Sở Nam trong tình cảnh ngàn cân trong sợi tóc ngộ ra, lập tức tiến hành
ngay, giao phó Nghịch chi thế và Bá khí chi thế cho Thủy Hỏa pháp tắc,
Âm dương ngư xoay tròn, Nghịch tăng Bá chi thế, Bá cường Nghịch chi uy!
Đúng lúc này, Bá ý Thiên Khung của Hỏa Vô Song tàn sát xông tới, hai cỗ năng lượng khổng lồ mang theo khí thế cuồng bạo va chạm vào nhau, hào quang
chói mắt tỏa ra khiến những hào quang khác trong hư không thứ nguyên đều trở nên ảm đảm. Triệu Hữu và Hoa Phương hai mắt như bị kim châm, không
thấy rõ rốt cục chuyện gì đang xảy ra, thần niệm quét tới cũng lập tức
bị xoắn diệt, Hồn Phiên lão tổ một lần nữa thổ huyết, nhanh chóng lui
lại phía sau.
Tiếng nổ liên tiếp vang lên, nhanh chóng khuếch tán ra bên ngoài, đạt tới trăm trượng… ngàn trượng… vạn trượng…
Những nơi nó đi qua, bất luận là năng lượng hư không thứ nguyên hay là hàng tỉ tiểu không gian kia đều bị nghiền nát, hủy diệt!
Hai người khiến cỗ năng lượng này nổ tung nhận lấy trùng kích mạnh nhất.
Năng lượng mãnh liệt tràn vào cơ thể, phá hủy tất cả huyết nhục, cốt
cách…
Hai người đồng thời thổ huyết, bay ngược ra ngoài.
Bay ngược ra ngoài, trong mắt Hỏa Vô Song hiện lên vẻ sợ hãi trước nay chưa từng có. Hắn không để ý thương thế, cưỡng ép dùng sức, muốn dừng thân
thể lại, cuối cùng hắn đứng ở cách đó 200m.
Hỏa Vô Song ngừng
lại, nhưng Sở Nam vẫn lui về phía sau. Biểu hiện thương thế của hắn còn
nghiêm trọng hơn Hỏa Vô Song rất nhiều, thân thể còn chưa hoàn toàn khôi phục giờ phút này lộ ra những rãnh sâu đáng sợ.
Đương nhiên là
ngoại trừ các bộ phận xương cốt dung nhập. Những bộ phận kia vẫn hoàn
hảo, chỉ da thịt bên ngoài bị chút tổn thương. Cũng chỉ vì ở ngực bục có xương cốt dung thân, lục phủ ngũ tạng của Sở Nam nhận được bảo vệ mạnh
mẽ, cho nên mới không nguy hiểm tới tính mạng.
Đai trữ vật quấn
quanh hông vốn cũng bị hủy diệt trong năng lượng cuồng bạo. Nhưng khi
năng lượng tập kích tới, một đoàn băng quang trong suốt bao phủ lấy đai
trữ vật, tránh cho nó bị hủy diệt, vô số bảo vật bên trong, còn có cả
tiểu nữ hài nhi không chút tổn thương. Về phần túi linh thú, năng lượng
đánh tới cũng bị phản chấn trở lại, chỉ có điều nhờ vụ nổ lớn che dấu
nên không có ai chú ý tới.
- Đây là uy lực của Pháp tắc chi ý
sao? Cánh cửa pháp tắc thứ hai đúng là mạnh mẽ. Thủy hỏa pháp tắc,
Nghịch chi thế, Âm dương ngư xoay tròn… hợp lại cũng không thể thắng
Pháp tắc chi ý sao?
Sở Nam không cưỡng ép khống chế thân thể,
thân thể tùy ý bay trong không trung, trong lòng kinh ngạc suy nghĩ. Sở
Nam kinh ngạc nhưng lại không biết giờ phút này Hỏa Vô Song càng kinh
ngạc hơn. Một chiêu Bá ý thương khung của hắn sau khi dung hợp bá khí
chung cực, cho dù là cường giả cảnh giới Thần tổ cũng phải tránh mũi
nhọn, nhưng Sở Nam lại có thể cứng đối cứng, hơn nữa cũng chỉ vẻn vẹn bị tổn thương mà không có chết!
Càng khiến Hỏa Vô Song kinh ngạc
hơn là trong nháy mắt cuối cùng, hắn thấy được Sở Nam đem hai loại thế
hoàn toàn bất đồng dung hợp lên Thủy hỏa pháp tắc. Hỏa Vô Song khó mà
tin nổi một cảnh này, pháp tắc chỉ có thể dung hợp một loại thế, đây là
chân lý đã vài vạn năm, nhưng Sở Nam lại có thể dung hợp hai loại thế.
Theo suy nghĩ của Hỏa Vô Song, Sở Nam dung hợp hai loại thế mới có thể
chống lại Bá ý thương khung, ngoài ra không có cách giải thích nào khác.
- Đây là lần đầu tiên thi triển đã có uy lực lớn tới vậy. Nếu để hắn hoàn toàn nắm giữ, tu vị, thực lực tăng lên, không biết sẽ tăng trưởng tới
mức nào? Bí kỹ dung hợp hai loại thế, ta nhất định phải đoạt tới tay.
Hỏa Vô Song nghĩ vậy, nhưng trong lòng lại chịu đả kích rất lớn, nhìn Sở Nam đang bắn ngược về phía sau, điên cuồng hét:
- Không, là giả, tất cả đều là giả! Tuyệt đối không thể nào…
Gào thét xong, Hỏa Vô Song giậm chân xuống đất, muốn thừa cơ bắt lấy Sở
Nam. Nhưng vừa giậm chân xuống, miệng hắn liền phun máy, toàn thân vô
lực ngã xuống, miệng vẫn gào thét:
- Bản thiếu gia không cam lòng, bản thiếu gia là vô địch…
Xa xa, Hoa Phương đại hỉ, Hồn Phiên lão tổ đang hấp hối, Hỏa Vô Song sắp
tử vong, Sở Nam ẩn chứa nhiều bí mật cũng cách cái chết không xa, giờ
chỉ còn lại Triệu Hữu. Hoa Phương nói với Triệu Hữu:
- Đồ đạc của hắn, chúng ta chia đều, như thế nào?
Triệu Hữu nhìn chằm chằm vào Sở Nam, vẫn có đôi chút do dự. Biểu hiện của Sở
Nam vừa rồi khiến hắn có rất nhiều suy đoán, hắn không ngờ việc này có
quan hệ nhân quả nhiều như vậy, chẳng lẽ thật sự có bảo vật mà như không thấy? Nói cách khác chính là thả hổ về rừng, để hắn tự phát triển, về
sau là địch với mình. Triệu Hữu hiểu rất rõ để một người như vậy phát
triển tuyệt đối sẽ là tồn tại vô cùng đáng sợ!
- Ngươi còn đang suy nghĩ cái gì?
Hoa Phương thấy Triệu Hữu không động, hắn cũng không vội vã xông lên, hắn
có vài phần kiêng kị đối với Triệu Hữu. Bởi vì cho tới giờ hắn vẫn không rõ Triệu Hữu có thân phận gì, tới từ đâu.
Triệu Hữu còn đang suy nghĩ thì Sở Nam đã dừng ở cách chỗ cũ hơn 3000m. Cũng vào thời khắc này Âm dương ngư cũng luyện hóa xong một vạn linh hồn, nhưng năng lượng
trong hư không thứ nguyên vẫn dũng mãnh tràn vào thân thể, bị Âm dương
ngư luyện hóa.
Thân thể Sở Nam sau khi bị tàn phá trở nên rất suy yếu. Nhưng linh hồn hắn vô cùng mạnh mẽ, thậm chí là đáng sợ, những suy nghĩ tràn vào trong đầu cũng không bị tiêu tán theo một vạn linh hồn
kia mà giống như đã trở thành suy nghĩ của bản thân Sở Nam vậy.
Một phương diện khác, tinh thần lực lại một lần nữa bị hao tổn, lúc này cho dù Sở Nam muốn vẽ một cái Bạo phù văn cũng rất khó khăn! Thế cục ngày
càng nguy cấp, lực lượng hạt châu đã tan rã, không thể cung cấp trợ lực
cho Sở Nam. Với thân thể hiện tại, Sở Nam dù thi triển Diệt thiên quyền
cũng khó mà uy hiếp được cường giả cảnh giới Vũ tổ. Thứ còn lại chỉ có
rất nhiều năng lượng hình thành vòi rồng, còn cả một chiêu vừa sáng tạo
kia giúp hắn chống đỡ được Hỏa Vô Song nữa.
Sở Nam nhìn về Hồn
Phiên lão tổ ở phía xa xa, vội vàng luyện hóa. Khống chế được Hồn Phiên
lão tổ hắn liền có thêm một lá bài tẩy. Triệu Hữu nhìn thần sắc Sở Nam,
nhìn ánh mắt vô cùng kiên định, trong lòng hạ quyết tâm:
- Nếu thả hổ về rừng vậy sẽ càng nhiều nhân quả, thà rằng chặt đứt vậy sẽ ít hơn một chút!
Nhất thời, Triệu Hữu nói với Hoa Phương:
- Được, mỗi người một nửa, 5:5!
Hoa Phương nở nụ cười.
Hai người một trước một sau giáp công Sở Nam, Triệu Hữu nói:
- Buông tha đi, tất cả đều vô dụng, cho dù ngươi khống chế được Hồn Phiên lão tổ thì sao? Chẳng lẽ ngươi có thể tìm được đường sống dưới sự vây
công của hai người chúng ta sao?!! Ngươi có thể chiến đấu với hai tên Vũ tổ đã có thể tự hào rồi, chỉ tiếc…
- Máu của ngươi sắp chảy khô! Không biết hiện giờ ngươi còn có thủ đoạn gì?
Hoa Phương không buông lỏng cảnh giác, hắn lấy Cuồng đao ra, chuẩn bị thi
triển một kích đoạt mạng, không cho Sở Nam chút cơ hội phản kháng. Mà Sở Nam nghe những lời này của Hồn Phiên lão tổ, miệng niệm máu(huyết),
niệm không biết.
Đột nhiên Sở Nam nở nụ cười, hắn nhớ tới một con át chủ bài.