- Khiến ngươi khiếp sợ như vậy, thật đúng là khó gặp.
- Ta vẫn là quá nông cạn rồi.
Sở Nam tự giễu nói đến, Cửu Võ thu lại vẻ tươi cười, nói:
- Đợi sau khi rời khỏi nơi này, ngươi sẽ gặp được rất nhiều sự tình mới
lạ, bao gồm cả ngươi trong đó, võ giả tu luyện thuần lực lượng.
- Võ giả tu luyện thuần lực lượng?
Sở Nam lần nữa kinh nghi, Cửu Võ khẳng định gật đầu.
Sở Nam trong nội như kinh đào hãi lãng, hắn tu luyện, từ lúc bắt đầu ngoại trừ Mãng Sơn Bí Quyết cùng Thương Sơn Bí Quyết là hai môn công pháp có
pháp quyết ra, còn Sơn hồn, tinh thần uy năng, Ngũ hành kiếp cải tạo
thân thể huyết nhục vân vân, tất cả đều là do hắn sáng tạo ra. Mà ngay
cả Mãng Sơn Bí Quyết cùng Thương Sơn Sí Quyết trong tay hắn sớm đã xuất
hiện biến hóa...
Nếu có võ giả tu luyện thuần lực lượng, khẳng
định đối với hắn có chỗ trợ giúp, nói không chừng sẽ khiến hắn vượt qua
mấy cái cấp bậc. Nghĩ đến đây, Sở Nam hỏi:
- 1000 vạn cân chi lực, đối với võ giả tu luyện thuần lực lượng mà nói, là cấp bậc gì?
Cửu Võ cười cười nhưng lại không có nói trả lời trực tiếp mà chỉ nói ra:
- Ngươi đi thì biết rồi.
Sở Nam không có chấp nhất hỏi tiếp, hắn biết rõ Cửu Võ có chút tâm tư
nhưng hắn không biết, khi nghe được "1000 vạn cân chi lực", khiếp sợ
trong lòng Cửu Võ còn vượt qua Sở Nam khi nghe được chuyện thuộc tính
của tinh tú, thậm chí là còn hơn xa thế nữa...
Giờ phút này,
khiếp sợ của hắn, từ sự tình võ giả chuyên tu luyện lực lượng đã chuyển
dời lên ngôi sao trông như tảng đá không chút bắt mắt ở trước mắt.
- Ngôi sao cũng có thuộc tính? Lực thuộc tính? Trừ đó ra, còn có thuộc tính gì nữa?
Sở Nam cảm giác được tâm thần bản thân có chút rục rịch, chờ hắn nghĩ đến
nguyên nhân ngôi sao sở dĩ biến thành nhỏ như vậy trong lời Cửu Võ, đôi
mắt kia, mạnh mẽ mà nhìn thẳng.
"Ít nhất cũng là bằng mấy vạn cái Nam Xuyên châu, vô cùng khổng lồ, cùng hư không ma sát về sau chỉ còn
lại có một chút như vậy, cỗ năng lượng ma sát này, phải lớn đến nhường
nào đây? Lại có thể..."
Sở Nam xoay chuyển tâm niệm, nghĩ tới lúc chạy vội, sức mạnh, khí tức vân vân đều không thu lại, cùng không trung ma sát tạo ra hoa lửa.
"Đó cũng là ma sát chi năng, tựa như đom
đóm mà cũng tựa như trăng rằm! Đạo quang mang do ngôi sao này xẹt qua
thiên không, hơn phân nửa chính là ma sát tạo ra, nếu như..."
Đã nghĩ một hồi lâu nhưng Sở Nam tiếp tục nghĩ tiếp.
"Nếu như có thể đem cỗ ma sát chi năng ra chém giết, chuyện này..."
Thần sắc Sở Nam trở vô cùng nghiêm túc cùng trang nghiêm, là hắn nghĩ đến loại khả năng này đến cùng là có bao nhiêu khả năng.
Sau một lúc lâu, Sở Nam thì thào nói ra:
- Có lẽ có thể, chỉ là ma sát sinh ra uy năng nhất định phải đạt tới
trình độ nhất định, nếu không lực công kích cũng chẳng cần nhắc tới. Vậy bây giờ, làm như thế nào để gia tăng ma sát chi năng đây?
Sở Nam ngẩng đầu nhìn trời, nghĩ đến tốc độ ngôi sao rơi xuống ngày đó, còn có kinh nghiệm của bản thân, tạm thời tổng kết ra hai nhân tố.
"Một là tốc độ, nhất định phải nhanh hơn, hai có lẽ chính là trọng lượng
rồi, càng nặng càng tốt, bằng không, nhẹ như hoa tuyết, nhẹ như lông
ngỗng, làm sao nói tới chuyện ma sát?"
- Ngươi đang nghĩ cái gì?
Cửu Võ nhìn Sở Nam nghĩ ngợi tới xuất thần, trong lúc nghĩ đi nghĩ lại còn
nhếch khóe miệng lên, trong lòng hắn theo đó liền có cảm giác sởn hết cả gai ốc, cho nên mới lên tiếng hỏi như vậy.
Sở Nam quay đầu hướng hắn cười đáp:
- Đợi ta làm được ngươi sẽ hiểu!
- Làm được? Ngươi muốn làm cái gì?
Cửu Võ nhìn ánh mắt của Sở Nam đang nhìn chằm chằm lên ngôi sao mà bật thốt ra:
- Ngươi không phải là muốn nuốt chửng ngôi sao này à?
- Nuốt chửng ngôi sao? Ta đâu có điên, sao có thể nuốt chửng ngôi sao...
Nói đến đây, Sở Nam đột nhiên đã ngừng lại mà mang theo nghi vấn, ngay cả
chữ "đây" cuối cùng cũng bị hắn nuốt trở trở, như phản xạ có điều kiện,
trong đầu hắn quanh quẩn hiện lên một câu hỏi:
- Vì cái gì không thể nuốt?
Theo câu hỏi xuất hiện là chuyện Sở Nam thôn phệ Sơn hồn, Thuỷ hồn, Kim Hồn, Ngũ hành hồn.
"Sao cũng có thuộc tính, sao cũng sẽ chết, nói rõ, sao cũng có tính mệnh! Đã như vậy, chẳng lẽ sao cũng có hồn?"
Nghĩ vậy, Sở Nam bỗng nhiên nhảy dựng lên mà cứ nhìn thẳng lên trời thẳng
đến màn đêm buông xuống, bầu trời xuất hiện tinh tú lập lòe. Trước kia,
tại Vụ Cấm Hải rất khó nhìn thấy tinh tú, nhưng không biết có phải do
Thủy Kiếp cùng đạo Kim sắc thiểm điện hay không mà tại đây hắn lại có
thể nhìn rõ bầu trời xanh thẳm kia.
Cứ như vậy mà nhìn, thẳng đến rạng sáng, cho tới tận lúc mặt trời mọc lên nhưng hắn vẫn còn tiếp tục đang nhìn...
Cửu Võ rất hiếu kì, muốn biết Sở Nam đến tột cùng là nghĩ đến điều gì mà
lại trở nên như vậy, chuyên chú như vậy nhưng hắn biết rõ tốt nhất là
không nên quấy rầy Sở Nam, cho nên hắn cứ thế mà áp chế cỗ dục vọng mãnh liệt trong nội tâm lại.
Sở Nam "nhìn" lần này không phải một ngày hai ngày mà lại là suốt bảy ngày!
Sau bảy lần mặt trời mọc, bảy lần tinh tú xuất hiện, Sở Nam thì thầm:
- Thôn phệ Sơn hồn khiến lực lượng tăng đến hơn bảy trăm vạn cân, nếu
thôn phệ ngôi sao chi hồn, lực lượng sẽ đạt tới cảnh giới gì?
Vấn đề này, không làm được sẽ vĩnh viễn sẽ không biết đáp án.
Sở Nam biết rõ, sau chuyện này khẳng định sẽ là một hồi lột xác!
Sở Nam quay đầu lại, thấy ánh mắt của Cửu Võ như muốn tìm hiểu trong suốt bảy ngày này Sở Nam nghĩ cái gì.
Sở Nam cười cười, nghiêm túc nói với Cửu Võ:
- Trước mắt ta lại thiếu ngươi một cái nhân tình! Đại nhân tình!
- Ách!
Một câu không đầu không đuôi của Sở Nam khiến cho Cửu Võ nghĩ mãi không
thông. Đột nhiên, Cửu Võ như nghĩ tới cái mà kinh hãi nói:
- Sở Nam, ngươi không phải thật sự muốn thôn phệ ngôi sao này à?
Sở Nam lắc đầu, Cửu Võ thở phào một hơi, lại phát hiện Sở Nam đang tươi cười, thật sự là có chút quỷ dị.
Giờ phút này, Sở Nam trong nội tâm đang nói ra:
"Ta muốn nuốt, chính là ngôi sao khi còn sống, chỉ là không biết, nuốt tinh thần chi hồn, không biết có tính là thôn phệ ngôi sao hay không."
Sở Nam thở ra một hơi dài, cảm giác động lực mười phần.
Sở Nam minh bạch, cách nghĩ là tốt đấy, nhưng thực tế nhất định là tương
đối tàn khốc. Tinh thần chi hồn cũng không phải muốn nuốt có thể nuốt,
nói xa một chút, ngay cả Phá toái hư không hắn còn không làm được vậy
thì làm sao có thể thôn phệ tinh thần chi hồn trong hư không đây? Nói
gần một chút, trước mắt ngôi sao sau ma sát chỉ còn một khối như vậy hắn còn chưa nhấc lên được thì nói chi tới một ngôi sao hoàn chỉnh!
Nhưng, đó là mục tiêu của hắn!
Trong trường hợp này, Sở Nam muốn làm không phải là vì chứng minh hắn mạnh
bao nhiêu mà lại là chính vì suy nghĩ trong lòng của hắn.
"Nếu ta làm được như vậy, sẽ đủ sức bảo hộ phụ mẫu của ta, người yêu của ta, huynh đệ bằng hữu của ta sao?"
Đây mới chính là suối nguồn động của của hắn, so Ngũ hành tương sinh sinh
sôi không ngừng kia càng không ngừng hơn, vĩnh viễn không khô cạn!
Sở Nam nhìn thoáng qua Thần Lai Thuỷ hồn vẫn đang còn toàn lực thôn phệ Thủy kiếp, đột nhiên hắn quay đầu lại hỏi Cửu Võ:
- Trên Võ thần, là cái gì?
Hai mắt Cửu Võ sáng ngời.
Sở Nam lại nghĩ đến cảnh lúc Phong Long nói về Võ Thần tiến cảnh, Sở Nam nói: