Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1709: Chiểu trạch quyền



Lỗ đen bên trong nắm đấm vận chuyển kịch liệt, nhưng muốn chia lìa vẫn tương đối khó khắn. Sở Nam không chỉ không phân chia được lỗ đen kia thành nhiều phần, ngược lại do lỗ đen bị hắn ảnh hưởng, cho nên uy lực Diệt thiên quyền giảm nhiều.

Cho nên khi đối đầu với Soái trận quyền, Sở Nam bị đánh bắn ngược về phía sau, khóe miệng rỉ máu. Người trẻ tuổi thấy vậy, cười lạnh nói:

- Chẳng phải ngươi muốn bảo vệ hắn sao? Với thực lực như này, ngay cả bản thân mình liệu ngươi có bảo vệ nổi không?

Nói xong, người trẻ tuổi lại tiếp tục vung quyền đánh về phía Sở Nam, sát cơ nồng đậm. Thời khắc này, khuôn mặt Sở Nam co quắp kịch liệt, lỗ đen trong nắm đấm vẫn chưa bị hủy diệt hoàn toàn mà giống như giọt nước rơi xuống đất, vỡ tung thành nhiều phần, tách ra làm mấy chục lỗ đen.

Chỉ có điều những lỗ đen này không phải nguyên vẹn mà chỉ là tàn bản, lung lay sắp đổ, giống như tùy thời sẽ tan vỡ. Uy năng Soái trận quyền đánh vào, đau đớn kịch liệt như muốn xé rách nắm đấm, khiến nắm đấm chia năm xet bảy, Sở Nam kiệt lực duy trì những lỗ đen kia.

Tuy rằng Sở Nam đã dùng toàn lực, nhưng vẫn có hai ba lỗ đen tự hủy diệt. Sở Nam mày kiếm giương lên, trong đầy hiện lên hình ảnh vòng xoáy lớn bị đá rơi xuống, hóa thành mười mấy xoáy nước nhỏ, tự mình xoay tròn.

Đột nhiên, nhãn tình Sở Nam sang lên:

- Ta có thể đem vài song, thậm chí là mười mấy song nhu hợp cùng một chỗ, khiến lực lượng tăng nhiều, tại sao không thể khiến những lỗ đen tàn phá này một lần nữa tụ năng lượng ngưng hình?

Suy nghĩ như vậy, Sở Nam lập tức phân ra hơn ba mươi cỗ lực lương tuôn về phía lỗ đen tàn phá, đồng thời khống chế, duy trì lỗ đen, đây là sự tình rất khó, may mà Sở Nam rèn luyện phương diện khống chế nhiều, vì vậy tình hình trước mắt vẫn nằm trong sự khống chế của hắn.

Nhưng vào lúc này, người trẻ tuổi giết tới, Sở Nam nhìn chằm chằm vào đối phương, khuôn mặt hiện vẻ nghiêm nghị, dùng tốc độ cực nhanh phóng đến, từ ánh mắt cho tới cử chỉ đều khiến người khác cảm thấy hắn đang muốn tử chiếm, dùng mạng đổi mạng!

Người trẻ tuổi nhếch mép cười khinh miệt, lẩm bẩm:

- Tới đúng lúc lắm, ngươi muốn chết vậy ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường, đỡ phải tiếp tục lo lắng nữa!

Mắt thấy khi sắp đụng vào nhau, Sở Nam bất chợt cười với người trẻ tuổi, nụ cười vô cùng sang lạn, khiến người trẻ tuổi có phản xạ cho rằng Sở Nam lại sử dụng hư chiêu gì, nắm đấm dù không dừng lại nhưng tốc độ giảm đi.

Trong nháy mắt, thân thể Sở Nam đột ngột chuyển hướng sang bên cạnh, tốc độ cực nhanh. Người trẻ tuổi đánh hụt, nhưng cũng có chút năng lượng lan tới gần Sở Nam, chẳng qua chỉ chút uy năng kia không tạo thành được tổn thương gì.

- Ngươi tránh thoát được?

- Ngoài ý nghĩ của ngươi lắm sao?

Sở Nam cười hỏi lại, thần sắc lúc trước của hắn đương nhiên là giả vờ. Trước khi lỗ đen hình thành, chưa bố thành trận, hắn không muốn liều mạng với người trẻ tuổi này, bởi vậy kinh mạch tốc độ điên cuồng chu thiên tuần hoàn, dùng nụ cười để phân tán sự chú ý của đối phương, cuối cùng tránh thoát.

Mà người trẻ tuổi kia đối với chiêu đó của Sở Nam đúng là có phần ngoài suy nghĩ. Chạy trốn là một việc đáng khinh! Thế nhưng người trẻ tuổi lại cảm thấy mình mới là người bị sỉ nhục! Nhìn Sở Nam toàn thân tỏa ra hào quang, người trẻ tuổi đè nén cơn giận bị đùa giỡn, lạnh lung nói:

- Ngươi có thể tiếp tục chạy trốn, mảnh thảo nguyên trận này chưa bị phá vỡ, ngươi vĩnh viễn không thể thoát khỏi, ngươi chạy không thoát cái chết.

- Trước hết ngươi cứ đuổi theo ta rồi hãy nói!

Sở Nam thản nhiên trả lời, vận chuyển Tinh thần trận trong cơ thể, dẫn tinh thần uy năng xuống, cung cấp nhu cầu năng lượng cho chừng ba mươi lỗ đen khổng lồ kia. Sở Nam vận chuyển tinh thần huyệt khiếu, chẳng qua là bản năng phản ứng, chờ khi tinh thần uy năng tràn vào trong cơ thể Sở Nam mới đột nhiên cảnh giác:

- Đây là trong di tích Trận tong, sao có thể dẫn xuống Tinh thần uy năng? Có thể dẫn xuống, nói lên cái gì? Nói lên trận này vẫn có cơ hội…

Đè ý niệm này xuống, Sở Nam rơi vào trầm tư, lỗ đen đã ngưng tụ, có thể duy trì được, hiện tại dùng lỗ đen bố trận không thành vấn đề gì. Đang suy nghĩ, tốc độ Sở Nam càng ngày càng nhanh, người trẻ tuổi càng nhíu chặt hơn.

- Quái lạ, năng lượng tiêu hao, tộc độ của hắn nhất định sẽ dần dần chậm lại. Nhưng sao hắn càng ngày lại càng nhanh hơn? Người này quả thực quá cổ quái!

Nghĩ vậy, lông mày người trẻ tuổi lại giãn ra:

- Tốc độ nhanh hơn thì làm được gì? Cần biết trận pháp mới là sở trường của ta.

Lập tức, người trẻ tuổi phất tay, cỏ xanh bắn lên, tán loạn trong không trung, một mực lơ lửng, không rơi xuống đất.

- Bày trận?

Sở Nam lập tức phát hiện được, nhưng cũng không có chút bối rối, tận lực tránh đi cỏ xanh. Hắn muốn kéo dài thời gian, tập trung tinh lực giải quyết vấn đề lỗ đen bố trận, vô số trận pháp lướt trong đầu rất nhanh.

Trận pháp tuy rằng ngàn ngàn vạn, nhưng Sở Nam không tìm ra được một cái phù hợp. Mà người trẻ tuổi đã khiến trong phiến không gian tràn ngập cỏ xanh, Sở Nam đã không còn không gian tránh né.

Lúc này, người trẻ tuổi liền nói:

- Hiện tại ngươi còn có thể trốn sao?

- Vì sao không thể? Ngươi cảm thấy những trận này ngăn được ta sao?

Người trẻ tuổi cười cười:

- Đúng là không ngăn được. Ta cũng không có ý định dùng trận pháp giết chết ngươi. Trận pháp này giống như đầm lầy, ngươi đang bị hãm trong đó, thân thể di chuyển không thuận lợi! Mà chỉ cần ngươi dừng lại một chút là lập tức sẽ mất mạng!

- Đầm lầy?

Sở Nam không để ý tới những thứ khác, nhưng hai chữ này như sấm sét đánh ngang tai, đánh thức Sở Nam. Nghĩ tới lúc trước tiến vào Chiểu trạch vực, Sở Nam liền thì thầm trong lòng:

- Ba mươi lăm lỗ đen tuy rằng không bố trí nổi Chiểu trạch vực khổng lồ lợi hại vậy, nhưng đơn giản hóa một chút, bố trí tiểu Chiểu trạch vực cũng đủ rồi.

Nghĩ vậy, Sở Nam lập tức hành động, còn nói với người trẻ tuổi:

- Cảm ơn ngươi!

- Cảm ơn ta?

Người trẻ tuổi sững sờ, trong ánh mắt tương đối bất thiện. Bộ dạng của Sở Nam khiến hắn nghĩ tới nụ cười trước kia, vì thể nheo mắt lại, nói:

- Ta tiễn ngươi ra đi, ngươi đương nhiên là nên cảm ơn ta.

Theo tiếng nói, người trẻ tuổi giết tới, quát lớn:

- Đế trận quyền!

Quyền uy chói lọi, cùng với trận cỏ xanh bắt đầu khởi động uy năng. Đối với một quyền như vậy, Sở Nam không có lui lại nửa bước, trên mặt bảo trì dáng tươi cười, trong lòng người trẻ tuổi mơ hồ cảm thấy bất an.

Lập tức, người trẻ tuổi đè nén cảm giác bất an xuống, hắn không nghĩ ra Sở Nam có thứ gì có thể uy hiếp hắn, thầm nghĩ trong lòng:

- Dưới một quyền này, tất cả sẽ giải quyết xong, bụi về với bụi, đất về với đất!

Trong nháy mắt đánh tới trước mặt.

Sở Nam cườicười:

- Kỳ thật ta cũng biết dung nhập trận pháp vào trong nắm đấm!

- Ha ha ha…

Người trẻ tuổi nghe nói vậy, lập tức cười sặc sụa:

- Ngươi biết dung nhập trận pháp vào quyền, thật sự buồn cười chết ta! Ngươi cho đây là quán ven đường, là củ cải trắng, tiện tay là có thể vơ được cả núi sao?

- Ngươi không tin?

- Ngươi biết, vậy sử dụng ra cho ta xem!

- Tốt!

Sở Nam xông vọt tới, quát:

- Chiểu trạch quyền!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.