Pháp tắc chưa nhập môn thì đều là bất nhập lưu, cho dù là vượt qua Thủy
kiếp, Thủy kiếp kinh thiên động địa, xưa kia chưa từng xuất hiện nhưng ở trước mặt thế cũng phải lui, phải vỡ, phải thuần phục…
Sự thật
đúng là như vậy, Thủy Chi Hàn tế ra thế chưa hoàn toàn nắm giữ nhưng
cũng đã thôn phệ pháp tắc của Sở Nam, đánh Sở Nam lui lại liên tiếp,
không có chút lực hoàn thủ!
Nhưng cũng chỉ là lui lại, chỉ là bị thương, dù rằng có chút nặng nhưng vẫn không chết!
Thủy Chi Hàn càng đnáh càng kinh ngạc, hắn ngưng tụ toàn bộ sát cơ, liều
mạng tấn công, chém giết Sở Nam, nhưng hết lần này tới lần khác đều
thiếu một chút hỏa hầu, đánh như thế nào cũng không chết. Hơn nữa, Thủy
Chi Hàn còn phát hiện trải qua thời gian, sau nhiều lần chém giết Sở
Nam, thế của hắn ngày càng yếu, uy lực ngày càng nhỏ. Hắn vẫn nhớ như in lần đầu tiên Sở Nam dùng Thủy pháp tắc tấn công, Thủy pháp tắc bị chia
năm xẻ bảy, căn bản không thể hợp lại, còn Sở Nam bắn xa ngoài ngàn mét.
Thế nhưng, hiện giờ vết rách trên Thủy pháp tắc của Sở Nam càng ngày càng
ít, khoảng cách lui lại cùng ngày càng gần. Hiện giờ dưới sự tấn công vũ bão của hắn, Sở Nam nhiều nhất cũng chỉ lui lại sau một hai chục mét mà thôi.
Thủy Chi Hàn hiểu điều này có quan hệ với việc năng lượng
của hắn bị tiêu hao. Sử dụng thế tiêu hao rất nhiều năng lượng, đặc biệt là dưới tình huống hắn chưa hoàn toàn bước vào cánh cửa đầu tiên. Hơn
nữa lúc trước hắn nhiều lần bị thương, căn bản là không thể hoàn toàn
bộc phát ra uy lực.
Nhưng đây chỉ là một phương diện. Bất kể là
năng lượng của hắn bị tiêu hao, khi trước hắn bị thương nhưng tuyệt đối
không thể sánh với Sở Nam. Hiện giờ trong cơ thể Sở Nam tràn đầy năng
lượng hư không thứ nguyên tàn sát bừa bãi, Sở Nam đang mang theo tai họa ngầm, mang theo nguy cơ cùng hắn chém giết, nhưng tình thế ngày càng
nghiêng về phía Sở Nam, điều này nói lên thứ gì?
Điều này nói lên Sở Nam đang tiến dần tới cánh cừa đầu tiên, đang chậm rãi nắm giữ thế!
Ngoài đó ra không còn cách giải thích nào khác. Nhưng ngay cả Thủy Chi
Hàn cũng không dám tin kết luận này, so với việc tin Sở Nam đang dần nắm giữ thế, hắn thà tin năng lượng hư không không tổn thương tới Sở Nam!
- Bổn công tử cũng không tin ngươi là bất tử chi thân, đánh mãi cũng không chêt!
Thủy Chi Hàn công kích mạnh hơn, như vũ bão. Sở Nam cũng không né tránh, chỉ thi triển Thủy pháp tắc tới cứng đối cứng. Hiện giờ trong cơ thể hắn
vẫn có năng lượng hư không thứ nguyên đang tàn sát bừa bãi, nhưng so với khi trước đã tốt hơn, bởi vì rất nhiều năng lượng đã bị Âm Dương ngư
luyện hóa.
Thần lai thủy hồn lại truyền mật âm cho Sở Nam, nói
tất cả kiến thức liên quan tới cánh cửa pháp tắc đầu tiên cho Sở Nam.
Ngoài ra, Sở Nam lại từ trong thực chiến thể ngộ ra, khát vọng hạt giống muốn phá đá chồi lên ngày càng mãnh liệt!
- Thế? Có quan hệ với
bản thân? Rốt cục là quan hệ gì? Thân thể? Đan điền? Linh hồn? Tinh thần lực? Hay là ý thức? Hay là thần hồn?
Sở Nam liên tục suy nghĩ, tự hỏi chính mình, nhưng liên tục lắc đầu.
Sở Nam lắc đầu là vì phủ định đáp án của bản thân, nhưng trong mắt Thủy
Chi Hàn thì lại là Sở Nam đang miệt thị hắn. Thủy Chi Hàn thẹn quá hóa
giận, quát:
- Tiểu tử, ngươi vĩnh viễn không bước vào được cánh cửa
pháp tắc đầu tiên. Bởi vì hôm nay bổn công tử muốn ngươi chết! Ngươi
nhất định phải chết!
Tinh huyết lại nhổ ra, đồng thời vài kiện
pháp bảo xuất hiện. Những pháp bảo này đều có phẩm giai không thấp, tất
cả đều là Siêu Thần khí, còn có cả hai kiện Tổ bảo hạ phẩm, nhưng con
dấu màu đỏ kia cũng không thấy xuất hiện.
Năng lượng của Thủy Chi Hàn mãnh liệt trút vào pháp bảo, trong thời gian nháy mắt đánh lui Sở
Nam, tất cả pháp bảo đều bay tới bên người Sở Nam, miệng quát lớn:
- Bạo! Bạo! Bạo! Bổn công tử muốn mạng của ngươi!
Trong tiếng quát, Thủy Chi Hàn lại xông tới. Thủy Chi Hàn rất ít khi dùng
quyền, mà một quyền này lại sở hữu tất cả năng lượng, thế còn lại của
hắn. Một quyền này tích lũy trong những đợt công kích như cuồng phong
bạo vũ của hắn mà xuất hiện!
Một quyền tất sát!
Trong
tiếng nổ ầm ầm, trong đoàn bụi mù mịt, Sở Nam cũng đánh ra một quyền,
ngăn cản nắm đấm của Thủy Chi Hàn. Thủy Chi Hàn hơi sững sờ, hắn chuẩn
bị nhiều thứ như vậy là muốn Sở Nam không phát hiện, không ngờ vẫn không thoát được mắt Sở Nam.
- Ngươi sớm biết bổn công tử sẽ làm vậy?
Sở Nam cười này, nói:
- Lần này tương tự thủ đoạn ngươi đã sử dụng hai lần trong hư không thứ nguyên, chẳng lẽ đây là bản chất của ngươi sao?
Sở Nam nói xong một câu này, đột nhiên toàn thân ngây ngẩn.
Thủy Chi Hàn bị nhìn thấu ý đồ, càng thêm tức giận.
- Biết rõ thì như thế nào? Bổn công tử vẫn có thể hủy đan điền của ngươi.
Thủy Chi Hàn nói là muốn đánh về phía đan điền, nhưng tay hắn lại đánh về phía trái tim.
Thủy thế vô thường, lặng yên không chút tiếng động mà thay đổi quy tích. Sở
Nam ngây ngẩn, ngay cả cánh tay đang vươn ra cũng dừng lại trong không
trung. Thủy Chi Hàn thấy dị trang như vậy, trong lòng xiết chặt lại:
- Tên quái thai này định sử dụng quái chiêu gì?
Dù xuất hiện nghi vẫn nhưng Thủy Chi Hàn vẫn kiên định đánh tới.
- Mặc kệ ngươi có quái chiêu gì, chỉ cần một quyền này đánh trúng, trái
tim ngươi vỡ nát. Không có trái tim, ta muốn xem ngươi sống bằng cách
nào!
- Chết đi!
Ầm!
Một quyền của Thủy Chi Hàn mạnh mẽ đnáh lên ngực Sở Nam. Thủy Chi Hàn lập tức tươi cười hơn hở, nhưng
tiếng cười chưa kịp phát ra khỏi cổ họng thì hắn liền biến sắc, vẻ mặt
sợ hãi, thổ huyết, lui lại mấy ngàn mét.
- Sao có thể như vậy?
Cánh tay Thủy Chi Hàn không còn chút huyết nhục, xương cốt cũng vỡ. Hắn nhìn Sở Nam như một pho tượng đứng thẳng tắp, không khỏi run sợ. Hắn không
hiểu tại sao bản thân mình lại bị thương.
Còn Sở Nam lúc này trong đầu chỉ còn hai chữ “bản chất”!
- Bản thân… bản chất, bản chất…. Bất luận là linh hồn, thân thể hay ý
thức, tinh thần lực… đều là một bộ phận của bản chất. Quy quy chi thế,
câu thông chính là bản chất của bản thân, là thế của bản chất mỗi ngươi…
- Bản chất của ta là gì?
- Nghịch!
- Nghịch chi thế!
- Nghịch thiên địa bất nhân, nghịch trắng đen đảo lộn, nghịch bất bình bất công, nghịch Thủ hộ giả muốn hủy diệt ta!
…
Tất cả cảm ngộ Sở Nam chiếm được sau khi bắt được thứ kia lập tức trở nên
rõ ràng, đầu óc sáng lạn, khỏa hạt giống kia phá đấ chồi lên, lá xuất
hiện, lập tức biến thành một cây đại thu che trời!
Sở Nam vẫn là
Sở Nam, nhưng trong mắt Chiến thần, Thần lai thủy hồn, Thủy Chi Hàn, giờ phút này Sở Nam không con là Sở Nam! Thủy Chi Hàn sợ hãi cùng cực, khí
tức, khí thế phát ra trên người Sở Nam vô cùng quen thuộc!
Đây rõ ràng là dấu hiệu bước chân vào cánh cửa pháp tắc đầu tiên!
Thủy Chi Hàn sợ hãi hét loạn lên:
- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng! Sao ngộ tính của ngươi
lại cao tới vậy, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã bước vào cánh cửa pháp tắc đầu tiên? Bổn công tử vẫn chưa bước vào, sao ngươi có thể làm được? Giả, nhất định là giả!
Trong cơn tức giận tột cùng, tiềm lực của Thủy Chi Hàn bùng phát, thế bắt đầu ngưng tụ ở nắm đấm, tấn công về
phía Sở Nam. Sở Nam không tránh không né, cho tới khi Thủy Chi Hàn sắp
đánh lên người hắn mới nói:
- Lệnh cho thủy của ngươi, tấn công bản thân ngươi!