Khi đưa con mắt kia vào cái hốc mắt là Sở Nam có thể điều động phần lớn sức mạnh của cơ thể. Âm Dương Ngư xoay nhanh chuyển hóa sức mạnh ngoại lai để cung cấp cho Sở Nam. Thế nhưng khi cái hốc mắt và con mắt kia dung hợp thành một và chui vào trán Sở Nam thì Âm Dương Ngư bị cản trở, tốc độ xoay chậm lại, sức mạnh Sở Nam điều động được cũng giảm đi không ít.
Sức mạnh tuy bị giảm nhưng Sở Nam tuyệt đối không ngồi chờ chết. Sức mạnh này so với Ngũ Hành Nguyên Dịch bị đông cứng thì đủ nhiều rồi, đủ cho hắn phản công hết đợt này đến đợt khác.
Hơn nữa, cuộc chiến đấu khốc liệt nhất không diễn ra ở ngoài nhục thể mà là ở trong ý thức.
Sở Nam tung chưởng đập xuống, hoàn toàn không có tác dụng gì, đến bản thân hắn cũng chẳng thấy chút đau đớn gì!
Hốc mắt định trồng ý niệm, vào khoảnh khắc chui vào, ngoài ý thức bị xâm thực ra còn có một hạt chủng tử dường như được trồng trong đó, lấy suy nghĩ của Sở Nam, lấy cả Quy Tắc Hỏa Chủng, Quy Tắc Thủy Chủng đều thành nguồn nuôi dưỡng cho hạt chủng tử kia.
Nếu bảo hạt chủng tử kia là một cơn bão ác liệt nhất, có thể nghiền nát mọi thứ bị cuốn vào trong, thì sự phản công của Sở chính là lưỡi đao sắc bén nhất có thể chặt đứt bất cứ thứ gì.
Dù không chặt đứt thì Sở Nam cũng sẽ dùng tính mạng mình để hủy diệt nó.
- Cút ra!
- Ta đã nói rồi, vận mệnh của ngươi đã được quyết định rồi! Bất kính với ta chỉ có thể khiến kết cục của ngươi thêm bi thảm mà thôi!
- Ngươi là đại nhân vật, tại sao lại cứ làm khó con kiến như ta?
- Chỉ trách số ngươi không tốt, đến đây, đến trước mặt ta, ngươi muốn con Thiết Thương Hùng này thành Chiến Thần mới đúng không? Chiến Thần không thể hồi sinh, mà thứ Chiến Thần bảo vệ cũng sẽ hủy diệt mãi mãi không bao giờ trùng sinh!
Sở Nam nghe chẳng hiểu gì, nhưng hắn cũng không tìm hiểu sâu, gầm lên:
- Ta thề, nếu ta không chết, dù ngươi có là nhân vật có lớn thế nào, dù ngươi ở phương nào, ta cũng sẽ tìm đến tận nơi và khiến ngươi nằm dưới chân ta.
- Láo xược!
- Lão tử láo xược đấy, ngươi làm gì được?
Trong ý thức của Sở Nam, Thủy Quy Tắc và Hỏa Quy Tắc biến thành Âm Dương Ngư điên cuồng xoay chuyển.
- Những kẻ dám nói với ta như vậy đều đã chết cả rồi, ngươi đương nhiên cũng sẽ không ngoại lệ!
Giọng nói vang lên trong ý thức của Sở Nam, ý thức của hắn dường như đã thành một đống chất đặc sệt. Hắn không nói gì nữa, không còn sự phòng thủ nữa, chỉ liều mạng công kích!
Trong cuộc chiến ý thức thì nghịch ý có tác dụng rất lớn. Nghịch ý tỏa ra từ Sở Nam ngày một nhiều, gần như biến thành thực chất trong biển ý thức của hắn tấn công về phía chủng tử đã biến lớn hơn.
Giông tố ngày một lớn, những thứ bị cuốn vào ngày một nhiều.
Giọng nói kia lại vang vọng:
- Dù nghịch ý của ngươi có nhiều mứcc nào thì cũng vô dụng thôi. Ngươi đã quên điều ta nói sao, dù ngươi nghịch thiên được cũng không dám nghịch ta, ngươi tưởng ta nói chơi sao?
Lời nói chưa dứt thì nghịch ý đã bị những khe nứt trên chủng tụ nuốt chửng.
Sở Nam sững người, nhưng vẫn không hề dừng công kích, hắn hét lớn:
- Nghịch ý của ta ngươi muốn nuốt là nuốt được sao? Nghịch ý, phá!
- Phì…
Tiếng cười khảy đầy chế giễu vang lên trong ý thức, nghịch ý của hắn không hề phá mà dường như trở thành chất nuôi dưỡng cho chủng tử. Hai mắt Sở Nam đã chảy cả máu, con mắt trên trán cũng đang trợn lên, đồng tử chuyển động dữ dội dường như đang tranh giành quyền kiểm soát.
- Ta không tin!
Nghịch ý của Sở Nam không những không yếu đi mà còn càng thêm điên cuồng.
Không thể không nói đây là lần đầu tiên Sở Nam gặp phải trận chiến thế này, cộng với việc niệm chủng quá lớn, Sở Nam rơi vào thế yếu, theo đó ý thức bị nuốt gọn, hạt chủng tử kia đã xuất hiện vết nứt.
Chủng tử có vết nứt không phải bị vỡ mà là như hạt giống, bắt đầu mọc chồi.
- Thân thể ngươi quá yếu!
Sở Nam tự hào nhất là thân thể và sức mạnh của mình. Vậy mà cơ thể sánh ngang với tổ bảo lại bị kẻ kia đánh giá là quá yếu! Sở Nam căn bản không có thời gian để suy nghĩ về hàm nghĩa của nó thì giọng nói lại vang lên
- Thân thể quá yếu, ta không quen, vậy ta sẽ giúp ngươi cải tạo.
Thế rồi Sở Nam cảm nhận được một cảm giác đau đớn đến trời đất sụp đổ, từ biển ý thức lan tỏa đến thân thể hắn. Mỗi đường huyết quản, mỗi miếng thịt, mỗi đốt xương, ngay cả từng sợi kinh mạch hắn tự tạo, mỗi một cái Tinh Thần Trận huyệt đều có cảm giác như bị hủy hoại. Nhưng song song với sự hủy hoại đó là những mảng thịt dồi dào sức sống hơn, dẻo dai hơn, cường hãn hơn.
Có lẽ hạt niệm chủng kia muốn biết lai lịch của kinh mạch và trận huyệt của Sở Nam, tất cả số kinh mạch đấy được làm lại hoàn toàn. Cùng với việc máu thịt trùng sinh, Sở Nam cảm thấy một luồng sức mạnh lớn lao hơn, nhục thể trở nên cường hãn hơn!
Nhưng hắn biết rõ, sức mạnh này không phải của hắn!
Ngay cả cơ thể cường hãn này cũng không phải của hắn!
Tốc độ của Âm Dương Ngư chậm hơn.
Trong biển ý thức, hạt chủng tử đã thực sự nảy mầm…
- Đại Khánh, Man Việt, Bắc Tề, Thiên Nhất Tông, Ma Đạo Tử…
Trong ý thức của Sở Nam vang lên giọng nói đó…
Đây là những thông tin mà niệm chủng có được khi thôn phệ ý niệm của Sở Nam.
Grào!
Sở Nam càng thêm phát điên.
- Sở Nam tên ngươi là Sở Nam, thú vị thật, câu chuyện của ngươi cũng thật phức tạp, Đồ Đằng Đại Lục, ừm…
Dường như Sở Nam căn bản không thể ngăn cản nổi sự thôn phệ đó, hơn nữa những thông tin niệm chủng ấy được không hoàn chỉnh, rất hỗn loạn. Tình hình này cũng dễ hiểu, trận đại chiến ý thức khiến ý thức của Sở Nam quá hỗn loạn.
Nhưng dù loạn thế nào thì chỉ cần niệm chủng thôn phệ hết là mọi thứ rõ ràng.
Sở Nam vẫn luôn muốn cho ý thức nổ tung nhưng căn bản không có cách nào, trong Trảm Thất Tình, Trảm Lục Dục mà hắn học không có chiêu trảm ý thức, Sở Nam chỉ muốn phát điên.
- Tử Mộng Nhi!
Khi ba chữ này vang lên trong ý thức, Sở Nam như bị dính lôi kích, toàn thân run rẩy, tất cả những gì niệm chủng nói đều hiện lên rõ ràng, nó muốn hắn tận tay giêt những người hắn yêu.
- Á!!!
Nghịch ý của Sở Nam lập tức tăng mạnh hóa rồng.
Đồng thời, chút sức mạnh từ Âm Dương Ngư dồn hết vào tay phải, giành được chút quyền khống chế, vứt ra mười cái xương, ngoài ra còn có hơn một trăm hai chục mảnh vỡ![/CHARGE][/HIDE]