Trong nửa tháng này, Chiến Thần quét ngang toàn bộ thành trì có Huyết Ma tộc tồn tại ở Cực tây chi địa, chỉ
có số ít Huyết Ma tộc đào thoát, còn lại đều bị đám người Chiến Thần
đánh thành thịt vụn, máu tươi thu được từ bọn chúng có thể tạo thành một cái huyết hồ.
Sở Nam tại Nghịch Thiên Sơn bày ra cơ quan trùng
trùng điệp điệp, đem toàn bộ sở học mấy năm nay của hắn áp dụng vào
Nghịch Thiên Sơn, đầu tiên là trận pháp, cái gì Sát Huyết trận, Sinh Tử
Băng Hỏa trận, Tỏa trận, Huyễn trận, Cửu Cung Bát Quái trận,… lớn lớn
nhỏ nhỏ cộng lại tuyệt đối vượt quá mười vạn, mỗi một cành cây ngọn cỏ
bên trong Nghịch Thiên Sơn đều có thể là một loại trận pháp.
Hơn
nữa, trận tài sử dụng cũng rất không đơn giản, Sở Nam tại đại lục Đồ
Đằng và Nam Xuyên châu thu được rất nhiều tại liều trân quý, ngoại trừ
Sở Nam tài liệu Sở Nam dùng để luyện chế trọng kiếm ra, tất cả đều được
sử dụng, lại để cho Cửu Võ ngưng tụ "Pháp tắc" kiếm khí, Tứ Quý ngưng tụ "Pháp tắc" Mộc nguyên lực quỷ dị, Thổ nguyên lực "Pháp tắc" của Phong
Vĩnh thành, thanh âm "Pháp tắc" của Tiên Nguyệt, năng lượng của Chiến
Thần,… Tất nhiên là không thể thiếu lực lượng của Sở Nam, Thủy Hỏa "Pháp tắc" do chính bản thân sáng tạo, năng lượng Phong, Lôi, thần bí, sinh
tử nhị khí đều dung hòa vào trong trận pháp…
Không ít vị trí còn
được Sở Nam sử dụng Phù Thuật, Bạo Phù Văn, Băng Phù Văn, Toái Phù Văn,… càng khiến người khác khó lòng phòng bị.
Ngoài ra, tinh huyết
của Huyết Ma tộc cũng có công dụng, Sở Nam vẫn không thể thu được thiên
phú dị năng từ trong tinh huyết, thế nhưng hắn có thể từ trong tinh
huyết thôi phát ra, tác dụng lên người kẻ xông vào, cường giả như Tứ Quý bị ba gã Huyết Ma Thánh vây công cũng không chịu nổi, tác dụng lên
người khác ắt hẳn không cần phải nghĩ bàn.
Ngoài ra, phạm vi bao trùm của đại trận cũng cao đến tận trời xanh, sâu thì dưới lòng đất chín vạn dặm.
Tại vị trí chín vạn dặm còn đặt tám cây Chân Vũ Trụ, dùng thứ này làm trận
cơ, về sau, Sở Nam vẫn không yên tâm, lại nghĩ đến một màn trong bí
cảnh, liền đem hồ lô làm một trong những trận tâm.
Đại trận như
vậy, một khi hoàn toàn khởi động thì năng lượng tiêu hao rất lớn, cho
nên, Sở Nam ngoại trừ quán chú năng lượng suốt nửa tháng ra, còn bày 36
tòa Tụ Nguyên trận cỡ lớn, bên ngoài phương viên mười vạn dặm còn bố trí nhóm Tụ Nguyên trận thứ hai, cùng với Tụ Nguyên trận tại Nghịch Thiên
Sơn hỗ trợ lẫn nhau.
Chiêu này của Sở Nam có thể hấp thu năng lượng trong phương viên 30 vạn dặm, bất luận là trên trời hay dưới đất.
Cẩn thận như vậy, chính là bởi vì Sở Nam sợ rằng lúc không có hắn ở đây,
Thần Lai Thủy Hồn và những nhân vật thần bí truy sát đến, nếu như những
người đó đến đây thì trận pháp này cũng có thể ngăn cản được một thời
gian.
Sở Nam trước khi đi lại vẽ cho tất cả mọi người tại Nghịch
Thiên Sơn một “Thuẫn Phù Văn”, đồng thời, Phù Chấn nghiên cứu suốt ngày
đêm không ngủ, cuối cùng luyện chế ra một ít “Thuẫn Phù”, chỉ có điều,
những “Thuẫn Phù” này chỉ đủ kiên trì nửa canh giờ, mà chống lại Huyết
Ma Thánh thì hiệu quả không phải quá lớn.
Cốc Hi Đan thì đang
luyện chế một loại đan dược gọi là “Ma Đan”, nếu như luyện chế thành
công thì tạm thời có thể khiến cho thân thể Huyết Ma tộc bị mất kiểm
soát, trong đó có một phần công lao của Lãnh Diện Diêm Vương.
Lúc Sở Nam đang làm công tác chuẩn bị thì đột nhiên có người đến báo, nói
rằng có ba đại hán đến tìm hắn, Sở Nam kỳ quái lẩm bẩm:
- Đại hán? Ba người?
Mặc dù nghi hoặc, nhưng Sở Nam vẫn để ba người tiến vào, Sở Nam vằ gặp lập
tức nhớ đến lúc trước mang theo võ giả phản kháng Huyết Ma tộc, ba người bọn họ là những người đầu tiên hưởng ứng, Sở Nam đang muốn hỏi bọn họ
có chuyện gì, đột nhiên nhìn thấy tia sáng giảo hoạt hiện lên trong mắt
ba người, không khỏi nhìn kỹ lại, không khỏi nhảy dựng lên, vui vẻ nói:
- Là các ngươi?
- Chúng ta là ai?
- Ngươi là Bạch Nhược Tuyết, còn hai ngươi là Hề Hề và Nam Nam!
- Cái này cũng không lừa được ngươi.
Ba đại hán nhanh chóng biến hóa, biến thành ba mỹ nữ tử, Nhược Tuyết nha
đầu năm xưa, qua mười một năm cũng đã trở thành một đại cô nương xinh
đẹp, Tử Mộng Nhân nhìn thấy không khỏi giật mình, tiếp đó bừng tỉnh:
- Thần Hành Bách Biến.
- Sở Nam ca ca.
- Chưởng môn.
Ba người bái kiến Sở Nam, Sở Nam vô cùng vui sướng, trong mắt Tử Mộng Nhân không khỏi lóe lên tia sáng đề phòng, trong lòng thầm nhủ:
-
Ngốc tử quả là một con ong cần cù lấy mật, không biết hái bao nhiêu hoa, Linh Vân, Điệp Y, Tiên Nguyệt mặc dù gọi hắn là công tử, nhưng trong
mắt lại lộ ra sự ái mộ, cho dù là người mù cũng nhìn thấy, còn có một
Thiên Nhiên trong Cấm Vụ Hải nữa, hiện tại lại thêm ba người, trong đó
còn có một đôi hoa tỷ muội, áp lực thật lớn, chẳng lẽ muốn…
Nghĩ
đến đây, Tử Mộng Nhân liền sử dụng “véo thịt công” không chút dấu vết,
chỉ có điều Sở Nam da thịt quá dầy, Tử Mộng Nhân căn bản véo không tác
dụng, điều này khiến Tử Mộng Nhân rất o thoải mái, âm thầm quyết định
phải tu luyện thật tốt, sau này có thể khiến “véo thịt công” hiển lộ
thần uy.
- Nhược Tuyết, mối thù của ngươi đã báo rồi sao?
- Ừm.
- Hề Hề, đám người Diệu Âm đâu?
- Chưởng môn nhân, chúng ta cũng đang tìm kiếm.
Sắc mặt Hề Hề ảm đạm, Sở Nam lúc này lập tức ra lệnh, để người của Huyền
Băng Môn phát ra hiệu lệnh tập trung tại Nghịch Thiên Sơn, lúc này mới
an ủi Hề Hề:
- Yên tâm đi, các nàng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
- Ừm.
Lại một phen ôn chuyện cũ, sau đó Nhược Tuyết dẫn theo tỷ muội Hề Hề đến
tìn Lâm Tuyết Nhiên, tam nữ vừa rời đi, Tử Mộng Nhân liền hỏi Sở Nam:
- Ngốc tử, thẳng thắn thì khoan hồng, kháng cự thì nghiêm phạt, nhanh trung thực khai báo!
- Mộng Nhân, các nàng đều là muội muội!
- Vậy ngươi đến cùng có bao nhiêu muội muội?
- Ách…
Tử Mộng Nhân nhìn thấy bộ dạng của Sở Nam, “phì” cười một tiếng, nói:
- Không trả lời cũng được, trừ phi ngươi đáp ứng ta một điều kiện!
- Đừng nói là một cái, cho dù mười vạn cái, dù lên trời xuống đất, ta cũng sẽ đáp ứng nàng.
- Vài năm không gặp, miệng lưỡi càng trơn tru, lần này, ta muốn đi cùng ngươi.
- Không được!
Sở Nam lập tức cự tuyệt, lần này ra ngoài, Sở Nam chỉ định đem theo Cửu Võ và Chiến Thần, đương nhiên còn có Huyết Lệ, Tứ Quý thì lưu tại tọa trấn Nghịch Thiên Sơn, Sở Nam còn để “ác thú” lưu lại, hơn nữa còn trả lại
cho “ác thú” rất nhiều tử khí, để làm thức ăn cho nó.
- Việc gì cũng được, chỉ riêng việc này thì không!
- Ta cũng chỉ có điều kiện này!
- Mộng Nhân…
- Ngốc tử, ta biết ngươi muốn tốt cho ta, thế nhưng, ta muốn ở cùng
ngươi, nếu như ngươi ra ngoài lại thêm vài năm không gặp, ta phải làm
sao đây? Ngươi yên tâm, ta sẽ cố gắng tu luyện, sẽ không trở thành vướng bận của ngươi.
Tử Mộng Nhân nói xong, đôi mắt trở nên ẩm ướt, Sở Nam thương tiếc ôm nàng vào lòng, Sở Nam rất muốn đáp ứng, nhưng hắn
không thể đáp ứng, những nhẫn trữ vật kia đều biến mất, bị Huyết Ma tộc
biến thành thứ gì đó còn chưa rõ, quan trọng nhất là khi hắn đi qua đại
lục Đồ Đằng, biết về Thiên Trảm Điện, cũng biết Đại lục Thiên Vũ có một
Thiên Võ Điện, nếu như Huyết Ma đại lục cũng có một cái Huyết Ma Điện,
mà người trong đó rất có thể vô cùng lợi hại.
- Mộng Nhân, ta sẽ nhanh chóng trở lại!
- Ta không tin.
- Thật sự!
- Vẫn không tin.
- Hãy tin ta!
- Muốn ta tin tưởng ngươi, trừ phi…
Tử Mộng Nhân ngẩng đầu lên, gương mặt đột nhiên đỏ hồng, Sở Nam kỳ quái hỏi:
- Trừ phi cái gì?
- Buổi tối đến phòng ta…
-DG-: Á à…
Dứt lời, Tử Mộng Nhân giống như một trận gió chạy đi thật xa, chỉ lưu lại hương thơm thấm lòng người…