Sau khi tra xét, cảm giác đầu tiên của Sở Nam chính là linh hồn bản thân đã trở nên cường đại, so với lúc trước tựa hồ cao hơn hẳn một cấp độ.
Sau cực độ khiếp sợ trong chốc lát Sở Nam lại hướng tứ hồn Kim Mộc Thuỷ
Thổ nhìn lại, vừa nhìn hai hàng lông mày liền nhíu lại, lộ vẻ mê hoặc.
Kim Mộc Thuỷ Thổ tứ hồn đều hư nhược đi một ít!
- Tứ hồn này đã lâu rồi chưa có sử dụng qua, theo lý không có khả năng yếu đi mới đúng...
Sở Nam thì thào trong miệng, nghĩ đến sự dị thường của Thần Lai Thuỷ hồn,
theo như lời Thần Lai Thuỷ hồn hắn liền có chút hiểu ra, Sở Nam nói:
- Ý của ngươi là, linh hồn của ta đang thôn phệ tứ hồn?
Thần Lai Thuỷ hồn trầm trọng gật đầu, hắn đáp:
- Linh hồn của đại nhân cùng những linh hồn ta biết trước giờ hoàn toàn khác biệt!
- Khác biệt như thế nào?
- Nói thế này, linh hồn theo tu vi mà tăng trưởng, trở nên mạnh mẽ, nhưng linh hồn của đại nhân giống như bất kỳ lúc nào cũng trở nên mạnh mẽ
hơn, mà biên độ tăng trưởng lại rất lớn! Quan trọng nhất là, linh hồn
đại nhân còn có tính thôn phệ...
Lúc Thần Lai Thuỷ hồn nói ra những lời này, bên trong ngữ khí còn có chút gì đó sợ hãi.
Sở Nam suy nghĩ lời Thần Lai Thuỷ hồn nói ra, trong nội tâm đã có suy đoán.
"Linh hồn của ta bên trong có dung hợp thần niệm cùng tinh thần lực, không
biết có phải hay không là do thần niệm cùng tinh thần lực phát triển kéo theo linh hồn? Ngoài ra, còn hiệu quả thôn phệ của Tu La Ngục."
Tuy không biết tình huống cụ thể ra sao nhưng linh hồn cường đại có năng lượng thôn phệ lại là một cái tin tốt, Sở Nam hỏi:
- Ngươi không lưu lại trong thân thể ta, vậy ngươi sẽ ở nơi nào?
- Đại nhân, ta có thể ở trong Tỉnh trận!
- Tỉnh trận không phải trói buộc sự hiện hữu của ngươi sao?
- Hiện tại đã không thể áp chế được nữa, ngược lại đối với ta có ích vô cùng.
Sở Nam từ trong trữ vật yêu đái lấy ra Tỉnh trận, mắt nhìn vào ba dấu tay
trên Tỉnh trận, sau mới đưa cho Thần Lai Thuỷ hồn. Thần Lai Thuỷ hồn sau khi nhận được Tỉnh trận nhưng không có lập tức chui vào, máu tươi trên
người lại sôi trào lên, giống như đang suy nghĩ tới vấn đề trọng yếu gì
đó. Sở Nam không có chú ý tới, chỉ mở miệng hỏi:
- Đúng rồi,
ngươi biết rõ như thế nào khiến cho pháp bảo có linh hồn không? Không
phải đem linh hồn khác luyện hoá vào pháp bảo mà thuộc về tự thân pháp
bảo.
- Linh hồn tự thân pháp bảo?
Máu tươi trong cơ thể Thần Lai Thuỷ hồn thoáng cái đình chỉ toàn bộ, lâm vào suy tư thật sâu.
Sau một hồi lâu sau Thần Lai Thuỷ hồn mới nói ra:
- Đem linh hồn khác biến thành pháp bảo chi hồn là phương thức bình
thường, nhưng bản thân pháp bảo tự sinh ra linh hồn hiện tại ta chưa có
nghĩ đến cái gì, chỉ mơ hồ nhớ tới cùng tinh - thần - khí có quan hệ.
- Tinh - thần - khí...
Sở Nam chưa kịp gãi đầu gãi tai thì Thần Lai Thuỷ hồn lại nói ra:
- Tâm thành tắc linh, ta tin tưởng đại nhân có thể làm cho pháp bảo sinh ra linh hồn.
- Hi vọng như thế.
Nói xong, Sở Nam lâm vào suy tư. Trong chốc lát sau, thấy Thần Lai Thuỷ hồn vẫn chưa rời đi, lại chứng kiến toàn thân máu tươi của hắn sôi trào Sở
Nam liền hỏi:
- Còn có chuyện gì sao?
- Đại nhân, ta suy nghĩ, nếu như linh hồn đại nhân có thể tề tựu đầy đủ Ngũ hành, có lẽ phát sinh biến hoá.
- Ân?
Sở Nam kinh dị một tiếng, tâm tư xoay chuyển nhanh chóng.
"Linh hồn thôn phệ Ngũ hành liền có đặc tính Ngũ hành, Ngũ hành hợp nhất thật đúng là một cái kỳ tư diệu tưởng, dù sao đã có Kim Mộc Thổ Thuỷ tứ
hành, tìm một cái Thuỷ hồn khác là được rồi, Tiểu Hắc còn có khả năng
giúp ta một chút."
Đang nghĩ ngợi Sở Nam lại chứng kiến Thần Lai
Thuỷ hồn thò tay cắm vào nơi bụng, đó chính là nơi giọt máu đầu tiên kia mà trảo tới. Một trảo này liền lấy ra một cái Thuỷ hồn tràn ngập máu
tươi, dâng tới trước mặt Sở Nam, Thần Lai Thuỷ hồn nói:
- Đại nhân, ấn ký ở trên ta đã tiêu trừ.
Sở Nam không có tiếp lấy, vừa rồi hắn một chút cũng không có nghĩ tới sẽ
thôn phệ Thần Lai Thuỷ hồn, bởi vì Thần Lai Thuỷ hồn là thủ hạ của hắn.
Hắn ngưng trọng nói ra:
- Thuỷ hồn rất dễ tìm, đến lúc đó lại tìm là được rồi. Ngươi bây giờ có lẽ đang cần phải mạnh mẽ hơn nữa, cho nên ngươi so với ta còn cần cái này hơn.
- Đại nhân, Thuỷ hồn không
ít nhưng ta dám cam đoan tại Thiên Võ đại lục tuyệt đối không có Thuỷ
hồn càng tinh thuần cùng cường đại hơn rồi! Đại nhân, người nhất định
phải nhận, nếu không có người ta đoán chừng đã rơi vào tay bọn hắn,
không có khả năng sống tới bây giờ. Hơn nữa, với thực lực của ta bây
giờ, tách ra điểm ấy Thuỷ hồn sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì, không bao lâu ta có thể khôi phục được! Cho nên, thỉnh đại nhân nhất định phải
nhận lấy.
Thần Lai Thuỷ hồn biểu lộ một mảnh chân thành, tha thiết vô cùng.
Sở Nam nhìn hắn thật sâu, không hề từ chối nữa mà tiếp nhận đoàn Thuỷ hồn kia, hắn nói:
- Ân tình này ta đã nhớ kỹ, chỉ cần ta còn sống ta sẽ không để người khác thương tổn ngươi!
- Đa tạ đại nhân.
Thần Lai Thuỷ hồn nói xong liền tiến nhập vào trong Tỉnh trận, còn Sở Nam
lại chuẩn bị đem tích hồn huyết trả lại cho Thần Lai Thuỷ hồn, giải trừ
khống chế sinh tử đối với Thần Lai Thuỷ hồn. Chứng kiến Tỉnh trận tràn
ngập hơi nước, ánh mắt Sở Nam bắt đầu tập trung chú ý.
Sở Nam đem Thuỷ hồn dung nhập vào thân thể, kế đó là tiếp tục luyện khí, lần này
Sở Nam lại thêm vào một cái nhiệm vụ tra xét linh hồn!
Ngày qua ngày, Sở Nam đều luyện khí, trải qua thực nghiệm thí nghiệm...
Trong nháy mắt một tháng đã qua đi, mười tám vạn chín ngàn kiện pháp bảo tạo
thành núi đã nhỏ đi gần một phần tư, mà khiến Sở Nam ngoài ý muốn chính
là trong một tháng này lại không có ai tới quấy rầy, đám võ giả trong dự liệu vẫn chưa có tới Thiên Võ điện.
"Đến nên phải đến rồi, bọn hắn không có khả năng cứ như vậy trở về, là bọn họ đang chuẩn bị đại động tác gì sao?"
Thoáng suy nghĩ một chút Sở Nam lại tiếp tục vùi đầu luyện khí.
Cùng lúc đó, dưới nền đất, Hoả thụ phát tán ra uy năng càng ngày càng mạnh,
cũng càng ngày càng trở nên bí hiểm. Thời gian dài như vậy Tử Mộng Nhân
vẫn ngăn cản được, tuy có chút khó khăn nhưng mà Bổn hùng lại tựa như ăn phải cái gì mà đột nhiên hướng Hoả thụ bước tới, Tử Mộng Nhân rối rít
hô:
- Bổn hùng, mau trở lại.
Bổn hùng gào lớn một tiếng, cũng muốn dừng lại đấy nhưng mà căn bản là dừng không được!
Hoả thụ nhanh chóng duỗi ra mấy nhánh cây, thoáng cái liền quấn lấy Bổn
hùng hướng thân cây kéo lại, sau đó Bổn hùng bị kéo vào bên trong thân
cây.
Chứng kiến một màn này Tử Mộng Nhân biết rõ Hoả thụ quả
nhiên có vấn đề, nhưng mà Bổn hùng gặp nạn nàng sao có thể làm như không thấy!
Không chút do dự, nàng liền xông tới, một tay đem Bổn hùng kéo lại một tay hướng Hoả thụ đánh tới. Chỉ là, công kích của Tử Mộng
Nhân đối với Hoả thụ lại quá yếu, không chỉ không khiến cành nhánh của
nó lùi bước mà Hoả thụ kia lại còn duỗi ra thêm mấy cái cành đem Tử Mộng Nhân bao vào trong. Lập tức, Tử Mộng Nhân cảm giác được năng lượng toàn thân tiêu tan nhanh chóng, còn có một cỗ cảm giác suếu càng ngày càng
mạnh.
Trong thời gian cực ngắn, năng lượng trong cơ thể nàng đã
tiếp cận với khô kiệt, giờ phút này nàng đã không có lực hoàn thủ rồi,
mà Bổn hùng lại bị ném sang một bên, những cành cây quấn lấy Bổn hùng
kia lại ùa tới Tử Mộng Nhân.
Mấy lần hít thở sau, một phần ba
thân thể Tử Mộng Nhân đã bị kéo vào trong Hoả thụ, Tử Mộng Nhân lập tức
phát giác được Hoả thụ đang hấp nạp máu tươi của mình.
Đúng lúc này, thứ Sở Nam lưu lại cho nàng đột nhiên phát huy tác dụng...