Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1567: Lấy đi y phục của ngươi



Tay phải kim y nhân thi triển ra Diệt Hồn Thiên Lôi Quyền, còn tay trái lại không biết sử ra quyền pháp gì, ngay cả danh tự cũng không có, bởi vì kim y nhân không có quát ra.

Nhưng mà Sở Nam lại biết, quyền trái của kim y nhân phát tán ra uy năng so với quyền phải còn muốn lợi hại hơn, so với Nội Lôi Quyền, Tam Thiên Thiên Lôi Quyền, Đại Thiên Thiên Lôi Quyền còn muốn lợi hại hơn nhiều!

"Đây chính là mục đích hắn nói cho ta biết Diệt Hồn Thiên Lôi Quyền?"

Sở Nam xác thực cảm giác được linh hồn xuất hiện chấn động dị thường, có kịch liệt đau đớn truyền đến, cùng với Kim sắc lôi đình lúc trước hoàn toàn không giống nhau, một bộ muốn đem linh hồn Sở Nam chôn vùi.

Bất quá, linh hồn của Sở Nam lại không giống với linh hồn bình thường, không chỉ được "diệt" chi kiếp rèn luyện mà linh hồn kia còn có thần niệm cùng tinh thần lực dung hợp thành một. Lôi đình diệt hồn kia thời điểm đánh tới, cơ hồ là như theo bản năng thần niệm liền xoáy tròn hoá thành Tu La Ngục, tinh thần lực cũng bày ra thế sóng nước mãnh liệt, cùng diệt hồn lôi đình tranh đấu với nhau.

Đối với linh hồn Sở Nam không phải quá để ý, ngay lúc kim y nhân đưa ngón tay nhuốn máu sờ lên mi tâm, quát:

- Đệ tam nhãn, mở cho ta!

Đệ tam nhãn không thuộc về phạm trù khống chế của hắn, cụ thể có mở được ra hay không Sở Nam cũng không rõ ràng lắm, cho nên hắn không có đem toàn bộ hi vọng đặt lên nó, chỉ là dựa theo phương pháp gọi ra đệ tam nhãn thử một lần mà thôi, sau đó lập tức liền dốc sức liều mạng mà hoạ ra Định Thần Phù Văn.

Nhưng mà vào lúc này, Sở Nam phát hiện ra năng lượng trong cơ thể, mặc kệ là năng lượng gì đều bị rút không còn một mống, một loại cảm giác suy yếu cực độ truyền đến, mà ngay cả Ngũ Hành Nguyên Dịch sinh sôi không ngừng cũng có cảm giác tháo nước!

Cũng trong nháy mắt này, kim y nhân cảm giác được một cỗ cực độ nguy hiểm.

"Đây là chuyện gì? Ta thi triển ra Diệt Thế Thiên Lôi Quyền như thế nào cảm giác được nguy hiểm đây?"

Đúng lúc này, đệ tam nhãn, mở!

Uy năng to lớn vô cùng như trường hà quán nhật bắn thẳng về phía kim y nhân, uy năng quyền trái của kim y nhân lập tức sụp đổ, tiếp đó lại bắn tới lồng ngực hắn.

Kim y nhân sắc mặt đại biến, căn bản là không dám chần chờ, máu huyết chảy ra như điên, lập tức phòng ngự của Kim Ngoan Lôi Y được mở ra tới mức cao nhất, hơn nữa còn thi triển ra bí pháp tế ra công kích lớn nhất.

Cả người kim y nhân lập tức như biến thành một đoàn kim sắc lôi cầu, tiếng "xì xì" bạo liệt nổ vang không ngừng, mà trong tiếng nổ Kim sắc lôi đình không ngừng thu nhỏ lại.

Không đợi kim y nhân có động tác gì tiếp theo, uy năng của đệ tam nhãn đã đánh tới!

Lúc này, một tiếng nổ ầm vang vang lên, Thiên Mạc trên bầu trời cũng xuất hiện một đạo khe hở nhỏ bé, nhưng đạo khe hở này cũng không có triệt để khai mở, hình dạng bên ngoài là cái gì cũng không có để lộ ra.

Về phần đoàn Kim sắc lôi đình kia lại trực tiếp tán loạn, khôi phục lại một chữ "nhân", mà đệ tam nhãn của Sở Nam cũng nhắm lại. Đang chìm đắm trong khiếp sợ dưới uy năng của đệ tam nhãn, đồng thời hắn còn đem toàn lực duy trì lấy thân thể suy yếu của mình đứng thẳng tắp lại.

Nghi vấn hiện ra trong óc Sở Nam.

"Đệ tam nhãn lúc trước không có rút năng lượng của ta, lần này lại vì cái gì?"

Dù là Sở Nam hiện tại suy yếu vô cùng nhưng Âm Dương ngư trong cơ thể hắn lại không có đình chỉ xoay tròn, vẫn đang tiếp tụ luyện hoá năng lượng từ hư không thứ nguyên.

Bên kia, thân hình kim y nhân xuất hiện, Kim Ngoan Lôi Y trên người rõ ràng thủng lỗ chỗ, không có một chỗ nào là hoàn hảo, mà gương mặt anh tuấn kia của kim y nhân cũng trở nên tái nhợt vô cùng cùng đầy khe rãnh, khoé miệng còn vương đầy máu tươi. Nhưng mà, ánh mắt của hắn bên dưới lớp máu lại sáng ngời, chỉ là trong vẻ sáng ngời đó lại là vẻ không thể tưởng tượng nổi, hắn không thể tưởng tượng nổi Sở Nam thực có bài tẩy, mà lá bài tẩy lại còn hung hãn như thế, nếu như vừa rồi hắn chỉ chậm một phần ngàn cái nháy mắt, vậy thì cái mạng nhỏ của hắn tiêu rồi.

"Đệ tam nhãn, người này còn có đệ tam nhãn?"

Kim y nhân cũng nhìn ra Sở Nam suy yếu, hắn dốc sức liều mạng muốn đứng lên, thừa cơ đem Sở Nam chém giết. Nếu là nói lúc trước mục đích của hắn chính là thu hồi lại sợi Tử sắc lôi đình kia, hoàn thành kế hoạch của hắn thì giờ đây chém giết Sở Nam chính là chuyện hắn muốn làm nhất, Sở Nam có thể uy hiếp tới tính mạng của hắn, đây là tình huống tuyệt đối không thể để xảy ra!

Thế nhưng mà, thân thể tàn phá của hắn lại khiến cho việc đứng lên của hắn trở thành hy vọng xa vời!

Sở Nam nhìn kim y nhân, gian nan mà kéo ra một nụ cười, nói:

- Nếu như hiện tại... ta nói cho... ngươi, ta còn có... át chủ bài, ngươi sẽ... có... suy nghĩ gì?

- Không... khả năng!

- Vậy sao?

Sở Nam thả thần niệm ra, thi triển Tu La Ngục hướng Kim Ngoan Lôi Y trên người kim y nhân cuốn tới, Kim Ngoan Lôi Y quả nhiên không phải là cường đại bình thường, cho dù hiện tại lỗ chỗ chả khác gì cái sàng nhưng cũng không có huỷ diệt giống như pháp bảo phòng ngự bình thường khác, Kim Ngoan Lôi Y, vẫn đang chậm rãi khôi phục, khép lại đám vết rách kia...

Chỉ có điều, tốc độ so với lúc trước lại chậm hơn rất nhiều.

Thấy bộ dáng Kim Ngoan Lôi Y như vậy trong lòng Sở Nam âm thầm định giá.

"Trận có hồn, pháp bảo có hồn, có tính mệnh, tựa như Thuỷ Tinh quan vậy, kiện Kim Ngoan Lôi Y này cũng có được tính mạng, mà sinh mệnh cũng rất cường đại!"

Thầm nghĩ, Tu La Ngục đã cuốn tới thân người kim y nhân, muốn đem Kim Ngoan Lôi Y trên người hắn giật xuống.

Kim y nhân lần nữa kinh hãi, lớn tiếng kêu lên:

- Đây là... Thần hồn công kích?

- Không đúng!

Vừa nói xong kim y nhân lại tự phủ định, thành thật nói ra:

- Dưới Diệt Hồn Thiên Lôi Quyền của ta linh hồn của ngươi cho dù bất diệt thì cũng phải bị thương nặng, không thể có khả năng lại thi triển ra Thần hồn, hơn nữa khí tức này cũng không phải là của Thần hồn, ngược lại là... là...

Mạnh mẽ, đồng tử kim y nhân co rụt lại.

- Đây là thần niệm, thần niệm làm sao có thể đi công kích thực thể?

- Ta nói rồi, ta có át chủ bài.

Sở Nam nói xong, gian nan vô cùng mà nâng tay phải lên, thanh âm kim y nhân rốt cục hiện lên vẻ bối rối:

- Ngươi... ngươi muốn... làm cái gì?

- Ngươi truy sát ta dài như vậy, ta lấy đi một kiện y phục của ngươi, có lẽ không quá phận a!

- Mơ tưởng!

Kim y nhân vội vàng quát lên, Kim Ngoan Lôi Y đối với hắn chính là vật phi thường trọng yếu, nếu như bởi vì lúc này đánh mất Kim Ngoan Lôi Y vậy thì sau đó hắn sẽ thảm vô cùng...

"Xem ra, lúc này không thể chém giết hắn được rồi, ta phải tìm địa phương đem thương thế dưỡng cho tốt, đến lúc đó lại đến chém giết hắn!"

Kim y nhân nghĩ muốn lui lại rồi, nhưng trong lòng đã có ti ti tâm lý sợ hãi, chỉ là che dấu được rất sâu.

Thời điểm kim y nhân suy nghĩ thì Sở Nam đã ngưng tụ lực lượng, tinh thần hắn ngược lại không có thiếu, nhưng mà lực lượng lại không đủ chèo chống...

- Ngươi nhớ cho kỹ, ta sẽ còn tới tìm ngươi, lúc đó, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Kim y nhân nói xong, máu tươi phun ra, tung toé trên không trung, chỉ là máu tươi kia lại hoá thành Kim sắc lôi đình, thân thể kim y nhân theo đó dần hoá thành một đạo tia chớp...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.