Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1691: Các ngươi không được



Bên trong hai tròng mắt, ngôi sao lập loè.

Trong đầu, ngôi sao xoay tròn.

Thất sắc chi quang đập vào mắt rồi biến mất, sau khi vào trong óc, lại cũng tán loạn cả lên, sau đó đều bị ngôi sao trận xoay tròn, nhưng cũng không tạo thành tổn thương cho Sở Nam.

- Ngôi sao trận trong cơ thể, có thể dẫn đến năng lượng của ngôi sao, trong ánh mắt tràn đầy ngôi sao chi quang, có thể làm cho thất sắc chi quang bùn nhập biển cả, chuyển mắt là không thấy bóng dáng, trong đầu suy nghĩ ngôi sao trận, càng có thể hấp dẫn thất quang công kích.

Sở Nam một lần một lần cảm ngộ, kiệt lực hồi tưởng cảm thụ đến lúc con mắt thứ ba mở ra, sau đó lại để cho con mắt có uy năng công kích.

Hồ Vi Hạo lại có chút hôn mê, hào quang công kích kỳ lạ vô cùng, hắn vốn tưởng rằng mượn thất quang công kích, hơn nữa còn có Vô Cực sát trận, diệt trừ đám Sở Nam, thì cũng không phải cái vấn đề gì quá lớn, nào biết được lúc này không có diệt trừ, ngược lại càng thêm ngoài ý muốn.

- Ngươi ngăn cản thất quang công kích, thì cũng phải trả giá một cái giá lớn, ta cũng không chỉ có công kích như vậy.

Hồ Vi Hạo nói ra, sau đó không khỏi xiết chặt nắm đấm, hắn đem hi vọng ký thác vào những tên võ tổ kia, tuy những tên võ tổ này bị thương không nhẹ, những cũng không có vấn đề gì.

29 tên võ tổ đều bị Hồ Vi Hạo bố trí cấm chế, với thực lực bọn hắn bây giờ, còn phá không được, nếu như không nghe lệnh, bị Hồ Vi Hạo phát ra cấm chế, cái mạng nhỏ kia đã có thể Game Over rồi, bởi vậy, bọn hắn đều đem hết toàn lực, hướng Sở Nam phát ra năng lượng, tấn công.

Bọn hắn ai cũng cho rằng, Sở Nam hết sức thôi động năng lượng đến chống cự, thì Hồ Vi Hạo sẽ khống chế được Vô Cực sát trận:

- Chỉ cần ngươi ngăn cản, thì công kích sẽ cuồn cuộn mà đến.

Nhưng mà, ngoài dự liệu của bọn họ chính là, Sở Nam căn bản cũng không có chống cự, ngược lại nhượng xuất con đường, một cái chữ "Hồi trở lại", biến thành hơn mấy chục cái chữ,"Hồi trở lại" từng trung tâm chữ "Hồi trở lại" đều có được một cái vòng xoáy, hết sức duy trì lấy năng lượng chung quanh, không cho "Vô Cực sát trận" thôn phệ.

Con đường được khai mở, 29 tên võ tổ không khỏi sửng sốt, lập tức phục hồi tinh thần lại, trong lòng bọn chúng mừng rỡ không thôi, bọn hắn nhận được mệnh lệnh là phá hư hết năng lượng là được, có thể có cơ hội có thể giết chết Sở Nam, nhưng việc này không thể làm được?

Bởi vậy, gần 30 tên võ tổ, tế ra sát chiêu, dùng tốc độ nhanh nhất tới gần Sở Nam, Hồ Vi Hạo khóe miệng kìm lòng không được mà hướng lên, đến giờ khắc này, Sở Nam đều không có di động qua thân thể, điều này nói rõ cái gì?

Nói rõ hắn suy đoán lúc trước, hoàn toàn chuẩn xác, thất quang công kích ức chế hắn, lúc này, Hồ Vi Hạo khẽ cắn ngón trỏ, huyết nhập thất quang kính, ở bên trong Vô Cực sát trận, lập tức huyết quang tràn ngập, tất cả đều nhiễm lên huyết sắc, Hồ Vi Hạo đem 70% lực công kích của Vô Cực sát trận, tất cả đều đã tập trung vào Sở Nam.

Nhưng, không có thúc dục sát chiêu phản giết bằng được, bởi vì với thực lực hắn bây giờ, làm như vậy mà nói, là sẽ ảnh hưởng đến những tên võ tổ kia, nhìn xem những tên võ tổ cách Sở Nam càng ngày càng gần, Hồ Vi Hạo nói ra:

- Nhìn ngươi, làm thế nào đối phó đây?

Sở Nam nhìn xem 29 tên võ tổ, trong đó ba người chạy trước tiên, là ba gã võ tổ đỉnh phong, chỉ là trên người không có một chút phong thái cường giả, lúc này rất là chật vật, Sở Nam nhàn nhạt nói ra:

- Người nào gần thân thể của ta 10m, chết.

- Tiểu Vũ thần, cũng dám hung hăng càn quấy?

- Hội trận pháp, hội phù thuật, thì làm thế nào đây? Hiện tại ngươi là dê đợi làm thịt đi.

- Cuồng cái gì mà cuồng, lão phu cho dù chỉ dùng có hai thành thực lực, cũng có thể đem ngươi chém thành mười tám đoạn.

Ba gã võ tổ, đều không có đem Sở Nam để vào mắt, chính một vị phía trước, cuồng tiếu quát:

- Tiểu tử, nhận lãnh cái chết đi.

- Thương ưng bộ thực!

- Xích trảm đoạn không!

- Sâm La Vạn Tượng kiếm.

Ba người không hổ là thần tổ cảnh cường giả, cho dù bản thân bị trọng thương, nhưng tế ra sát chiêu tản mát ra uy năng khủng bố, chính muốn để cho người phát lạnh, Hoàn Hành Ba cách đó không xa, ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng, hắn lúc này muốn cứu Sở Nam, nhưng lại bất lực.

Lúc này Sở Nam tỉnh táo vô cùng, vẫn đang xoay tròn lấy ngôi sao, vẫn đang tế ra năng lượng, hình chữ vòng xoáy Hồi trở lại kia, lại thêm nhiều cái, vốn hắn còn đang suy nghĩ làm như thế nào giải quyết vấn đề sát chiêu phản giết trở về, thì chữ Hồi trở lại vòng xoáy lại đã có biến hóa, Sở Nam tươi cười, thấy vậy Hồ Vi Hạo lạnh nhạt nói:

- Đừng giả trấn định, các ngươi đợi những sát chiêu này trảm đến, ta nhìn ngươi còn có thể cười được hay không.

Thương ưng săn mồi trước hết nhất tập kích đến, Sở Nam tế ra Diệt thiên quyền, lỗ đen tại bên trong nắm đấm hiện ra, một quyền đánh nát năm ngón tay kia, lúc này tên võ tổ vừa mới cảm giác được đau nhức, thì nắm đấm đã đánh xuyên qua lồng ngực của hắn rồi.

Tên võ tổ này, đồng tử phóng đại, hắn không thể tưởng tượng nổi nhìn vào Sở Nam, tựa hồ muốn đem khuôn mặt Sở Nam nhớ kỹ vậy.

Sở Nam căn bản không có liếc hắn một cái, lúc quyền bên phải cắm vào lồng ngực của hắn, tay trái "Diệt thiên quyền" đã đánh bại bóng kiếm kia, thẳng hướng lồng ngực tên thứ hai.

Quyền trái đánh nát huyết nhục, nắm tay phải đã rút ra, "Diệt thiên quyền" lại đánh ra.

Mục tiêu, vẫn là lồng ngực.

Ba quyền đánh ra, động tác liên tục, giống như các loại hành vân lưu thủy, Sở Nam đem nắm tay đánh ra, mới vang lên thanh âm "PHỐC PHỐC PHỐC", lúc này thi thể ba bộ thần tổ cảnh cường giả, rơi xuống đất.

- Quả đấm của ngươi... Như thế nào... Có thể phá... sâm la... Vạn vật kiếm của ta.

- Bởi vì kiếm ngươi quá yếu.

Sở Nam không mang theo chút cảm tình nào, nhàn nhạt nói ra.

- Rõ ràng thực lực phát huy không được bốn thành, còn dám lơ đễnh đối với ta, nếu là các ngươi tại thời kì đỉnh phong, lại đối với ta hoàn toàn tập chung, ta thật đúng là không thể làm gì được các ngươi, nhưng bây giờ... Các ngươi không được.

Nói đến đây, Sở Nam ngẩng đầu, nhìn xem võ giả còn lại, sau đó bình thản nói ra:

- Ba người bọn hắn không được, các ngươi không được?

Tại lúc ba quyền Sở Nam đập chết ba gã thần tổ, mấy cái tên võ giả này đều khẩn cấp rồi.

Tiếp đến ánh mắt Sở Nam, tên võ giả này toàn thân giật mình, ánh mắt từ trên người ba gã thần tổ cảnh cường giả đảo qua, giật mình biến thành run rẩy, không chút do dự một đao chém xuống, cái chân trái kia của tên vỏ giả trực tiếp bị chém đứt.

Thấy một màn như vậy, không có người nào cảm thấy khoa trương, mà trong lòng thầm than người này quá nhanh nhẹn, hiểu được lấy hay bỏ, xác thực, nếu như hắn chậm hơn dù là một hơi thời gian, thì không phải là chân trái, mà là cái mạng nhỏ rồi, lúc này ba gã thần tổ cảnh mới bỏ chạy tránh cái chết, huống chi bọn hắn.

Ánh mắt mọi người, đều tập trung ở trên người Sở Nam, giờ khắc này, để cho bọn hắn cảm thấy khiếp sợ, đã không phải là Sở Nam chỉ có mà tu vi Vũ Thần, mà một đôi nắm đấm, có thể đuổi giết ba gã thần tổ cảnh cường giả rồi.

Lúc vừa rồi Hoàn Hành Ba cho rằng, Sở Nam hơn phân nửa trong công kích trùng trùng điệp điệp kia mà gặp kiếp nạn, lúc này điều làm cho hắn khiếp sợ khó có thể nói nên lời, nhưng hắn vẫn há to miệng, miệng quát lớn:

- Lực tu giả!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.