Dù là sức mạnh vốn có của Sở
Nam hay do hôm đó niệm chủng truyền vào, lúc này đều đã được luyện hóa
thành sức mạnh của chính hắn!
Một đòn của hắn lúc này ít nhất cũng phải năm nghìn vạn cân!
Năm nghìn vạn cân lực cũng coi như thu hoạch lớn, sức mạnh tăng vượt bậc.
- Trong bí cảnh là năm nghìn vạn cân, vậy nếu ra ngoài thì sao?
Sở Nam nghĩ, rồi lại kiểm tra đan điền.
Sau khi sức mạnh và huyết dịch trở lại yên ổn, Âm Dương Ngư trong đan
điền lại hoạt bát xuất hiện trong đan điền Sở Nam, hấp thụ Ngũ Hành
Nguyên Dịch, nâng cao phẩm giới cho nó.
Mầm cây nhỏ vẫn là mầm cây nhỏ, chỉ là chiếc lá biến nhỏ hơn không ít.
Chớp mắt đã nửa tháng qua đi.
Trong nửa tháng này Sở Nam đã dung hợp sức mạnh với Hỏa Quy Tắc. Trong ý thức, Thủy Hỏa Quy Tắc vốn đối lập nay lại vô cùng hòa hợp. Đồng thời
theo đó, nước và lửa trong ý thức cũng có thêm một luồng sức mạnh.
- Sức mạnh và Thủy Hỏa Quy Tắc dung hợp được, vậy còn Phong Lôi, Sinh
Tử? Hơn nữa, sức mạnh của ta còn sáng tạo ra được Quy Tắc, ở đây còn có
huyền cơ gì? Lực quyết? Tuần hoàn?
Nghĩ vậy trong đầu Sở Nam đã có quyết định.
Cũng đúng lúc ấy, Sở Nam cảm thấy tung tích của Thủy Tinh Quan và Thần
Lai Thủy Hồn, hắn lập tức tế ra Thần Lao Thủy Hồn. Nó có vẻ xấu hổ vốn
máu chiếm hơn một nửa phần bụng, nhưng giờ chỉ còn bằng nắm đấm, có
nghĩa là vừa rồi cũng đã phải trả giá không nhỏ. Trong đầu Sở Nam vang
lên một câu nói:
- Ta có cảm giác, nếu ta không ẩn tàng thì chắc chắn sẽ bị hắn hủy diệt.
Hắn mà Thần Lao Thủy Hồn nói chắc hẳn là niệm chủng!
Hai mắt hắn lạnh băng:
- Ta chỉ biết, khi ta rất cần giúp đỡ thì ngươi lại rút lui!
- Ta…
- Ta không muốn nghe bất cứ lý do gì. Ta biết lai lịch ngươi không nhỏ, nhưng giờ ngươi có ba lựa cọn. Một là thần phục ta, thần phục hoàn toàn và triệt để. Hai là rời khỏi ta, ta cho ngươi tự do, muốn đi đâu thì
đi, sau này hai ta không quen biết. Thứ ba, ngươi giết ta, hoặc ta giết
ngươi!
Sở Nam cũng từng nghĩ, máu trong Thần Lao Thủy Hồn
liệu có thuộc về mảnh xương kia không. Nhưng trước đó chiến đấu với niệm chủng, mảnh xương tràn ra chiến ý nhưng Thần Lao Thủy Hồn lại ẩn tàng.
Cộng thêm từ những lời nói đứt đoạn của niệm chủng có thể đoán ra, những mảnh xương kia có liên quan đến bí cảnh này. Bí cảnh là sức mạnh, Thần
Lao Thủy Hồn biểu hiện nhiều hơn là nước, những điều này cho thấy, máu
kia không phải của mảnh xương.
Sở Nam không muốn quan tâm rốt cuộc chỗ máu kia của ai, lai lịch thế nào, phía sau nó ẩn tàng điều gì. Muốn hắn quan tâm thì phải có tiền đề là hắn khống chế được nó.
Sở Nam nhìn chăm chăm Thần Lao Thủy Hồn, nó thể hiện ra thần tình trầm mặc, trong đầu Sở Nam lại có tiếng nói:
- Nếu ngươi giúp ta thì sau này sẽ có báo đáp, hơn nữa ta còn giúp ngươi rất nhiều!
- Ngươi đi đi!
Sở Nam lạnh nhạt nói, Thần Lao Thủy Hồn có chút hoảng loạn, lần Thủy
Kiếp này hắn đã bị bạo lộ, rất nhanh sẽ bị truy sát. Nếu hắn rời khỏi Sở Nam thì hắn không có lòng tin sẽ hồi phục thực lực trong thời gian
ngắn. Muốn đối phó với kẻ truy sát hắn phải dựa vào Sở Nam, như vậy hắn
không thể đi, không thể chọn con đường thứ hai. Còn về con đường thứ ba
thì đến nghĩ cũng không cần. Nếu hắn giết được Sở Nam thì hôm đó ở Thần
Lai Sơn hắn đã không rơi vào tay Sở Nam rồi.
Cả con đường thứ hai và thứ ba đều không được, như vậy là chỉ còn con đường thứ nhất.
Nhưng Thần Lao Thủy Hồn lại có chút không muốn, có lẽ nghĩ đến thân phận địa vị của mình…
- Ta đếm đến ba, nếu ngươi không đi thì ta sẽ liều chết giết ngươi tránh cho sau này phiền phức!
Nói rồi, hắn gằn một tiếng:
- Một!
Thần Lao Thủy Hồn sững người, hắn tin là Sở Nam nói được sẽ làm được!
Sở Nam hô thêm một tiếng:
- Hai!
Số ba sắp được thốt ra, trong đầu Thần Lao Thủy Hồn hiện lên những cảnh tượng cùng Sở Nam trải qua dọc đường đến đây, nghĩ đến Thủy Kiếp, Cấm
Vụ, niệm chủng, nghĩ tới việc sau khi hoàn toàn hồi phục rồi nghĩ cách
giải thoát sau…
Thế là, khi Sở Nam mở miệng thì hắn đã nhanh chóng lên tiếng:
- Ta chọn con đường thứ nhất!
- Ngươi phải nghĩ cho kỹ, nếu sau này còn xảy ra việc như hôm nay thì
ta sẽ tiêu diệt ngươi hoàn toàn. Giờ ngươi thật sự thần phục không?
- Thần phục!
Thần Lao Thủy Hồn không còn lựa chọn nào khác!
- Vậy được, lấy một giọt máu của ngươi ra đây!
Giọng nói của hắn vẫn lạnh lùng như vậy, Thần Lao Thủy Hồn khựng người, nghĩ đến những người bị Sở Nam khống chế, nhìn thấy Sở Nam tế ra Diệt
Nguyên Minh Đằng, Thần Lao Thủy Hồn trào ra nhiều ký ức hơn, hồn thân
rung lên, ép ra một giọt máu.
Sở Nam nhận lấy rồi bắt đầu
luyện hóa. Hắn cũng không biết Sinh Tử Quyết liệu có luyện hóa được
không. Nếu không được thì hắn sẽ nghiên cứu cái Tỉnh Trận kia, dù sao
thì hắn cũng phải có cách khống chế Thần Lao Thủy Hồn.
Nếu không, hai chữ “thần phục” ở đâu ra chứ?
Khi sức mạnh chảy qua thông đạo của Sinh Tử Quyết, Sở Nam cảm nhận được một luồng trở lực đến từ chính giọt máu kia. Sở Nam không hề chán nản
mà còn mừng, có trở lực nghĩa là Sinh Tử Quyết có tác dingj, nếu không
thì sẽ chẳng có bất cứ phản ứng gì.
Thần Lao Thủy Hồn đương nhiên biến Sở Nam đang làm gì, nhưng hắn không tin Sở Nam làm được.
Có điều, thời gian dần trồi thì Thần Lao Thủy Hồn lại càng thêm bất an.
Sau ba giờ, thân thể Thần Lao Thủy Hồn run lên, máu ở bụng nổi lên, hắn cảm thấy trong huyết dịch có thêm một cái ấn tích, sinh tử ấn tích!
Thần Lao Thủy Hồn sững người nhìn Sở Nam, thần tình không thể tin nổi.
Sở Nam nói:
- Sau này ta sẽ thay ngươi ngăn chặn mọi phiền phức!
Không còn nghi ngờ gì nữa, Sinh Tử Quyết đã luyện hóa thành công!
Rồi Sở Nam gọi Thần Lao Thủy Hồn về, rồi nói:
- Thủy Tinh Quan, ra đi!
Với Thủy Tinh Quan ngữ khí của Sở Nam nhẹ nhàng hơn, dù sao nếu không
phải nhờ Thủy Tinh Quan thì khi xuất hiện tại hắc động Thập Vạn Đại Sơn, Sở Nam đã chết rồi. Hơn nữa Thủy Tinh Quan phát hiện cùng với tiểu nữ
hài ở dưới Huyền Băng Sơn, chưa biết chừng có mối quan hệ gì đó.
Ánh sáng lóe lên, Thủy Tinh Quan hiện ra trên người Sở Nam.
Thủy Tinh Quan, dung hợp vào ngươi ta có mục đích gì? Ngươi muốn làm gì, có thể nói ta nghe không?