Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1579: Mau ra tay!



Mộc Chi Phẫn Nộ!

Dùng áo nghĩa hắc động ban cho Thuỷ tam thế!

Tự như hai hòn đá lao với vận tốc cực nhanh, dùng phương thức trực tiếp nhất va chạm vào nhau rồi "ầm ầm" nổ tung lên, đem vô số tiểu không gian chung quanh nghiền nát bấy đi, hắc động chấn động không thôi, hình dạng cũng có chút ít biến hoá nhưng bên trong lại đồng thời phun ra uy thế nồng đậm!

Nghịch thế! Bá thế! Diệt thế!

Nghịch thế vừa ra tầng Thiên Mạc bên trên chấn động!

Bá thế đánh tới võ giả chung quanh trong nội tâm không khỏi hiện lên một loại cảm giác thần phục!

Diệt thế bao trùm, Mộc quy tắc chi ý của Mộc Uy trực tiếp huỷ diệt không còn một mảnh!

Mộc Uy kinh ngạc đến mức không thốt nổi thành lời, không chỉ một chiêu Mộc Chi Phẫn Nộ của hắn bị huỷ mà ngay cả huyết nhục trên người cũng bị ảnh hưởng, cũng bị huỷ diệt, huỷ diệt sạch sẽ, so với Phương Thiên Bằng lúc trước trúng Tử Phù Văn còn muốn sạch sẽ hơn, đồng thời còn đánh hắn văng ra khỏi không gian thứ nguyên!

"Đạt đến số lượng nhất đinh, vẫn có thể cùng Quy tắc chi ý chống đỡ, bất quá..."

Sở Nam thầm nghĩ, lại không có nửa điểm thở dốc này, tình huống thân thể của hắn càng thêm thảm rồi. Trước kia, dùng Âm Dương long quyển phong năng lượng tiêu hao không phải là quá lớn, có lẽ vì dùng tới áo nghĩa hắc động nên năng lượng bị rút đi hơn phân nửa, tuy không đạt tới tình cảnh lúc mở ra đệ tam nhãn nhưng lại không kém quá xa.

"Hắc động trước mắt còn chưa đạt tới trình độ hoàn mỹ như Âm Dương ngư cho nên mới hao phí năng lượng nhiều như vậy..."

Sở Nam nhớ tới hắc động hắn từng gặp qua, đây chính là đem hết thảy bên trong cắn nuốt cho mình dùng a!

- Sững sờ cái gì, mau ra tay!

Một tiếng hét lớn kéo đám đông tỉnh lại, cũng đem Sở Nam từ trong suy nghĩ bừng tỉnh, cười nói:

- Đúng vậy, mau ra tay!

Mọi người vốn muốn động thủ, nghe được Sở Nam nói như vậy thân thể không khỏi trì trệ, nhưng Sở Nam lại không chút do dự, nói:

- Các ngươi đã khách khí như vậy thì ta đây không khách khí rồi.

Lúc này, thân ảnh Sở Nam chớp lên, Thuỷ tam thế tế ra.

Tên võ giả thi triển ra Đại Địa Bào Hao theo gót Mộc Uy, thân thể Sở Nam lần nữa suếu nhưng mà hắn không quan tâm, lần nữa tế ra hắc động, ban cho Thuỷ tam thế. Mục đích của hắn vốn chỉ là rèn luyện, rèn luyện Thuỷ tam thế, rèn luyện áo nghĩa hắc động, kể cả cái suếu kia hắn cũng muốn rèn luyện tới mức tuỳ tâm sở dục thi triển ra Thuỷ tam thế này cũng không có cảm giác suếu!

- Ba~!

- Ba~!

- Ba~!

Một người tiếp một người bị đánh văng ra khỏi không gian thứ nguyên, trong nháy mắt chỉ còn lại sáu người. Trong sáu người này có bốn mà Thượng Tổ cường giả, hai người là Bán Tổ cường giả, mà sắc mặt Sở Nam đã tái đến cực hạn. Thống khổ do suếu mang lại đã tràn ngập thân thể hắn, mà ngay cả máu tươi cũng bị hao tổn đi một bộ phận, Sở Nam nói với sáu người:

- Cùng lên đi!

- Ngươi đã bị thương nặng, còn ngông cuồng cái gì!

- Đúng rồi!

- Nếm thử Thao Thiên Hoả Thế của lão tử đây!

Sáu người biểu hiện tự cho là không đúng nhưng vẫn đồng loạt ra tay, Sở Nam nói nhỏ:

- Hoả sao? Ta cũng biêt, Hoả quy tắc, ban cho ngươi Bá thế, Nghịch thế, Diệt thế, cháy lên đi!

Lập tức, một đoàn hắc động ẩn chứa hoả quang vọt tới sáu người, bất quá hoả quang lại có chút nhạt, nguyên nhân chính là do năng lượng của Sở Nam không còn đủ, cho dù Ngũ Hành Nguyên Dịch sinh sôi không ngừng cũng không đủ cho hắn dùng. Nhưng mà, trong sáu người lại không có ai bước vào cánh cửa Quy tắc đệ nhị trọng, như thế nào lại có thể ngăn cản được Hoả tam thế của Sở Nam? Bọn hắn tận lực tiêu diệt ngọn lửa, dẫn nổ Vực không gian, tế ra thần niệm công kích...

Đáng tiếc, thần niệm của bọn hắn vừa tế ra liền bị Tu La Ngục thôn phệ, sáu người đều là Võ Tổ chi cảnh, năng lượng trong cơ thể mênh mông vô cùng nhưng dưới ngọn lửa thiêu đốt như vậy năng lượng trong người cũng kịch liệt theo biển cả biến thành sông lớn, sông lớn thành hồ nước, đang lúc giảm xuống còn như suối nhỏ thì hoả diễm tự động tán đi, đây chính là do năng lượng của Sở Nam đã không đủ để duy trì Hoả Tam Thế rồi!

Sáu người sợ hãi, cũng hiểu được lúc này là thời điểm tốt nhất, cảm đám đồng thanh hô lên:

- Chính là lúc này, giết hắn đi!

Sáu người xông tới.

Sở Nam lộ ra vẻ tươi cười, vẻ tươi cười này vô cùng tà dị.

- Sắp chết công kích, rất tốt! Hắn nhẫn lâu như vậy có lẽ cũng muốn động thủ a!

Sở Nam ngưng lực tại quyền, lần này, cực kỳ chậm chạp.

Sáu người đều muốn giết tới trước mặt Sở Nam thì Sở Nam mới giơ tay lên. Đúng lúc này, cái bóng của Sở Nam đột nhiên xuất hiện biến hoá, cơ hồ là ngay lúc biến hoá xuất hiện một vòng hắc quang đánh úp về hai mắt Sở Nam!

Sau đó, mới có thanh âm truyền ra:

- Ảnh Tử, Hắc Sát!

Ảnh tử thích khách đang âm thầm ẩn thân, tại thời điểm Sở Nam bị thương hắn không có ra tay, tại thời điểm Sở Nam suy tư hắn cũng không, tại thời điểm Sở Nam đánh lui mấy người, thế cục sáng sủa hắn cũng không có ra tay...

Giờ khắc này, ảnh tử thích khách rốt cục ra tay!

Giờ phút này, lực lượng của Sở Nam gần như khô kiệt, lực mới chưa sinh, thân thể cũng cực kỳ suếu xác thực là thời cơ ám sát tốt nhất. Chỉ tiếc là, Sở Nam sớm đã có phòng bị.

Ngay lúc cái bóng xuất hiện biến hoá, ba loại thân pháp đồng thời tiến hành Chu thiên tuần hoàn mà lọt vào một tiểu không gian bên cạnh.

Ảnh tử thích khách chưa hiện thân nhưng thanh âm lại truyền ra:

- Vô dụng thôi, chỉ cần ngươi có bóng, mặc kệ ngươi trốn tới đâu đều vô dụng, trừ phi ngươi chém rụng cái bóng của mình, nhưng mà ngươi có thể chém rụng cái bóng của mình được sao?

- Nếu như ta có rất nhiều cái bóng thì sao?

Sở Nam hỏi ngược lại một câu. Huyễn Ảnh Phân Thân cấp tốc vận chuyển, lập tức một trăm cái thân ảnh Sở Nam xuất hiện, bóng ảnh theo đó hiện ra một đám lớn, mỗi một cái bóng đều sinh ra năng lượng dao động, không phân biệt rõ ai thực ai giả!

Ảnh tử thích khách lần nữa kinh hãi, nhưng mà Sở Nam nào sẽ để cho hắn lần nữa đào thoát, nói:

- Thích khách mang đến nguy cơ thật lớn, ngươi biết rõ vì cái gì lúc trước ta không giải quyết ngươi không?

Đang lúc nói chuyện huyêt sắc tinh thể vận chuyển, tập trung phương vị, ba mươi đạo thần niệm hoạ ra Định Thần Phù Văn!

- Đó là bởi vì ta cần ngươi mang đến cảm giác nguy cơ, như vậy mới khiến ta phát triển nhanh hơn. Bất quá, hiện tại ngươi đã vô dụng, phải nói, ta đối với Ảnh Tử Thứ Sát của ngươi vẫn có chút ít hứng thú!

- Ngươi không nên ép ta, nhất kích tất sát của thích khách, không phải là ngươi có thể thừa nhận được đâu!

- Hình như là ngươi một mực đang ép ta a!

Ảnh tử thích khách cảm giác được máu tươi trong cơ thể đã càng ngày càng khó áp chế, biết rõ tiếp tục như vậy tuyệt đối là chạy không thoát, hung ác trong lòng, ảnh tử phân thành mấy trăm cái, mỗi một cái đều phóng ra một cái sát chiêu Ảnh Tử, Hắc Sát!

- Định cho ta!

Ba mươi cái Định Thần Phù Văn rơi xuống, đám sát chiêu kia ngưng lại trên không không nhúc nhích, Sở Nam chợt loé lên, trong tay đã bắt được ảnh tử thích khác, lấy máu huyết của hắn, rồi sau đó hung hăng ném hắn ra khỏi hư không thứ nguyên!

Sáu người kia đã phân ra chạy trốn rồi, Sở Nam đứng tại trung tâm nói:

- Đúng lúc này mới nghĩ tới chạy trốn sao? Thật sự là đã quá muộn rồi!

- Máu tươi bạo động cho ta!

- Định!

- Định!

- Định!

...

Tiếp đó, sáu người cũng bị đạp xuống dưới!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.