100 vạn cân, 1000 vạn cân, đều là ngưỡng, là ngưỡng lượng biến khiến cho chất biến, giống như tu vi, tầng sau cao hơn tầng trước, với lớp lớp
lực lượng 1200 vạn cân, uy năng Chấn Thiên Quyền liền bạo tăng tới hai
mươi ba lần.
Chấn Thiên Quyền uy lực tăng lên, ngược lại với đó,
Kim Nhật Khai Nhãn của Đằng Tín lại đại giảm. Tuy nhiên, Hoả pháp tắc
thuộc về Thiên Võ Thần của Đằng Tín, dưới Hoả pháp tắc mới trải qua một
lần Hoả kiếp của Sở Nam cũng không thể chôn vùi hoàn toàn được, chỉ có
gần một nửa là biến mất.
Một nửa Hoả pháp tắc biến mất, ngoại trừ khiến cho Kim Nhật Khai Nhãn đại giảm uy năng ra cũng khiến cho tâm
thần Đằng Tín xuất hiện vẻ bối rối, mà Sở Nam muốn chính là vẻ bối rối
này của hắn. Trong nháy mắt, Chấn Thiên Quyền, "chấn" chi lực lượng chấn động mà ra, Kim pháp tắc lập tức tán loạn như cát rời, phá huỷ sạch sẽ.
Đằng Tín chỉ bối rối trong một phần ngàn một cái hít thở, nhưng đáng tiếc là đã muộn, Chấn Thiên Quyền đã phá Kim Nhật Khai Nhãn của hắn mà trực
tiếp kích lên ngực hắn, Đằng Tín một miệng đầy máu nhưng hắn không có
phun ra, thân thể cuồng lui về sau vài trăm mét.
Cơ hồ ngay tại
lúc Chấn Thiên Quyền được đánh ra, Sở Nam liền tế ra ba mươi sáu cái
Thuỷ Hoả long quyển phong, dựa theo hình thức Hắc bạch ngư xoay tròn mà
hướng Nhiệm Bảo oanh tới, Nhiệm Bảo thấy vậy liền lấy ra một kiện siêu
cấp Thần khí nữa ném ra, Sở Nam nói:
- Đừng lãng phí đồ của ta!
Ngay lập tức, trước khi Nhiệm Bảo phun ra một chữ "bạo" thì Thuỷ Hoả long
quyển phong đã khuynh đảo trên người hắn. Thuỷ và Hoả đều là pháp tắc,
uy năng tự nhiên cũng được tăng lên nhièu, mặc dù chỉ là một loại long
quyển phong nhưng lại đem Nhiệm Bảo Võ Thần này đánh cho đất đầy mặt.
Nhiệm Bảo nổi giận, nhưng lại chứng kiến đôi một Thuỷ Hoả long quyển
phong còn lớn hơn lúc trước đánh tới nội tâm liền xuất hiện vẻ kinh hãi, đồng thời với đó hắn liền lộn một vòng trên mặt đất, cũng không hề kích bạo siêu cấp Thần khí nữa mà dựa thế lui về phía sau.
Hết thảy đều chỉ phát sinh trong nháy mắt.
Nhiệm Bảo vừa lui thì một gã khác gọi là Phong Vĩnh Thành Thiên Võ Thần cầm
trong tay một cây thương long hình siêu cấp Thần khí hướng phía sau lưng Sở Nam đâm tới. Một đâm này, nếu đâm trúng chính là khiến cho đan điền
Sở Nam nổ tung, nếu như đan điền phát nổ, tất cả thủ đoạn của Sở Nam đều trở thành hư ảo...
- Thanh Long Bạo Thứ!
Phong Vĩnh Thành vừa dứt tiếng quát thì long thương lại không tốn chút sức nào mà đâm
lên lưng Sở Nam, một điểm cản trở cũng không có. Phong Vĩnh Thành choáng váng, lúc trước hắn cho rằng một kích này Sở Nam sẽ liều mạng phản
kháng, hơn phân nửa sẽ đâm không trúng. Nhưng mà hắn cũng không có lập
tức liều mạng đâm chết Sở Nam, đối với hắn như vậy sẽ không có lợi.
Nhiệm Bảo mới vừa rồi không kịp kích bạo siêu cấp Thần khí ngăn cản mà
lui ra, mà tính toán nhỏ nhặt trong đó Phong Vĩnh Thành lại nhất thanh
nhị sở, cho nên, hắn chỉ cần kéo dài thời gian, để cho Đằng Tín điều tức mà quay lại chiến tiếp, như thế, là đủ rồi.
Nhưng mà, một đâm
này vậy mà lại trúng đích. Tuy nhiên, thời điểm đâm trúng Phong Vĩnh
Thanh liền cảm thấy một tia không ổn, cũng không giống như đâm vào thân
thể huyết nhục, nhưng dù sao cũng đã đâm vào, cơ hội tốt như vậy Phong
Vĩnh Thanh đều không muốn buông tha.
Kết quả là, Phong Vĩnh Thanh nhổ ra một ngụm máu tươi lên long thương, chói tai quát lên:
- Thanh Long Huyết Thứ!
Trong nội tâm hắn còn nghĩ:
"Mặc kệ ngươi lợi hại thế nào, có bao nhiêu thủ đoạn, lão phu đều có thể đâm nát đan điền của ngươi!"
Long thương đâm vào!
Sở Nam tựa như không chút cảm giác, căn bản không thèm để ý tới Phong Vĩnh Thành mà xuất ra Chấn Thiên Quyền trực tiếp chấn chết một tên Nhân Võ
Thần, đem hắn chấn thành chín chín tám mươi mốt khối, còn khoả Võ Thần
nguyên hạch kia lại bắn về phía Thiết Thương Hùng.
Thiết Thương Hùng bắt ấy, trực tiếp nuốt xuống, Thiết Thương Hùng lớn tiếng nói:
- Lão đại, thêm khoả nữa!
- Tốt!
Sở Nam đáp lại, lúc này hắn mới đem chú ý lực đặt lên người Phong Vĩnh
Thành. Phong Vĩnh Thành giờ phút này sắc mặt muốn bao nhiêu bối rối liền có bấy nhiêu bối rối, bởi vì hắn dựa theo chiều dài long thương đâm vào sớm phải đâm thủng thân thể của Sở Nam, đâm nổ đan điền Sở Nam mới
đúng, nhưng bây giờ hắn cảm giác được long thương đâm vào lại là đâm vào một cái vô tận thâm uyên, vĩnh viễn không có giới hạn!
- Bất ngờ chưa?
Sở Nam hỏi, Phong Vĩnh Thành toàn thân run lên, lập tức trong ánh mắt lộ ra vẻ quyết tuyệt, trong nội tâm lại thầm nhủ:
"Một kiện siêu cấp Thần khí mà thôi, chỉ cần bắt được hắn, có thể đạt được pháp bảo còn lợi hại hơn siêu cấp Thần khí nhiều!"
Cùng lúc, trong miệng hắn còn quát lên:
- Ngươi làm như vậy, nghĩ có thể chịu đựng được nộ hoả của lão phu sao? Bạo!
- Bạo không được!
Sở Nam nhàn nhạt nói, long thương quả nhiên không có ầm ầm bạo tạc. Sở Nam tiếp tục nói:
- Biết rõ ngươi vì cái gì có thể đâm vào thân thể của ta không?
- Vì cái gì?
Phong Vĩnh Thanh lập tức hỏi lại, lại chứng kiến chỗ long thương đâm vào đang nhộn nhạo một đám gợn sóng. Chứng kiến cảnh này, hắn tựa hồ nghĩ tới
cái gì đó mà ngoác rộng miệng ra. Sở Nam nói:
- Đó là bởi vì ta cho ngươi đâm đấy, bằng không thì, ngươi cho rằng...
Đang nói thân thể Sở Nam lại đột nhiên nhoáng lên một cái, giống như hoà
mình vào hư không, còn tay phải lại mạnh mẽ mà trảo về phía trước một
cái, một trảo này lại là một chiêu Cầm Long Trảo dùng tới lực lượng cùng "chấn" khí, còn có với Thuỷ Hoả pháp tắc. Ngay tại lúc thân thể Sở Nam
nhoáng sang một bên, chỗ Sở Nam đúng lúc trước lại xuất hiện một thanh
Xà cốt kiếm, thanh Xà cốt kiếm này một tia khí tức cũng không có phát
tán ra nhưng không hề nghi ngờ, đây cũng là một kiện siêu cấp Thần khí.
Mà Cầm Long Trảo lại vừa vặn bắt được Xà cốt kiếm, Xà cốt kiếm nửa phần
nhúc nhích cũng không thể, ngay lập tức chủ nhân của Xà cốt kiếm cũng
không thể động đậy được chút nào theo. Lúc này, Sở Nam mới quay đầu lại
hướng Phong Vĩnh Thành nói ra:
- Ngươi có thể đâm vào chưa?
Theo câu hỏi này của Sở Nam, chuôi Xà cốt kiếm này lại bị Sở Nam niết cho
nát bấy đi, hành động này của Sở Nam trực tiếp khiến Phong Vĩnh Thành
lạnh buốt toàn thân, lại từ thân thể mà truyền vào tận trong nội tâm.
Đây chính là siêu cấp Thần khí a, hắn đơn giản chỉ dùng đơn chưởng liền bóp nát được, điều này nói lên cái gì?
Không chỉ Phong Vĩnh Thành ngớ người, ngay cả Đằng Tín đang muốn quay lại
tràng chém giết cũng choáng váng một trận. Về phần Nhiệm Bảo, một tay
đang cầm một kiện siêu cấp Thần khí cũng phải run rẩy một trận, ngay cả
siêu cấp Thần khí trong tay xém chút nữa là rơi xuống. Về phần những Võ
Thần khác đang hướng về phía Sở Nam, đồng dạng định trụ lại thân hình,
rốt cuộc không dám bước tới nửa bước nào!
Xa xa, đám người Cực
Tiên đang xem trận chiến thấy vậy cũng không khỏi nuốt mấy ngụm nước
miếng, Đinh Thanh thì dụi dụi con mắt, trong đầu dốc sức nhớ lại hình
ảnh thân thể Sở Nam nhoáng lên một cái kia!
Trong nội tâm Phong Vĩnh Thành còn có vô hạn nghi hoặc:
"Hắn đã có thể một tay bóp nát siêu cấp Thần khí, vậy sao hắn lại để cho
long thương của ta đánh trúng được, đến tột cùng là hắn muốn làm cái
gì?"
Phong Vĩnh Thành trăm mối mà không có lời giải, vốn muốn thu hồi long thương lại nhưng giờ phút này cũng không thu lại nữa.
Chuôi Xà cốt kiếm từ hư không xuất hiện tập kích Sở Nam, chủ nhân chính là
Phàm Sát, tên của hắn, "Phàm" là kẻ nào cản đường của hắn, "Sát" không
tha! Nhưng giờ phút này Phàm Sát giống như bị ngũ lôi oanh đỉnh, ngây
ngốc mà đứng trên không trung, quanh người lại có gợn sóng, trong mắt
tràn ngập khiếp sợ.
Phàm Sát tuy rằng cũng khiếp sợ khi Sở Nam
bóp nát Xà cốt kiếm, nhưng hắn càng khiếp sợ cũng không phải là điều
này. Hắn nhìn Sở Nam chằm chằm, thất kinh mà hỏi:
- Ngươi như thế nào cũng biết Không Gian Tuần Hình?