càng thêm dễ dàng tìm ra nhược điểm của Thuỷ kiếp.

Thuỷ kiếp dũng mãnh cuốn tới, giọt nước kia của Sở Nam phảng phất như biến thành một toà cô phong thủ hộ lấy tâm tạng, Thuỷ kiếp đánh không được liền chuyển tới đan điền nhưng lại không có đi cường công. Ngay tại lúc này, hắc vân trên bầu trời, giọt Thuỷ kiếp thứ ba rơi xuống!

- Còn nữa?

Sở Nam nghi hoặc, còn Cửu Võ lại hét lên một tiếng đầy kinh ngạc:

- Còn có giọt thứ ba?

Nhưng lời chưa dứt thì giọt thứ tư xuất hiện, ngay khi giọt thứ ba vừa rớt lên người Sở Nam, giọt thứ năm cũng từ trong hắc vân đi ra...

- Điều này thật trái lẽ thường, là ai động tay động chân?

Cửu Võ ngoác miệng tới cực hạn, trong nội tâm xuất hiện vẻ chần chờ thì đám hắc vân kia lại rơi xuống giọt thứ sáu, thứ bảy, thứ tám, nhưng sự tình vẫn còn chưa chấm dứt, hắc vân như nổi mưa, mặc dù mỗi lần chỉ một giọt.

Nhưng mà, đây đều là Thuỷ kiếp a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.