Không nói Võ Thánh, chỉ cần sau khi đạt đến cảnh giới Võ Đế thì ham muốn với ăn uống đã giảm đi rất nhiều, hơn nữa cũng không thể có cảm giác
đói được, họ có thể trực tiếp hấp thu nguyên lực và các loại năng lượng
trong thiên địa để thỏa mãn bản thân.
Cái gọi là ăn cơm, uống
rượu chỉ là hưởng thụ một loại cảm giác, cảm nhận một loại hào khí hay
thói quen, ví dụ như người người xem rượu như mạng, ví dụ như Chiến Thần cũng ăn để thăng cấp, đột phá,…
Ngoài ra còn có loại tình huống, giống như thiên tài địa bảo, nhưng đó là loại cao cấp, từ một góc độ
nào đó mà nói, nó và ăn cơm khác biệt rất lớn.
Sở Nam ăn đều là những thức ăn bình thường.
Mới đầu, Tứ Quý còn cho rằng Sở Nam vì muốn mẹ hắn vui cho nên mới cố tình
ăn nhiều, nhưng dù vậy thì chỉ cần ăn xong lần thứ nhất là đủ, không cần thiết phải ăn thêm lần thứ hai, lần thứ ba,…
Cho đến bây giờ đã là lần thứ chín.
Tất cả mọi người lúc này đều cảm thấy không đúng, Tử Mộng Nhân lần thứ chín bưng đồ ăn đặt trước mặt Sở Nam, thật sự không nhịn được mà hỏi:
- Ngốc tử, ngươi ăn nhiều như vậy làm gì?
- Ta cũng không biết, nhưng ta lại cảm thấy vẫn còn đói.
- Ngươi thật đúng là kỳ quái.
Tứ Quý nói:
- Nếu không thì ngươi thử luyện hóa các loại nguyên thạch, hoặc ăn đan dược thử xem.
- Không có tác dụng.
Sở Nam lắc đầu, luyện hóa nguyên thạch và ăn đan dược, cuối cùng vẫn là bổ sung năng lượng, nhưng hắn căn bản không thiếu năng lượng, thể lực và
tinh lực cũng dồi dào vô cùng, hết lần này đến lần khác, cảm giác đói
bụng vẫn hung mãnh vô cùng.
Trần Hiểu Phong đứng tại chỗ nhìn
thấy bộ dạng ăn như hổ đói của Sở Nam, không khỏi nghĩ đến lúc còn ở
thành Hùng La, hình ảnh Sở Nam đại phát ăn màn thầu, không khỏi thở dài
nói:
- So với lúc trước, ăn càng mạnh hơn.
Sức ăn của Sở
Nam hiện tại đã không phải là một mình Lâm Tuyết Nhiên có thể chuẩn bị
đủ, trong Nghịch Thiên Sơn có không ít người vì Sở Nam mà gia nhập đội
ngũ chuẩn bị thức ăn, Điệp Y Tiên Tử cũng tham gia.
Trong đó, người không kinh ngạc nhất chính là Chiến Thần, theo hắn thấy thì đây đều là những chuyện rất bình thường.
Sở Nam nhìn Chiến Thần, không khỏi nghĩ đến khúc xương kia, trong đầu cảm thấy rất khó hiểu, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ là khúc xương đó đang tác quái?
Sở Nam không hỏi Chiến Thần, thứ nhất bởi vì hắn không rõ Chiến Thần liệu
có biết gì hay không. Thứ hai, cho dù Chiến Thần biết rõ, nhưng hắn
không muốn nói thì hỏi cũng vô dụng.
Cho nên, Sở Nam mới nói:
- Chiến Thần, biết ngươi đã nhịn rất lâu rồi, bây giờ giao cho ngươi một
nhiệm vụ, trong thời gian ngắn nhất, ngoại trừ Huyết Lăng thành ra, hãy
diệt trừ toàn bộ Huyết Ma tộc nhân tồn tại ở Cực tây chi địa, nhỡ rõ,
phải đem tinh huyết của chúng về.
- Lão đại vạn tuế.
Chiến Thần nói xong liền muốn lao ra, Sở Nam lại nói:
- Từ từ…
- Lão đại còn muốn giết ai?
Sở Nam dùng một ngón tay chỉ vào Tư Đồ Dật Tiêu và Đa Tháp, nói:
- Dẫn bọn họ theo, cả Cự Lực Viên nữa, cũng cùng đi luôn đi.
Đa Tháp lộ ra vẻ vui mừng, dựa theo tờ giấy mà Sở Nam lưu lại lúc trước,
hiện nay Đa Tháp đã có được lực lượng mười vạn cân lực, Sở Nam nhiều lắm chỉ đem công pháp Thương Sơn Quyết dạy cho Đa Tháp, mà những phương
pháp sau này của Sở Nam đều không thích hợp với hắn, cho nên Sở Nam muốn Đa Tháp đi theo Chiến Thần và Cự Lực Viên, xem xem có thu hoạch gì
không, dù sao thì lực lượng hóa thực thể trong bí cảnh kia vẫn khiến Sở
Nam khiếp sợ không thôi.
Về phần Tư Đồ Dật Tiêu, yêu cầu của Càn Khôn Cửu Chuyển đối với lực lượng cũng không thấp.
Mà Chiến Thần lại có chút buồn bực, bởi vì mang theo đám người kia, hắn
nhất định sẽ giết không thoải mái. Sở Nam lại dùng tinh huyết của Huyết
Ma Thánh vẽ “Thuẫn Phù Văn” cho bọn hắn, sau đó đem Địa Nguyệt Châu giao cho đám người Tư Đồ Dật Tiêu, còn nói thêm với Chiến Thần:
- Rèn luyện cho bọn họ, ngoài ra, ngươi cũng thuận tiện tìm kiếm vị dược “Huyết Tiên Tần Hoàn”.
- Được, lão đại.
Chiến Thần nói xong, liền chộp lấy đám người Đa Tháp rồi rời đi, mà lúc Sở
Nam nhắc đến “Huyết Tiên Tần Hoàn”, Huyết Lệ vừa vặn đi đến, trực tiếp
quỳ xuống đất, còn không đợi Sở Nam hỏi thì hắn đã nói:
- Chủ nhân, ta biết Huyết Tiên Tần Hoàn ở đâu!
- Ồ?
Sở Nam vô cùng kinh hỉ, vội hỏi:
- Ở đâu?
- Huyết Ma đại lục.
Ánh mắt Sở Nam chợt trở nên sáng rực, Huyết Lệ cho rằng Sở Nam hoài nghi tính chuẩn xác trong lời nói của hắn, vội nói:
- Chủ nhân, những gì ta nói đều là sự thật, không có lừa người.
Sở Nam bật cười, hắn dùng Sinh Tử Quyết để khống chế Huyết Lệ, đương nhiên biết Huyết Lệ nói thật hay giả, hắn cười nói:
- Huyết Ma đại lục xem ra không thể không đi rồi.
Sau đó, Sở Nam lại hỏi:
- Chuyển Sinh Điện chân chính hiện ở đâu? Các ngươi là từ đâu đến?
- Nơi đó gọi là gì ta cũng không biết, nơi đó là một cái lỗ lớn, hoang tàn vắng vẻ…
Huyết Lệ miêu tả xong, tất cả mọi người cũng không nghĩ ra nơi đó là đâu, trong lòng Sở Nam không khỏi khẽ động, lại hỏi:
- Ngươi biết đi như thế nào phải không?
- Tiểu nhân biết rõ.
- Tốt.
Sở Nam lại để Vô Không dẫn Huyết Lệ đi, sau khi phân phó một chút, lại
chuyên tâm ăn, lần ăn này kéo dài suốt bảy ngày bảy đêm, Hắc Tâm Diêm
Vương cũng nghĩ hết biện pháp để làm thức ăn, tất cả mọi thức ăn bên
trong Nghịch Thiên Sơn đều bị Sở Nam dọn sạch, lúc đó cảm giác đói bụng
mới suy yếu đi không ít, thế nhưng vẫn không hoàn toàn biến mất.
Đối với việc này, tất cả mọi người đều im lặng không nói nên lời, Tử Mộng Nhân cũng im lặng, mà Sở Nam lại càng im lặng hơn.
Tiếp đó, tất cả mọi người trong Nghịch Thiên Sơn bắt đầu bận rộn, Sở Nam đem hết tất cả những võ quyết, vũ kỹ, trận pháp,… mà hắn vơ vét được thời
gian qua lấy ra, cung cấp cho mọi người tu luyện, còn để cho Tứ Quý, Cửu Võ, Tiên Nguyệt và đám người Phong Vĩnh thành giảng giải, Sở Nam còn
đặc biệt tặng cho năm vị sư phụ của trấn Tự Do một ít bảo bối thích hợp
với bọn họ, Sở Nam còn nói cho Kim Tuyệt và Cơ Tam Nương, nếu như đem
Khai Thiên và Liệt Địa liên hợp thì uy lực sẽ bạo tăng.
Nghe Sở Nam nói những lời này, Cơ Tam Nương cười nói:
- Tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi bây giờ rất lợi hại, Tam Nương sẽ đem ngươi chôn xuống đất!
- Đã hiểu đã hiểu.
Sở Nam bật cười, kéo Tử Mộng Nhân chạy đi, đến chỗ Túy lão đầu, ba người
Túy lão đầu, Tử Võ Đế, Sở gia lão tổ đang vây lại một chỗ, muốn đem
phương pháp luyện khí của ba nhà lấy thừa bù thiếu, dung hợp thành một
thể, Sở Nam lẳng lặng lắng nghe, tại phương diện luyện khí, kiến thức
của hắn quả thật khá thiếu khuyết, thầm nghĩ:
- Xong việc này, nhất định phải đem trọng kiếm luyện đến tận cùng.
Lãnh Diện Diêm Vương trong năm vị sư phụ của trấn Tự Do cũng ở cùng Cốc Hi
Đan, chỉ có điều, Cốc Hi Đan vốn tôn sư trọng lễ vẫn kiên trì gọi Lãnh
Diện Diêm Vương là sư tổ, Lãnh Diện Diêm Vương như thế nào cũng không
tiếp thụ được…
Ngoài ra, Sở Nam còn bắt đầu lấy Nghịch Thiên Sơn
làm trung tâm, bố trí trận pháp, Sở Nam nhất tâm lưỡng dụng, một bên vừa bố trí, trong đầu còn suy tính dùng đệ lục Chuyển – Chuyển thần niệm
của Càn Khôn Cửu Chuyển, không có thần niệm quả thật bất tiện, mà trọng
yếu hơn là, sau đệ lục Chuyển chính là Chuyển Tinh Thần lực, Sở Nam hiện tại vô cùng cần Tinh Thần lực, công kích của “Phù Thuật” rất cường đại, nhưng cũng cần một lượng lớn Tinh Thần lực cung cấp.
Lúc Sở Nam
bày trận, Tử Mộng Nhân, Điệp Y, Tiên Nguyệt tam nữ ở cùng với nhau, ba
nữ nhân một hồi đùa giỡn, nói là đơn giản nhưng lại không đơn giản…
o0o
Lúc này, Huyết Ma tộc trưởng nhận được lời cầu cứu của Huyết Đại Thiên, lập tức tập hợp một đội ngũ tinh nhuệ, do Đại trưởng lão có tu vi Huyết Ma
Thần dẫn đội, thẳng hướng Cực tây chi địa, nhất định muốn đoạt lại Cực
tây chi địa.
Bên trong bí cảnh của Tỏa Hải Không Bình cũng có thêm một vị khách không mời mà đến.