Tứ Quý hét lớn, hắn biết rõ sự lợi hại của Huyết Ma
tộc, cường hãn như hắn cũng bị ba tên Huyết Ma Thánh này vây công không
thể làm gì, huống chi là Cửu Võ, Tứ Quý thật sự lo lắng cho Cửu Võ, vừa
mới hét lên thì thân hình đã xuất hiện bên cạnh Cửu Võ, muốn cùng Cửu Võ ngăn địch.
Cửu Võ cười, chỉ một cái phù văn huyết sắc trên lưng mình, nói:
- Có thứ này, sẽ không có chuyện gì đâu.
- Phù? Là ai vẽ?
Tứ Quý kinh ngạc, đồng thời hỏi thì cũng đem ánh mắt dời lên người Sở Nam, nơi này, ngoại trừ Sở Nam ra thì không còn người nào khác có khả năng,
Cửu Võ gật đầu, cười nói:
- Đại sư huynh, người không muốn nhìn bộ phận nào của bọn chúng?
- Miệng của hắn!
Tứ Quý chỉ vào Huyết Trận Đại Thánh, Huyết Trận Đại Thánh nghe thấy Cửu Võ muốn hắn dập đầu, đang lúc muốn chửi ầm lên thì đột nhiên một đạo kiếm
khí ẩn chứa "Pháp tắc" chợt phá không mà đến, Huyết Trận Đại Thánh lập
tức không thể thốt ra nửa chữ khỏi miệng.
Bởi vì miệng của hắn đã không còn, chỗ đó bây giờ đã biến thành một lỗ máu, máu tươi từ trong
miệng hắn bắn ra tung tóe, nhưng không phải là bắn tung tóe ra bốn phía, ngược lại bị một cỗ hấp lực dẫn đến tay Sở Nam, cung cấp thêm “mực” để
Sở Nam vẽ “Thuẫn Phù Văn”.
Huyết Trận Đại Thánh hoảng sợ, Cửu Võ lại nói tiếp:
- Đại sư huynh, còn gì nữa không?
- Ta cũng muốn có một cái phù như vậy.
Cửu Võ đáp ứng, hắn biết Sở Nam chắc chắn sẽ không cự tuyệt, hắn liền cùng
đứng sóng vai phía trước với Tứ Quý, không để đám Huyết Ma tộc nhân tạo
thành ảnh hưởng với Sở Nam, Cửu Võ lúc này cũng nhìn ra vẻ thống khổ
trong mắt Sở Nam.
Người ở bên dưới, toàn bộ đều nín thở, ngưng
thần nhìn Sở Nam, không dám phát ra một điểm âm thanh, sợ rằng sẽ quấy
rầy Sở Nam, trên mặt Lâm Tuyết Nhiên đã thành hai dòng nước mắt.
Huyết Trận Đại Thánh không thể nói chuyện, nhưng hắn biết rằng không thể để
cục diện tiếp tục như vậy, hắn càng không ngừng nháy mắt với Huyết Lệ và Huyết Hàn, hai tên Huyết Ma Thánh này dường như đầu óc có chút không
thông minh, không hiểu được ý tứ của Huyết Trận Đại Thánh, thẳng cho đến khi Huyết Trận Đại Thánh chỉ vào Huyết Ma tộc nhân ở bên dưới, lại tự
mình chém ra vũ kỹ, tấn công Sở Nam thì hai tên Huyết Ma Thánh mới phục
hồi tinh thần lại.
Ngay lập tức, Huyết Hàn quát lớn:
- Tất cả Huyết Ma tộc nhân có thể đạp không phi hành, không tiếc bất cứ giá nào đánh chết tên kia!
Dứt lời, ba người Huyết Trận, Huyết Lệ, Huyết Hàn lại cùng giết về phía Cửu Võ và Tứ Quý, “Thuẫn Phù Văn” của Cửu Võ mặc dù không thể hoàn toàn
miễn dịch thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, nhưng lại để kích sát ba
tên Huyết Ma Thánh kia, chỉ có điều, Cửu Võ chỉ ngăn cản bọn chúng chứ
không trảm sát.
Mà ở bên dưới, lại có năm sáu vạn người đạp không mà lên, đánh về phía Sở Nam, Lâm Tuyết Nhiên kinh hãi, vừa muốn hét lên lại bị Sở Thiên Phong ngăn lại, chỉ nghe ông ta nói:
- Tuyết Nhiên, hãy tin con của chúng ta, hắn có thể làm được!
Tinh thần lực Sở Nam hao kiệt, nhưng năng lượng lại không thiếu, trong hư
không đột nhiên xuất hiện một dòng sông lớn, đem những Huyết Ma tộc nhân kia ngăn lại, Cửu Võ thì ngăn cản ba tên Huyết Ma Thánh, vô cùng nhẹ
nhõm hỏi Tứ Quý:
- Đại sư huynh, người biết nước trong sông kia là nước gì không?
Tứ Quý tất nhiên cảm nhận được năng lượng trong nước sông kia cực kỳ không đơn giản, bởi vì hắn có một loại cảm giác tim đập mạnh, lại nghe thấy
Cửu Võ hỏi vậy, không khỏi suy tư một hồi, trong đầu linh quang chợt
lóe, nói:
- Chẳng lẽ là Thủy Kiếp?
Cửu Võ lắc đầu, dùng ngữ khí bội phục nói:
- Nếu như Sở Nam muốn, thủy này so với
“chín lần Thủy Kiếp” còn muốn lợi hại hơn!
- Chuyện này là thật?
- Ta tận mắt nhìn thấy!
Ánh mắt của Tứ Quý khiếp sợ, lập tức biến thành kinh hỉ, nói gấp:
- Cửu Võ, người như vậy, nhất định phải đưa đến Thiên Võ Điện, như vậy thì lực lượng của Thiên Võ Điện chúng ta sẽ tăng mạnh.
Cửu Võ cười vui vẻ, nói:
- Đại sư huynh, người lúc trước không phải đã hỏi ta tại sao lại đến đây ư?
- Đúng vậy.
- Phụng mệnh điện chủ tìm người dẫn đến Hỏa Kiếp, dẫn đến sao băng rơi, bình yên vô sự mang về Thiên Võ Điện.
- Là hắn?
- Ừm.
- Thật tốt quá!
Tứ Quý mặt đầy tươi cười, đôi nắm tay siết chặt, lúc hai người đang nói
thì Sở Nam đã vẽ xong “Thuẫn Phù Văn”, đem năng lượng quán nhập vào
trong người Tư Đồ Dật Tiêu, vừa làm xong hết thảy, nước sông trước mặt
liền biến mất, đám Huyết Ma tộc kia mãnh liệt xông đến, Sở Nam lại nói
với Tư Đồ Dật Tiêu:
- Huyết Ma tộc giết của chúng ta bao nhiêu ngươi, hãy hoàn trả lại bọn chúng gấp ngàn vạn lần!
- Vâng, đại ca.
Tư Đồ Dật Tiêu cũng thấy động tác vừa rồi của Cửu Võ, cũng biết diệu dụng
của “Thuẫn Phù Văn” trên người mình, lập tức quay lại, hướng về phía đám Huyết Ma tộc kia phóng đến, Huyết Thuẫn Phù xoay tròn, Tư Đồ Dật Tiêu
quả nhiên không cảm thấy máu tươi trong người nhộn nhạo muốn bạo thể mà
ra nữa.
- Cửu Võ, ngươi cũng đến bên này đi.
Mặc dù Tư Đồ
Dật Tiêu không hề cố kỵ thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, thế nhưng dù sao Huyết Ma tộc cũng người đông thế mạnh, thực lực không yếu, bên
trong còn có Huyết Ma Tôn, cho nên mới để Cửu Võ xông lên tương trợ.
- Được, Sở Nam, Đại sư huynh của ta cũng muốn một cái phù như vậy.
Sở Nam gật đầu, Cửu Võ lập tức xông lên trảm sát, Sở Nam chậm rãi bước
tới, ba gã Huyết Ma Thánh vây giết đến, chợt thân ảnh Sở Nam biến mất,
lúc xuất hiện lại thì Huyết Lệ và Huyết Hàn chợt giống như bao cát bị
quẳng qua hai bên, chỉ còn lại Huyết Trận, Huyết Trận móc ra Huyết Ma
Châu, ba đạo huyết quang nhất thời phủ lên người Huyết Trận, tiếp đó
không chút do dự đánh về phía Sở Nam, Sở Nam làm như không thấy, sáu lớp lực lượng chấn ra.
Nhất thời, huyết quang vỡ vụn, Sở Nam lại lấy một phần ba tinh huyết của hắn để vẽ “Thuẫn Phù Văn” cho Tứ Quý, gương
mặt Huyết Trận lúc này đã tái nhợt vô cùng, thân thể cực kỳ suy yếu, hắn nhìn Sở Nam như nhìn ma quỷ, hắn không dám tiếp tục công kích Sở Nam,
mãnh liệt xoay người, xông thẳng về phía cha mẹ Sở Nam.
Phẫn nộ hỏa diễm xông thẳng lên trời.
Hơn ngàn đạo Thủy Hỏa "Long quyển" lập tức theo Âm Dương ngư xoay tròn,
Huyết Trận Đại Thánh lập tức cảm thấy bản thân nửa bước khó tiến, đồng
thời tinh huyết trong cơ thể còn có xu thế bị luyện hóa, Huyết Trận
không thỏi kêu gào thảm thiết, muốn dẫn động trận pháp bạo tạc, nhưng Sở Nam lập tức ném ra tám cây Chân Vũ Trụ, trấn tại bát phương xung quanh
Nghịch Thiên Sơn, lấy mọi người là trung tâm, những năng lượng kia căn
bản không thể tiến vào được chút nào.
Huyết Trận Đại Thánh thẹn
quá hóa giận, nhưng lại không thể làm gì, ba tên Huyết Ma Thánh hợp cùng một chỗ, Huyết Hàn và Huyết Lệ đều nhìn chằm chằm Huyết Trận, muốn để
Huyết Trận quyết định, Huyết Trận ngược lại vô kế khả thi, Huyết Hàn
nói:
- Chúng ta trước hết lui lại, đợi trở về Huyết Lăng thành, lúc đó bọn chúng sẽ không dám đuổi giết nữa.
Lúc này, dường như chỉ còn con đường rút lui, nhưng lúc Huyết Trận muốn
đồng ý thì đột nhiên nhớ đến ngữ khí lo lắng của Huyết Đại Thiên khi
muốn hắn không tiếc bất cứ giá nào chế trụ Nghịch Thiên Sơn, còn nghiêm
lệnh bắt sống cha mẹ Sở Nam, nghĩ vậy, thân thể Huyết Trận không khỏi
run lên dữ dội, trong lòng thầm nghĩ:
- Hẳn là Huyết Lăng thành cũng không ổn, nói vậy thì trở về không phải là chịu chết sao?
Huyết Trận vội vàng khoát tay, ý bảo không được.
- Vậy rút lui hướng nào?
Ánh mắt Huyết Trận do dự một hồi, lập tức trở nên kiên định, trong lòng hung hăng nghĩ:
- Chỉ còn lại một chỗ thôi!
Lúc này, Huyết Trận, Huyết Hàn, Huyết Lệ quay người phóng về hướng Bắc,
nhưng vừa bước ra một bước thì Sở Nam đã đứng trước mặt bọn chúng, lạnh
lùng nói: